Chương 3:Khó chịu

Sau khi đọc sách ở thư viện xong Nhất Bác và Trình Tiêu cùng nhau ra về,đang đi thì có một nam sinh chạy đến

-"Tiêu Tiêu"

Trình Tiêu nghe vậy liền bất ngờ vẫy tay lại với người kia

-"Chào anh Trịnh Huy"

Anh ta đi lại rồi ôm Trình Tiêu khiến Nhất Bác lúc này cảm giác hơi khó chịu

-"Lâu rồi không gặp em,em khỏe chứ"

-"Em khỏe"

-"Anh ở nước ngoài nhớ em lắm đó"

Nhất Bác lúc này nghĩ thầm:"Nói chuyện tình tứ quá nhỉ,cái tên này đúng là kì đà cản mũi mà.Lại còn gọi tên cô ấy thân mật đến vậy nữa"

Trình Tiêu nhìn sang Nhất Bác rồi nói

-"Em giới thiệu một chút,đây là Nhất Bác,là đàn anh khóa trên của em"

-"Nhất Bác em giới thiệu với anh một chút đây là Trịnh Huy là đàn anh khóa trên nhưng mà anh ấy được trường trao học bổng sang Úc học,anh ấy du học được 2 năm rồi đấy"

Nhất Bác đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Trịnh Huy:"Chào anh"

-"À,Vương thiếu gia nghe danh đã lâu"

-"2 người quen biết nhau sao"Trình Tiêu ngạc nhiên hỏi

-"Cũng xem như là có chút quen biết,công ty của ba anh đang hợp tác làm ăn chung với công ty của ba cậu ấy"

Trịnh Huy và Vương Nhất Bác nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn

Trình Tiêu thấy bầu không khí này có mùi thuốc súng nên nói:"2 người ăn gì chưa"

Trịnh Huy và Nhất Bác đồng thanh trả lời:"Chưa"

-"Vậy chúng ta đi ăn đi,hôm nay em đãi coi như là mừng Trịnh Huy trở về nước.Em biết có một quán lẩu ngon lắm"

Lại là một tiếng "ok"đồng lòng phát ra từ 2 thanh niên ưu tú kia rồi cả 2 nhìn nhau kiểu gương mặt hơn thua.Nếu xét về địa vị thì Vương Nhất Bác và Trịnh Huy đều là những cậu ấm giàu có,lúc Trịnh Huy chưa đi du học thì không thích ở chung với gia đình nên chọn ở nội trú trong trường.Còn Vương Nhất Bác là con cưng nên anh muốn ở nhà mình hơn là ở nội trú nhưng mà giờ đây anh phải suy nghĩ lại rồi

Tại quán lẩu

-"Cay quá a"Vương Nhất Bác lên tiếng

-"Cay sao,xin lỗi anh nhé em không biết anh ăn cay không được"Trình Tiêu trả lời với gương mặt vô tội làm cho Vương Nhất Bác muốn húp hết đống lẩu cay đó

-"Không sao,anh ăn được em yên tâm"câu nói của anh như thể hiện một cậu Vương Điềm Điềm bên trong con người anh vậy

Trịnh Huy nghe vậy nên trong lòng hơi khó chịu liền nói:"Vương thiếu gia không ăn được cay sao?biết vậy hồi nãy tôi kêu lẩu ngọt cho cậu rồi"

Vương Nhất Bác nghe vậy liền bực bội,cậu sẽ ăn được lẩu cay cho xem

Ăn xong,Vương Nhất Bác định đưa Trình Tiêu về ký túc xá nhưng lại bị Trịnh Huy hớt tay trên nên anh đành phải ngậm ngùi nhìn người khác đưa mỹ nhân về.Nhất Bác hậm hực lên xe về nhà

*Tại biệt thự của Vương gia*Phòng của Vương Nhất Bác

-"Hạo Hiên,mày đến hồi nào vậy?"

-"Tao mới đến thôi,hôm qua tao có nói với mày là hôm nay qua để ăn cơm của bác gái nấu rồi mà"

-"Ừ"Vương Nhất Bác không nóng không lạnh mà đáp

-"Mày xảy ra chuyện gì ngoài đường rồi à"

-"Ừ"

-"Chuyện gì kể tao nghe với,tao nghĩ cách giúp mày"

-"Chuyện là hôm nay tao cùng Trình Tiêu xuống thư viện đang trên đường về thì gặp phải tên Trịnh Huy"

-"À,thì ra là tên thiếu gia bên tập đoàn Trịnh thị à"

-"Ừ,hắn là thanh mai trúc mã với cô ấy"

-"Rồi sao"

-"Cô ấy rủ tao với hắn ta đi ăn lẩu,tao không ăn được cay nên hắn nói kiểu trêu chọc tao.Theo lẽ tao sắp được đưa cô ấy về ký túc xá rồi mà hắn lại giành với tao"

-"Thanh mai trúc mã thì đã sao,mày vẫn còn cơ hội mà.Tao sẽ nghĩ cách để mày cưa đổ cô ấy"

-"Cảm ơn mày.Nhưng mà chắc là tao phải chuyển đến ký túc xá ở trường ở"

-"Nhất Bác mày bị sao vậy,lúc trước mày nói với tao còn lâu mày mới ở nội trú mà"

-"Đó là khi tao chưa gặp cô ấy,với lại tên Trịnh Huy về rồi hắn cũng sẽ ở nội trú trong trường,tao mà không ở nội trú thì chẳng khác gì tạo cơ hội cho hắn được tiếp cận với cô ấy"

-"Vậy thì tao ở nội trú với mày"

-"Mày đâu cần cực khổ vì tao như vậy đâu"

-"Tao với mày là anh em mà,mày ở đâu thì tao ở đó"

-"Cảm ơn mày nhiều lắm"

*TỐI HÔM ĐÓ

Nhất Bác lại nằm suy tư về hình bóng của ai đó,chợt nghĩ ra anh có kết bạn với Trình Tiêu nên anh bấm vào tên cô ấy thì thấy cô đang online,anh vẫy tay chào cô

Yibo:*vẫy tay*

Trình Tiêu thấy vậy liền lập tức vẫy tay lại

Chengxiao:*Chào đàn anh,anh chưa ngủ sao*

Yibo:*Anh chưa ngủ,anh sẽ tập ăn cay để được đi ăn lẩu cùng em"

Trình Tiêu bên đây nghĩ tại sao anh lại đáng yêu như thế

Chengxiao:*Vậy anh cố lên nha"

Yibo:*Haha,khuya rồi em mau ngủ đi không thì lại nổi mụn đó"

Chengxiao:*Bye bye,anh ngủ ngon nha*

Yibo:*Em cũng ngủ ngon nha*

Nhắn tin với Trình Tiêu xong anh sung sướng đến không thể nào tả được

-"Sao mình cảm giác như mấy người yêu nhau đang chúc nhau ngủ ngon thế nhỉ"

Chuyên mục ngắm ảnh Trình Tiêu><

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip