35

Buổi sáng Jake và Sunghoon vẫn phải đến trường như bình thường, còn cô phải ở nhà để nghiên cứu phương pháp diệt ma cho đúng với thân phận mà hệ thống đã giao cho cô.

Thông qua những gì Cindy quan sát và biết được, người thầy mà cô đang đóng vai, nhà cô ta có nuôi binh*.

( Nuôi binh: nuôi ma trong nhà để làm việc cho mình. )

Hơn nữa, Cindy cũng biết được người phù hộ cô ta là một người rất mạnh. Tổ tiên đã nhiều đời làm thầy, cô ta là hậu duệ tiếp theo được thần chọn.

Ở nhà nguyên một ngày cô đã dùng hết thời gian mà mình có để nghiên cứu cách sử dụng vũ khí và diệt ma.

Khi trời đã sập chiều cũng gần thời gian mà 4 người kia sắp tan học. Cô lấy túi vải đựng vài món đồ cần thiết vào trong rồi tung tăng đi tới trường học đón những đứa con của mình.

Khi Cindy đến trường vẫn chưa đến giờ ra về, lần này cô trực tiếp đi đến chủ động chào hỏi chú bảo vệ ngày hôm qua.

" Chào chú! "

" À chào cô, hôm nay cô cũng tới đón con của mình à? "

" Dạ vâng "

Bỗng dưng mắt cô dừng lại tấm ảnh được để hờ bên túi áo bên trái trước ngực của chú bảo vệ. Cô cười chỉ vào tấm ảnh: " Ai vậy? Người thương của chú à? "

Nói phong long nhưng mà cũng trúng.

Chú bảo vệ có hơi giật mình, tay bất giác sờ vào túi áo trước ngực trái của mình: " À, vợ tôi " chú ấy móc tấm ảnh ra cho cô xem " Nhìn đi, vợ tôi đấy. Cô ấy đẹp lắm đúng chứ? "

Người phụ nữ trong ảnh mặc một bộ đồ công sở, áo sơ mi và váy đen dài qua đầu gối. Tóc ngắn xõa ngang vai, gương mặt phúc hậu. Đặc điểm khiến cô ấn tượng là vết bớt tím khá to ở cổ của người phụ nữ này.

Chú bảo vệ cười hạnh phúc: " Tôi và vợ cưới nhau tính đến nay đã được 10 năm rồi. Cô ấy là người dễ thương, tốt tính lại còn nhân hậu nữa. Cô ấy là một người giáo viên tốt "

Cô im lặng không nói gì, chỉ âm thầm lắng nghe. Chú bảo vệ cảm thấy lâu lắm mới có người chịu nghe mình kể chuyện thì nói tiếp: " Cô ấy được nhiều học sinh yêu thích lắm, cô có nhìn thấy vết bớt tím trên cổ của cô ấy không? Tuy cô ấy cảm thấy nó xấu nhưng nhìn kĩ lại vết bớt này trông giống như một chú chó nhỏ rất đáng yêu. Bởi vậy tôi thích vết bớt này nhất "

Tiếng chuông báo giờ ra về vang lên, chú bảo vệ vội cất tấm ảnh lại vào trong túi áo rồi nói: " Thôi, cô đón con của mình đi. Đừng vào trường như ngày hôm qua nữa, nguy hiểm lắm "

Cindy mỉm cười gật đầu.

Khi cô chưa hứa thì tức là cô sẽ làm theo những gì cô thích, còn khi đã mở miệng ra hứa thì nhất định phải làm theo đúng lời hứa.

Vì tính chất của nhiệm vụ cô phải phớt lờ lời nói của chú bảo vệ tốt bụng này.

Một lúc sau cả bốn người kia cũng đã ra khỏi trường. Cindy đánh mắt nhìn bốn người họ rồi nói: " Về nhà thôi "

Tóc đỏ nghe thế thì ngẩn người một lúc lâu mới chạy về phía cô nói nhỏ: " Ủa? Sao không vào trường? "

" Anh nhìn sang chú bảo vệ kia xem " cô đưa mắt ra hiệu cho tóc đỏ nhìn sang chú bảo vệ. Chỉ thấy người bảo vệ đó ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào năm người họ.

Cô nói tiếp: " Ông ta hôm nay nhất định phải thấy chúng ta bước ra khỏi trường này thì mới yên tâm "

" Vậy giờ sao? " tóc đỏ sốt ruột hỏi.

Cindy thở dài không nói gì chỉ tiếp tục bước đi rời khỏi tầm mắt của người bảo vệ kia.

Sau khi đi được một đoạn cô mới nói: " Tạm thời cứ thám thính tình hình bên ngoài xem sao "

Tóc ngắn nhìn xung quanh rồi lại nhìn Cindy: " Cô nói xem chúng ta nên thám thính tình hình bằng cách nào "

" Thông tin từ miệng mà ra " cô mỉm cười nhìn tóc ngắn.

Để chứng minh cho câu nói này của mình là đúng Cindy đã đi đến một tiệm làm tóc gần đó. Chỗ này hoàn toàn hợp lý để hỏi chuyện.

Cô bước vào tiệm làm tóc để bốn người kia ở ngoài đợi như chó đợi xương. Chỉ trong vòng một tiếng sau, Cindy bước ra với quả đầu được cắt ngắn qua vai một chút được làm xoăn trông rất trẻ trung, thời thượng, cùng với quả mái kiểu Pháp. Gương mặt của cô tỏ ra sự hài lòng với mái tóc của mình.

Sunghoon nhìn cô, đợi cô đến gần thì mới cất tiếng hỏi: " Đã nghe ngóng được gì rồi? "

" Ừm, được khá nhiều đấy "

Quay trở lại một tiếng trước, Cindy bước vào tiệm làm tóc cô đánh mắt nhìn xung quanh. Đây là tiệm kiểu vừa làm tóc, vừa làm móng. Khu bên trái dùng để cắt tóc cho khách, còn khu bên phải thì để làm móng cho khách.

Trong tiệm có khoảng năm người phụ nữ. Có khoảng hai nhân viên làm việc ở đây, một người nữ thì trẻ trung đang làm móng, một người nữ thì già dặn với cái đầu xoăn kiểu mì gói người này thì đảm nhiệm làm tóc. Còn lại thì đều là khách.

Cindy vừa vào người phụ nữ đầu xoăn đã niềm nở nhìn cô nói: " Cô đến làm tóc hay làm móng? "

" À tôi đến để làm tóc " cô cười lịch sự đáp.

Vị khách đang được làm tóc nhìn cô rồi nhìn sang người phụ nữ đầu xoăn nói: " Ôi chị Kim, chị cứ đi làm cho cô bé đấy đi, ở đây chị em mình xíu nữa làm sau cũng được "

Người phụ nữ họ Kim nhìn cô: " Vậy em ngồi ghế đi "

Cindy rất tự nhiên ngồi vào ghế, cô nói ra kiểu tóc mà mình muốn làm: " Chị cắt mái kiểu Pháp cho em, sẵn tiện cắt ngắn tóc em một chút. Sau đó thì làm xoăn lơi cho em là được "

Chị Kim gật đầu sau đó tiến hành làm tóc cho cô.

Cindy quan sát khung cảnh xung quanh mình. Ở đây chỉ toàn là phụ nữ, nhìn qua cô có thể hỏi một số chuyện.

Nếu may mắn còn có thể gặp được những chiếc camera chạy bằng cơm, những người đó thật sự rất tài năng, chỉ cần một chuyện gì xảy ra họ có thể nắm bắt được thông tin lẫn sự tình chỉ trong chốc lát.

Cô giả vờ khổ sở nói: "Sắp tới thằng em trai của em phải vào trường Hwa Cheang rồi. Em không biết nên chuẩn bị cho thằng bé cái gì nữa "

Những người phụ nữ trong tiệm bắt đầu có những biểu cảm kì cục, Cindy dùng khả năng quan sát của mình có thể thấy rõ người phụ nữ đang làm tóc ngồi cạnh cô miệng có dấu hiệu giật giật như muốn nói điều gì đó.

Cindy lại thở dài nói tiếp: " Em chỉ mới chuyển tới đây vài hôm thôi, thật sự không biết môi trường học tập ở đây có tốt không "

Rất nhanh người ngồi cạnh đã lên tiếng: " Em suy nghĩ kĩ lại đi, nên cho thằng bé đó học trường khác "

" Ôi, sao vậy chị? " cô vờ ngạc nhiên hỏi.

" Vậy là em không biết gì rồi " bà ấy nhìn xung quanh rồi nói nhỏ, ra vẻ thần bí " Chỗ đó đã xảy ra một vụ án mạng "

Cindy che miệng mình lại, tiếp tục giả vờ ngây thơ: " Ghê vậy ạ? Sao em không nghe được gì? "

" Vụ đó nhà trường cho bịt miệng các cánh báo chí rồi. Còn khuyên học sinh trong trường không nên tung tin đồn thất thiệt nữa mà "

Ồ, ghê đấy! Nhà trường này ghê đấy!

Chị Kim nói: " Không phải là một vụ, mà là nhiều vụ đã xảy ra rồi. Chắc là đất chỗ đó không tốt "

Qua lời của những người trong tiệm kể lại Cindy đã biết được chuyện gì đã xảy ra ở ngôi trường này.

Đầu tiên là học sinh nữ vì áp lực điểm số, bị giáo viên đì nên đã nghĩ quẩn.
Cô bé ấy đã tự tử ở trong trường.

Thứ hai, một cậu học sinh nam bị bạo lực học đường ép đến mức chết ở trong trường một cách rất rùng rợn. Nghe bảo cậu ta đã bị tra tấn một cách khủng khiếp trong nhà vệ sinh nam rồi mất ở đó. Do những học sinh bạo lực cậu ấy có gia thế khá giả cho nên đã dùng tiền để lấp liếm vụ này một cách ổn thỏa.

Vân vân và mây mây...

Vụ nghiêm trọng nhất liên quan tới tình ái trong trường. Sự việc diễn ra thảm thương nhất cũng là vụ khiến nhà trường đắp tiền vào nhiều nhất.




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip