Chương 13:

Cô đi từ trên lầu xuống đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của hắn mà rùng mình.

- Làm gì lâu vậy " hắn lạnh nhạt.

- Nói chuyện với Khả Uy thôi . " cô tới ngồi cạnh hắn.

Bà Lương đã sớm đi vào trong lấy nước.

- Chỉ nói chuyện."

Cái tên đáng ghét này - Không nói chuyện chứ anh muốn làm gì nữa hả ?" cô bực mình nhìn hắn.

- Người nên bực tức là anh mới đúng ." Hắn thấy mình hơi sai nhưng vẫn cố chấp.

Cô thật sự giận rồi ,chỉ hừ lạnh một tiếng rồi xoay lưng về phía hắn.

Hắn kéo vai cô lại , cô lại xoay đi, hai người cứ xoay đi xoay lại chừng bốn lần ,cô bực mình quát lên - Anh điên à! Buông tôi ra ."

- Đúng anh điên đấy, anh còn điên hơn lúc nãy nữa là đằng khác.  " nói rồi hắn đẩy cô nằm lên sofa rồi ngồi lên nữa người cô .

Cô vùng vẫy nhưng không dám la lên chỉ thầm thì - Tôi không muốn điên cùng anh, đây là nhà Khả Uy đấy ."

- Nhà cậu ta thì sao , sợ hắn ghen à! "

- Anh không thôi đi à. " cô trừng mắt.

- Không thôi " nói rồi cúi xuống hôn cô, cô né bên này hắn hôn bên khác ,cứ như vậy làm cô sợ hãi

- Em thật sự chỉ nói chuyện thôi không làm gì cả , anh thả ra được không " cô lần này lại phải năng nỉ hắn.

- Làm sai thì thế nào " hắn cười cười .

Cô nâng người hôn lên môi hắn một cái ,hắn đang định bước xuống thì có tiếng từ cầu thang vọng xuống.

- Này,anh làm gì đấy" Khả Uy cau mày nhìn hai người đang dây dưa trên sofa.

Cô đứng người, lật đật đẩy hắn ra ngồi dậy chỉnh chu lại quần áo.

Hắn ngồi lại lạnh lùng trả lời - Đánh nhau." cô ngồi đó run lên.

- Anh đánh Tử Vy sao." cậu chạy tới chỗ Tử Vy kéo tay kéo chân cô lên xem.

Hắn cau mày đẩy tay cậu ra - Tử Vy đánh tôi ."

- Cái gì? Anh đùa à, " Khả Uy bất ngờ bị đẩy ra trừng mắt nhìn hắn.

- Phải không Tử Nhi " hắn cười cười lấy ngón tay chọc nhẹ vào eo cô.

Cô giật mình trả lời - P..h..ải...phải..hahaha..ai bảo anh ta cứ ăn hiếp tôi..haha." cô bật cười ngượng nghịu.

Cậu cau mày nghi ngờ, bà Lương từ bếp đi ra .

- Uống nước đi con " bà để xuống hai ly nước cam .

Hắn thật không muốn ở đây nữa ,tên kia cứ đeo bám bên cô động chạm thấy mà ghét chỉ muốn lập tức đá bay hắn ra thôi , - Thôi ,cũng đến lúc tụi con phải về rồi , đã hẹn với ba mẹ ăn cơm "

- À, vậy tụi con mau về đi , không lại để anh chị Mạc đợi." bà Lương nói.

Khả Uy lập tức kéo tay Tử Vy - Phải về rồi sao, ở lại ăn cơm với tôi đi .

Cô chưa kịp lên tiếng hắn đã nói - Thôi, tụi con về đây ạ, chào bác."

- Ừ, được rồi " bà Lương dịu dàng nói.

- Thôi, bửa khác đến ăn cơm với cậu, tạm biệt ,mai nhất định phải đi học đấy," nói rồi cô nhìn sang phía bà Lương - Cháu chào bác "

- Thôi ,hai đứa mau về đi, rảnh rỗi lại đến chơi".

Hai người đi ra cổng rồi, Khả Uy vẫn ở đây nhìn theo ánh mắt nuối tiếc.

Bà Lương nhìn bộ dạng con trai tươi tắn hơn ngày thường, chỉ trách mình sinh ra một tiểu tử không có tiền đồ thôi .


*  *  *  *  *


Rồi mọi việc đều trở lại bình thường rất nhanh đã đến mùa đông , cô và hắn ngày ngày dính lấy nhau, tối lại ôm nhau ngủ ,hai người được sự ấm áp bao trọn , cảm thấy yêu thương đối phương nhiều hơn, không biết tất cả hành động hai người đều bị quan sát.

Bà Mạc không nói thực ra đã ngầm biết ,một đêm nằm ngủ không yên lại đánh thức ông Mạc dậy nói chuyện.

Hiếm khi thấy vợ đang ngủ mà đánh thức ông dậy nói chuyện, nghĩ chắc cũng quan trọng, ông nghiêm túc nhìn bà.

- Ông không cần phải nghiêm túc như thế, chỉ muốn hỏi ông chút chuyện"

- Thế à, được rồi bà nói đi"

- Thật ra bạn tôi ,cô ấy li hôn với chồng rồi dắt con gái riêng về ở chung với chồng mới, người chồng mới đó cũng có một người con trai riêng , hai đứa nó không hiểu kiểu gì lại yêu nhau,nếu là ông, ông nghĩ vợ chồng đó chấp nhận được việc này không? " bà nhìn về phía ông.

- Tưởng chuyện gì quan trọng, hóa ra là chuyện này" ông hờn trách trả lời.

- Thì ông cứ trả lời cho tôi biết, bạn tôi cô ấy hỏi ý kiến tôi nhưng tôi không biết trả lời thế nào."

- Ừ, nếu là tôi ,tôi nghĩ nếu hai đứa nó là thật sự yêu nhau mới đến với nhau bất chấp gia đình như vậy, ưm... tôi nghĩ dù gì cũng không phạm phải luân thường đạo lý bất quá có thể chấp nhận được" ánh mắt ông tỏ vẻ suy ngẫm.

Bà suy nghĩ một hồi lâu mới lên tiếng - Thôi được rồi ,đi ngủ "

- Hừ, bà đúng là lợi dụng xong thì vứt mà, " Nói rồi ông nằm xuống ôm lấy bà ngủ. Hành động không hề liên quan đến lời nói. ( ̄- ̄)

*  *  *  *  *  *

- Khả Uy ,em thích anh lâu như vậy, kiên trì quan tâm anh, anh thật không một chút động lòng sao" cô nhẹ nhàng hỏi

- Không, " Trả lời cô là một âm thanh không thể lạnh hơn.

- Anh việc gì phải cứ khư khư theo đuổi một đoạn tình cảm không chút hy vọng đó chứ , anh thật quá cố chấp , anh không nghĩ tới cảm xúc của em sao" cô thấy những lời này nói ra đúng là dư thừa nhưng nào biết đã chạm tới tâm hắn.

- Cô câm miệng, tôi hôm nay cũng nói rõ ràng cho cô biết, cô cũng đừng khư khư theo đuổi một đoạn tình cảm không có một chút hy vọng này, tôi không hề thích cô , bao lâu nay tôi im lặng không nói để cô theo sau tôi là vì tôi thương hại cô, cô cũng giống bao cô gái khác thôi chỉ là thời gian cô theo đuôi tôi dài hơn bọn họ một chút, thế thì đã sao, tôi chính là không thích cô , bây giờ hay sau này mãi mãi đều như vậy, nhưng từ hôm cô mau cút khỏi tầm mắt của tôi, đừng để tôi nhìn thấy cô , tôi ghét nhất cái loại đeo bám dai dẳng như cô , tôi cảnh cáo cô đừng xem thường tình cảm của tôi với Tử Vy, người tôi yêu duy nhất mãi mãi là cô ấy, cô hiểu không cô không xứng" Hắn chưa bao giờ mắng chửi hay xúc phạm con gái, chỉ duy lần này cô đặt biệt chạm tới giới hạn của hắn rồi.









---------------------


- Giữ đúng lời hứa nha! Hôm nay 1217 từ đó , thấy tuôi chăm không. Cưng all quá hà ! Ahii~ (*¯︶¯*)

*BÌNH CHỌN BÌNH CHỌN

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip