9 trốn tránh


"Hanbin ah, sao cậu lại tránh mặt hyuk"_lew

"À thì..."

Anh vẫn do dự không biết trả lời như thế nào, có nên kể cho lew biết không ta?
Lỡ như lew kể với hyuk rồi em ấy sẽ tới tìm mình mất. Vậy nhưng anh vẫn kể sự thật cho lew, vì đôi mắt đối phương đang nhìn chầm chầm mình, chờ đợi câu trả lời

"Thật ra sáng nay có một người là đã nhắn tin với tớ, cô bạn của tớ đã bị bắt cóc, hắn đe dọa nếu tớ làm trái ý, hắn sẽ hại cô ấy. Hắn đã nói không được ở cùng hyukie, giờ tớ phải làm sao đâyy"

"Cậu không định kể với hyuk sao, thằng nhỏ sẽ rất lo lắng đây, tớ thấy nó rất quan tâm đến cậu"

"Tớ không biết làm sao nữa, rối quá. Cứ làm theo lời kẻ đó nói trước đã"

"À mà..cậu không được kể cho hyukie biết đâu nhaa, làm ơn đó"

"Thôi thôi tớ biết rồi, cậu đừng lo, có chuyện gì tớ sẽ nói cho cậu"

Vì hôm nay là chủ nhật nên anh đã trốn ở phòng kí túc xá nguyên ngày, vì anh nghĩ hyuk không biết anh ở phòng mấy. Lúc trước hyuk đến đón anh đã đứng đợi sẵn bên ngoài rồi. Sao mà biết được.
Nhưng mà hắn thật ra đã biết hết. Chỉ là không đến tìm mà thôi, đến khi nào giới hạn sức chịu đựng thì anh sẽ toi đời với hắn. Dám giấu cho riêng mình mà lại không kể với hắn sao!?

Nhưng mà phải làm sao đây, ngày mai là thứ hai, anh phải đến lớp rồi, dễ bắt gặp lắm, chết mất thôii

"Hmm...mai mình sẽ đến lớp thật trễ, vào giờ rồi mới đến, lúc về phải chuồn lẹ lẹ thôi, cũng được ấy nhỉ, mà nhớ hyuk quá đi thôi"

Hyuk nằm trằn trọc ở nhà, không biết anh hanbin có chuyện gì mà lại không nói với mình, điện thoại cũng chưa trả lời nữa.
Hắn với tay lấy điện thoại mở lên xem với tâm trạng nặng trĩu, bây giờ đã là 9 giờ tối. Vậy là từ sáng tới giờ, 12 tiếng mà anh không trả lời luôn sao

Như biết được chuyện gì đó, cảm xúc cứ lân lân đầy lo lắng, hắn cố trấn an bản thân là không có chuyện gì đâu, chắc anh ấy bận thôi, ngày mai...sẽ đến gặp mình thôi mà.
Hắn nằm trên giường chờ đợi điện thoại từ đối phương, đôi mắt xa xăm nhìn lên trần nhà, trong đầu nhớ đến hình ảnh những lúc nằm ôm hanbin ngủ, ôm anh hoài đã quen. Bây giờ nằm một mình, thật cô đơn.
Cứ như vậy hắn đã ngủ lúc nào không hay

Trời đã sáng, đúng như kế hoạch đã tính sẵn, đến 8 giờ anh mới chạy tột vào lớp, sao đỏ đã không bóc anh vào sổ, cả bác bảo vệ của trường cũng đã tha cho anh, và luôn cả khứa lớp trưởng. Bọn họ đều thấy hanbin đáng yêu và còn là một học sinh ngoan, chắc có chuyện gì đó nên mới đến lớp trễ thôi.

Vừa vào lớp seop đã hỏi

"Sao hôm nay cậu đi trễ vậy? Gặp chuyện gì hả?"

"À, hôm nay xe tớ hư giữa đường luôn"

Bin đành phải bịa đại một lí do thôi vậy, chả nhẽ nói vì tránh né hyuk

Suốt buổi học cậu cứ nghĩ mãi đến hyuk, lo sợ em ấy sẽ buồn

"Xíu nữa em ấy sẽ đến cửa lớp chờ mình về không nhỉ? Thôi cứ về lẹ cho chắc"

Y như thế, chuông tang trường vừa reo, hanbin mang balo vào chuồn như một cơn gió, anh phi thật nhanh ra khỏi dãy phòng học trên tầng hai. Nhưng mà khoang đã, đằng kia là hinni sao!?
Hanbin hoãn hốt chạy nhanh đến cô gái trước mặt
Ôi không! Đó chính xác là hinni rồi, sao cô ấy lại ở dây chứ

Với tâm tư đầy thắc mắc, bin hỏi hinni mà vừa thở hổn hển vì vừa mới chạy

"Ơ, bọn đó đã thả cậu ra sao"

Hinni trả lời với giọng điệu ấp úng, khuôn mặt sợ sệt nhìn quanh

"A.a..bọn đó vẫn đang theo dõi tớ, họ đã bắt mẹ tớ mất rồi, giờ tớ chỉ có thể nghe lời họ thôi, mẹ...tớ..mẹ..tớ"

Nói rồi đôi mắt hinni ửng đỏ, hai dòng lệ đã chảy ra không biết khi nào, cô lấy tay dụi vào đôi mắt ấy

"Xin lỗi, tớ không nên khóc trước mặt cậu"

Hanbin không nói gì hết, tiến đến ôm hinni vào lòng, tay xoa đầu như an ủi

Mà khoan đã, sao bây giờ hinni lại cười....mà nó còn không phải một điệu cười đơn thuần.

Từ xa hyuk như chết lặng, cả người cứng đờ ra nhìn cảnh tượng trước mắt, đôi mắt đã đỏ hoe
Ai nói con trai là không được khóc chứ!

Tại sao hanbin lại làm vậy, anh ấy né tránh mình vì yêu hinni? Cô ta bảo anh tránh xa mình sao?

Hanbin chợt nhớ ra chuyện gì đó, nếu cứ đứng ở đây mãi thì sẽ bắt gặp hyukie mất, anh nắm lấy tay hinni kéo cô ấy đi, chạy ra khỏi khuôn viên trường.

Tất cả đều đã thu vào ánh mắt hyuk.
Tại sao? Cô ta chỉ mới xuất hiện gần đây, còn mình đã quen anh từ rất sớm rồi cơ mà
Em đã đối xử rất tốt với anh rồi mà, không phải sao?
Một hàng nước mắt trãi dài trên má kẻ si tình, không gian như được tua chậm, hàng ngàn học sinh ra về đông kín nhưng trong mắt hắn chỉ lại nhìn châm châm về phía đôi nam nữ trước mắt. Tim hắn đau nhói, bước đi chập chững quay đi, giờ hắn không còn quan tâm nhưng người xung quanh đang nhìn hắn.
Hyuk không biểu hiện gì trên mặt cả, cơ mặt cứ cứng đờ như thế nhưng nước mắt cứ lần lượt chảy xuống lã chã.
Ôi một cậu thiếu niên thất tình...

Hắn trở về nhà, ngồi lủi thủi trên ghế, hệt như lúc còn bé, lúc mà anh bỏ hắn đi
Anh là tất cả của hắn, không thể để con ả chết tiệt kia dễ dàng cướp mất được, rõ ràng là người đến trước.

Tại khoảnh khắc chứng kiến cảnh anh ôm con ả kia,xoa đầu nó, rồi còn nắm tay nó chạy đi nữa. Đã vượt quá giới hạn đối với em rồi. Anh phải là của em, không được của ai khác cả. Như một kẻ điên vậy, mà lần này còn điên hơn lần cả trước

Hắn đứng dậy, lái xe oto đến kí túc xá của hanbin, mặt hắn chỉ cần nhìn vào là thấy câu "tao đang điên đấy, đứa nào đụng vô là chết với tao"

Đến trước phòng kí túc xá của anh, hắn đạp cửa đi vào luôn, khỏi có mở gì hết. Lew đang ngồi làm bài tập thì hoản hốt quay lại nhìn, thấy người xong hắn còn hoản hơn.
Một ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn thẳng vào lew.
Ôi số tôi sao khổ thế này

Hyuk tiến vào trong, giọng điệu trầm vang lên, lew nghe là biết đang khùng vụ gì luôn.

"Hanbin và hinni đang quen nhau à, anh biết chuyện gì thì nói hết ra đây"

Mặc dù gọi lew là anh đó. Nhưng mà rõ là ép người mà.
"Hai người đó không có quen nhau em ơi, đừng giận.."

Hyuk vẫn tiếp tục nhìn lew

"Thật vậy sao? Tiếp tục"

"Ớ cái thằng quỷ nhỏ này, nó nói chuyện với người lớn mà vậy đó hả"
Lew chỉ dám nghĩ như thế thôi, nói ra cho bị đấm vỡ mồm hay gì.

"Thật sự hết rồi, anh chỉ biết thế thôi mà"_lew

"Anh thích ăn hành hay nói đây hả?"

"Hết rồi màaa, em bắt anh nói thì anh cũng biết nói gì đâu cơ chứ"

Lew bây giờ lòng đang rất sợ hãi. Cái thằng hanbin nàyyyy! Để lại của nợ gì cho mình đây không biết.

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Tác giả: chap dài ga ròi đúm hong
Cái hình hyuk tui để ở chap này đẹp k quí dị, hợp tâm trạng nữa, nhìn hơi chút đau khổ nhể🤭
Tội bé lew phải gánh của nợ thay bin
Mọi người có thể để lại một lượt bình chọn hay cmt gì đó k ạaaa
Cho tui có động lực viết điii😥

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip