Chương 2: Những kỉ niệm đầu tiên

Sinh nhật mà tôi nhớ nhất đó là sinh nhật thứ ba trong cuộc đời của tôi, nói một cách khác là sinh nhật năm tôi ba tuổi, ngày hôm đó tôi đã cảm thấy rất hạnh phúc cùng bố mẹ, các anh và bạn của bố mẹ tôi nữa. Tôi còn nhớ hôm đó trời nắng rất đẹp, bầu trời quang đãng và không nhiều mây. Bố mẹ tôi đã dậy sớm và chuẩn bị rất kĩ trước khi tôi thức giấc. Họ bơm bóng bay này, mời rất nhiều bạn bè và làm nhiều món ăn ngon, và tất nhiên là không thể thiếu sự hiện diện của bánh kem rồi.

Tôi vừa bước xuống cầu thang, từng bước, từng bước đi vào phòng khách, lúc đó mắt tôi còn chưa mở được hết nữa. Bố mẹ, hai anh nhảy ra trước mặt tôi và điều đầu tiên học làm đó là:

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday, happy birthday to you, chúc mừng sinh nhật nhé con trai của ba mẹ."

Sau đó hàng vạn những mảnh giấy vụn đủ màu sắc xanh đỏ tím vàng đen trắng đủ cả rơi từ trên trần nhà xuống kèm theo đó là rất nhiều bàn tay bôi kem lên mặt tôi. "Ôi giồi ôi" Tôi nghĩ. Các bạn cứ thử tưởng tượng xem các bạn vừa ngủ dậy và còn chưa định hình được cái gì đang diễn ra trên cái thế giời này thì đã bị dọa cho hết hồn. Nhưng sau đó thì mọi thứ vẫn diễn ra đúng theo kế hoạch của bố mẹ tôi.

Bố tôi đưa tôi một chiếc hộp lớn và nói:

"Chúc mừng sinh nhật con nhé con trai của bố, chúc con có một sinh nhật thật vui vẻ, thật tuyệt vời, luôn luôn khỏe mạnh và sống hạnh phúc."

Sau khi bố tôi dứt lời, mẹ tôi cũng đưa cho tôi một chiếc hộp lớn khác và nói:

"Hôm nay là ngày rất vui nhỉ, mẹ chúc con thêm tuổi mới mau ăn chóng lớn này, thông minh và đẹp trai hơn nữa nhé con trai của mẹ."

Frank và Richard đứng cạnh đó, họ cầm hai chiếc kèn và trên đầu đội một chiếc nón hình tam giác đầy màu sắc, khuôn mặt của họ đều nhìn tôi và nở một nụ cười rặng rỡ:

"Chúc mừng sinh nhật em, Kane à, sinh nhật vui vẻ nha.'

Tôi nói với bố mẹ và hai anh của mình:

"Con cảm ơn mọi người rất nhiều."

Ngoài bố mẹ và các anh ra thì còn vô số người đến chúc mừng cho ngày vui của tôi, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc giống như tôi được tất cả mọi người nhớ đến vậy đó. Sau đó chúng tôi cùng nhau ăn bánh kem và mở nhạc tiệc tùng vô cùng náo nhiệt. Đó là ngày sinh nhật mà tôi nhớ nhất.

Còn một lần khi tôi chín tuổi, hồi đó tôi được bố mẹ dẫn đi Pháp, cụ thể là thành phố Paris. Chuyến đi đó là chuyến đi đầu tiên tôi được đi ra nước ngoài. Tôi vô cùng phấn khích và không thể ngủ được trong đêm đầu tiên ở Paris. Một thành phố hoàn toàn xa lạ, với những con người nói những ngôn ngữ mà tôi không hiểu, những địa điểm mà tôi không biết. Tôi cảm thấy mình giống bị mù văn hóa vậy đó. Nhưng vì người đi cùng tôi đó là bố mẹ và anh trai nên tôi không cần phải lo lắng nhiều mà còn vô cùng hưởng thụ. Chúng tôi cùng nhau đi qua nhiều nơi đẹp lắm, như bảo tàng nghệ thuật hay tháp Eiffel.

"Kane, Frank,Richard, đứng vào đây mẹ chụp hình cho nào" Mẹ tôi

Anh tôi nhăn mặt và nói:

"Thôi mẹ ơi, ngại lắm chụp nãy giờ nhiều rồi mà mẹ."

Mẹ tôi cười và nói với Frank:

"Đi chơi thì phải chụp nhiều để còn có cái về khoe các bạn chứ nhỉ."

Richard ngay sau đó kéo tay tôi và Frank vào khung hình, mặt anh nhìn trông khoái chí lắm, như thể trông mong để được về khoe hình với các bạn ấy.

Sau khi chụp với các anh thì gia đình tôi chụp hình cùng nhau trước tháp Eiffel, rồi lại đi ăn, đi chơi ở các địa điểm du lịch khác. Đối với tôi mà nói chuyến đi Pháp lần đó vui thật vì có gia đình tôi đó. 

- Kết thúc chương 2 -

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip