Chương 1828: Sư thúc 32

Ninh Thư trong lòng mãi suy tư cách mở Tiên phủ, hai người kia vẫn luôn trốn ở bên trong cố gắng tu luyện, tốc độ đó không khác gì tên lửa.

Nhất là hai bên vận tốc còn không giống nhau, tóm lại, bọn họ đang bật hack nha.

Ninh Thư nghĩ nghĩ, hướng vào trong kết giới rót Nhược thuỷ vô thuỷ tinh cầu.

Không có thứ gì nổi được ở phía trên Nhược Thuỷ, cho dù lông vũ gặp phải cũng sẽ chìm xuống.

Ninh Thư dùng Nhược thủy đổ đầy toàn bộ kết giới, Tiên phủ trôi bồng bềnh bên trong Nhược thủy, yên tĩnh, tựa hồ đối với nó một chút tác dụng đều không có.

Chẳng lẽ Tiên phủ không cần lấy hơi hay sao?

Ninh Thư cầm lấy thủy tinh cầu, tiến đến bên miệng nói: "Kỳ Thừa hẳn là tỉnh đi."

Kỳ Thừa đang tu luyện, mở mắt nói ra: "Sư muội, ngươi làm như vậy thật cao hứng nhỉ? Sẽ vui vẻ sao?"

Ninh Thư: ...

Đương nhiên, không vui thì làm cũng có ý nghĩa gì đâu.

Ninh Thư trực tiếp nói: "Ta rất vui vẻ nha, vô cùng vui vẻ, nhìn thấy các ngươi bị vây ở bên trong, ta thật cao hứng."

"Ngươi đã bị trục xuất khỏi Tử Sa đảo, đừng gọi ta là sư muội."

Kỳ Thừa ngập ngừng một chút nói: "Sư muội, tất cả mọi người nhường nhau một chút, ngọc bài các ngươi cũng lấy rồi, ngươi làm như vậy đơn giản chính là báo thù riêng."

"Đúng thế, ta chính là báo thù riêng, không thì ngươi cho rằng ta khổ cực chống đỡ như vậy vì lý do gì?" Ninh Thư trực tiếp nói.

Ninh Thư như vậy ngay thẳng ngược lại làm cho Kỳ Thừa không biết nói cái gì cho phải.

"Sư phó, không cần cùng nữ nhân kia nói nhảm." Dịch Ưu Toàn nhìn thấy sư phó mình cùng Giáng Tuyết Từ nói chuyện, trong lòng không thoải mái, ngăn lại hai người.

Kỳ Thừa gật đầu, không tiếp tục để ý Ninh Thư .

"Sư phụ, Chưởng môn cho người tới nói, người đi một chuyến tới chủ điện có việc." Thanh âm Diệp Hòa Ngọc ở ngoài cửa vang lên.

"Ta biết rồi ." Ninh Thư đem thủy tinh cầu bỏ vào nhẫn không gian, đi ra mở cửa.

Diệp Hòa Ngọc nhìn Ninh Thư hỏi: "Sư phụ, thương thế của người khá hơn chút nào chưa?"

"Còn chưa tốt lắm, bị thương nghiêm trọng, đoán chừng còn phải dưỡng một đoạn thời gian." Ninh Thư nói, nhìn thấy Diệp Hòa Ngọc bên chân có một con chim nhỏ, lông vũ của nó đã mọc dài ra những có chút thưa thớt xấu xí.

Ninh Thư cũng hoài nghi chính mình có phải hay không nhìn lầm, căn bản cũng không giống Loan điểu.

Loan điểu mặc dù kém Phượng Hoàng, nhưng cũng là một loại Thần điểu nha.

Con chim này bộ dạng xấu xí, nơi nào có giống bộ dáng Thần điểu?

Coi như vịt con xấu xí trưởng thành sẽ trở nên xinh đẹp đi, Ninh Thư nói với Diệp Hòa Ngọc, "Cho hắn ăn Linh quả đi, gầy trơ xương thật xấu."

"... Sư phụ, đệ tử mỗi ngày đều cho, nó cũng ăn được rất nhiều, nhưng chính là không thêm được chút thịt hay lông nào." Diệp Hoà Ngọc có chút bất đắc dĩ nói.

Muội muội ghét bỏ chim này xấu, sư phụ cũng ghét bỏ nó quá xấu.

Tốt xấu gì ngươi cũng phải tranh thủ trưởng thành nha.

Ninh Thư bay đến chủ điện, trong chủ điện có một đám trưởng lão, còn có Chưởng môn, nhìn thấy Ninh Thư đến, nhao nhao hướng Ninh Thư làm lễ.

Ninh Thư đáp lễ, sau đó hướng Chưởng môn hỏi: "Có chuyện gì xảy ra?"

"Tìm ngươi muốn thảo luận một chút sự tình của ngọc bài, hiện tại ngọc bài trong tay chúng ta, đối với tình huống trong bí cảnh cũng biết một hai." Chưởng môn chậm rãi nói, "Hiện tại nên đem bảo bối lấy ra, hay là duy trì nguyên dạng, làm sân thí luyện cho đệ tử tông môn?"

Ninh Thư nghĩ nghĩ, "Vẫn là tiếp tục như hiện tại đi, đem bí cảnh làm nơi thí luyện đệ tử, mỗi mười năm đi vào một lần, trước kia không có bí cảnh, chúng ta vẫn sống tốt, không có đạo lý lấy được bí cảnh thì sống không được."

"Hơn nữa, nếu lấy đi bất kì thiên tài địa bảo nào, cũng tương đương sau này thiếu đi một loại, tiết kiệm một chút cũng tốt, không phải vạn bất đắc dĩ đừng lấy ra."

Chưởng môn gật đầu, "Đạo lý này cũng đúng, tế thuỷ trường lưu, tiết kiệm một chút sau này trời cao biển rộng, không cần ham mê cái lợi trước mắt, những người khác thấy thế nào?"

Các trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, có ít người không đồng ý, bên trong nhiều thiên tài địa bảo quý giá như vậy, nên sớm đem ra để trấn giữ tông môn, lỡ như bị Yêu thú bên trong chà đạp hư mất thì rất đáng tiếc.

Có ít người đồng ý, hết thảy cứ giữ nguyên như cũ, nếu tương lai Tử Sa Đảo xảy ra vấn đề gì có thể trốn bên trong bí cảnh, tài nguyên sung túc, chuyên tâm tu luyện.

Bọn họ muốn bí cảnh trở thành bài tẩy cuối cùng của tông môn, là hậu phương vững chắc, cho nên đừng trắng trợn phá hư.

Hơn nữa diễm hoả trên Tử Sa Đảo còn chưa diệt xong, nói không chừng lúc nào đó Tử Sa Đảo liền xảy ra vấn đề.

Hai phe tranh chấp không ngừng, Chưởng môn nhìn Thái Thượng trưởng lão đang nhắm mắt dưỡng thần hỏi: "Thái Thượng trưởng lão, ngài cảm thấy thế nào?"

Thái Thượng trưởng lão mở mắt nói: "Đừng quên Dịch Ưu Toàn còn chưa chết, Giáng nha đầu mặc dù đã bắt được hai sư đồ Kỳ Thừa nhưng vẫn chưa có cách giải quyết."

Đám người nhìn về phía Ninh Thư, "Ngươi đã tìm ra cách chưa?"

"Không có cách nào, bên trong Tiên phủ có đủ loại tài nguyên tu luyện, chỉ có thể vây khốn nhất thời, không biết bọn họ lúc nào có thể ra ngoài." Ninh Thư lắc đầu.

Đám người không còn tâm tư tranh đoạt bảo vật, địch nhân cường đại vẫn còn sống, khẳng định sau này sẽ tìm bọn hắn báo thù.

"Xin nghe theo Chưởng môn cùng Thái Thượng trưởng lão." Đám người nhao nhao nói.

Ninh Thư ra chủ điện, hướng Luyện Đan sư Đoạn lão đầu nói: "Cái thứ đang thiêu đốt ngoài biển dù sao cũng là Tiên Thiên Chân Hỏa, lão lấy ra luyện đan là tốt nhất."

Đoạn lão đầu thở dài, "Ta thật ra cũng nghĩ biện pháp lấy điểm Tiên Thiên Chân Hỏa, thế nhưng ta không có lò luyện đan xứng với nó a, lò luyện đan thông thường sẽ bị Tiên Thiên Chân Hỏa đốt cháy."

"Cái này, ta không có cách nào giúp ngài, lần sau ta ra ngoài sẽ lưu ý lò luyện đan tốt." Ninh Thư lắc đầu nói.

Đoạn lão đầu cho Ninh Thư một bình đan dược, Ninh Thư mở ra xem, đan hương toả mùi thơm khắp nơi, một cỗ hương vị mát mẻ, hơi làm dịu thân thể không thoải mái.

"Đây chính là đồ tốt nha." Ninh Thư không khách khí nhận lấy.

Đoạn lão đầu sờ râu, nói: "Nhiều người như vậy bị thương, những người khác muốn ta đều không cho, ta chỉ cho ngươi thôi đó."

Ninh Thư lập tức nói: "Đa tạ Đoạn lão nhớ rõ ta."

"Khụ khụ..." Đoạn lão đầu ho khan một tiếng, "Nghe nói ngươi lấy được một cái viễn cổ Thần đạo tông môn Tiên phủ, khẳng định có g lò luyện đan tốt, nghe nói lò luyện đan viễn cổ rất lợi hại Cho tới cuối đời chưa chắc ta có thể tìm được cái nào, nếu ngươi thấy có lò luyện đan nào tốt, nhất định phải lấy cho ta một cái."

Ninh Thư: ...

"Lão đầu, Tiên phủ hiện tại có chủ nhân, ta căn bản không làm gì được, ngài đừng mơ mộng nữa." Ninh Thư lắc đầu nói, với thực lực hiện tại của cô, chỉ có thể giam giữ thôi, làm sao mà đòi đồ trong tay Dịch Ưu Toàn được

Đợi đến lúc Dịch Ưu Toàn thực lực ngày càng cường đại, khẳng định sẽ đột phá tình huống hiện tại.

"Ta chỉ nói là nếu như, nếu như ngươi lấy được Tiên phủ, nhớ rõ lưu một cái lò luyện đan tốt cho ta." Đoạn lão đầu nói.

Ninh Thư thở dài, gật gật đầu, Tiên phủ là việc nhỏ, quan trọng chính là Dịch Ưu Toàn.

Nếu như Dịch Ưu Toàn chết rồi, Tiên phủ sẽ đi đâu? Có phải hay không sẽ bồi dưỡng một người giống Dịch Ưu Toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip