Chap 11
'Bịch'_người nào đó ngã xuống, vết thương trên trán chảy rất nhiều máu.
"Bảo Lâm"/"Này"_Ngọc Mỹ và Tiểu Vũ cùng thốt lên, nhưng một người hét còn người kia chỉ nói thầm.
Ngọc Mỹ hốt hoảng chạy đến bên Bảo Lâm, con người này sao lại đi gây sự với bọn này chứ.
"Hux hux, Bảo Lâm cậu có sao không? Đứng dậy đi mà, Bảo Lâm!"_Ngọc Mỹ ôm chặt lấy Bảo Lâm
"Ngọc Mỹ chăm sóc Bảo Lâm đi, chị sẽ xử cái đám này!"_Linh Nhi ra chắn phía trước hai người.
Tiểu Vũ nhìn thấy cảnh vừa rồi trong lòng như có gì đó thắt lại, rất đau nhưng không hiểu vì sao.
Rất muốn chạy thật nhanh đến chỗ người kia nhưng có vẻ không cần thiết nữa, bước chân chợt lùi lại, cô nhanh chóng rời khỏi đó.
Cô không hiểu cảm giác của mình lúc này là gì, chỉ biết là khi nhìn thấy Ngọc Mỹ ôm Bảo Lâm thì cô lại thấy khó chịu, muốn rời đi ngay lập tức.
– Ngọc Mỹ àk, tớ cũng đâu có bị gì đâu cậu đâu cần phải ôm chặt dữ vậy_Bảo Lâm khều khều người đang mít ướt nãy giờ
– À... hihi_Ngọc Mỹ nhẹ buông Bảo Lâm ra
– Chị cũng vậy đó, làm như em yếu đuối lắm không bằng_Bảo Lâm nhìn người đang đứng chắn trước mặt mình
– ...._*bĩu môi* Linh Nhi ngồi xuống bên cạnh hai người
– Nè, tui mới là người bị thương sao không ai quan tâm tui hết vậy_người con trai ngồi ôm cái trán của mình
– Xí, đáng đời dám đánh Bảo Lâm thì nhiêu đó là ít rồi_Linh Nhi hất mặt về phía cậu ta
Thì ra hồi nãy Linh Nhi và Ngọc Mỹ chạy đến vừa kịp lúc tên này giơ khúc gỗ lên, Linh Nhi xoay người đá luôn khúc gỗ văng vào đầu hắn.
Linh Nhi vừa khéo nhìn đến Võ An Ninh, tên nhóc con này dám kéo người đánh Bảo Lâm, được lắm hôm nay cô sẽ cho tụi này biết tay, chọc đến người cô yêu đúng là muốn tìm đường chết đây mà.
– Hôm.... hôm nay tới đây thôi, về tụi bây!_An Ninh ra lệnh rồi đi nhanh qua ba người, cả bọn kia cũng mệt lã, run run kéo nhau đi hết.
– Nhát gan_Linh Nhi nói thầm
Vừa rồi thấy Linh Nhi ra tay An Ninh không khỏi nuốt nước bọt ngán ngẩm, thật không phải tay vừa, tốt nhất mình nên đi thì hơn.
– Hết chuyện rồi, mình cũng về nhà đi_Bảo Lâm đứng dậy
– Về phải giải thích cho chị tại sao lại đánh nhau với bọn họ_Linh Nhi cũng không tha cho Bảo Lâm, việc nào phải ra việc đó.
– Ừm, tớ cũng muốn biết Võ An Ninh sao lại đến tìm cậu_Ngọc Mỹ phủi bụi trên áo Bảo Lâm
– Ừm, về nhà tớ sẽ nói hết mà nhưng giờ cậu chở tớ nhé, mệt quá àk_Bảo Lâm dựa đầu vào vai Ngọc Mỹ
– Hừm_Linh Nhi giậm chân bỏ đi một nước (há há ghen ùi)
Vậy là hôm đó Bảo Lâm, Ngọc Mỹ, Linh Nhi đều xin nghỉ về nhà luôn, chỉ có Tiểu Vũ vẫn vào học bình thường, xem như chưa nhìn thấy gì.
– Mẹ iu_ Bảo Lâm chạy đến ôm Tử Di
– Con chào dì/ bác_Linh Nhi vs Ngọc Mỹ
– Ừ, ơ Lâm sao về sớm vậy con?_Tử Di nhìn đồng hồ
– À thì tại thầy cho nghỉ tiết ák mẹ_*không chớp mắt mới ghê*
– Ừm, Linh Nhi cũng đến ak mà cháu đây là?_Tử Di nhìn Ngọc Mỹ
– Cháu là Ngọc Mỹ nhà ở bên kia đường thôi ạk_Ngọc Mỹ đáp
– Bạn gái con đó, xinh đúng hôn?_Bảo Lâm nói còn Ngọc Mỹ chỉ biết đỏ mặt cúi xuống.
– Ừa, thôi mấy đứa đi chơi đi, mẹ phải nấu cơm rồi, chắc cha vs anh con cũng sắp về rồi đó!_Tử Di đi vào bếp
– Cha thì con biết nhưng còn anh hai chắc ở luôn bên kia rồi, người yêu bé nhỏ bệnh cơ mà_Bảo Lâm nói
– Thôi lo cho chị vs bạn con kìa, ở đó loi nhoi.
– Yes, mami_Bảo Lâm làm kiểu chào quân đội
Cả ba lên phòng Bảo Lâm.
– Mỹ vs chị Nhi ngồi chơi nha, Lâm đi lấy nước vs trái cây ăn_Bảo Lâm nói nhanh trước khi ra ngoài
– Em vs Lâm quen nhau lâu chưa?_Linh Nhi hỏi khi nghe thấy tiếng chân xuống cầu thang (cửa mở nha)
– Dạ cũng khoảng hai tuần rồi chị
– Nhóc đó đào hoa lắm, em nên cẩn thận!
– Hihi em biết mà, nhưng chỉ cần Lâm yêu em là được rồi.
– Ừm vậy àk_Linh Nhi cười cười
"Gì??? Yêu??? no no no không được, không được mình phải nhanh lên một chút nếu không.... aizzz không nghĩ, không nghĩ.. "- Nhi 'z pov
– Hai người kia đang nói gì đó!_Bảo Lâm bước vào
– Chuyện con gái em hỏi làm gì?_Linh Nhi nháy mắt vs Ngọc Mỹ
– Ơ thế em không phải con gái àk?
– Hên xui_đồng thanh
Cả hai cùng cười trong khi Bảo Lâm mặt bí xị mang đồ ăn để lên bàn rồi ngồi xuống ghế
– Chuyện lúc nãy là sao? Khai báo rõ ràng hết cho chị!_Linh Nhi khoan tay lại, nghiêm mặt nhìn Bảo Lâm
– Ừm thì ... tụi em chỉ đánh chơi thôi, lâu lâu tập tành chút coi sao ák mà!_Bảo Lâm không muốn cho hai người biết nguyên nhân thật sự, Tiểu Vũ có cái gì đó cho Bảo Lâm cảm giác muốn bảo vệ.
– Thật sao?_Ngọc Mỹ hỏi
– Ừ
– Tập tành kiểu gì mà một đám đánh một đứa, còn chơi bẩn nữa khai thật đi em đang che giấu cho ai phải không?_Linh Nhi đập tay lên bàn.
– Gì? không có!
– Đừng có xạo nha cưng, chị cũng là cảnh sát đó!
– Ờh thì... tên đó thấy em đẹp trai hơn, nhiều fan hơn nên tức thôi vậy đó!_Bảo Lâm bịa đại một lý do
– Cũng đúng ha, còn gì nữa không?
– Hết rồi
– Ngọc Mỹ em muốn hỏi gì nữa không?_Linh Nhi nhìn Ngọc Mỹ, cô nàng đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó
– Ơ ....dạ ....không_*bay về trái đất*
– Được rồi, xong hết rồi!
– Khoan đã!_Bảo Lâm lên tiếng
– Chuyện gì?_Linh Nhi nói
– Sao chị lại có mặt ở trường em? Còn bộ đồng phục này nữa_*chỉ chỉ*
– À hihi, tại chị muốn đi học thôi ở nhà hoài cũng chán_Linh Nhi được dặn là phải giấu Bảo Lâm
– Em thấy cứ ở nhà lại sướng hơn chứ, đúng hông Ngọc Mỹ?_Bảo Lâm nhướn nhướn
– Xuỳ em làm biếng thì có
Ngọc Mỹ chỉ cười không nói, có lẽ cô biết nguyên nhân của cuộc đánh nhau kia rồi cũng nên, nhưng điều khiến cô suy nghĩ là tại sao Bảo Lâm lại đi bảo vệ cho Tiểu Vũ?
'Brrrr Brrrr' tin nhắn đến từ Bảo Kỳ
<ba thay status cua em r, hinh nhu ba co cmt ji nua do chet chac lun!!! ak quen, noi vs me toi nay anh ms ve nha>
"Thôi chết, quên mất là có kết bạn với ba!"
Bảo Lâm lật đật kiểm tra Facebook của mình
"1,4k likes rồi àk mới có gần một tiếng thôi mà, 138 cmts cơ mà của ba đâu ta? a thấy rồi...."
"Giỏi lắm!"_Kris (nick face nha)
"Cmt thứ 3 ak? thôi xong luôn sao số tui khổ vậy nè trời?"
– Lâm .... Lâm sao mặt khó coi quá vậy? có chuyện gì hả?_Linh Nhi thấy Bảo Lâm đọc tin nhắn xong thì lật đật lên mạng rồi lại nhăn nhó, làm như sắp bị tử hình không bằng (tg: ủa sao đoán hay vậy chế?)
– Ừm, chuyện lớn luôn ba em thấy status của em rồi còn cmt nữa, kỳ này em chết chắc rồi_Bảo Lâm nói
– Thôi xong, chuyện này chị cũng không giúp được em đâu!
– Ủa bộ bác trai khó lắm hả chị?_Ngọc Mỹ hỏi
– Hihi không khó đâu em, mà là bạo chúa thời @
– O.o
'Cốc cốc'
– Lâm con làm gì mà ba về mặt hầm hầm kêu con ở dưới kìa, Nhi vs Ngọc Mỹ ở lại ăn cơm luôn nha hai đứa_Tử Di đứng trước cửa phòng
– Dạ_Linh Nhi ft Ngọc Mỹ
– Mẹ lần này mẹ không giúp là con chết thật đó!
– Ừm lần nào con chẳng nhờ mẹ còn làm bộ xin xỏ
– Không đâu, con nói thật đó
– Ừ, yên tâm đi
– Anh hai nhắn tin cho con nói tối anh mới về
– Ừm, vậy thôi mấy đứa xuống ăn cơm đi nè.
– Dạ_đồng thanh
Bốn người xuống lầu, Tử Di vào bếp, ba người còn lại ra phòng khách, Linh Nhi nhanh chân ngồi ghế bên kia, Ngôn Kỳ nhìn Bảo Lâm một cái làm ẻm giật mình, sau đó nhìn đến người đi phía sau Bảo Lâm:
– Cháu là bạn của Bảo Lâm?_*không cảm xúc*
– Dạ, cháu chào bác_Ngọc Mỹ cúi đầu, đúng là bác trai có sát khí nặng thiệc.
– Ừm, ngồi đi
– Anh vs mấy đứa ăn cơm nha, em dọn xong rồi đó_Tử Di từ bếp ra
– Ừm, em vào trước đi_Ngôn Kỳ nói, trong ánh mắt hiện lên tia dịu dàng.
– Ăn cơm xong lên phòng sách_Ngôn Kỳ nhìn Bảo Lâm sau đó lạnh giọng bỏ lại một câu trước khi đi vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip