CHAP 5: MÔI MỀM

Kỳ nghỉ lễ chưa kết thúc, Boun đã vội vàng kéo Prem cùng đám bạn đi Phuket chơi. Hắn cảm thấy khó chịu khi Bank luôn nhìn chằm chằm vào hắn cùng em trai với ánh nhìn soi xét. Người anh trai cách hắn 13 tuổi này khiến hắn vừa kính trọng vừa đề phòng. Hắn không sợ Bank nhưng không muốn Prem bị anh trai hắn theo dõi. Hắn luôn phân định rõ ràng, Bank là anh trai hắn, Prem là em trai hắn nhưng Bank chắc chắn không trở thành anh trai của Prem, Prem chỉ là em trai của riêng hắn mà thôi. Cậu nhóc từ nhỏ đã được hắn chăm sóc mà lớn lên còn Bank suốt ngày chỉ ở trong quân ngũ, sao có thể quay qua quay lại mà trở thành anh trai của Prem?

"Anh đặt villa lớn vậy? Tận 4 phòng ngủ" Tanya nhìn đám chìa khóa trong tay hắn, nhíu mày hỏi. Bọn họ có 6 người, vì cái gì phải thuê cả căn villa 4 phòng

"Prem ngủ phòng riêng" Boun cúi người hôn nhẹ lên môi Tanya"Anh và em một phòng, Yacht và Sammy 1 phòng, March một phòng", không phải là 4 phòng sao?"

Prem không nói gì, cậu chỉ lặng lẽ xách đồ của mình, đợi mọi người lựa hết các phòng, nhẩm tính sẽ phải ở nơi xa lạ này trong bao lâu. Prem cũng chỉ là cậu nhóc 18 tuổi, cậu cũng ham thích đi chơi nhưng không phải như thế này. Bước vào phòng mình, Prem lập tức mở máy tính. Biên tập của trang web đã nhắn đến gần 100 tin nhắc nhở. Từ lúc xuống máy bay đến giờ, điện thoại liên tục sáng khiến cậu hoàn toàn không có tâm trí chơi bời. Bản thảo cũng còn phân nửa mới hoàn thành mà deadline chỉ còn 2 tiếng. Dù cả người đang rã rời sau chuyến đi, Prem cũng buộc bản thân tỉnh táo gõ nốt gần 3000 chữ còn lại.

Ấn nút send, cả người như bị hút kiệt sinh lực, Prem nhìn đồng hồ, cách giờ ăn tối tận 3 tiếng đồng hồ, cậu hoàn toàn có thể nghỉ ngơi một lát. Lười đến mức không thèm kéo rèm, Prem ngã xuống giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

"Prem đâu?" March quay sang khều vai Boun khi hắn vẫn đang lắc lư theo điệu nhạc sôi động

" Em ấy chắc còn đang ngủ" Boun đáp, hơi nhíu mày suy nghĩ "Bình thường đi chơi em ấy cũng như vậy!"

"Uhm, tao đi tìm em ấy"

"Tao đi...."

"Boun qua đây chụp ảnh"

Boun chưa nói hết câu đã bị Tanya kéo đi. Cô bạn kia còn quay lại nháy mới với anh một cái. Chuyện anh theo đuổi Prem có lẽ tất cả mọi người đều biết nên ngay cả Tanya cũng muốn vun vào. March chỉ mỉm cười gật đầu nhẹ. Anh thừa hiểu Tanya cũng không muốn Boun lúc nào cũng chỉ em trai, em trai. Giác quan của phụ nữ khi yêu đặc biệt nhạy cảm, cô ấy cũng như anh có thể nhận ra sự quan tâm quá mức của Boun dành cho Prem và chắc chắn không muốn điều này tiếp diễn.

March đi vào đến trước cửa phòng Prem, lịch sự gõ cửa nhưng không có ai trả lời. Mang theo theo chút lo lắng, anh vặn chốt cửa. May mắn Prem không có thói quen khóa cửa phòng. Trên bàn làm việc, máy tính vẫn mở, cửa sổ chat hiện lên vài dòng tin nhắn mố, March lướt qua, nhanh chóng ghi nhớ nội dung roof đưa tay gập máy xuống tiến về phía giường. Gió điều hòa thổi rất nhẹ, chỉ đủ khiến mấy sợi tóc đang rũ xuống gương mặt xinh đẹp lay động nhịp nhàng. Hoàng hôn tạo thành những vệt sáng yếu ớt làm khuôn mặt Prem càng trở nên nhu hòa dễ chịu. March đặt tay lên ngực, gần như bị hút chặt vào khung cảnh trước mặt.

March biết hành động của mình cực kỳ phản cảm nhưng anh lại không thể kiềm chế bản thân lén lút chạm vào đôi môi mềm mại ấy. Môi Prem thuộc kiểu đầy đặn, lúc nào cũng hồng hồng, thực sự khiến người ta muốn cắn nhẹ, nếm thử hương vị đặc trưng ngọt ngào của nó. Khoảnh khắc môi chạm môi, March thậm chí còn thỏa mãn hơn cả tưởng tượng. Ấm nóng, có chút hương vị cafe đắng ngọt. Anh đưa lưỡi, liếm nhẹ lên môi dưới của Prem, mỉm cười giữa nụ hôn vụng trộm này.

"Prem..." March dịu giọng, dùng dịu dàng gạt phần tóc mái lưa thưa, cố gắng kiềm chế bản thân không hôn lên vầng trán mềm mại của Prem. Thực sự cậu nhóc này quá sức kiểm soát với anh

"P'March" Giọng nói mang vài phần ngái ngủ lười biếng lại khiến March mê đắm. Môi nhỏ mấp máy, cậu nhóc hơi hé mắt nhìn hắn, đột nhiên mỉm cười. Nụ cười hoàn toàn ngây thơ và trong vắt như vậy chắc chắn có thể đốn tim cả trai thẳng huống chi là một tên gay như hắn.

March dùng giọng điệu cưng chiều nhẹ nhàng hết mức có thể gọi Prem dậy. Nhìn dáng vẻ mềm mại, ngọt ngào giống như cục bông khiến trái tim anh cực kỳ ấm áp. Prem đặc biệt có thể khiến trái tim người khác rung động mãnh liệt vì cậu chỉ từ một hành động rất nhỏ. Cậu nhóc này, anh thật sự muốn giấu làm của riêng.

"Chúng ta đi xuống nhà thôi, mọi người đang đợi em đó"

"Xin lỗi!" Prem đưa tay dụi dụi mắt, cố làm cho mình tỉnh táo

March chỉ cười không đáp. Anh lặng lẽ quan sát từng hành động nhỏ của Prem, thầm nghĩ cậu nhóc này còn bao nhiêu điều anh chưa biết. Cái tên trên box chat là một trong những tiểu thuyết gia trinh thám đang được yêu thích nhất trên mạng, ngay cả anh cũng là fan của vị tiểu thuyết gia trẻ tuổi với bút danh X này. Một người tưởng xa lạ hóa ra lại gần ngay bên cạnh, cậu nhóc này còn bao nhiêu điều đặc biệt anh chưa phát hiện ra.

Prem cùng March bữa ra khi bữa tiệc trên bờ biển đã bắt đầu nhưng ngay khi bước đến cậu đã cảm thấy không khí có gì đó rất khác. Mọi người mặt mũi đều căng thẳng, đặc biệt là Boun. Không gian xung quanh hắn lạnh đến mức khiến cậu bối rối không biết làm sao. Boun rất ít khi như vậy, chính xác hơn, cậu chưa từng thấy Boun như vậy. Cậu cùng hắn lớn lên, cảm xúc tiêu cực nhất của hắn cậu cũng từng chứng kiến nhưng chưa bao giờ Boun bày ra dáng vẻ như vậy. Hắn không phải kiểu người kìm nén cảm xúc, hắn bực tức sẽ trút giận, vui vẻ sẽ cười đùa, buồn bã sẽ khóc lóc, mệt mỏi sẽ than vãn. Tanya ở bên cạnh hắn, sắc mặt cũng không khá hơn. Prem nhìn qua lập tức hiểu. Boun quả thật rất yêu cô gái này, ngay cả tức giận cũng kìm nén như vậy. Dù cậu không biết lý do bọn họ cãi nhau là gì nhưng có thể khiến Boun bày ra một mặt lạ lẫm như vậy, quả thật cũng vô cùng đặc biệt rồi.

"Sao vậy?" March ra đứng cạnh Yacht hỏi nhỏ

"Không biết! Khi nãy Boun đi tìm mày và Prem rồi Tanya đi theo, sau đó trở về đã như vậy rồi!" Yacht nhún vai, cười khổ. Khi nãy thấy March chạy đi tìm Prem, Boun cũng đi theo cùng Tanya, kết quả chừng 15' sau quay lại đã là sắc mặt trầm mặc như vậy rồi. Tuy rằng không biết bọn họ cãi nhau về chuyện gì nhưng có vẻ lần này, tiểu thư Tanya thực sự chọc giận Boun rồi.

"Mày thì sao? Đi tìm em nó cả nửa tiếng mới thấy vậy?" Yacht huých vai March, nhướn mày trêu chọc

"Tại em ấy ngủ quên!" March không muốn nói quá nhiều, mày khẽ nhíu quan sát xung quanh

Bữa tiệc ngoài trời vì sự giận dỗi của Boun mà trở nên kém hào hứng vài phần. Mọi người chỉ ăn uống qua loa rồi thu dọn trở về villa. Prem buổi chiều tuy đã ngủ rất lâu nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy thiếu ngủ. Vừa nằm xuống đã không còn biết trời trăng gì.

Nửa đêm, cánh cửa phòng Prem nhẹ nhàng mở ra, ánh sáng le lói rọi từ bên ngoài tạo thành những vệt mờ áo. Buổi tối vùng biển không quá nóng để phải bật điều hoà nên chỉ cần một chiếc quạt phe phẩy đã đủ cho không khí mát mẻ và dễ chịu hơn nhiều. căn phòng tĩnh lặng chỉ có tiếng động cơ ru ru êm ái. Chiếc giường hơi lún xuống, ánh sáng yếu ớt bên ngoài không thể soi rõ gương mặt non mềm đang say ngủ nhưng lại trùm lên người con trai ấy một tầng mơ hồ xinh đẹp.

Boun cảm thấy hơi thở của mình dần trở nên hỗn loạn. Toàn bộ sự chú ý của hắn hướng vào đôi môi căng mọng mềm mại kia. Rõ ràng hắn cùng Prem lớn lên, gương mặt này hắn đã ngắm đến cả ngàn lần nhưng hôm nay, hắn đột nhiên cảm thấy rất khác. Hắn biết em trai dễ thương, ngoan ngoãn, ngọt ngào nhưng giờ phút này, hắn thấy em trai quyến rũ. Quyến rũ đến mức hắn cũng muốn nếm thử vị ngon ngọt của đôi môi này!

"Cũng muốn"? Bởi vì hắn đã nhìn thấy March hôn Prem, nhìn thấy ánh mắt si mê khi March hoạ từng đường nét gương mặt Prem và nhìn thấy cả nụ hôn đầy thành kính kia. Rõ ràng lúc đó hắn nên xông vào bảo vệ em trai nhưng Tanya lại ngân hắn lại, kéo hắn đi, buông ra bao nhiêu lời trách móc.

"Anh bị cuồng em trai sao? Yêu em trai đến vậy sao? Người ta yêu đương anh phá hoại cái gì? Chỉ cần hơi động đến em trai anh, anh liền bày ra vẻ mặt táo bón đó! Anh xem lại bản thân mình đi!"

Không chỉ Tanya, tất cả mọi người gần đây đều nói hắn không nên bám Prem như vậy, ngay cả Prem cũng nhắc nhở hắn như vậy. Bàn tay hắn chạm nhẹ vào tường đường nét trên gương mặt Prem, mũi cao thanh tú, làn da trắng bóc, hai má bánh bao mềm mại và môi Prem.....

Môi chạm môi khiến Boun tê dại. Hắn không phải lần đầu hôn môi ai đó nhưng cảm giác này thật sự khiến hắn phát điên. Trái tim nơi ngực trái đập liên hồi, cả người nóng rực, môi Prem mềm giống như kẹo bông, hoàn toàn không có mùi son hoá học, hương bạc hà từ kem đánh răng cuốn lấy khứu giác hắn, mê muội thần trí hắn. Boun nhích người về phía trước, mút nhẹ môi trên, liếm đảo môi dưới, cuối cùng nhịn không được cắn nhẹ một cái.

"Uhm"

Thanh âm vừa mềm, vừa ngọt vang lên khiến Boun giật bắn. Hắn tỉnh táo nhận mình vừa hôn em trai, không những thế còn hôn đến say mê. Hắn nhìn chằm chằm gương mặt say ngủ của Prem rồi vội vã chạy về phòng.

Cánh cửa đóng lại, người trên giường từ từ mở mắt, con ngươi đen như đêm phủ một tầng hư ảo, mờ mịt. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip