Chương 22 - Giao ước
- Lâu lắm rồi mới gặp lại ngươi đấy, nhóc con.
Giọng nói cất lên từ đằng sau khiến Isagi theo phản xạ mà cảm thấy rợn người.
.
Chiều hôm ấy, ngay khi bầu trời chuẩn bị sập tối, Isagi đã nói với Nagi rằng cậu có việc quan trọng cần làm, nhắc anh cũng mau chóng quay về dinh thự trước khi tối hẳn. Nagi liền ôm chặt lấy cậu, giọng buồn rầu không nỡ:
- Mãi mới được gặp lại em kia mà, anh không muốn đâu.
Isagi bật cười, xoa lưng anh:
- Em chỉ đi một lúc thôi, xong việc em sẽ đến với anh ngay mà.
- Ưm...
Nagi vẫn mè nheo không chịu buông, mà chính Isagi cũng chẳng nỡ nói lời tạm biệt, đành thủ thỉ bên tai anh:
- Em muốn sau này được ở bên Nagi thật lâu nên cần phải đến một nơi. Anh cũng mong muốn điều tương tự mà phải không? Vẫn còn những chuyện cần anh phải tự mình giải quyết, vậy nên bây giờ anh hãy quay về để xử lý chúng thật ổn thỏa. Em tin là anh làm được, tụi mình hứa với nhau rồi mà.
Những âm thanh dịu dàng trực tiếp rót thẳng vào tai, cùng với từng hơi thở ấm áp của người kia khiến Nagi cuối cùng cũng chịu buông lỏng tay mình. Cả hai trao nhau một nụ hôn cuối, để rồi trước lúc chia tay vẫn dõi theo nhau đầy lưu luyến.
.
Isagi bay liền một mạch tới ngoại ô của Cait rồi bắt đầu tìm kiếm khắp các ngõ ngách. Đã từng chạm mặt với gã ác quỷ tên Kaiser đó hai lần và cả hai lần đều ở khu ngoại thành, chính gã cũng từng nói rằng mình hay loanh quanh ở khu này.
Trước kia Isagi vẫn luôn nghĩ mấy lời mà Kaiser từng nói đúng thật là nhảm nhí, bởi chẳng có lý do gì để cậu phải tìm tới gã. Vậy mà hiện tại, cũng chính cậu bay đi tìm kiếm hắn cho đến tận khi bầu trời chỉ còn là một màu đen kịt.
Không gian như chia thành hai tầng đối lập, bên trên tối đen và sâu hun hút, bên dưới lại được bao phủ bởi một mảng màu trắng dày cộm.
Isagi đáp xuống rồi đi bộ vòng quanh một khu đất trống, xung quanh chỉ có thưa thớt mấy bóng cây và lác đác vài căn nhà nhỏ. Đã quá nửa đêm, tất cả những ngôi nhà quanh đây đều đã chìm vào tĩnh lặng cùng mộng mị từ lâu. Cơn giá lạnh mùa đông khi đêm về càng trở nên tê tái.
Đương lúc Isagi vừa định giương cánh rời đi, gã ác ma mà cậu tìm kiếm cuối cùng cũng xuất hiện.
Isagi từ từ quay lại. Đã gần nửa năm cậu mới lại chạm mặt gã, so với trí nhớ thì gã cũng chẳng có mấy thay đổi, lúc nào xuất hiện cũng kèm theo giọng điệu cợt nhả quen thuộc khiến Isagi bất giác liền cảm thấy bực bội.
Dẫu vậy, tạm bỏ qua cái quá khứ từng xém chút nữa là bị tên này 'đưa tiễn', Isagi gấp gáp tìm đến nơi này bởi có điều quan trọng mà có lẽ, chỉ hắn mới giải đáp được cho cậu.
Isagi nói với hắn bằng một giọng lịch sự hết sức có thể.
- Tôi đến để tìm anh. Tôi cần được anh giúp đỡ.
- Gì bất ngờ dữ vậy, cậu nhóc chủ động đến tìm ta sao?
Kaiser reo lên như muốn tỏ ra là bản thân vô cùng bất ngờ.
- Là vì chuyện bùa yêu lần trước à? Cuối cùng ngươi cũng suy nghĩ thông suốt nên đến để nhờ vả ta hả? Nhưng có phải ngươi cân nhắc cũng lâu quá không vậy, tận 6 tháng đã trôi qua rồi đó?
Isagi lắc đầu:
- Không phải chuyện đó, tôi đến tìm anh vì muốn hỏi chuyện khác.
- Không phải? - Kaiser nhìn cậu khó hiểu - Vậy ngươi muốn hỏi ta chuyện gì? Bộ thiên đường của ngươi không có nổi cái đáp án nào đó để lấp liếm hay sao mà phải chạy đi tìm kẻ thù của mình để hỏi thế này?
Chẳng còn tâm trạng để tâm đến mấy lời đâm chọt của hắn, trái tim Isagi đập dồn dập vì căng thẳng. Dù sao cũng đã đi đến bước này, cậu không định sẽ sợ hãi mà lui về. Ngập ngừng một lúc, Isagi quyết định dồn lấy can đảm rồi cất tiếng thật rành mạch:
- Tôi muốn trở thành con người. Anh có biết cách nào để tôi trở thành con người không?
- CÁI GÌ!?
Kaiser lớn giọng la lên như không thể tin vào tai mình. Hắn nhìn cậu kinh ngạc. Dáng vẻ như đã sẵn sàng đánh đổi mọi thứ của thiên thần kia khiến hắn trầm ngâm như đang suy nghĩ chuyện gì.
Mãi một lúc sau, hắn đột nhiên bật cười.
- Ngươi đúng là hơn cả kỳ vọng của ta, phải nói là vượt ngoài mong đợi luôn! Ngươi muốn trở thành con người vì người yêu nhỏ bé đấy à?
Thấy Isagi chỉ lặng im không đáp, Kaiser tặc lưỡi nói tiếp:
- Đúng là yêu vào con người ta đều mù mắt, mà thiên thần cũng chẳng phải ngoại lệ gì. Cơ mà rất tiếc phải nói với ngươi là không có cách nào đâu. Sinh ra là thiên thần sao có thể trở thành con người được, hỏi cái gì vừa ngu ngốc vừa thừa thãi hết sức. Giờ ngươi chết đi rồi đầu thai lại thì may ra, nhưng đó là nếu ngươi gặp may, dễ gì mà được chứ.
Khuôn mặt Isagi lộ rõ vẻ thất vọng. Chính cậu cũng hiểu rõ điều đó, nhưng rồi cậu vẫn đánh liều vì cố chấp muốn tin rằng sẽ có một cách nào đó mà có thể cậu chưa biết, cách nào đó giúp cậu có thể trở thành con người.
Bầu không khí dần trở nên khó xử. Ngay khi Isagi toan cất lời định sẽ rời đi thì Kaiser đã lên tiếng trước, giọng nói của hắn cũng có vẻ nghiêm trọng khác thường:
- Nói nghe coi, vì sao tự dưng ngươi lại muốn trở thành con người?
Isagi chợt bối rối. Nét mặt của gã đang đứng đối diện cậu trở nên lạnh lùng, không còn cái vẻ đùa cợt thường thấy. Dẫu sao thì cũng đã đến tận đây để tìm hắn, Isagi nghĩ ngợi một chút rồi trả lời:
- Chừng nào vẫn còn là một thiên thần, thánh lực tồn tại bên trong sẽ cho phép những thiên thần khác phát hiện được vị trí của tôi. Thánh lực còn thì dẫu tôi có chạy đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ bị họ tìm ra.
- Vậy là ngươi muốn cắt đứt mối liên hệ giữa ngươi và thiên đường?
Kaiser vẫn không rời mắt khỏi Isagi, ánh nhìn như thể đang đào bới mọi suy nghĩ trong đầu cậu.
- Ngươi đã hạ quyết tâm rồi nhỉ, trở thành nỗi ô nhục của thiên đường ấy?
Đôi mắt xanh thẳm của Isagi thoáng rung động, cậu bình thản gật đầu.
Kaiser nheo mắt, khóe miệng của gã đột nhiên cong lên:
- Thật là... nghe cho rõ nè nhóc, thật sự không có cách nào cho ngươi trở thành con người đâu, có là ta chỉ liền chứ chả giấu làm gì vì ta thích nhất là được thấy trò vui mà. Nhưng mà! Vẫn còn một cách khác để ngươi có thể cắt đứt với thiên đường, sau này phần nào đó cũng gọi là an tâm mà đi trốn với người tình của mình. Vậy đó, có muốn nghe thử không?
Isagi khẽ run lên khi nghe những điều Kaiser vừa nói. Niềm hi vọng lại được thắp lên cùng với đó là sự lo lắng. Cậu hồi hộp, ngay lập tức hỏi lại:
- Là cách gì?
- Lập giao ước bóng tối cùng ác quỷ.
Isagi sững sờ, cậu ngơ ngác lặp lại:
- Lập giao ước... với ác quỷ?
- Đúng rồi, chính là trở thành một ác ma đó. - Gã ác quỷ cười nham hiểm - Bằng cách đó, toàn bộ thánh lực trong ngươi sẽ được biến đổi thành một dạng năng lượng khác, cũng là thứ năng lượng đã nuôi dưỡng và cung cấp sức mạnh cho những kẻ giống như ta.
Kaiser nói với vẻ thích thú rồi nhún vai:
- Nếu ngươi đồng ý thì đích thân ta sẽ phụ trách hướng dẫn lập giao kèo cho. Với lại vốn cũng là chỗ quen biết, sau này ta sẽ giúp đỡ ngươi với tư cách bậc tiền bối. Thấy sao, hời quá nhỉ? Vậy ngươi trả lời xem quyết định của ngươi là gì?
Vô số những suy nghĩ lướt qua trong đầu khiến Isagi cảm thấy toàn thân nặng nề. Tuy rằng chưa từng hình dung ra một tình huống cụ thể đến thế nhưng sâu trong lòng mình Isagi cũng hiểu rõ, khi cậu quyết định tìm đến Kaiser để tìm sự giúp đỡ thì chính cậu đã chấp nhận sẽ đánh đổi bằng một cái giá thật đắt để tương lai được ở bên Nagi, càng lâu càng tốt.
Isagi siết chặt tay, đối diện với ánh nhìn như đang soi mói kia, cậu dứt khoát gật đầu:
- Tôi đồng ý!
- Ngươi đã chắc chưa, một khi ký là không còn đường quay lại đâu.
- Mọi thứ vốn đã không thể trở về như ban đầu nữa rồi. - Isagi nói thật dứt khoát - Hơn nữa tôi cũng chỉ cần được ở bên anh ấy thôi.
Kaiser nghiêng đầu nhìn cậu, bật cười sảng khoái:
- Phải vậy chứ! Ê nhóc con, ngươi đúng là không khiến ta thất vọng tẹo nào.
Rồi hắn đưa một ngón tay lên quệt nước mắt, lại quay về dáng vẻ cợt nhả khó ưa quen thuộc:
- Cơ mà hóa ra người tình của người là con trai hả? Chậc, đúng thật là hơn cả kỳ vọng, ta vẫn cứ tưởng phải là vị tiểu thư nào chứ.
Gã gật gù ra chiều thích thú rồi nói tiếp:
- Cũng nói luôn nhé, quá trình chuyển đổi thánh lực bên trong chắc chắn sẽ không dễ chịu đâu. Dẫu sao thì đó vốn là nguồn năng lượng đã sinh ra và nuôi dưỡng ngươi suốt bấy lâu nay, ngươi tồn tại được là nhờ nó, bây giờ chuyển hóa sang thành thứ năng lượng đối lập sẽ giống như thay mới toàn bộ máu trong người mình vậy. Thì cũng nhanh thôi chứ không lâu lắm đâu, nhưng ta nhấn mạnh lần nữa là sẽ rấtttt là đau đớn đấy.
Isagi vẫn cứng rắn không ngập ngừng mà đáp lại:
- Không sao cả.
- Hừm, cứng cỏi đấy, nhưng nó sẽ không giúp cho ngươi thấy dễ chịu hơn được chút nào đâu.
Nói rồi Kaiser liền quay người bước đi.
- Được rồi, nếu đã quyết tâm đến thế thì đi theo ta.
Isagi nghe thấy tiếng tim mình đập như điên loạn trong lồng ngực, toàn bộ tâm trí chỉ còn liền hiện lên dáng vẻ thân thương của anh. Hình bóng ấy nhanh chóng xoa dịu và vỗ về, thoáng chốc trong lòng đã cảm thấy bình yên.
"Chỉ cần chờ thêm một chút thôi. Nagi à, em muốn được về với anh ngay lập tức... hãy đợi em thêm một chút thôi."
.
Isagi nhanh chóng đi theo cái bóng của gã ác quỷ, rời khỏi khu ngoại ô để tiến vào xứ sở được bao trùm bởi màn đêm sâu hút và vô tận - vẫn luôn chờ đợi để phủ màu đen thăm thẳm của nó lên đôi cánh trắng của thiên thần đang chìm trong dục vọng và tội lỗi mà chẳng còn lối rẽ...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip