Chương 19: Anh ấy vẫn luôn nằm trên
Ngày phát hành EP, có blogger âm nhạc nổi tiếng nửa đêm đăng Instagram:
"Nghe "Nhạc chương" mà kích động đến mức không sao ngủ nổi. Sáng tác của thiên tài, thể hiện bởi thiên tài, là ca khúc tôi thấy hay nhất trong hai năm qua. Chúc mừng Koo Bonhyuk, tài tử âm nhạc tuổi trẻ tài cao, đã cho thế giới được lắng nghe giọng hát của bạn. Lại càng phải chúc mừng Oh Hanbin với 'sự trở về của bậc vương giả', dẹp tan tin đồn 'hết thời' bằng tác phẩm thiên tài, còn giành cho cả thế giới một niềm vui bất ngờ. Ca khúc này có phong độ rất giống thời kỳ đỉnh cao của Hanbin, đầy ắp cảm hứng của thiên tài, mỗi lần lắng nghe đều có thể phát hiện những tiểu tiết mới. Thiên tài sẽ không mai một, giờ phút này tôi chính là fan cuồng của Hanbin."
Hàng loạt tù "thiên tài" và những lời có cánh không hề che giấu như thế, khen ngời đến mức Hanbin nóng bừng cả mặt. Anh chia sẻ bài đăng ấy, chỉ viết một câu "Xấu hổ tiếp nhận".
Đúng là anh "xấu hổ tiếp nhận" thật, vì vốn dĩ anh viết ca khúc này trong thời kỳ đỉnh cao, không thể gọi là 'sự trở về của bậc vương giả" gì đó được.
Được tán tụng hết nước hết cái như thế, Hanbin hơi ngờ là sếp đập tiền cho mình. Nhưng anh hiểu rõ những blogger âm nhạc kiểu này, ai là người nhận tiền phát ngôn, ai là người nhận tiền có chọn lọc để lên tiếng, ai là người cầm tiền rồi mà vẫn dìm người khác, trong lòng anh đã phân chia ra cả rồi. Blogger này, quả thật thuộc loại ngay thẳng không nhận tiền.
Rõ ràng trong giới fan yêu nhạc, anh cũng nhận được rất nhiều đánh giá tốt. Sau khi bài đăng này nổi lên trên Instagram, "Nhạc chương" của Hyuk trở thành bài hát có lượng tải về nhiều nhất trong ngày, đồng thời vượt xa bài hát ở vị trí thứ hai.
Hanbin: "Tôi chỉ muốn biết, những số liệu này có bao niêu là thật, bao nhiêu là do chúng ta đẩy."
Giám đốc PR: "Phần lớn là thật. Đúng là ban đầu chúng ta có tìm người đẩy số liệu, nhưng sau đó thấy lượng tải về thực tế đã rất nhiều rồi nên dừng lại, kỳ thực cũng chưa đẩy được bao nhiêu cả."
Hanbin: "Thế tức là hot thật à?"
Giám đốc PR: "Không cần nghi ngờ đâu, hot thật đấy ạ"
Hyeongseop: "Chẳng phải lúc ấy sếp Oh đã vỗ ngực cam đoan với sếp, rằng nhất định Hyuk sẽ nổi đấy à, sao bây giờ lại mất tự tin như thế?"
Hanbin: "Hết thời lâu quá rồi, tự dưng viết được bài hot nên không quen lắm thôi."
Hyeongseop: "Sự trở về của bậc vương giả, quay lại đỉnh cao, chúc mừng anh."
Hanbin: "Ừ, cuối cùng thì cuộc họp tuần tới cũng dám thẳng lưng trước mặt sếp rồi. Nếu còn không ra thành tích gì thì đúng là phải lo bị tống cổ đi thật."
Hyeongseop: "Sếp Oh đừng đùa, dù có tống cổ tôi thì anh ấy cũng chẳng tống cổ anh đâu. Mấy ca sĩ cưng của Đông Hách chúng ta, làm gì có ai không phải do sếp Oh nuôi lớn. Trước có Choi Byeongseop với Lee Jeong, giờ lại có Hyuk. Anh ấy mà dám tống cổ anh, mấy người này đều theo anh cả, anh ấy lại chẳng tiếc muốn chết ấy chứ."
Hanbin: "Làm sao mà theo tôi được, luật sư của công ty nào có ăn không ngồi rồi, hợp đồng họ ký cũng chẳng phải giấy vệ sinh, cứ nói đi là đi được chắc?"
Hyeongseop: "Mấy người tôi nói đấy, có ai là không dám hủy hợp đồng đề tiền để đi theo anh đâu, ngay cả chút tự tin này mà sếp Oh cũng không có à?
Chẳng hiểu sao Hanbin lại cảm thấy Hyeongseop đang bẫy mình.
Hanbin: "Họ theo tôi thì có thể đi đâu được chứ, công ty chúng ta không cần tôi, tôi cũng coi như thất nghiệp. Đến lúc đó miệng ăn núi lở, hai bàn tay trắng, chỉ có thể để Euiwoong nuôi tôi thôi."
Giám đốc PR cảm thấy mình vừa nghe được điều gì ghê gớm lắm, bèn lặng lẽ lui ra.
Mặt Hyeongseop sầm xuống.
Hanbin thở dài: "Xem ra những lời tôi nói với sếp Ahn lần trước cũng coi như vô ích rồi. Anh ở đây tìm điểm yếu của tôi vốn dĩ là nước đi sai, anh đã nói chuyện với Euiwoong chưa?"
Hyeongseop: "... Em ấy không chịu gặp tôi."
Hanbin: "Ừ, hai người đừng gặp thì hơn, gặp rồi lại quấn lấy nhau, tôi thấy các anh cũng chẳng nói chuyện được hẳn hoi tử tế."
Hyeongseop: "... Anh biết hết rồi à?"
Hanbin nổi giận: "Tôi có thể không biết được chắc?"
Hyeongseop: "Vậy anh không để bụng sao?"
Hanbin nghĩ, tôi để bụng lắm, cơ mà là kiểu để bụng của FA với cặp tình nhân đang gây sự kia kìa.
Hanbin: "Tôi để bụng thì cũng có làm gì được đâu?"
Hyeongseop: "Xem ra đúng là hai người chia tay thật rồi."
Hanbin mệt tâm thật sự, quyết định giúp hắn một chút: "Chia tay rồi, bởi vì trong lòng anh ta vẫn chưa quên được anh."
Hyeongseop ngạc nhiên hồi lâu, mới dè dặt hỏi: "Em ấy nói với anh như thế à? Vậy tại sao em ấy không chịu gặp tôi?"
Hanbin: "Anh đủ rồi đấy, anh cắm sừng tôi, tôi vẫn giúp anh là đủ nghĩa khí lắm rồi, anh còn muốn tôi làm quân sư cho anh chắc? Vợ mình thì tư mình theo đuổi được không?"
Hyeongseop im lặng.
Mãi hồi lâu sau, như thể đã đưa ra quyết định, hắn mới hỏi Hanbin một cách khó khăn: "Lúc hai người ở với nhau, là luân phiên thật à?"
... Hóa ra đấy là kinh nghiệm xương máu anh đúc kết được, phân tích cả nửa ngày, cuối cùng đưa ra kết luận như thế, anh ta đá anh là vì vị trí không hợp ấy hả?
Hanbin: "Tôi nói thật với anh vậy, anh ấy là top bẩm sinh, bởi vì thích anh quá nên mới tự mình chịu thiệt. Tôi và anh ấy ở bên nhau, anh ấy vẫn luôn ở trên."
Lời này của Hanbin, tự hại mình một phần, thì đả thương địch mười phần. Nhìn sắc mặt của Hyeongseop, anh cảm thấy một phen tự dìm này rất đáng.
......
Trong khoảng thời gian danh tiếng tăng cao bộc phát này, bản thân Hyuk lại đang học nấu canh.
Sau khi gọi điện bày tỏ nguyện vọng học tập với mẹ, mẹ cậu đã nói thế này:
"Trước khi xuất ngoại mẹ bảo mày học rồi, chưa bàn đến chuyện đi rồi sẽ được ăn ngon, mà sau này tìm vợ cũng tiện nữa. Mày đã nói với mẹ thế nào? Mày bảo, vợ không biết nấu canh, mày cũng cóc thèm cơ mà."
" Sao, bây giờ không cần chờ vợ nấu canh cho mày nữa à?"
Hyuk thẹn quá hóa giận: "Thế mẹ có dạy không nào? không thì con lên mạng tìm giáo trình học cũng được."
Mẹ Koo lại cười nhạo con trai một phen, rồi mới truyền thụ lại tay nghề nấu nướng cả đời của mình cho cậu.
Hyuk đặt mua tất cả các dụng cụ, ở nhà tu luyện món canh xương của mài mà cứ như luyện đan.
Làm Taebi vừa vào cửa đã bị mùi xương sườn đậm đà hun xộc cả mũi.
Hyuk múc cho cô một bát.
Hyuk: "Thế nào? Hai hôm nay em bị tê liệt vị giác luôn rồi, chị nếm giúp em xem có ngon không? Có phải uống một hớp là không dừng lại được không? Có phải thấy cảm giác ấm áp từ tim đến phổi, nếm được hương vị của hạnh phúc hay không?"
Taebi nếm hai thìa, đánh giá một cách khách quan: "Cũng tạm được."
Hyuk: "... Vậy là vẫn chưa đủ rồi."
Taebi khó chịu cả người, học nấu canh thôi mà, cần thiết phải liều mạng thế không? Bộ làm nghệ thuật ai cũng kỳ cục vậy hả?
Hyuk xách một chiếc cặp lồng ra: "Không được, từ bé chị đã uống canh mẹ em nấu quá nhiều, tiêu chuẩn quá cao rồi. Chị mang về cho anh rể và Taeri nếm thử, hỏi xem họ thấy thế nào."
Taebi: "... Chú bỏ canh xuống, chúng ta nói chuyện nghiêm túc cái đã."
Taebi: "Hai hôm nay chú có lên mạng không?"
Hyuk: "Lại có tin tức gì ạ?"
Taebi: "Còn tin tức gì nữa, chú nổi rồi mà chú không biết à?"
Hyuk: "Ồ. Không phải như vậy là bình thường sao?"
Taebi cảm thấy, Hyuk đã không còn nhiệt tình với âm nhạc nữa, muốn dồn toàn tâm toàn ý vào sự nghiệp nấu ăn rồi.
Thật ra không phải Hyuk hoàn toàn không để tâm đến chuyện này, không phải cậu không vui vẻ, nhưng tâm trí cậu đã bị việc khác chiếm lấy cả rồi.
Tất nhiên không phải là nấu canh.
Chuyện đến nước này, dĩ nhiên cậu đã hiểu được, e là Hanbin không đinh quy tắc ngầm với mình.
Hoặc là ban đầu cũng từng nghĩ đến, sau đó phát hiện mình thật sự có tài, không muốn đối xử với mình bằng thái độ với đám "yêu tinh" tầm thường, nên đành từ bỏ.
Bởi vì thời cơ đề xuất yêu cầu vô lý tốt nhất, một là lúc chưa nổi tiếng, hai là trước lúc nổi tiếng hoàn toàn. Trước khi ký hợp đồng với mình, Hanbin không đề xuất, trước khi đưa bài hát cho mình cũng không đề xuất, bây giờ bài hát phát hành rồi, cũng đã nắm trong tay danh tiếng mình nên có, giờ mới yêu cầu thì chẳng còn ý nghĩa gì mấy.
Thật ra như vậy lại vừa ý cậu.
Giao dịch tiền - tình thực sự không thích hợp để khởi đầu cho một mối tình lành mạnh, cần phải chôn vùi tai họa ngầm để phát triển tình cảm lâu dài. Cậu vẫn hy vọng có thể bắt đầu một cách tốt đẹp với Hanbin.
Cậu cảm thấy người như Hanbin, có lẽ thiếu thốn về mặt tình cảm, nên mới không biết phải bắt đầu một mối quan hệ vừa không phải bao nuôi, cũng chẳng phải quy tắc ngầm ra sao. Thế nên mới cần mình phải chủ động.
Vậy phải như thế nào mới được xem là một khởi đầu tốt đẹp?
Hoa hồng hay nhẫn kim cương, bãi biển ánh nến gì đó, không chỉ tầm thường mà còn sáo rỗng.
Đồ ăn mới là hạnh phúc chân thật nhất.
Nói chuyện với Hyuk, Taebi có cảm giác không biết đầu óc cậu lại bay đi đằng nào rồi.
Cô cảm thấy dạo này cậu có vấn đề lớn, nhất định là tương tư rồi.
Tương tư không đáng sợ, heo lớn rồi ắt sẽ muốn ôm cải thảo. Nhưng với tư cách là người chăn nuôi xuất sắc, nhất định cô phải biết đâu là cây cải thảo được cậu nhớ nhung.
Nhưng mà cô chưa hỏi vội.
Trên đời có hai thứ không thể che giấu được, ấy là cơn ho và tình yêu.
Taebi tỉnh bở, giả vờ không nhận ra, nói tiếp với cậu: "Ý của sếp Ahn là, tài nguyên quan trọng ở chất chứ không phải lượng, đẳng cấp của chú không thể hạ thấp, hình tượng không thể phá hủy, mấy chương trình nhảm nhí không thể cứ nhận bừa. Nhưng bộ phim nào phù hợp thì vẫn có thể nhận diễn. Hiện giờ đang có một bộ tên là 'Long hổ đấu", là phim hài chiếu vào Tết Âm lịch, đạo diễn và dàn diễn viên rất ổn, có một suất khách mời được hai cảnh, cũng không cần diễn xuất gì cả, chị có thể lấy về cho chú..."
Hyuk bỗng chốc hoàn hồn: " Em không đóng phim đâu."
Taebi: "Gì cơ?"
Hyuk: "Em không đóng phim. Chương trình kiểu gì em cũng phối hợp, nhưng đóng phim thì miễn bàn."
Taebi biết thế này là cậu cố chấp rồi, có thuyết phục kiểu gì cũng chẳng thay đổi được.
Taebi thở dài: "Nếu chị hỏi chú tại sao, chắc chắn chú cxung không nói cho chị đâu đúng không?"
Hyuk lại hết sức hùng hồn: "Em chỉ muốn tập trung vào âm nhạc thôi."
Taebi nghĩ, chị không thấy chú tập trung vào âm nhạc chỗ nào cả, rõ là đang tập trung hầm xương sườn thì có.
Taebi: "Lộ mặt trong phim điện ảnh, làm như sẽ cản trở chú làm âm nhạc không bằng."
Hyuk nghĩ, chắc cũng không đến mức cản trở em làm âm nhạc, nhưng rất có thể sẽ cản trở em theo đuổi tình yêu.
Hyuk: "Đúng vậy."
Taebi: "... Thôi, chú vui là được rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip