Chap 6: Anh biết em đang nói gì mà Hyung
——————Tiếp tục———————
Hai tiếng sau đó, Jungkook tỉnh dậy, thấy Jimin không nằm cạnh nữa. Chắc là anh ấy đi ăn rồi.
Trước đó một lúc, Jimin đã nói với cậu là J-Hope đã tới nhà một người bạn, còn Namjoon với Taehyung thì đã đến công ty để hoàn thành công việc, chỉ còn lại bốn anh em ở nhà thôi. Thế là cậu đã quyết định bước đến phòng của Yoongi.
Jungkook không gõ cửa mà cầm tay nắm cửa và nhẹ nhàng bước vào. Cậu thấy Yoongi đang nằm trên giường với miếng dán hạ sốt trên trán. Cậu thở dài, vậy là cậu đoán đúng rồi. Anh bị sốt chắc chắn là vì chuyện đêm qua. Trước khi rời đi tối hôm qua,
Cậu đã nhìn kĩ và chắc chắn Yoongi đã mặc ấm, ngay cả tên họ Kim kia cũng suốt ngày lợi dụng ôm ấp anh thì làm sao Yoongi có thể như thế này chứ. Thật là, anh nói dối cậu để làm gì? Còn nói Jimin Hyung và Seokjin Hyung giúp anh nữa chứ.
Thấy Yoongi nhăn mặt, cậu định quay đi. Người thương khó chịu như thế cậu cũng đau lòng, nhưng mà, cậu làm được gì bây giờ.
-Jungkook, là em hả... hụ hụ....?_Chưa kịp bước ra, Yoongi đã lên tiếng, cái giọng nói khàn đặc của anh bây giờ làm cậu phiền lòng. Có ai bảo Yoongi đi tìm Jungkook sao? Với cái thân hình của anh, làm sao có thế chứ?
Trong đầu luôn trách móc Yoongi, nhưng vẫn không quên trả lời anh_ "Vâng, là em. Anh ốm rồi sao Hyung?"
-Ừ, cảm nhẹ ấy mà, hụ hụ...hụ...._Yoongi nhàn nhạt trả lời, cứ liên tục ho. Căn bản anh không có sức đề kháng tốt, cơ thể cũng nhỏ con hơn người đàn ông bình thường, đã thế tối hôm còn bị nhiễm nước lạnh, nên bây giờ anh mới khổ sở thế này.
-Tại sao anh phải làm như thế hả Suga Hyung?_Jungkook thấy Yoongi như thế mà tim cậu nhói lên, sao anh có thể luôn muốn làm gì thì làm như thế chứ? Anh bệnh thì người khác cũng mệt mỏi và đau lòng mà?
-Hụ hụ... ý em là gì hả Jungkook?_Yoongi không nhìn thẳng mặt cậu, không phải là anh ngại, mà là anh đang rất mệt. Không thể nào ngửa cổ lên mà nhìn cậu đứng trước mặt. Anh cũng ngờ ngợ ra cậu muốn hỏi gì, nhưng Yoongi chỉ hỏi lại cho chắc.
Jungkook cười một cách lạnh nhạt,_ "Anh biết em đang nói gì mà Hyung. Chuyện này không có liên quan tới Jin Hyung và Jimin Hyung, họ đã giúp anh giấu, nhưng em nghĩ là mình không quá ngu ngốc để biết được ai đã đưa mình về. Tại sao hôm qua anh lại ra ngoài đó làm gì, làm sao anh có thể cõng em về một mình được, anh có thể gọi cho những người khác mà?"_Nói tới đấy, mắt Jungkook đỏ hoe.
Yoongi im thin thít, anh không nói được gì cả. Anh cũng không biết nói gì. Anh cũng không thèm nhìn Jungkook, nói đúng hơn là anh không dám nhìn cậu. Cũng không hiểu nổi sao anh lại sợ Jungkook giống như bây giờ đến như vậy. Rõ ràng là vì đưa cậu về tối hôm nên bây giờ anh mới bị bệnh mà, sao bây giờ cậu lại gắt lên với anh như thế cơ chứ? Haizzz....
Một, hai phút gì đó không nghe tiếng trả lời, Jungkook quyết định quay đi_ "Anh đừng gieo cho em hy vọng rồi làm em đau đớn đến tận cùng được không Hyung?"
Dứt câu, Jungkook đóng sầm cửa, nước mắt vô thức rơi xuống. Cậu cũng để lại Yoongi cứ nhìn chằm chằm vào cánh cửa mà không thốt ra được một lời. Hai người rơi vào hai trạng thái khác nhau.
Jungkook trở lại phòng, vùi mặt vào gối và tiếp tục khóc, không có ai xung quanh để cậu mạnh mẽ cả. Cậu khóc một cách nức nở, một cách đau lòng, xé nát tâm can người khác. Khóc đến lúc cậu chìm vào giấc ngủ. Jin vào kiểm tra Jungkook, thấy cậu đã ngủ, nhưng mắt thì vẫn còn đỏ và gối thì ướt cả một mảng lớn. Nghi ngờ cái gì đó, Jin chạy qua phòng Yoongi, thấy anh đang thất thần ngồi nhìn vào vô định. Jin thầm nghĩ, rồi thôi, thế anh đoán không sai mà. Thật là, sao không thành thật với nhau một lần để bớt gây đau khổ cho nhau nhỉ? Có phải hai người đấy không đâu. Người như anh và Jimin cũng đau lòng cho những người mà họ yêu thương chứ, mà biết làm gì để giúp đây? Và còn một dãy dài những câu chuyện phức tạp khác theo đằng sau mà chỉ có Jin biết.
———————————————————————
Buổi tối
"Jinie ah, em về rồi này!!!!" Chưa thấy bóng dáng đâu mà Seokjin đã nghe giọng nói của thánh phá hoại nhà mình rồi.
-Này Joonie, anh biết là chú yêu anh nhưng anh vẫn yêu phép tắc hơn nhé. Chú học đâu ra cái thói mà nói không lễ phép một chút nào thế hả?_Jin vừa bưng đồ ăn bày ra bàn vừa cằn nhắn mà không thèm nhìn đến gương mặt tội nghiệp kia.
-Hyung, em ở công ty nhớ anh đến chết đi được mà sao vừa mới về tới nơi anh làm em muốn khóc quá.... Thiệt là, anh không thương em gì hết_Namjoon nhà ta giở giọng nhõng nhẽo và ôm chặt cứng cái eo của Seokjin từ sau lưng.
-Namjoon, nếu em có nhu cầu anh "THƯƠNG" em và tối nay anh cho em giảm cân và khỏi ăn bữa tối thì cứ tiếp tục ôm anh đi nhé!_Jin nói với giọng hết sức là nhẹ nhàng nhưng đến chữ Thương thì nổ màng tai.
"Ây ây, Jinie Hyung, em đói sắp xỉu tới nơi rồi nha, anh đừng như thế chứ._Namjoon sợ rồi, cậu buông anh ra và chạy ngay vào phòng lấy đồ đi tắm.
Taehyung cũng vừa bước vào tới: "Này Taehyungie, em xem Yoongi thế nào rồi kêu nó xuống ăn tối luôn nhé.
"Vâng"_Không quá dài dòng, Taehyung bước thẳng lên phòng, nhẹ mở cửa và thấy anh người yêu đang nằm nghỉ ngơi. Cậu nhẹ bước tới và quỳ xuống bên giường. Đặt bàn tay của mình lên má anh, cậu xoa xoa thích thú.
-Taehyungie? Em về rồi hả? Mấy giờ rồi?_Yoongi mở mắt nhìn cậu, cất lên giọng nói ngái ngủ.
-Ưm, em về rồi, bây giờ là bảy giờ anh ạ. Anh có cảm thấy khỏe hơn chưa? Mình xuống ăn cơm nhé!
_Taehyung nhẹ nhàng đặt một mình lên cánh môi nhỏ xinh của Yoongi một nụ hôn nhanh nhẹn.
Anh cười xoà một cái: "Anh cảm thấy dễ chịu hơn rồi. Ừ, anh cũng đói rồi, chờ anh đi vệ sinh một lát. Yoongi ghi ngồi dậy và bước vào nhà tắm.
"Khi nào anh xong thì em sẽ tắm rồi em sẽ xuống sau nha"_Taehyung nói đủ to để Yoongi nghe, trong trường hợp chút nữa Yoongi phải ngồi đó chờ cậu.
———————————————
Jimin bước xuống, ngồi vào bàn: "Jungkook nó còn mệt, không muốn ăn. Chắc xíu nữa ăn xong thì em đem ít cháo lên cho nó".
"Vậy mọi người ăn cơm đi, Hoseokie nó chưa về đâu, ban chiều nó mới gọi anh nói là tối này sẽ về muộn rồi." Jin bưng dĩa thức ăn cuối cùng ra và cũng ngồi vào bàn.
Ánh mắt của Seokjin khi nghe được Jungkook không ăn thì liền hướng về Yoongi. Yoongi ngồi đó, nhìn chằm chằm một dĩa thức ăn. Thật là, có phải chuyện lúc chiều hay không?
———————————————-
Ăn cơm xong, Jimin thì đem cháo lên cho Jungkook, Taehyung và Yoongi cũng về phòng. Còn Namjoon và Jin rửa chén cùng nhau xong thì ra phòng khách xem ti vi, sẵn đợi Hoseok về.
Phòng Taehyung và Yoongi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip