Chương 1832: Sư thúc 36 (Hoàn)

Hiện tại người trên Tử Sa Đảo kiêng kỵ nhất là lửa, nhìn thấy bất kì vật gì có quan hệ với lửa, đều có chút nơm nớp lo sợ .

Hoả điểu bay lượn trên không trung vài vòng, ngọn lửa toàn thân biến mất, trở thành một con chim xinh đẹp.

Cao chừng sáu thước, đầu như gà, thân sau tựa kỳ lân, cổ rắn đuôi cá, có hoa văn vảy rồng, móng như chim Yến, vươn mình vỗ cánh lấp lánh ngũ sắc. Phát tài rồi, đây chính là Phượng hoàng nha.

Phượng hoàng bay đến trước mặt Diệp Hòa Ngọc, lấy đầu đụng đụng mặt Diệp Hòa Ngọc, trầm thấp gọi, thanh âm thanh thúy động lòng người, phượng gáy như tiếng tiêu, âm vang như trống, có vô số chim biển hướng Tử Sa Đảo bay qua , tựa hồ tới triều bái Phượng Hoàng vừa mới sinh ra.

Tiểu Sửu Phượng hoàng dùng mỏ ngậm lấy quần áo Diệp Hòa Ngọc, đem hắn quăng lên trên lưng của mình, sau đó chở Diệp Hòa Ngọc bay lên không trung, chao liệng khắp nơi, đằng sau có vô số chim chóc bay theo.

Diệp Hòa Ngọc đứng trên lưng Phượng Hoàng, gió mạnh phất phơ, nhịn không được bật cười.

Tiểu Sửu xinh đẹp như vậy đưa tới rất nhiều người chú ý, Ninh Thư truyền âm cho Diệp Hòa Ngọc, "Nó còn chưa có trưởng thành, bộ dạng này chỉ là tạm thời."

Diệp Hòa Ngọc vỗ vỗ lưng Phượng Hoàng, Phượng Hoàng bay xuống nhưng vừa rơi xuống đất lại biến thành dáng vẻ trước kia, lông trên thân xoã tung thưa thớt vài cọng, nhỏ như nắm tay, so với gà con còn không lớn bằng.

Diệp Hòa Ngọc: ...

Chênh lệch quá lớn, thật là khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Ninh Thư nói: "Nó đang chậm rãi thích ứng Tiên Thiên Chân Hỏa, nuôi cho tốt, nói không chừng liền có thể triệt để trở thành Phượng Hoàng."

"Đệ tử biết." Diệp Hòa Ngọc thấy Ninh Thư thần thái nhẹ nhõm, hỏi: "Sư phụ người gặp chuyện vui gì sao?"

"Vật nhỏ này chẳng lẽ không phải chuyện vui." Ninh Thư mỉm cười.

Diệp Hòa Ngọc quan sát một chút Ninh Thư, nói: "Sư phụ có chút không giống lúc trước."

Tất nhiên không giống nhau, sự tình lớn nhất đã được giải quyết, không còn việc gì quấn thân liền cảm thấy nhẹ nhàng, nhiệm vụ này cuối cùng cũng hoàn thành, mặc dù thiên tài địa bảo bên trong Tiên phủ không thể lấy ra, nhưng giải quyết được Dịch Ưu Toàn mới là đại sự.

"Ngươi lo tu luyện cho tốt đi, dù có Phượng Hoàng hỗ trợ cũng chỉ là ngoại lực." Ninh Thư vẻ mặt nhẹ nhõm nói, "Khoảng thời gian này, ta chuẩn bị ra ngoài lịch luyện."

"Sư phụ, người dẫn đệ tử đi sao?" Diệp Hòa Ngọc hỏi.

"Ta mang ngươi theo làm gì, ta cũng không biết muốn đâu, ta muốn chu du một chút, chưa có địa điểm cố định."

Ninh Thư muốn đi khắp nơi nhìn xem có thể tìm được căn nguyên thế giới hay không, lúc đi, tiện thể nhận thêm nhiệm vụ tông môn.

"Sư phụ, đệ tử cũng muốn đi ra ngoài mở rộng tầm mắt." Diệp Hòa Ngọc nói.

"Ngươi thời gian còn nhiều, không nên nóng nảy này nhất thời, bây giờ ngươi đi thì ai trông Tiểu Sửu." Ninh Thư nói.

Diệp Hòa Ngọc chỉ có thể chắp tay nói: "Vậy thì sư phụ cẩn thận một chút, đệ tử chờ người trở về."

Ninh Thư ừ một tiếng, đóng gói hành lý, tiện thể nhận một cái nhiệm vụ tông môn liền lăn .

Khắp nơi dạo chơi, Ninh Thư nhắc 2333 phải chú ý chung quanh, có hay không căn nguyên thế giới.

Ngẫu nhiên Ninh Thư còn làm đại phu, gặp được người muốn sinh con, hay là sinh bệnh, phụ một tay, nếu gặp hài tử có căn cốt, Ninh Thư cũng sẽ mang theo trên người.

Thỉnh thoảng cũng sẽ tìm được một chút thiên tài địa bảo trân quý, thế nhưng Ninh Thư cần chính là căn nguyên thế giới nhưng mãi chưa gặp được.

Chẳng lẽ thế giới này lại không có căn nguyên thế giới hay sao, quả thực hố cha a, Ninh Thư đều không nhớ rõ chính mình bao lâu không có tìm được.

Cảm giác căn nguyên thế giới ngày càng khó tìm được, .

Hiện tại cô đã tìm được bốn loại, vẫn còn ba loại, nhất là quang cùng ám, thứ này đi nơi nào tìm đây?

Trên thị trường căn nguyên thế giới cũng không nhiều người chịu bán.

"Nhiệm vụ hoàn thành, có muốn rời đi thế giới nhiệm vụ?" Thanh âm 2333 vang lên.

Ninh Thư gật đầu, "Rời đi thôi."

Nếu không tìm được căn nguyên thế giới, biết đâu thế giới tiếp theo sẽ có, hoặc thế giới tiếp theo nữa, còn có hàng tỉ cái vị diện để tìm.

Ninh Thư chỉ có thể an ủi mình như vậy.

Trở lại không gian hệ thống, Ninh Thư thêm Trầm hương, sau đó bắt đầu hấp thu Linh Hồn chi lực thuần khiết.

Hi vọng lần này Linh Hồn chi lực có thể nhiều một chút.

Hấp thu xong, Ninh Thư cúi đầu nhìn linh hồn của mình, có vẻ như bền bỉ một chút, nhưng cũng không rõ ràng, chỉ có thể từ từ.

2333 nói ra: "Hệ thống trò chuyện muốn nổ rồi đây, không ít người tìm cô."

Ninh Thư tựa trên ghế sofa, ấn mở hệ thống trò chuyện, có hóa thân pháp tắc tìm nàng, cũng có người bên phòng đấu giá.

Ninh Thư thật không nghĩ đến Hồng Ngọc sẽ gửi tin nhắn cho nàng, cô ta muốn chỉnh cô, kêu cô phải làm một Thành chủ hợp cách, mà không phải sử dụng quyền lợi trong tay muốn làm gì thì làm.

Ninh Thư trợn trắng mắt, liên quan gì đến ngươi a, rảnh rỗi còn muốn ra mặt thay phòng đấu giá.

Còn có người bên phòng đấu giá muốn gặp Ninh Thư.

Ninh Thư vui sướng quyết định im lặng xem xét một thời gian nữa, chờ tới lúc cô cao hứng sẽ mở kết giới.

Cho tới bây giờ chỉ có tiểu lâu lâu nhảy nhót, người sau màn còn chưa nói gì cho nên cô không nóng nảy.

Đã đánh rắn động cỏ cũng phải nhìn xem rắn này là ngũ bộ xà hay là rắn hổ mang.

Ninh Thư tùy ý xem hệ thống trò chuyện: "Nếu lại có ai hỏi thì nói ta không đi làm nhiệm vụ rồi."

Ninh Thư hiện tại không có thèm một chút thuế từ phòng đấu giá, chúng ta cùng nhau liều mạng thôi.

Cô am hiểu nhất chính là cùng người khác liều mạng đó, không có phòng đấu giá, nói không chừng sinh ý cửa hàng khác sẽ tốt hơn một chút, nàng thu thuế cửa hàng khác có khả năng còn nhiều hơn, cho nên có hay không phòng đấu giá không quan trọng.

Bổn đại gia theo quy trình làm việc, ngươi nhất định muốn đặc thù, vậy cô sẽ đặc thù chiếu cố nha.

Chờ chủ tử sau lưng đi ra thì bàn lại sau.

Bọn họ sinh ý mạnh mẽ, cô cũng ăn theo tiền thuế, nhà nhà đều vui vẻ không phải tốt hơn sao?

Ninh Thư xem thêm những người khác, ngoại trừ Hồng Ngọc, còn có một ít người khuyến cáo cô đừng làm được quá mức, phía sau phòng đấu giá có người chống lưng.

Ninh Thư tắt hệ thống trò chuyện, hiện tại đã như vậy, chẳng lẽ đầu voi đuôi chuột thả ra, Thành chủ như cô còn mặt mũi gì nữa.

Chỉ cần nói có hậu trường liền có thể đem người khác doạ phải tránh xa, đâu thể đơn giản như vậy được.

Về sau thu thuế, các cửa hàng thích thiếu liền thiếu, mỗi người đều nói mình có hậu đài, ta muốn cho ngươi bao nhiêu liền cho bấy nhiêu, bọn họ xem cô là cẩu hay sao.

Cô quyết không lùi bước, trước mắt vẫn giữ kết giới như hiện tại .

Ninh Thư nghiêng mắt nhìn đến phía trước sô pha, có cái núi nhỏ mini đang đặt trên bàn trà.

Ngọn núi nhỏ này nhìn khá quen a, không phải Cửu Cung Sơn sao?

Lúc nào chạy đến nơi đây?

"Cậu cầm về lúc nào vậy?" Ninh Thư hướng 2333 hỏi.

2333 nói: "Cửu Cung Sơn tốt xấu gì cũng có chín cái thế giới bên trong, coi như là một bảo vật không tệ, có thể hình thành thế giới."

Ninh Thư ồ một tiếng, "Trong này hẳn là có không ít linh hồn đi."

Ninh Thư nói chuyện, cảm giác lỗ đen trên tường bạo phát ra lực hấp thu cường đại, tựa hồ muốn đem cả nàng hút vào bên trong.

Ninh Thư muốn cạn lời, nó lại bắt đầu làm loạn!

"Hình như lỗ đen muốn cắn nuốt Cửu Cung Sơn." 2333 nói.

Ninh Thư không chút suy nghĩ, trực tiếp đem Cửu Cung Sơn ném vào.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip