Bánh mì lạ

Chiều hôm đó, trời mưa mưa, Bâu lên story đăng hình…
Một bức ảnh lung linh, ánh sáng xiên nhẹ qua rèm cửa, Bâu cười toe toét…
…và tay Bâu thì ôm chặt một ổ bánh mì lạ hoắc! 😱

> Story: “Ổ này thơm dễ sợ lun á 🍞✨ thương quá trời luôn nhoooo”
(Kèm icon trái tim, icon gấu ôm, icon hoa rơi lả tả như nhạc phim Hàn)

Búng đang nằm bấm điện thoại, nhìn thấy story xong là đứng bật dậy luôn.
Người thì chưa bật khỏi ghế nhưng lòng… đã sôi xèo xèo như dầu chiên trứng.

> Búng: “Ủa là sao? Bâu chụp hình với ổ nào vậy? Ổ đó là ai? Ổ có topping gì? Ổ có gì hơn Búng???” 😤

Búng chạy đi tìm Bâu ngay lập tức. Vượt qua dép văng, chổi lăn, cả con mèo nhà hàng xóm đang ngủ quên trên cầu thang.

Đến nơi, Búng chống nạnh nhìn Bâu — đang vừa ăn, vừa chụp tiếp!

> Búng: “Ổ đó… có phải là Búng hông?”
(Giọng run như bơ để trong tủ lạnh lâu quá)

> Bâu: (háo hức chìa hình) “Ổ mới mở tiệm á! Nhân trứng muối phô mai kéo dài như tình bạn của Búng với Bâu vậy đó!” 😚✨

> Búng: “...Bâu so sánh tình bạn Búng với phô mai là Búng… hơi đau á… chứ hông có tan chảy gì hết.” 😢

> Bâu: (cười khúc khích, kéo Búng ngồi xuống)
“Thì Búng là ổ bánh mì gốc của Bâu mà. Ai ăn bánh lạ cũng phải nhớ hương vị thân quen chứ. Bánh kia là hương vị tò mò, Búng là hương vị... búng búng.”
(chọt má Búng 1 cái)

> Búng: (rụt rịt nhưng vẫn chảnh) “Búng là độc quyền hả?”

> Bâu: “Búng là bánh bản quyền, gắn chip chống đạo nhái rồi á.”

Hai đứa ngồi ăn tiếp, Búng lườm ổ bánh kia… rồi gắp cho Bâu một miếng ổ chính mình làm hôm qua —
Ổ này hong có phô mai kéo, nhưng có một miếng giấy nhỏ xíu trong đó:

> Giấy viết: “Đừng đăng story với ổ lạ nữa nha. Búng búng lòng.”

Bâu cười muốn tắt điện. Mắt cong cong, má phồng phồng như miếng bơ.

Ghen là yêu đó, nhưng bánh mì thì phải hai đứa cùng ăn mới vui nhooo!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip