Chương 44: Nhóc Quỷ
[53]
Gió lạnh thổi ngang qua người anh cuốn theo tiếng lá phong đỏ sắc bay phất phơ, rồi lại nhẹ đáp dưới gốc chân của Thiên Mẫn. Vẻ mặt ông bình lặng hai mắt ánh lên vẻ nghiêm nghị nhìn về phía trước mình, miệng ông nhẹ mấp mô rồi thẳng thừng đáp lại:
" Cũng có thể là do ông ta!"
Nghe được câu đáp của ông cả người Tiêu Chiến khẽ run lên một cái, tay trái anh siết chặt lại. Mi tâm nặng trĩu xuống rốt cuộc anh chẳng thể cắt lời đáp trả, vì anh cũng không biết mình nên nói lời gì biện hộ cho tội ác của cha mình.
Thấy anh không đáp, Thiên Mẫn không muốn nói thêm nữa, đi quanh hai phần mộ đã bị đào lên. Loáng thoáng trong khoảng trống của hai nguyệt mộ là dòng khí xanh đặc nhàn nhạt, chúng lơ lửng rồi tan biến khi gió thổi qua. Là dòng chướng khí lúc ông mới đến nơi này, thật sự có quỷ điều khiển thi biến thật sao?
Ông tự hỏi, lướt mắt đến Tiêu Chiến cũng đang cẩn thận quỵ một đầu gối xuống nền đất lạnh. Tay vân vê đất ẩm rồi lau tay đi, anh mới nhẹ kính mình mới nhẹ nhàng nói với Thiên Mẫn:
" Đào mộ trộm xác không phải một người có thể làm được, sự hiện diện của quỷ tà quanh đây cũng có thể do nó một phần tiếp tay với kẻ trộm xác. Chẳng lẽ chúng có thể biến xác chết thành thi biến?"
" Cậu nghĩ kẻ đó giỏi vậy à?"
Tiêu Chiến lắc đầu anh không cho là vậy, chỉ trộm xác chết lâu năm để làm gì?
" Mà này cậu có nghĩ rằng quỷ kia sẽ tìm đến xác chết họ Chu kia không?"
...
[54]
Gió càng ngày lớn hơn chúng thổi bay đèn lồng treo trước nhà cổ, cái đèn lồng kia lăn trên nền gạch cũ kĩ rồi dừng lại chỗ vách cửa. Bên trong nhà có một người mặt trắng toát lưng dựa vào ghế đôn gỗ, hai tay đặt lên thành ghế tư thế ngay ngắn mà bất động tại chỗ. Quanh ghế gỗ người nọ ngồi lên là một vòng tròn đỏ kỳ quái, nhìn kỹ thì là một hình bát quái vẽ bằng chu sa đỏ.
Ân Lộ dìu cả người A Lan vào một góc gần cửa lớn, trên tay cậu cầm một bát muối trắng cùng với vài tấm lá bùa vàng. Cậu nép cả người vào trong một góc ẩn mình với bóng tối, cả hai mắt cậu mở to ra tập trung về chính diện.
Đợi một hồi lâu cũng không thấy gì cậu ngẫm lại thì có thể cậu nghĩ sai, chân vừa tính đứng dậy thì một làng khói trắng sương ùa vào trong nhà. Theo đó là cơn ớn lạnh đến tận sóng lưng, lúc bấy giờ cậu đã chắc chắn rằng " nó đã xuất hiện".
Cậu cẩn trọng núp mình vào trong góc tối, tay giữ chặt bát muối không ngừng run lên vì căng thẳng. Tiếng leng keng vang lên bên tai, Ân Lộ ngẩn cả người, tiếng chuông kia đang bước vào trong nhà. Cậu căng cả người thủ thế chuẩn bị bắt quỷ thì tiếng chuông im bật, như thể con quỷ kia đang đứng trước cửa không bước vào vì biết cậu đang chuẩn bị tấn công nó.
Ân Lộ đổ mồ hôi lạnh mắt đảo nhìn cửa chăm chăm, hiện tại cậu có thể tưởng tượng được hình ảnh con quỷ kia ló đầu vào nhìn về hướng cậu mà cười. Cả người khẽ run lên vì cảnh tượng ấy, Ân Lộ lắc đầu thật mạnh để đẩy hình ảnh kia ra khỏi đầu mình.
Leng keng...
Tiếng chuông lại vang lên nhưng Ân Lộ không thấy nó bước vào, chẳng lẽ nó biết sắp gặp nguy hiểm nên nó tính bỏ chạy. Nếu thật như vậy cậu cần phải thật nhanh lao ra vung bát muối về phía nó,rồi bắt đầu thi thuật bắt quỷ. Nghĩ xong cả người Ân Lộ tính lao ra thì một cái chân con nít bước vào cửa, dần dần là cả người đã bước vào trong nhà.
Nhưng...nhưng Ân Lộ lại chẳng dám đánh động đến nó, vì cậu cũng chẳng biết nó là quỷ hay là cái gì. Trước mặt Ân Lộ là cậu nhóc tầm tám chín tuổi, da trắng, mắt đỏ, tóc trắng, bước vào nhà mắt hướng đến chỗ xác của Chu Bằng kia.
Cả người nó đầy chướng khí nặng nề làm cậu cả người cũng chẳng gượng lên nổi, dù có kinh nghiệm bắt ma diệt quỷ nhưng những lần đó cậu chỉ núp sau Tiêu Chiến mà phụ giúp. Chưa từng có lần diệt quỷ nào đi một mình cả, Ân Lộ vội nuốt xuống cơn lo lắng.
" Một xác chết bẩn thỉu mà hắn dám cho mình nhập vào, tên giao hẹn đó thật hỗn láo!"
Nó khẽ mắng một câu chân từ từ đi đến chỗ Chu Bằng, Ân Lộ lúc này như đang nhảy số cậu giờ thật không tin đứa nhóc kia lại là quỷ. Giọng nó phát ra cũng không đến nổi sởn cả người, nhưng đôi mắt đỏ hoe của nó như một điều cảnh báo cho cậu.
Thấy nó đang tiến tới gần xác Chu Bằng, cậu vẫn ngồi đó đợi nó nhập xác rồi mới bắt nó. Chỉ cách hai ba bước chân nữa là nó có thể nhập vào người của Chu Bằng, Ân Lộ thủ thế ngồi dậy, tay cầm bát muối trắng hắt đi thì nó ngừng lại!
Tên nhóc kia không quay đầu, nó đứng trước cái xác đã bóc mùi tử thi vẻ mặt đâm chiêu nhìn phía trước mình. Ân Lộ thấy nó đứng yên đó, cổ họng vội nuốt khan lo lắng.
" Ấy vậy mà ta lại không nhận ra còn có hai con chuột nhắt ở sau lưng mình."
Cả người cậu rùng mình lên, cảm giác sợ hãi ập đến khiến Ân Lộ không nghĩ ngợi được gì nhiều. Tay rất nhanh hất muối trắng vào người nó, nhưng chẳng có gì xảy ra, tay cậu run lên trước chướng khí nặng nề của nó. Không phải quỷ thường...Ân Lộ vội chùi tay vào quần mình, sau đó miệng lẩm bẩm vài câu trấn tỉnh bản thân, tay run lên cậu nắm chặt tay lại. Sau đó thả lỏng các ngón tay, mắt đâm đâm nhìn con quỷ có dáng người là đứa trẻ kia, Ân Lộ thít vào thật sâu miệng thét lên vang vội cả phòng:
" Tràng Mệnh Nhân Thuật___Kết!!"
Quỷ nhỏ ấy nhìn xung quanh mình là hạt muối trắng, đang nằm trên sàn thì bắt đầu chuyển động khi nghe Ân Lộ khai thuật. Hạt muối trắng nối theo nhau tạo thành một vòng tròn bao quanh nó, ánh lên luồng sáng nhỏ kia Ân Lộ thét lên "Kết" cho trận địa. Chúng như biến thành dây chuyển màu thành vàng rực, co lại siết chặt quỷ nhỏ ấy.
Nó thử động thì thứ đang siết mình như bị thu lại, siết chặt hơn nữa khiến nó cũng nhăn mày như ông già cọc tính. Ân Lộ thấy vậy vẻ mặt thả lỏng hơn, hớn hở ra mặt cậu cười to với nó mà lên mặt:
" Không ngờ phải không! Đây là thuật trận chuyên dùng để bắt quỷ như nhóc đấy, ta còn tưởng nhóc quỷ ngươi giỏi cỡ nào. Ai ngờ cũng chỉ là có như v-vậy..."
Chưa dứt được lời Ân Lộ nhìn nhóc quỷ tóc trắng ấy, đang nhếch cười với cậu. Dòng khí đen đặc từ sau lưng nó hiện ra, khí đen ấy hiện thành cách tay to lớn chúng luồng vào dây thuật đang siết chặt. Nắm lấy dây ấy kéo căng ra giật đứt nó, phá hủy được thuật trận của cậu.
Ân Lộ không tin vào mắt mình, đây là thuật trận của Tiêu gia. Khó có thể quỷ nào thoát được, chỉ có nước vùng vẫy cho nó siết đến hồn tiêu phách tán, là thuật trận cậu tự hào có thể diệt quỷ nhất! Giờ thì hay rồi...cậu sợ đến đơ cả người chẳng chạy được nữa.
" Có triển vọng đấy, nhưng mà cái thuật trận này của ngươi vẫn không bằng một phần mười thuật trận của hắn, hắn ta có thể làm ta vùng vẫy khá lâu đấy nhưng ngươi thì còn kém lắm!"
" Hắn?"
Đầu mối xuất hiện Ân Lộ bật chế độ thám tử, cậu suy nghĩ một hồi nhớ đến gia phả nhà Tiêu gia. Cậu thi thuật kết trận bằng tay, anh Chiến thi trận chuyên về bùa, pháp bảo, tâm linh thuật, còn cò bát quái trận. Vô Nhàn không có thể thi trận nhiều, còn có ai thi trận Tràng Mệnh Nhân Thuật như mình. Là ai? Cụ tổ à? Cụ tổ đã chết lâu lắm rồi...chẳng lẽ nhóc quỷ này từ thời đó tới giờ à?
" Này...ngươi..ngươi nói hắn vậy hắn là ai?"
Cậu lấp bắp mà hỏi nó, có hỏi thì cậu mới biết được là ai chứ.
" Hắn..."
Miệng nó nhếch lên cao cười rộ lên khi chưa thốt hết lời, nó nhớ điều gì đó tay che đi cái điệu cười gợn người, cúi đầu nó thút thít vài tiếng. Ân Lộ nhìn nó như vậy, cậu cảm thấy nó đúng là sắp làm cậu sợ đến tè ra quần luôn rồi, liếc nhìn qua A Lan thấy cô vẫn thở đều. Ân Lộ cẩn thận nhìn nó vẫn còn cười thút thít, cậu đi chậm lại gần A Lan. Khi cậu đã tới chỗ cô đang nằm tính vội bế người chạy đi, thì nó nhìn lên điệu cười trên miệng vẫn còn, hai mắt nó thì mở to hiện rõ đôi mắt đỏ hoe như quỷ dữ.
" Phải...từ lúc giao hẹn đến nay...hắn vẫn giấu tên khư khư...hắn tên gì ấy nhỉ, tên đi cùng hình như ta cũng chẳng biết tên khư khư khư ha ha___"
Ân Lộ điếng cả người, tim như rớt một nhịp. Nó cười khư liên tục làm cậu khiếp sợ nó, một đứa nhóc như này vậy mà giọng nó phát ra còn trầm hơn từ địa ngục vọng về.
Cười đủ rồi thì nó nhìn cậu đâm đâm bằng cặp mặt đỏ ngầu, dàng vóc này, đôi mắt đó, làn da, màu tóc của nó sẽ là hình ảnh khiến cậu phải ám ảnh khắc sâu trong đầu. Cứ ngỡ lần này tiêu rồi nhưng quỷ nhỏ ấy như thế mà lướt ngang qua người cậu, còn để lại một câu nhắn gửi cho cậu rồi biến đi mất nhanh chóng.
" Ta phải cậy miệng hắn ra để hắn phải nói tên hắn, lần sau trước khi giết ngươi thì ta sẽ nói tên hắn cho ngươi biết khư khư ha ha..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip