Chapter 7b: In Which Jeongguk Makes A Grown Up Decision

Jeongguk sắp xong rồi.

Cậu đã gần như hoàn thành tác phẩm cuối cùng của mình và sau đó cậu tự hứa với bản thân rằng cậu sẽ thưởng cho mình một giấc ngủ trọn vẹn sáu mươi ba giờ trước khi nghĩ đến việc thức dậy. Cơ thể của cậu bằng cách nào đó phải biết rằng nó đang sắp kết thúc Địa ngục theo đúng nghĩa đen của mình, mặc dù cậu đã uống một viên caffein và uống một lon Monster, nhưng cậu vẫn có thể cảm thấy mí mắt của mình đang từ từ khép lại trước khi cậu thoát ra khỏi giấc ngủ ngắn.

Jeongguk đang phân vân không biết liệu mình có nên đi vào bếp tìm cây tăm để chống đôi mắt để chúng có thể mở ra không (bởi vì sau đó chúng không thể nhắm lại được nữa, và cậu sẽ tập trung vào việc học, đúng không ?), khi cánh cửa phòng ngủ của cậu đột nhiên bật mở. Jeongguk giật mình dữ dội, cây bút chì của cậu bật tung trên tờ soạn nhạc và cậu hét lên một tiếng (một phần là do cái bóng lờ mờ đang đứng ở ngưỡng cửa và một phần là do pha giật mình ấy khiến nét chữ nguệch ngoạc xuất hiện trong tác phẩm sáng tác chết tiệt của cậu).

Hai tay ôm lấy ngực và nhìn chằm chằm vào bóng đen đó, đôi mắt mở to vì kinh hãi. Trái tim cậu đang đập dữ dội trong lồng ngực, nó có thể xé toạc ra và rơi xuống sàn.

Cậu nheo mắt, nhìn chằm chằm vào bóng người ở ngưỡng cửa.

"Yoongi hyung? Làm thế quái nào mà anh vào được nhà của em- "

Đột nhiên cậu bị gián đoạn khi Taehyung cũng xông vào phòng, và lần thứ hai trong vòng chưa đầy mười giây, cậu phát ra một tiếng thét kinh hãi khác (sau đó, khi tỉnh táo lại, cậu nhận ra rằng đó chẳng phải là tiếng thét mà là một tiếng kêu hoảng hồn của sự ngạc nhiên không hề nhẹ), lại giật mình. Cậu có thể cảm thấy vẻ mặt của mình đang biến dần thành vẻ bối rối, và cũng có chút chán ghét, bởi vì thành thật mà nói thì Kim Taehyung đến từ Daegu bị làm sao vậy?

Thực ra, Jeongguk cho rằng câu hỏi hay hơn nên hỏi là: cậu mong đợi điều gì khác hơn từ Kim Taehyung đến từ Daegu không?

Và như mọi khi, câu trả lời là không.

Taehyung bước vào phòng Jeongguk, mặc một chiếc áo có cúc hoa văn lạ mắt đóng kín cổng, cùng với một chiếc quần da bó nhất mà cậu từng thấy trong suốt cuộc đời. Một cặp kính râm màu hồng được đeo trên đầu mũi một cách bấp bênh trong khi Taehuyng đang chơi Careless Whisper bằng saxophone với sự say mê đến mức Jeongguk có thể cảm thấy gáy mình ngứa ngáy khó chịu.

"Taehyung? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? "

Đúng lúc đó, Yoongi hyung xuất hiện đang giữ hai ngọn nến trên đầu, nghiêm trang bước vào phòng của Jeongguk và huơ những ngọn nến xung quanh, như thể đang thực hiện một nghi lễ chết tiệt nào đó. Jeongguk, thề với tất cả những gì đáng giá, cậu chưa bao giờ, chưa bao giờ cảm thấy như lúc này trong suốt cuộc đời chết tiệt của mình.

Cậu tự hỏi liệu mình có bị ảo giác do thiếu ngủ không

Nó có vẻ hợp lý.

Jeongguk nhìn Taehyung với vẻ mặt sững sờ, khi Taehyung quỳ một chân xuống và từ từ ngả người về phía sau khi đạt đến đoạn cao trào của bài hát, đôi mắt nhắm chặt tập trung.

Khi Yoongi hyung chạm hai ngọn nến vào nhau một cách đầy kịch tính, Jeongguk nghĩ rằng có lẽ đây là thời điểm thích hợp để xen vào trước khi điều gì khác xảy ra (cậu phải ngăn lại trước Taehyung nghĩ ra điều gì đó quái đản hơn).

"Cái quái gì đang xảy ra vậy ?!" Cậu hỏi Yoongi hyung. Taehyung vẫn đang say sưa với màn độc tấu saxophone của mình và đôi khi Jeongguk có thể là một kẻ khờ khạo, nhưng cậu sẽ không định làm gián đoạn ai đó khi họ đang chơi nhạc cụ một cách say mê (vì là một nhạc sĩ và nghệ sĩ đồng nghiệp, Jeongguk hiểu rằng Taehyung có lẽ đang ở trong trạng thái thăng hoa).

Taehyung mở to mắt, nhìn Jeongguk với vẻ bực bội. Anh ngừng chơi saxophone của mình, và Jeongguk vô cùng cảm kích chỉ muốn quỳ xuống và cảm ơn các vị thần và hứa sẽ không bao giờ nói lời xấu về họ nữa. Bởi vì rõ ràng hiện tại họ đang ủng hộ cậu.

"Anh đang can thiệp," Taehyung nói, thở dài bực tức như thể Jeongguk hỏi chuyện quái gì đang xảy ra là một câu hỏi ngu ngốc mà cậu rõ ràng nên biết câu trả lời (Jeongguk rút lại tất cả những gì cậu nói về việc các vị thần đang theo phe của mình - rõ ràng là họ không).

Taehyung chắc hẳn không thể tránh khỏi câu hỏi "tại sao ?!" đang chực chờ trên khóe môi Jeongguk do đó anh tiếp tục nói, "Bởi vì em là một tên ngốc chết tiệt. Và trách nhiệm làm điều gì đó khiến em tỉnh ngộ là thuộc về anh, với tư cách là gia sư tình yêu và người bạn thân nhất của em. Và cũng "vì không ai khác có thể hiểu rõ cái được gọi là 'khủng hoảng' của em là gì."

"Can thiệp?" Jeongguk hoàn toàn hoang mang. Taehyung chỉ nghiêm túc gật đầu, lau sạch nước bọt khỏi khe thổi saxophone, trước khi cẩn thận đặt nó lên giường Jeongguk. Taehyung rõ ràng sẽ không giúp được gì, nên Jeongguk quay sang Yoongi hyung, người vẫn đang cầm những ngọn nến trong không khí.

"Mẹ kiếp nếu anh biết," Yoongi hyung càu nhàu, hạ nến xuống và thổi tắt trước khi đặt chúng lên bàn của Jeongguk. "Chết tiệt, Taehyung, chúng ta về nhà được không? Anh mệt."

"Cục cưng xinh đẹp, ngọt ngào của em. Em bé nhỏ của em, Yoongbean, "Taehyung nói với vẻ kiên nhẫn, chọt một ngón tay vào mặt Yoongi huyng. Jeongguk tự hỏi liệu Taehyung có muốn chết không nhưng Yoongi hyung chỉ cau có, hất ngón tay ra (và đó là cách Jeongguk biết, Yoongi hyung lún sâu quá rồi).

"Gì?"

"Câm miệng."

Khuôn mặt của Yoongi tối sầm lại và Jeongguk lo sợ tính mạng của Taehyung, nhưng Taehyung rõ ràng không quan tâm đến tính mạng của mình (hoặc tôn trọng Yoongi hyung) và thay vào đó quay lại ôm lấy người đàn ông đang giận dữ, vòng hai bàn tay to lớn của anh quanh bụng Yoongi như thể anh ấy đang vuốt ve đứa trẻ chưa chào đời nào đó, và gục đầu lên đầu Yoongi hyung đang bất mãn. Taehyung chuyển sự chú ý trở lại Jeongguk.

"Dù sao đi nữa, Jeongguk, anh cần em chỉnh đốn lại cách hành xử của mình. Em biến mọi thứ như một mớ hỗn độn, và vì em, Jimin cũng vậy, "Taehyung nghiêm túc nói, hơi cau mày với Jeongguk.

Jeongguk vẫn còn hơi hoang mang, bởi vì đây là những gì mà bản nhạc saxophone chết tiệt đã thể hiện phải không? Jeongguk tinh tế và có-như-không-có phớt lờ Jimin? Jeongguk cảm thấy cơn đau đầu đang dần xuất hiện . Nhưng Jeongguk vẫn cố suy nghĩ lý do khiến Jimin rối tung? Vì Jeongguk? Bụng cậu hơi thắt lại và cau mày (Bây giờ cậu bắt đầu tự hỏi liệu đó là do mì Ramen đã ăn trước đó hay là... cảm xúc của mình. Ý nghĩ đó khiến cậu rùng mình.).

"Anh nói gì -"

"Em biết đấy," Taehyung thở dài, ngắt lời Jeongguk. "Anh không đánh giá cao việc phải trở thành Hermione cứu Ron và Hary khỏi Chiếc cốc lửa."

Trước vẻ mặt trống rỗng của Jeongguk, Taehyung lại thở dài một tiếng, thầm than một tiếng trong "vô vọng". "Anh không đánh giá cao việc trở thành người trung gian. Mặc dù trên thực tế anh là một thiên tài theo nghĩa đen, cho nên anh thực sự có đủ khả năng chịu đựng mọi chuyện cứ như bộ phim tuổi teen và nỗi tức giận tuổi dậy thì này trong cuộc sống của mình vào thời điểm ôn thi nhưng anh cần nhắc em rằng cả em và Jimin đều không phải là thiên tài, và em không thể? Những gì anh đang cố gắng nói với Jeongguk, em trai ngọt ngào, đáng yêu của anh là thế này: hãy mạnh con mẹ nó dạn lên, đừng là một con chó hèn nhát nữa chỉ cần thú nhận với Jimin thôi, được không? Anh đang bị nổi mụn do căng thẳng vì hai người đây. "

Rõ ràng là Jeongguk sắp ném cuốn sách giáo khoa của mình vào đầu Taehyung và sau đó ngăn cản ngay bất cứ cơ hội nào Taehyung có thể trở thành bố của cậu, nhưng Yoongi hyung đã vội vàng xen vào, vươn tay về phía sau để nắm chặt tay Taehyung.

"Điều Taehyung đang cố nói, là chuyện gì tồi tệ hơn có thể xảy ra, Guk? Tình huống tồi tệ nhất là Jimin nói không, và sẽ rất khó xử, một ngày? Một tuần? Hai em quá bám chặt vào những lo sợ như vậy xen vào giữa hai đứa. Nhưng nghiêm túc mà nói, nếu Jimin từ chối em thì anh sẽ biến thành một quả cà tím chết tiệt vì thằng nhóc đó phát cuồng lên vì em. Nhóc ấy chỉ nhút nhát và sợ hãi bị từ chối. Ý anh là, em có đổ lỗi cho em ấy không? Những ánh nhìn trừng trừng của em khiến ngay cả các giáo sư cũng sợ hãi ".

"Còn-Jaebum thì sao?" Cậu nói một cách đầy thách thức (mặc dù do dự). Taehyung đảo mắt.

"Anh bạn, em đã thực sự suy sụp, phải không? Cuộc hẹn hò của họ thật kinh khủng. Sau đó Jimin cảm thấy bị khủng hoảng và cần được quan tâm chăm sóc nhưng một người nào đó không ở đó và trở nên đáng ghét một cách khó chịu và nói những điều đáng ghét khó chịu để cổ vũ cậu ấy. Nhân tiện, anh đã động viên cậu ấy rồi. "Taehyung cáu kỉnh nói.

Jeongguk có thể hình dung ra cảnh Jimin đang nằm co ro trên giường, khóc thút thít trong khi ôm chặt lấy ngực mình, đau lòng và suy sụp. Đau lòng vì thằng khốn tốt bụng, bẩn thỉu nào đó, và đau đớn vì Jeongguk không có ở đó để cổ vũ anh mà phải dựa vào Taehyung như một chiếc phao cuối cùng. Tim Jeongguk khẽ thắt lại trước hình ảnh đáng thương.

Tuy nhiên, một phần rất nhỏ trong cậu lại thấy cợt nhả trước viễn cảnh này. Jeongguk biết chuyện đó sẽ đến - nếu cậu đã nói điều đó một lần, thì cậu sẽ nói điều đó ít nhất một nghìn lần và cậu sẽ không ngần ngại nói lại: không có gì hay ho khi hẹn hò với những kẻ giả tạo ngu ngốc với những câu tán tỉnh lỗi thời năm 2008.

Bởi vì những kẻ ngốc đó không hiểu Jimin bằng Jeongguk - và thành thật mà nói, chỉ vì Jeongguk đã quen Jimin quá lâu nên cậu có thể bày ra những trò hề kỳ lạ và khó chịu của mình. Cho nên, thật hợp lý khi Jaebum bị đá văng một xó, chứng tỏ rằng cậu rõ ràng đang chiếm thế thượng phong.

"Tất nhiên chưa đủ đẳng cấp rồi," Jeongguk cười mỉa mai. "Thằng khốn chết tiệt đó nghĩ rằng nó đang ở năm 2008, nó không biết mình đang làm gì."

Yoongi hyung và Taehyung trao đổi ánh mắt ngạc nhiên nhưng Jeongguk vẫn chưa nói xong.

Thực ra cậu chỉ mới bắt đầu.

"Jimin khá khó chiều, nên em cũng không ngạc nhiên mấy khi Jaebum bị đá. Cần một người đặc biệt để quan tâm anh ấy. Anh ấy cần được nâng niu như trứng, anh biết không? Giống như, Jimin thường xuyên sử dụng kem dưỡng da tay và đắp mặt nạ hai lần một tuần. Anh ấy cần được đối xử như... như là... Em không biết, như một bông hoa mỏng manh chứ không phải một thứ khốn kiếp nào đó mà một tên ngu ngốc đến mức tạo kiểu tóc còn không xong có thể chăm lo được"Jeongguk giận dữ, kết thúc bài phát biểu của mình với một cái trợn mắt ấn tượng .

Taehyung nhìn Jeongguk, sửng sốt trước sự bùng nổ bất ngờ của cậu. "Ừm ... Giờ anh đã giúp Jimin ổn định lại rồi, chúng ta quay lại chủ đề được không? Em? Tỏ tình với Jimin? "

Sự dũng cảm ít ỏi của Jeongguk dao động và cậu cố gắng che đậy điều đó bằng cách chế giễu khinh bỉ Taehyung. "Thú nhận? Đây không phải là một bộ phim truyền hình dài tập chết tiệt, ai thú nhận vậy? "

"Đừng có trì hoãn nữa và chỉ cần nói với thằng nhóc đó là em thích nó thôi, đệch moẹ!" Yoongi hyung gầm lên, thành công khiến cả Jeongguk và Taehyung giật bắn mình.

Jeongguk nghĩ rằng cậu thà thú nhận với một triệu Jimin còn hơn phải đối mặt với cơn thịnh nộ của một Min Yoongi đang tức giận.

------------
Mọi người thích thể loại nào để mình ưu tiên fic đó dịch trước nè:
1. ABO Jimin và Jungkook được sắp đặt phải kết đôi với nhau mặc dù Jimin không muốn.
2. Biên đạo múa Jimin x Idol Jungkook.

Cmt cho mình biết nha 🥺🥺🥺

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip