Chương 5
Trong cuốn truyện gốc, Sung Dohyun là một Thợ săn hạng S, anh ấy có thể sống một cuộc sống thoải mái nếu anh muốn. Tuy nhiên, anh chàng này laị hoàn toàn bị ám ảnh bởi Baek Eunsung, đến mức anh ta có thể từ bỏ tất cả sự giàu có và danh dự của mình.
Không giống như những Thợ săn khác đã trả phí bảo hiểm thông qua các bang hội hoặc trung tâm liên kết của họ, anh ta không phải là thành viên của bất kỳ bang hội nào nên anh phải đổ tất cả số tiền khó kiếm được của mình vào bảo hiểm.
Anh ta thậm chí còn không có một ngôi nhà đàng hoàng, và nhờ tên khốn liều lĩnh này đã ngủ nhờ ở Bang hội thay vì một ngôi nhà, tôi đã không có nơi nào để ở khi tôi mới xuyên vào đây. Vậy nên tôi đã cố gắng kiếm tiền để thuê được một căn trọ một phòng như thế này.
Sau khi nhìn quanh căn hộ, Baek Hamin, với thái độ tôn trọng, cởi giày ra và nhanh chóng ổn định ở một góc của căn phòng. Xung quanh cậu nhóc có cỏ mọc lên rất nhiều.
Cậu ấy đã rất gắn bó với tôi như thể sẽ không bao giờ buông tay, nhưng giờ cậu ấy dường như đang cảnh giác. Với vẻ mặt thận trọng, Baek Hamin ngồi xổm xuống và trừng mắt nhìn tôi.
Baek Hamin cũng đến từ Baekwoo nên đương nhiên cậu ấy cũng đã biết đại khái về Sung Dohyun là loại người như thế nào.
Thở dài một chút, tôi mở cửa tủ lạnh.
"Ừm..."
Tôi đã lên kế hoạch giúp cậu nhóc ăn và ngủ ở đây... nhưng giờ lại không có gì để ăn trong tủ lạnh cả. Tôi cũng không thể đi mua sắm trong vài ngày qua vì sự hỗn loạn.
Tôi bĩu môi rồi lấy ra hai quả trứng và kiểm tra xem có bánh mì hay cơm ăn liền không. Tôi phân vân liệu sẽ tốt hơn nếu làm bánh mì trứng hay cơm trứng nước tương cho một đứa trẻ thì đột nhiên, tôi cảm nhận được một dòng chảy quen thuộc.
Năm người.
Đó là những kẻ bắt cóc đã biến mất trước đó.
Baek Hamin dường như cũng cảm nhận được điều gì đó bởi vì cậu ấy từ từ ngẩng đầu lên khi đứng dậy từ tư thế cúi mình. Với đôi môi nhợt nhạt của mình ép chặt vào nhau, cậu ta lặng lẽ nhìn chằm chằm vào một bên, trông giống một thợ săn hơn là một đứa trẻ.
Dù có trẻ đến đâu, cậu nhóc vẫn là một thành viên của gia đình Baek.
Không để lộ ra sự ngưỡng mộ của mình, tôi nắm lấy gáy của Baek Hamin, người đang cúi mình như một con thú sợ hãi.
"Hah-!"
Baek Hamin, người đang nhìn tôi, đột nhiên thở hổn hển khi nhìn thấy bóng tối nhô lên từ chỗ cậu vừa ngồi.
Tại sao những kẻ này lại phải... gây rối với căn trọ chung cư này, tăng tiền đặt cọc và khiến chủ nhà là tôi tức giận?
Tôi nhìn chằm chằm vào cái bóng thở hổn hển và không ổn định, tôi cảm thấy khó thở khi nghĩ đến khoản tiền đặt cọc cho căn hộ một phòng này. Tôi đã mở rộng cửa sổ.
"Giữ chặt."
Theo lệnh của tôi, Baek Hamin ôm chặt cổ tôi. Trong khi tôi nhìn cỏ mọc lên trên quần áo của mình, tôi chuyển ánh mắt trở lại phòng.
"Đứng yên đó."
Tôi nhặt một chiếc chăn dưới đất và xẻ nó thành từng mảnh, tạo ra thứ gì đó giống như một chiếc áo bó. Tôi quấn chặt Baek Hamin với nó và cố định cậu ta vào khung cửa sổ với đôi chân đặt trên đó.
Nếu mọi người xung quanh nhìn thấy thằng nhóc trên đó, những kẻ bắt cóc có thể sẽ ngại hành động, cho nên tốt hơn là tôi nên để thằng bé ở nơi này.
Ngay khi tôi chuẩn bị nhảy xuống với suy nghĩ đó, tôi thấy một chiếc áo choàng trắng bay bên dưới cửa sổ. Họ là những thợ săn đã bảo vệ Baek Hamin. Không giống như Yang Jihwan, những người này đã tận mắt chứng kiến vụ bắt cóc của Baek Hamin, vì vậy họ biết rằng đây Baek Hamin thật, họ dường như đã đuổi theo tôi.
May thật.
Tôi không cần phải lo lắng về việc kiếm sống trong một thời gian rồi; Tôi sẽ vắt sữa những công sức mà tôi đã bỏ ra.
Sau khi nhảy ra khỏi cửa sổ, tôi sử dụng ' Sợi chỉ của Ariadne' để đuổi theo những kẻ bắt cóc. Khi cuộc truy đuổi dần bị kéo dài, tôi hét lên trong không trung.
"Đủ rồi đấy, kết thúc chuyện này đi~"
Tôi đã mất dấu ở vài khúc cua trong con phố này.
Họ đang nghĩ cái quái gì vậy chứ? Tôi có thể trông hơi gầy vì tôi chưa có một bữa ăn đàng hoàng, nhưng tôi vẫn là một Thợ săn hạng S. Hắn thực sự nghĩ rằng sức chịu đựng của tôi sẽ thấp đến mức khiến tôi mệt mỏi khi chạy xung quanh như thế này à?
Suy nghĩ theo cách đó làm tổn thương niềm tự hào của tôi.
"Nếu các anh không đi ra, tôi sẽ tự bắt vậy."
Ngay khi tôi chuẩn bị vung ngón tay mình, kẻ bắt cóc đã lộ diện.
"Tại sao... cậu lại can thiệp?"
Tôi nhìn Baek Hamin, người đang bám lấy tôi như thể cậu ấy thực sự không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, theo một cách hơi bối rối.
"Tôi đã nói với anh rồi. Bắt cóc là bất hợp pháp."
Kẻ bắt cóc nhìn tôi trong sự hoài nghi, nhưng tôi kiên quyết làm theo cách riêng của mình.
Trong câu chuyện gốc, mặc dù Sung Dohyun liên tục quấy rầy Baek Eunsung nhưng lại không bao giờ làm việc bất hợp pháp. Anh ta sẽ hành hạ Baek Eunsung theo nhiều cách khác nhau, và bất cứ khi nào Baek Eunsung cố gắng trả đũa dù chỉ một chút, Sung Dohyun sẽ nói đùa và khẳng định rằng điều đó không phải là bất hợp pháp.
Với một tông giọng lạnh lùng, tôi quan sát chuyển động của kẻ bắt cóc trong bóng tối.
"Anh đang đi đâu đấy?"
Khi tôi búng ngón tay, kẻ bắt cóc loạng choạng nhưng nhanh chóng lấy lại được tư thế của mình. Tôi không muốn rơi vào cùng một mánh khóe như trước đây, tôi nhìn vào ánh mắt kiên định của anh ta và tặng cho anh một cú đấm vào mặt.
Tôi không phải là một kẻ ngốc, và tôi không muốn tấn công anh ta theo cùng một cách nữa.
Với một tiếng đập mạnh, kẻ bắt cóc bay lên không trung và dường như đã bất tỉnh, anh không có dấu hiệu chuyển động. Chính tại thời điểm đó, tôi quay lại sử dụng 'Sợi chỉ của Ariadne' để tìm những kẻ còn lại.
"Bae... Baek...Hamin..."
"Giúp tôi với!"
Tôi quay mắt lại khi cảm thấy bàn tay của Baek Hamin nắm lấy cổ tôi rất chặt, tôi nhận thấy rằng kẻ bắt cóc bị ngã gục đang vật lộn để đứng dậy, mắt anh ta trợn trắng.
Tôi vỗ nhẹ vào lưng Baek Hamin và sử dụng 'Lệnh Thiên đàng.' Kẻ bắt cóc lắc lư một lúc nhưng sau đó lại bò về phía Baek Hamin, rồi sủi bọt ở miệng.
["Cứ đứng yên ở đó một chút đi!"]
Thay vì hát, tôi hét lên với sự cáu kỉnh, và kẻ bắt cóc vẫn đóng băng tại chỗ. Tôi có một cảm giác kỳ lạ chảy qua tôi. Baek Hamin cũng nhìn tôi với một biểu cảm ngạc nhiên.
Chuyện vừa rồi... Tôi không thể giải thích được, cảm giác như có một làn sóng lớn đã vỡ ra từ bên trong cơ thể tôi.
Tôi kích hoạt cửa sổ trạng thái của mình và nhìn chằm chằm vào dòng chữ 'Lệnh Thiên đàng.' Tôi đã nghĩ rằng nó chỉ kích hoạt qua việc ca hát, nhưng rõ ràng, nó là một cái gì đó khác biệt. Nó thậm chí còn có thể trao quyền cho lời nói nữa à?
Tôi quyết định ngay lập tức kiểm tra sức mạnh của 'Lệnh Thiên đàng', tôi men theo chỉ dẫn từ 'Sợi chỉ Ariadne' và đuổi theo nhóm những kẻ bắt cóc.
"Bọn chúng đây rồi."
Tôi bế Baek Hamin và nhìn vào nhóm tụ tập.
Chờ đã, có gì đó không đúng.
Mặc dù anh chàng bị đánh bại trước đó trông có vẻ là người mạnh nhất, và nếu anh ta bị hạ gục, chẳng phải sẽ thông minh hơn khi những người còn lại hợp lực để cùng nhau chạy trốn sao?
"Cậu sẽ động thủ với bọn tôi sao?"
Tôi dừng lại một lúc thay vì búng ngón tay mình, với một nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt. Tôi đang chờ đợi các thành viên của Hội Baekwoo chứng kiến tôi đánh bại những kẻ bắt cóc và giải cứu Baek Hamin.
Tuy nhiên, ngay cả sau khi chờ đợi một thời gian, không có thành viên Bang hội Baekwoo nào xuất hiện.
Nhìn thấy tôi đứng yên, những kẻ bắt cóc trao đổi ánh mắt trong bối rối, nhưng có vẻ như họ quá sợ hãi để tấn công trước.
Tôi đã mở rộng các giác quan của mình và quét qua khu vực này. Chỉ vài phút trước, các thành viên của Hiệp hội Baekwoo đã đuổi theo những kẻ bắt cóc, nhưng bây giờ họ lại biến mất.
Chẳng lẽ những kẻ bắt cóc này thật sự mạnh hơn bọn họ à?
Tôi nhíu chân mày và vỗ tay.
Tôi có thể thấy dòng năng lượng của những kẻ bắt cóc rung chuyển dữ dội từ những con sóng lan rộng từ đầu ngón tay tôi, và bọn chúng nhanh chóng sụp đổ, máu mũi trào ra.
Khi tôi cúi xuống trước mặt người có vẻ ít bị ảnh hưởng nhất, Baek Hamin hoảng sợ và lao vào vòng tay tôi. Tôi đợi cho đến khi Baek Hamin ổn định, rồi sau đó tôi hỏi kẻ bắt cóc với đôi mắt đỏ ngầu.
["Ai ra lệnh cho anh?"]
"Baek... Ham... Bị bắt cóc..."
["Tôi đang hỏi ai đã ra lệnh bắt cóc. Anh sẽ không nói cho tôi biết sao?"]
"Baek..."
Cho dù tôi hỏi bao nhiêu lần đi chăng nữa, kẻ bắt cóc chỉ lầm bầm rằng họ phải bắt cóc Baek Hamin.
Hmm, không thể thẩm vấn họ thêm được nữa. Có vẻ như tôi thậm chí không thể kiểm soát ý thức của họ.
["Đứng dậy."]
Thay vì đặt câu hỏi, tôi ra lệnh anh ta hành động, kẻ bắt cóc đang lầm bầm về việc phải bắt cóc Baek Hamin miễn cưỡng đứng dậy. Bọn họ đi với máu chảy xuống mũi, họ trông giống như những thây ma không có ý thức.
Mặc dù tôi không thể kiểm soát ý thức của họ, nhưng dường như tôi có thể kiểm soát cơ thể của họ.
Tôi đứng nhìn những thây ma di chuyển theo lệnh của tôi và cắn môi.
Có điều gì đó kỳ lạ.
Trong câu chuyện gốc, người đã bắt cóc Baek Hamin là tôi, Sung Dohyun, chính là người đầu tiên và cuối cùng.
Không ai muốn làm hại Baek Hamin, người không chỉ có sự bảo vệ của Hội Baekwoo mà còn cả tình yêu của Baek Eunsung.
Vậy ai có thể bắt cóc Baek Hamin ngoài tôi ra chứ...?
"Không đời nào."
Có phải vì tôi không?
Có phải là sức mạnh từ câu chuyện gốc, nó cố gắng đi theo cốt truyện ban đầu dù bất kể điều gì, sức mạnh ấy kích hoạt vì người được cho là phải bắt cóc Baek Hamin là Sung Dohyun nhưng lại được thay thế bằng người khác vì tôi đã xuyên vào cơ thể anh ta ?
Nhưng trong câu chuyện gốc, Baek Hamin bị bắt cóc lúc 10 tuổi cơ mà? Tại sao họ lại bắt cóc cậu ta sớm như vậy?
Tôi vắt óc tìm kiếm câu trả lời, nhưng tôi không thể tìm thấy lời giải thích mà tôi đang tìm kiếm. Tôi thậm chí không biết tại sao tôi lại sở hữu cơ thể này ngay từ đầu. Thở dài, tôi tiếp tục quan sát những kẻ bắt cóc vẫn đang loạng choạng.
Đưa họ đến Hiệp hội hoặc Bang hội Baekwoo có thể sẽ dẫn đến việc bị đối xử giống như trước đây.
Họ sẽ không tin tôi mà sẽ chỉ trích vì nghĩ rằng tôi đang giả vờ không cùng phe với bọn bắt cóc.
Đó là lý do tại sao tôi muốn tạo ra một nhân chứng đáng tin cậy là một thành viên của Bang hội Baekwoo.
Tôi thở dài và nhìn Baek Hamin đang run rẩy.
Baek Eunsung và Lãnh đạo Bang hội đã đề cập rằng họ có một số vấn đề gia đình và tạm thời phải rời đi. Vì vậy, họ sẽ nhận thấy rằng Baek Hamin mất tích khi họ trở về.
Khi Baek Eunsung trở lại, những kẻ bắt cóc này sẽ trở thành bằng chứng cho thấy tôi đã giải cứu Baek Hamin. Có cách nào để giam giữ những kẻ này không nhỉ... tôi suy ngẫm, nhìn vào 'sợi chỉ của Ariadne' lơ lửng trong không khí.
Vì nó cũng là một sợi chỉ, liệu tôi có thể sử dụng nó để dệt ra một miếng vải lớn không nhỉ?
Khi tôi nghĩ về nó, những sợi chỉ dài đan xen vào nhau và tạo ra một mảnh vải lớn. Tôi đặt những kẻ bắt cóc bên trong nó và bó chúng lại, lớp vải sau đó lơ lửng trong không khí rồi biến mất với một chuyển động nhẹ nhàng.
"Ồ..."
Tôi vừa tạo ra một bản kiểm kê hay một cái gì đó tương tự đấy à?
Tôi muốn xác nhận nó, vì vậy tôi đã nghĩ về việc mang gói trở lại, và như tôi mong đợi, nó xuất hiện trở lại. Nó có thể xuất hiện hay biến mất nhiều lần theo ý muốn của tôi.
Có vẻ như các kỹ năng hoạt động khác nhau tùy thuộc vào cách bạn sử dụng chúng...
Tôi thở dài kinh ngạc và vỗ nhẹ vào lưng Baek Hamin đang run rẩy. Bàn tay nhỏ bé của cậu ấy bị nắm chặt đến nỗi móng tay đã bị nhuốm màu đỏ tươi.
"Haizz, thật là rắc rối khi có một đứa trẻ tham gia vào cuộc chiến của người lớn."
"......."
"Tôi sẽ trộn một ít trứng với cơm để nhóc ăn rồi đi ngủ."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip