Chap 1 : Ngày đầu nhập học.

Ưmm . . .

Người nằm trên giường trở mình , mắt nhắm mắt mở với tay lấy điện thoại và tắt đi tiếng chuông báo thức ồn ào. Sau đó uể oải ngồi dậy và lết người đi vào nhà vệ sinh.

Nhìn gương mặt bản thân mình trong gương không khỏi có chút ngao ngán. Đầu tóc rối bời , hai mắt híp lại , đã vậy còn quầng thâm dưới mắt nữa. Bởi vì mới dọn ra ở riêng nên giờ giấc và ăn uống của cậu có chút rối loạn , vậy nên là sắc mặt không được tốt lắm.

Haizzzz . . .

Cậu - Prem Warut Chawalitrujiwong , là sinh viên năm nhất. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu tới trường đại học. Có thể với mọi người sẽ thấy hồi hộp hay mong chờ ngày nhập học hôm nay , nhưng còn với cậu thì . . . không mấy hào hứng lắm , có chút uể oải vì có lẽ ngủ chưa đủ giấc.

Prem vốn là người không giỏi giao tiếp hay bắt chuyện với người khác trước hay nói đúng hơn là cậu hay ngại khi ở trước mặt nhiều người nên trước giờ Prem cũng không có nhiều bạn bè. Những đứa bạn cậu thân thì đều đỗ trường khác nên lên đây quanh đi quẩn lại giờ cậu có mỗi một mình , nhà xa trường nên cậu cũng dọn ra ở riêng cho tiện đi lại.

Thật ra trước đó Prem cũng khá mong chờ , cậu mong rằng lên đại học mình có thể tự tin hơn , không còn rụt rè nữa , cố gắng giao tiếp và kết bạn nhiều hơn. Nhưng sợ rằng càng mong chờ thì kết quả sẽ ngược lại nên là Prem sớm chẳng còn hào hứng mấy nữa

Mặc số phận , tới đâu thì tới vậy.

Nhưng cậu cũng chỉ mong cuộc sống đại học của mình bình yên là được. Cứ bình bình mà trôi qua 4 năm , sau đó thành công ra trường.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cậu đi lấy quần áo để thay , sơ mi trắng sơ vin với quần tây , thắt thêm cà vạt nữa là hoàn chỉnh. Chuẩn bị xong xuôi thì cũng đã tới giờ nên Prem vớ lấy balo với chìa khóa xe và đi ra khỏi nhà.

Cũng may là lúc dọn ra ở riêng , anh trai thương nên đã cho cậu ' mượn ' xe của anh ấy dùng tạm. Lúc đầu Prem rất cảm động , không ngờ anh trai thương cậu tới vậy. Về sau mới biết , anh ấy mua xe mới rồi nên mới cho cậu ' mượn ' con xe cũ của anh ấy. Thôi kệ , ít nhất cũng có xe để đi lại.

Nhưng mà giao thông ở đây thật là . . . tắc đường kinh khủng.

May là vẫn tới trường kịp.

Tới nơi , Prem không khỏi bất ngờ vì nơi này rất to và rộng lớn. Sau đó , cậu chầm chậm đi tìm khoa của mình , mắt ngó nghiêng nhìn xung quanh. Cái bầu không khí náo nhiệt , đông đúc này khiến cậu có chút không quen. Thấy người nào đi tới gần Prem liền vô thức tránh né , vì sợ đụng phải họ.

Haizz cái tính rụt rè của cậu liệu có cải thiện được không đây ?

Xem ra cuộc sống của cậu sẽ mãi tẻ nhạt như vậy thôi nhỉ ?

" Oái. "

Trong lúc Prem đang ngẩn ngơ một chỗ thì vô tình đụng phải một người khác , hay nói đúng hơn người đó va phải cậu.

" Xin lỗi. Xin lỗi. " Người nọ vội vàng nói.

" Không . . . Không sao. " Prem xua xua tay , lắc đầu ý nói cậu ổn. Chỉ là hơi giật mình chút thôi.

Cô nàng thừ người ra nhìn Prem , trong lòng thầm nghĩ cậu bạn thật đẹp trai.

Prem hơi ngại khi cô bạn cứ nhìn chằm chằm cậu , không nhịn được phải hỏi : " Bạn không sao chứ ? "

Hay do mặt cậu dính gì à ?

" Mình không sao. Thật sự xin lỗi bạn. " Cô gái cuống quýt nói , nhìn xuống đôi giày trắng bị cô dẫm phải.

" Không sao đâu mà. "

" Mà cậu tên gì vậy ? Là sinh viên năm nhất đúng không ? Mình là . . . "

" SAMMY. "

" Oyyy gọi cái gì mà gọi to vậy ? " Cô gái quay lại hét lên với người vừa gọi to tên cô.

Nhìn cô gái trước mặt vừa mới cười dịu dàng với cậu , quay ngoắt cái đã trở nên hung dữ khiến Prem thầm nuốt nước bọt.

Cậu thầm nghĩ không biết có nên nhân cơ hội này chuồn đi trước không nhỉ ?

" Mày đấy ! Lại đi tán tỉnh trai rồi. Mới có ngày đầu thôi đấy. " Người vừa tới nhăn nhó nhắc nhở cô bạn của mình. " Tha cho người ta đi. "

" Ôi ! Tao lỡ đụng phải người ta nên mới đứng xin lỗi này. " Cô gái Sammy giải thích , nhưng ngay giây sau cũng lên tiếng trách cậu bạn. " Mà mày cũng không phải đang tớn lên ngắm gái hay sao ? Ở đó mà nói tao. "

" Tao . . . " Cậu bạn ú ớ rồi nhìn sang Prem. " Mà xin lỗi người ta chưa ? " Không nói lại được thì chuyển chủ đề vậy.

" À quên mất. " Sammy quay lại nhìn Prem , giờ lại dịu dàng như lúc nãy. " Một lần nữa xin lỗi cậu nha. "

" Không sao. Không sao đâu. " Prem vội lắc đầu , gượng gạo đáp lại lời xin lỗi.

" Bỏ qua cho nó nhé. Nó hậu đậu kinh khủng ấy. " Cậu bạn vừa rồi bước tới gần , cười nói với Prem rồi lại quay sang ' ghét bỏ ' nhìn cô bạn của mình.

" Ây Yacht , mày muốn chết hả ? " Cứ mỗi lần cậu bạn này lên tiếng là lại khiến Sammy phải nổi khùng lên lần đó.

Trước mặt trai đẹp đừng có vạch mặt nhau chứ ?

Và rồi . . . cả hai người họ đứng đó cãi cọ nhau. Prem bối rối gãi gãi đầu , muốn can ngăn nhưng không dám. Và may là sau đó cả hai rượt đuổi nhau tới chỗ khác. Lúc này , Prem mới có thể thở phào nhẹ nhõm , không biết lúc nãy hai người họ cãi nhau to như vậy thì có ai chú ý tới chỗ này không nữa.

Prem nghĩ thầm trong lòng mong là hai người vừa rồi không học cùng khoa với cậu. Chứ nếu không có khi đau đầu cả ngày mất.

" Hai người họ hay ồn ào như vậy đấy. Cậu thông cảm nhé. "

Một giọng nói ngọt ngào vang lên ở bên cạnh. Prem quay sang nhìn người nọ , à không - phải là cúi xuống nhìn người nọ mới đúng , và chỉ thấy một mái đầu đen óng mượt. Vốn tưởng chủ nhân của giọng nói ngọt ngào kia là con gái nhưng không , đó là một cậu con trai với thân hình nhỏ nhắn , đáng yêu , cùng với nụ cười ngọt ngào trên môi.

" À ừm. " Prem không biết nói gì ngoài gật đầu.

" Mình là Fluke Natouch. Cậu tên là gì vậy ? " Cậu bạn kia mở lời giới thiệu trước.

" Prem . . . Prem Warut. "

Prem chầm chậm đáp lời , cũng không quên quan sát người bên cạnh. Cậu không quen nói chuyện với người lạ nhưng cậu bạn này lại mang tới cho cậu cảm giác rất dễ chịu.

Prem tự hỏi cậu bạn Fluke này với hai người vừa rồi đều là bạn nhưng tính cách lại khác biệt rất lớn. Hai người nọ có vẻ rất ồn ào , náo nhiệt còn Fluke thì lại rất nhẹ nhàng.

" Ừm vậy mình đi trước nha. " Fluke cười rồi chào tạm biệt Prem để đuổi theo hai người bạn của mình.

Prem vô thức vẫy tay chào tạm biệt , trong lòng có chút tiếc nuối. Nếu được học cùng khoa với Fluke thì cũng ổn đấy nhỉ ? Prem nghĩ mình có thể làm bạn được với cậu ấy.

Và đúng như sự mong đợi của Prem , lúc cậu tìm được khoa của mình thì cậu đã gặp lại Fluke.

Tất nhiên còn có cả hai người bạn của Fluke nữa.

" Trùng hợp thật đấy. Không ngờ chúng ta học cùng khoa với nhau. " Vẫn là giọng nói và nụ cười ngọt ngào ban nãy.

" Ừm thật trùng hợp. "

" Chúng ta mau đến bàn đăng kí thôi. " Fluke nhẹ nhàng nói với Prem rồi quay qua hai người bạn của mình. " Yacht ! Sammy ! Đi thôi. Đừng cãi nhau nữa."

Sau đó Prem cùng với ba người bạn mới đi chỗ để đăng kí. Khá là đông nên cả bốn phải xếp hàng chờ tới lượt.

" Lúc nãy mình chưa kịp nghe cậu trả lời. Cậu tên gì vậy ? "

" Prem Warut. " Prem gượng gạo trả lời , cậu hơi né ánh mắt của đối phương vì cô nàng cứ nhìn chằm chằm khiến cậu ngượng ngùng.

" Mình là Sammy na ~ "

" Còn tao là Yacht nhé. " Cô bạn vừa mới giới thiệu xong thì cậu bạn kia lập tức chen ngang , đẩy cô bạn qua một bên rồi cười nói với Prem.

" Hey thằng quần. Sao mày cứ chen ngang tao hoài vậy hả ? " Sammy cũng huých lại người kia , cái thằng này lúc nào cũng ghẹo gan chọc phá cô. Lại còn ở trước mặt trai đẹp khiến cô mất hình tượng nữa chứ ?

Và hai người họ lại tiếp tục . . . đấu khẩu với nhau.

Yacht và Sammy , hai cái tên này chắc sẽ theo cậu suốt cuộc sống đại học này đấy nhỉ ? Đoán chắc rằng cuộc sống đại học của cậu có vẻ sẽ sôi nổi lắm đây.

Nhưng nghĩ tới đã thấy đau đầu rồi.

" N'Fluke ! "

" P' . . . P'Ohm. "

Prem quay sang nhìn người con trai vừa xuất hiện , hình như đây là đàn anh năm tư. Đàn anh này khá đẹp trai , cao ráo , nước da ngăm khoẻ khoắn , thân hình thì . . . ừm . . . Prem thầm quan sát nhưng cũng không quá quan tâm , cậu nhìn qua hướng khác thì thấy Yacht và Sammy đang đứng một bên thì thầm to nhỏ , nụ cười có phần gian xảo nhìn về phía Fluke.

Giờ Prem mới để ý có vẻ như Fluke khá bẽn lẽn khi gặp đàn anh này. Trông cậu ta bối rối rõ luôn.

Lạ nhỉ ???

Sau đó thì cậu cùng với Sammy và Yacht chào hỏi qua loa đàn anh một chút vì chủ yếu anh ấy tới đây để tìm Fluke nói chuyện.

" Ê Ohm ! Mau đi thôi. "

Một giọng nói lớn và có phần hơi cáu gắt cắt ngang cuộc nói chuyện của Ohm với Fluke và khiến Prem không khỏi chú ý tới. Lúc này có thêm một đàn anh khác đi tới - bạn của Ohm. Prem hơi cau mày quan sát người nọ , người này khác hoàn toàn so với Ohm. Anh ta cao gầy , cũng khá đẹp trai với mái tóc vàng nổi bật. Nếu nhìn Ohm lạnh lùng thì bạn của anh lại trông có vẻ nóng nảy và cau có. Mặc dù khi Ohm xuất hiện Prem cảm thấy người này khá khó gần nhưng khi anh nói chuyện và cười lên thì lại thấy rất dễ chịu , còn với người này thì . . . cảm giác có chút khó ưa và không thoải mái.

Có lẽ là do dáng vẻ ngạo mạn kia của anh ta ?

" Sawadee krab P' " Sammy với Yacht chấp tay chào đàn anh vừa mới đi và anh ta cũng chỉ gật đầu một cái coi như đáp lại.

" Prem. " Sammy đứng bên cạnh khẽ huých vào tay Prem khiến cậu có chút giật mình.

Prem ngơ ngác nhìn Sammy thì thấy cô bạn ra hiệu cho cậu , lúc này cậu mới nhớ mà chấp tay chào đàn anh kia.

Và ngay khi ngưởng mặt lên thì thấy người nọ cũng đang nhìn cậu.

Khi ánh mắt cả hai chạm nhau , Prem vô thức né tránh rồi lại thầm quan sát người kia cho tới khi anh ta cùng với Ohm dời đi.

Đàn anh này , trông rất quen.

Hình như cậu đã gặp anh ta ở đâu đó rồi thì phải ?

Prem cau mày nghĩ , nhưng vẫn không nhớ ra được mình đã gặp người kia ở đâu. Chỉ biết là dù thế nào cậu vẫn thấy có ác cảm với người nọ.

Tốt hơn hết là không nên dính dáng tới anh ta.

" Prem , tới lượt chúng ta rồi. "

" À tới đây. "

Thôi kệ , không nhớ thì thôi vậy. Ngoại trừ người khiến cậu không thấy thoải mái ra thì hôm nay cũng khá là tốt , vì cậu cũng làm quen được với bạn mới rồi.

.

.

.

Ở một chỗ khác , Ohm đang ngồi cùng với vài người bạn.

" Xong hết rồi đấy. "

" Ờ vậy bọn tao đi trước đây. "

" Ừm. " Mọi người rời đi , còn có mỗi anh và thằng bạn thân.

" Này , làm gì mà ngồi im quá vậy ? " Ohm hỏi , khẽ đá chân thằng bạn.

Đây là thằng bạn thân của anh - Boun Noppanut , có vẻ ngoài badboy chính hiệu với mái tóc vàng nổi bật và có vài hình xăm lấp ló trên người.

" Cái thằng nhóc đứng cùng với N'Fluke là ai vậy ? Tao chưa thấy bao giờ. Bạn em ấy mới quen hả ? "

" Mày hỏi làm gì ? "

" Tự dưng tò mò thôi. " Boun nhún vai.

" Nhớ không nhầm thì tên là . . . Prem. Prem Warut. "

Boun lẩm bẩm trong miệng : " Prem Warut. "

" Nói thật đi , mày có ý đồ gì đúng không ? Thằng nhóc đó mới vào trường thôi đấy. " Ohm nhắc nhở.

" Tại lúc đó thằng nhóc đó đứng đơ ra nhìn tao nên tao mới tò mò hỏi thôi. "

" Chắc thấy lạ thì nhìn thôi. "

" Hoặc có thể là . . . "

" ??? "

" Do em nó thấy tao đẹp trai quá nên không thể rời mắt được. " Hahaaaa

Ohm nghe xong không khỏi lắc đầu : " Mẹ nó , mày bớt ảo tưởng lại đi. "

" Tao nói đúng mà. " Vô cùng tự tin khẳng định.

" Có khi em nó thấy mày chướng mắt thì đúng hơn. "

" Không thể nào. Người đẹp trai như tao sao có thể thấy chướng mắt được cơ chứ. "

" Ngồi đó mà ảo tưởng tiếp đi. Tao đi trước đây. "

" Này , đợi tao với. "

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip