Ngoại Truyện 2 (End)

_________________________________

Tới công ty hắn, cậu ngang nhiên bước vào trong hiện tại cũng đã mười hai giờ khuya nhân viên đều đã ra về chỉ còn vài người trực, ánh đèn cũng chưa tắt hẳn. Tiếp tân thấy cậu đi vào liền bất ngờ mà tay chân luống cuống cúi đầu chào

"Chào chủ tịch phu nhân!"

"Bright đâu?"

"Dạ.. chủ tịch đang trong phòng ạ!"

"Đưa tôi vào trong!"

"Nhưng ngài ấy không..."

Nhân viên tiếp tân ngước lên trả lời pha phải ánh nhìn đáng sợ của cậu liền trở nên rén ngang mà dẫn cậu vào trong phòng hắn.

Đứng trước cửa văn phòng cậu như muốn dùng chân đạp thẳng vào cửa xông vào làm nhân viên bên cạnh căng thẳng. Tiếp tân vì sợ một lát nữa thôi cả công ty sẽ nhận lấy cơn thịnh nộ của cậu, mà lập tức nhấn loa năn nỉ người bên trong mở cửa

"Chủ tịch! Mở cửa đi ạ! Chủ tịch phu nhân tới tìm ngài!!"

Bên trong liền mở cửa một cách nhanh chóng một nam nhân với gương mặt vừa ngủ dậy cùng một chút gì đó lo lắng đi ra nhìn cậu

"Sao.. bé tới đây? Giờ đã là nửa đêm bên ngoài trời lạnh lắm đấy!"

"Anh cũng biết là nửa đêm?"

Cậu cho người tiếp tân đi xuống, khi chỉ còn lại hắn và cậu, một bạt tay giáng thẳng vào gương mặt đẹp trai kia, làm hắn ngơ ra chẳng biết vì sao lại bị ăn tát. Còn chưa kịp định hình hay phản biện liền nhận thêm một cúi đạp ngay chân làm hắn ôm giò khụy xuống. Gương mặt nhăn lại vì đau, ngước lên ánh mắt khó hiểu ngỡ ngàng mà nhìn cậu

"Sao.. bé.. đánh.. anh...??"

Cậu lờ hắn mà vào bên trong phòng, lục kiếm hết mọi ngóc ngách của căn phòng chẳng thấy bóng dáng một ai khác ngoài hắn và cậu. Hắn khó khăn đứng dậy, khó hiểu mà nhìn cậu

"Bé xã à! Bé tìm gì vậy?"

"Tình nhân của anh!"

"Gì? Bé nói gì vậy???"

"Tôi đang tìm cô thư ký riêng kiêm tình nhân của Khun Bright đấy ạ!"

"Ai chứ??"

"Đừng giả vờ!"

"Bé nói gì vậy anh.. không hiểu..?"

"Mấy ngày qua anh đi sớm về muộn để bên cạnh ả tình nhân của anh đúng không? Đừng tưởng tôi không biết!"

"Anh không có!!"

"Tôi đã gọi cho anh! Cô ta bắt máy và nói là anh đang ngủ không thể làm phiền kia mà?"

"Làm việc nhiều nên anh ngủ quên.. nhưng cô ta mà bé nói là ai? Anh không biết thật!"

"Thư ký của anh là ai mà anh còn hỏi tôi thì tôi hỏi đầu gối để biết à?"

Khi không lại bị chồng nhỏ tát với đánh là quê lắm rồi đó đã vậy còn lại bị tố là ngoại tình thì thôi hắn tức không nói nên lời, kẻ nào dám chọc tới phu nhân hắn thì tới số rồi. Hắn nhanh tay gọi cho nhân viên dưới để hỏi, giọng hắn vang lên một cách đầy bực tức

"Kẻ nào đã vào phòng tôi lúc nãy hả?

"Dạ là thư ký của giám đốc ạ!"

"Thư ký?"

"Là cô Hana thư ký mới được tuyển vào sáng hôm nay ạ!"

"Hana?"

"Đúng rồi sếp! Sếp bảo là bạn của chị xếp nên em sắp cổ làm thư ký ạ!"

"Đuổi cô ta cho tôi! Làm nhà cô ta không có chỗ đứng trong giới kinh doanh NGAY LẬP TỨC!"

"Vâng.. vâng!"

Nghe nhân viên nói hắn liền biết Hana đã bày trò gì đó với điện thoại của hắn trong lúc hắn ngủ trong phòng nghỉ liền luống cuồng dẹp điện thoại qua mà đi an ủi cậu, vừa quay sang hắn liền thấy cậu đang ngồi ở sofa cúi gầm mặt xuống nhìn thương vô cùng

"Winnie..! Bé.. sao.. vậy?"

"Nếu anh hết yêu.. tôi.. thì hãy đợi năm.. sau.. Ame.. con bé.. nó vào lớp 1.. tôi sẽ cùng con bé rời đi! Sẽ trả lại tự do.. cho anh!"

Vẻ hùng hồ đánh hắn lúc nãy bay đâu mất tiêu rồi?? Sao lại trở nên mềm yếu bất ngờ vậy? Biểu hiện của cậu liền doạ hắn trở nên hoảng loạn

"Không!! Em nói gì vậy Win!"

"Alpha ngoại tình là điều bình thường tôi thừa biết điều đó.. nhưng tôi không thể chấp nhận.."

"Anh thề anh không hề ngoại tình hay có tình nhân gì bên ngoài hết! Em phải tin anh!"

"Tin..? Từ khi cưới tôi tới giờ anh có bao giờ đi sớm về trễ như những tháng qua hay không?"

"Anh có lí do.."

"Là gì..?"

"Anh muốn thời gian tới được rảnh.. để đưa cả gia đình hai bên đi du lịch.."

"Nói dối...! Sáng nay anh ôm gái ở quán cà phê.., nói chuyện còn cười rất tươi.., tắt điện thoại của tôi.., không thèm gọi lại.."

"Đó là dì anh mà!"

"Dì?"

"Ừ! Dì anh mới từ Mỹ về!"

"Thật.. sao..?"

"Thật! Không tin thì em coi đi!"

Hắn đưa cậu một đoạn video được dì hắn quay tại quán cà phê buổi sáng ấy, rồi hắn trả lời lần lượt hết từng câu hỏi của cậu. Lúc cậu hắn cười rất tươi là do dì hắn nói về cậu suốt cả buổi còn tắt máy điện thoại là do dì hắn muốn trêu hắn, rồi lúc hắn ôm dì là lúc dì phải đi. Không gọi lại là vì hắn sơ ý vì dồn nhiều việc nên hắn làm đến mệt rồi quên mất.

|
|
|

Sau khi được hắn giải thích cho hiểu, cậu cũng đã không còn giận nữa mà thay vào đó là xót cho chồng vì phải làm việc ngày đêm để dành thời gian đi du lịch cùng gia đình. Cũng đã một giờ đêm cả hai nằm trong phòng nghỉ mà ôm nhau, chân hắn vẫn còn đau liền dụi vào cổ cậu mà dùng giọng tủi thân

"Nãy.. bé đánh anh.. đau lắm.. đấy! Chẳng có lỗi gì cũng bị đánh..."

"Em xin lỗi.. tại không kiểm soát được.. nghĩ là Pi.. ngoại tình thật.."

"Tốn bao nhiêu công sức mới cưới được bé xã mà lại đi ngoại tình có thằng nào ngu mới làm! Chứ anh còn tỉnh và đẹp trai lắm bé ơi!"

"Vậy hả?"

"Dĩ nhiên! Anh yêu em nhất! Không còn ai khác ngoài em!"

Tay hắn ôm chặt lấy eo cậu lật ngửa làm thân người cậu ở dưới thân hắn, hắn cúi xuống dùng môi đặt lên môi cậu, bắt đầu hôn chiếc lưỡi thoăn thoắt của hắn xông vào cậu thuận theo hắn mà ghì cổ hắn mà đáp trả, hắn chiếm hết không khí của cậu đến khi mất hơi cậu vỗ nhẹ vào lưng hắn. Luyến tiếc buông đôi môi ấy, hắn cúi đầu nhìn vào người dưới bằng ánh mắt sinh tình làm cậu ngượng mà lấy tay che mặt

"Bé à! Che gì chứ?"

Nhẹ nhàng gạt đôi tay cậu ra để hắn có thể ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp ấy, bao năm qua vẫn mãi khiến hắn say mê như vậy

"P'Bai.. ngại.."

"Đã bao năm rồi.. mà bé vẫn ngại sao..?"

Ánh mắt mỗi khi hắn nhìn cậu đều chứa rất nhiều tình yêu thậm chí là si mê, cứ hễ cậu nhìn vào đôi mắt ấy liền không thể thoát ra chính bản thân cậu cũng đã say mê lúc nào không hay.

Đêm thường rất dài với những người hay buồn, còn đêm nay sẽ dài đối với hai người họ...

_________________________________

Ngoại Truyện lãng xẹt thiệt!! :>>
Tính viết H mà Miee sợ văn dở nên thôi! Mọi người suy nghĩ đi nhé!! =))

Vote + Cmt cho Miee nha mọi người!
Khop-khun na!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip