Chương 2: ☪ osananajmi tương lai

Chương 2: ☪ osananajmi tương lai

◇ "Shiho-chan thật sự rất ngoan lại hiểu chuyện, cũng sẽ không khóc nháo đâu." ◇

"Sáng sớm liền nhìn thấy ngươi xem phim hoạt hình, thật là doạ đến ta."

Tóc đen nam nhân từ trong phòng ngủ ra đến phòng khách, nhìn thấy hai đứa nhỏ đang xem Tivi, không khỏi cười cười đi đến.

"Hiroto thế nhưng thích xem phim hoạt hình sao, ba ba đây đi mua cho ngươi giải trí hoạt hình nhìn xem thế nào?"

"Là Shiho thích xem."

Miyamoto Hiroto trả lời, cũng không để ý đến ba ba trêu chọc, hắn ý bảo: "Ba, ngươi gần nhất có phải hay không tăng ca thêm ban?"

Miyamoto lão ba đi rót ly nước ấm, một bên uống một bên trả lời: "Ngươi cũng đoán được gần nhất tình huống thực không ổn định, có người gửi tin uy hiếp cho thị trưởng, đối phương không ngừng gây áp lực cho Sở Cảnh Sát nhanh lên điều tra tìm được người."

"Edogawa thúc thúc bị ngươi chi khai đi công tác?"

"Ân, việc này có liên lụy đến Mafia bên kia, ngươi Edogawa thúc thúc tính tình cũng biết, hắn đôi khi cố chấp cũng làm người đau đầu đâu."

"Là ba ba ngươi dung túng quá mức mới khiến cho Edogawa thúc thúc như vậy đi."

Miyamoto Hiroto bế muội muội đứng dậy, đi đến nhà ăn bàn ngồi xuống chờ lão ba tự giác làm bữa sáng cho hai người. Thủy hồng sắc đồng tử rũ xuống nghiền ngẫm Yokohama gần nhất thế cục, hắn mặt mày tùy theo lãnh đạm bất cận nhân tình.

Miyamoto lão ba dư quang thấy nhi tử biểu tình, liền biết hắn thông minh đầu động chủ ý điều tra, nhưng cũng không có ngăn cản nhi tử ý tứ.

Hắn nghĩ đến gần nhất Yokohama thế lực sóng ngầm kích động, Cảng Mafia bên kia thủ lĩnh gần nhất có điểm nóng nảy, không biết là do lục đục nội bộ gây nên vẫn là trong lời đồn....

Bởi vì già nua tuổi thọ mà trở nên sợ hãi tử vong.

Có điểm không quá tốt dự cảm đâu.

Đem Edogawa gia hoả kia cả nhà chi khai khỏi Yokohama cục diện là đúng, rốt cuộc hắn chỉ giỏi phá án trảo tội phạm, lại không giỏi chơi chính trị âm mưu.

Một không cẩn thận bị người nắm bắt nhược điểm uy hiếp.

Thở dài đè nén lòng ngực, trên tay động tác không ngừng chiên trứng cho trưởng tử cơm sáng đặt lên bàn, Miyamoto lão ba ngồi xuống ghế, tầm mắt nhìn ngôi ghế nhi đồng tóc đen tiểu nữ hài, giữa mày ngưng tụ tâm tư chợt hoà hoãn xuống.

"Buổi sáng tốt lành, ta tiểu công chúa."

Miyamoto lão ba tươi cười tiến gần Shiho, hắn mềm nhẹ hôn má hài tử, lại xoa đầu một đốn thoả mãn.

Ai, quả nhiên nữ nhi đáng yêu nhất, so cái kia tiểu quỷ đáng yêu quá nhiều.

Miyamoto Hiroto vốn dĩ suy tư nhìn thấy cảnh này, nhịn không được ghét bỏ lấy khăn lau lau muội muội trên má.

Miyamoto lão ba: "....."

Cái này tiểu quỷ còn dám ghét bỏ hắn lão ba sao!

Sau đó, Miyamoto Hiroto bị lão ba khoá chặt cổ ôm đè đầu xoa một đốn hủy đi gọn gàng ưu nhã hình tượng, thậm chí khuôn mặt còn bị hung hăng hôn một ngụm.

Miyamoto Hiroto sắc mặt tan vỡ, cơ hồ thâm giác chính mình trở nên không sạch sẽ!

Shiho ngoan ngoãn nhìn hai người hỗ động, kim sắc đôi mắt mịt mờ thủy quang.

Hôm nay lại là Miyamoto gia hài hòa một ngày, chờ đến khi Miyamoto lão mẹ tỉnh lại, nàng ra khỏi phòng ăn xong ái nhân cung cấp bữa sáng, so với Miyamoto Hiroto chỉ ăn cái trứng chiên phong phú nhiều.

Miyamoto gia nam nhân thiếu niên chuẩn bị rời nhà, tóc vàng nữ nhân bế Shiho đi đến tận cửa đưa người đi làm đi học.

"Lên đường bình an, lão công." Miyamoto Reiko ôn nhu hôn trán ái nhân chúc phúc.

"Ngươi ở nhà nhớ rõ nghỉ ngơi, không cần làm việc nhà, để đó tối ta trở về cùng Hiroto làm, biết sao?"

Miyamoto cảnh sát lải nhải nhắc nhở, mới lưu luyến không tha rời đi lái xe. Tóc vàng thiếu niên so ba ba khắc chế nhiều, hắn rũ đầu nhậm mẫu thân xoa đầu lại chỉnh sửa cổ áo đồng phục.

"Đi đại học bên kia ký túc xá có chuyện gì, nhớ rõ báo cho ba mẹ biết, không cần một mình giải quyết."

Miyamoto lão mẹ như thế nhắc nhở.

Miyamoto Hiroto gật đầu, ngoan ngoãn nói: "Ta sẽ, có việc gì liền gọi cho các ngươi."

Nhìn hai người nam nhân rời khỏi nhà đi xa, tóc vàng nữ nhân bế trong lòng hài tử vỗ về, nàng cọ cằm lên má nữ hài.

Nàng từ ái cười khẽ: "Thật là có điểm luyến tiếc đâu, Shiho-chan."

Mặc dù nàng bởi vì sinh sản mà xin nghỉ một năm để chăm sóc hài tử, nhưng có Shiho bồi bạn ở bên cạnh cũng coi như trong lòng an ủi đi.

Hơn nữa, nàng nhìn tóc đen tiểu nữ nhi trong lòng, trong mắt loé qua ấm áp.

Shiho-chan thật sự rất ngoan lại hiểu chuyện, cũng sẽ không khóc nháo đâu, so với Hiroto năm đó hảo quá nhiều a.

Ở nhà Miyamoto Reika chăm sóc Shiho-chan cũng không vất vả, khi Shiho cảm thấy đói liền sẽ nhẹ kêu hai tiếng, mà khi nàng cảm thấy khó chịu muốn thay tã cũng sẽ khóc âm vài lần.

Trong lúc rảnh rỗi Miyamoto Reika ôm nữ nhi ra ngoài sân vườn tắm ánh nắng mặt trời, một bên kể chuyện đồng thoại cho nàng nghe, hoặc lộng một ít đồ uống trái cây cho nàng dinh dưỡng.

Cũng không ở trong nhà lâu lắm, Miyamoto Reika nhìn sắc trời buổi chiều mát mẻ, nàng quyết định ôm hài tử ra ngoài cùng người quen trò chuyện.

Đúng vậy, Miyamoto gia mặc dù là ở trong thôn huyện Yokohama ngoại ô, nhưng bởi vì hành sử hiền lành hữu hảo mà khiến người yêu thích thân cận.

Nàng lúc mang thai có giao nữ bằng hữu, cùng khu căn hộ Getou gia.

"Hôm nay mụ mụ mang Shiho đi gặp bằng hữu thế nào?" Miyamoto Reika cười cười chuẩn bị ấn chuông, "Sumiko cũng vừa mới sinh hài tử không bao lâu, so Shiho-chan trước vài tháng, ta cũng không biết kia hài tử tên gọi là gì, bất quá là nam hài tử đâu."

"Ya." Shiho vịn lấy mẫu thân bả vai, nghiêng mặt nhìn đối diện xa lạ cửa hộ gia đình.

Nàng cảm nhận được Miyamoto Reika thực hưng phấn, cũng không khỏi bị lây nhiễm cười một chút, kim sắc đôi mắt tò mò mở to.

"Đinh ——"

Tiếng chuông vang lên hai thanh, rất nhanh liền nghe được có người tiến đến: "Hải, thỉnh chờ ta một lát."

Không chờ bao lâu cánh cửa liền mở ra cái khe, vừa đủ để có thể nhìn bên ngoài người là ai, sau đó nàng nhìn thấy mỹ lệ kim sắc tóc dài nữ nhân đang cười ôn nhu ôm tiểu nữ nhi.

"Sumiko, ta mang Shiho-chan đến chơi với ngươi lạp." Miyamoto Reika ngữ khí hoạt bát làm người hiểu ý cười.

"Reika!"

Phía sau cánh cửa Getou thái thái nhịn không được cười rộ lên, vội vàng mở khoá cửa cho hai mẹ con tiến vào trong nhà, nàng đầu tiên là ôm một chút bạn tốt, lại quan sát trong lòng ngực bạn tốt nữ nhi.

Getou Sumiko là một vị tóc đen tím mắt nữ tính, dung mạo thanh tú hiền thục phù hợp với Nhật Bản đại chúng hiền huệ thê tử ấn tượng.

"Đây là ngươi nữ nhi sao, thật đáng yêu!" Getou Sumiko che miệng lại, "Quả thật là có thể nhìn ra được tương lai đại mỹ nhân đâu."

"Đúng không, ta mang Shiho-chan tới cùng ngươi tiểu nhi tử nhận thức, đúng rồi, Sumiko còn chưa nói cho ta biết nhi tử tên gọi là gì đâu...."

Mang theo thân mật oán giận, tóc vàng nữ tính tiến vào trong phòng khách, liền thấy được trên thảm lật người lại tiểu hài tử.

Tiểu nam hài đang muốn bò đến chỗ xe lửa đồ chơi, liền thấy được xa lạ người xuất hiện, hắn tạm dừng ngơ ngác nhìn xinh đẹp kim sắc tóc dài nữ nhân.

Linh động tím đồng cùng mượt mà khuôn mặt nháy mắt làm cho Miyamoto Reika hai mắt sáng lên.

"Giới thiệu đến Reiko, đây là ta tiểu nhi tử ~" 

Getou Sumiko chú ý tới Miyamoto Reika biểu tình, liền biết nàng thực thích nhà mình tiểu nhi tử, nàng cúi người bế lên tiểu nam hài, mang theo khoe ra kiêu ngạo nói: "Vừa mới vài tháng tuổi liền đã học được lật người lại nga, Suguru-chan rất lợi hại ác!"

"Oa~ hắn gọi là Suguru sao?" Miyamoto Reika hơi cúi người, giơ ngón tay chạm vào một chút mượt mà khuôn mặt tiểu nam hài, "Thật sự cùng ngươi rất giống a, Sumiko."

"Mau đến đây ngồi xuống, ta đã lâu liền tưởng cấp chúng ta hài tử nhận thức."

Getou Sumiko nhiệt tình kéo Miyamoto Reika ngồi xuống bàn sưởi ấm, nàng đặt nhi tử nằm ở trên thảm, thấy vậy Miyamoto Reika cũng đem Shiho đặt bên cạnh không xa khoảng cách.

"Phía trước nghe nói ngươi ở bệnh viện dưỡng bệnh, may là không có việc gì." Getou Sumiko đánh giá Miyamoto Reika khí sắc, trong lòng hơi buông xuống: "Ta có nghe Miyamoto cảnh sát nói ngươi khi đó khó sinh, thật tốt quá các ngươi đều không có việc gì, ta vốn dĩ tính toán đi thăm ngươi, nhưng là bận chăm sóc Suguru-chan."

"Không có gì, ta có thể đến Sumiko gia chơi đùa, Shiho-chan ở nhà bồi ta cũng có điểm cô đơn, nàng có thể cùng bạn cùng lứa nhận thức liền thực hảo."

"Ha ha ha đúng vậy, Suguru-chan xem như có bạn từ nhỏ để chơi cùng đâu, mong rằng kia tiểu tử sẽ không khi dễ muội muội."

"Ha ha ha!"

Nghe thấy hai vị gia trưởng cười nói vui sướng bàn về nhi nữ sự tình, bị bỏ xuống thảm nằm Suguru hơi nghiêng đầu nhìn bên cạnh xa lạ tiểu hài tử.

Tiểu nữ hài nháy kim sắc đôi mắt, hướng về phía hắn cười.

Suguru đôi mắt hơi mở to, theo sau liền ngây ngô cười lên, hắn chậm rãi lật người lại, nhìn một hồi Shiho, hắn duỗi tay hướng về phía nữ hài.

Shiho tò mò nhìn hắn động tác, có điểm muốn xoay người lật lại nhưng không được, chỉ có thể nghiêng mặt thò tay, mềm mại tay nhỏ nháy mắt bắt được Suguru duỗi lại đây ngón tay.

"Ê a." Shiho mềm mại nãi thanh.

"Da ba." Suguru miệng lưỡi phát âm hơi rõ, giống như đang chào hỏi.

Hai cái tiểu hài tử nắm chặt tay đối phương nhìn chằm chằm, tựa như có sóng điện não đối thoại quan sát.

"Tạch ——"

Một trận loé sáng đèn flash, hấp dẫn hai cái tiểu hài tử nhìn chằm chằm, chỉ thấy vốn dĩ cười nói yến yến hai vị nữ gia trưởng giờ phút này tay cầm di động máy ảnh quay chụp bọn họ lần đầu tiên hội ngộ phản ứng.

Getou Sumiko bụm mặt, tươi cười hiền từ: "Hảo đáng yêu ~"

"Không sai."

Miyamoto Reika đối với hai đứa nhỏ quơ tay.

Chờ không sai biệt lắm qua đi mới mẻ cảm, Suguru không biết dùng cách nào bò đến phía trên Shiho, hắn tò mò cúi đầu nhìn xuống Shiho, đại đại tím mắt chớp mắt.

Theo sau liền hai tay ôm lấy đầu Shiho, giống như muốn đem nàng coi như gối ôm như vậy.

Bị ôm đầu Shiho: "?"

Suguru: "A ba!"

"Ê a." Shiho giãy giụa muốn tránh thoát, thấy vậy Suguru buông lỏng tay ra.

Hắn nghĩ nghĩ liền xoay người lật ngửa, lại tiếp tục xoay người đến chỗ đồ chơi, cầm một cái xe đồ chơi liền mang đến trước mặt Shiho chia sẻ.

"A ba a ba a...." Suguru đẩy đồ chơi đến trước mặt nữ hài, mắt hàm chờ mong muốn cùng người chơi đùa.

Shiho vô biểu tình nhìn đồ chơi, thử giơ tay cầm lên nhẹ quơ một chút, đồ chơi tạp đến chân Suguru.

Hai người nhìn nhau vài giây, Suguru cầm lấy đồ chơi lâm vào trầm tư, nho nhỏ khuôn mặt tự hỏi biểu tình manh đến đại nhân nhóm. Suguru như nghĩ đến cái gì, lần nữa xoay người nỗ lực bò đến hộp đồ chơi tìm kiếm.

Shiho nhìn Suguru thuần thục lật người gian nan bò đi tư thế, vi diệu có điểm hâm mộ.

Shiho nhìn chính mình, thử nỗ lực nghiêng người nhưng không được, liền quyết đoán từ bỏ không tìm khổ bản thân.

Nàng chờ đến Suguru ôm lông xù xù cầu đến trước mặt, Suguru đẩy cầu đến chỗ Shiho: "A a."

"A ê a." Shiho kim sắc đôi mắt ảnh ngược quả cầu, nàng sờ sờ bên ngoài vỏ mềm mại, hai mắt hơi sáng lên.

Suguru rốt cuộc có thể cùng người chơi, tự giác bò xa một chút, đối với Shiho kêu: "A ba!"

Shiho nhìn trong tay cầu cầu, quơ lên đầu liền quăng ra ngoài, quả cầu lăn lóc đến Suguru phụ cận, Suguru lập tức đuổi đến cầm lấy mang về chỗ Shiho, lại lần nữa bò xa.

Shiho nhìn quay trở về cầu cầu lại nhìn Suguru: "...."

Nàng cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, nàng nhớ lại lần trước xem Tivi, có một cái phân cảnh màu vàng cẩu cẩu chạy vội ở trên cỏ, nhặt lấy quả bóng từ chủ nhân quăng ra mang về trò chơi.

Nàng lâm vào trầm tư, mặc dù không hiểu nhưng vẫn thuận theo chơi với Suguru.

Quả cầu quăng ra ngoài lại bị lụm trở về, cứ thế lặp lại không biết mệt, Suguru tựa hồ chơi thật vui vẻ, thậm chí cười khanh khách khiến cho hai nữ nhân quay đầu cười vui.

Shiho khuôn mặt nhỏ vô biểu tình, giống như không có cảm tình phát bóng máy móc.

"Ngô...."

Có lẽ khó được chơi lâu lắm, Shiho cảm nhận cơ thể mệt mỏi, nhìn tiểu cầu lăn về phía mình, nàng mở miệng ngăn lại Suguru xoay người: "Ê a ê a...."

"A ba?" Suguru quay đầu nhìn Shiho.

Shiho trực tiếp ngã đầu vào thảm, ôm lông xù xù cầu coi như điểm chống đỡ, Suguru thấy vậy liền bò đến sát gần Shiho, hắn tay lay một chút tiểu nữ hài.

Shiho không nói gì, chỉ là nhìn hắn, hai người nhìn nhau không biết xuất phát từ cái gì ăn ý, Suguru chậm rãi nằm xuống đem Shiho ôm trong lòng.

Bị ôm nằm có điểm mới lạ, Shiho không có giãy giụa, nàng mệt mỏi ngáp một cái, chậm rãi nhắm mắt lại dựa vào tay Suguru.

Suguru tò mò nhìn Shiho nhắm mắt, hắn cũng bị lây nhiễm giống nhau ngáp một cái, đôi mắt nhập nhèm muốn ngủ.

Cuối cùng hai cái tiểu hài tử chơi xong liền cùng nhau ôm ngủ say trên thảm, có người cẩn thận đem mền đắp lên bọn họ.

"Ngủ ngon, Shiho-chan, Suguru-chan."

Hai nữ gia trưởng hiền từ nhìn cảnh tượng này, bọn họ quay đầu nhìn đối phương hiểu rõ.

Xem ra nhà mình hài tử tìm được osananajmi đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip