💮Chương 157💮


Lúc này, Tống Sư Yểu vẫn không trả lời cái người kỳ quái không biết từ đâu chui ra, nói với cô anh ta là người trọng sinh, đồng ý giúp cô làm này làm nọ.

"Thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí, càng niềm nở càng đáng nghi." Tống Sư Yểu đóng máy tính lại. Nằm trên sô pha ôm mèo, nhìn vào mắt nó, tự lẩm bẩm nói một mình: "Trả thù... khoảnh khắc phát hiện ra bản thân trọng sinh, sao có thể chỉ muốn trả thù nhà họ Mộc chứ, tôi thậm chí còn hy vọng có thể hủy diệt thế giới này, tất cả mọi người đều phải xuống địa ngục cùng tôi, cảm xúc u ám bao trùm lên thế giới của tôi, tôi vặn vẹo như một con ác quỷ, chỉ muốn khiến tất cả mọi người cảm nhận được nỗi khổ của mình."

Cô lẩm bẩm tự nói, giọng nói nhẹ bẫng, cũng không biết vì sao lại khiến người ta cảm thấy nặng trĩu, như thể hòa vào máu tươi và bóng tối dày đặc.

Người xem lập tức sửng sốt, giờ phút này, họ đều có thể cảm nhận được, đồng cảm như chính mình phải trải qua. Các fan sững sờ, phát hiện ra bản thân bất tri bất giác đã rơi nước mắt từ bao giờ.

Hóa ra có vài thứ, không cần cuồng loạn, nhẹ nhàng nói ra là có thể khiến người ta cảm nhận được áp lực và ấm ức tột cùng.

/Nếu không phải thật sự bị oan, sao có thể khổ sở và ấm ức như vậy chứ/

/Tôi khóc thương tâm chết mất hu hu hu/

/Thật sự rất đau lòng, thương chết mất/

/Bỏ phiếu đi được không? Có cô ấy ở chương trình phán xét quả thật rất hay, nhưng tôi thật sự không nỡ thấy cô ấy tham gia bất kỳ tập nào nữa, đây là một nỗi nhục với cô ấy, cũng là đang tổn thương hết lần này đến lần khác với cô ấy!/

Phiếu giải oan vẫn tăng lên một cách ổn định đột nhiên dao động lớn, một phút tăng mấy vạn phiếu. Đương nhiên những lời nói mỉa mai, châm chọc khó nghe vẫn luôn tồn tại. Nói cái gì mà Tống Sư Yểu có vấn đề tâm lý, cô muốn hủy diệt thế giới, hiện giờ là oan uổng, sau này thì chưa chắc bla bla... nhưng đã bị những cư dân mạng khác điên cuồng vùi dập.

Lăng Gia Nguyên nhàn rỗi ở trường quay, cầm quạt phe phẩy, hoàn toàn không có chút căng thẳng nào. Phó đạo diễn Đường Sơn liếc nhìn Lăng Gia Nguyên, trong lòng cũng có một ít suy đoán. Vốn dĩ vị đạo diễn lớn như ông có thời gian rảnh tới chương trình cứu viện, đưa ra kịch bản sấm to mưa ít đối với Tống Sư Yểu có thể xem là một kỳ nghỉ phép nhẹ nhàng như vậy thì không đúng chút nào, trừ khi kịch bản này... còn có dụng ý khác.

Lúc này, có một cổ đông lòng nóng như lửa đốt gọi điện thoại tới.

Lăng Gia Nguyên: "A lô?... Chuyện này tôi còn có cách gì chứ? Để tội phạm làm phán quan không phải là ý của các người sao? Không phải bản thân các người cảm thấy như vậy rất tuyệt vời sao?"

Lăng Gia Nguyên: "Ông đây cả đời này làm phim quang minh chính đại, đừng có ra vẻ với tôi, không có cửa đâu!"

Mấy vị đại cổ đông này lòng nóng như lửa đốt,nếu như phiếu minh oan vượt qua trăm triệu, vậy thì sẽ không còn tập tiếp theo nữa.

Nhưng hiện giờ thật sự không thể làm gì được nữa, trước đây họ đã ra tay qua trang web, lén lút giới hạn, khiến rất nhiều người không thể bỏ phiếu thuận lợi, kiểm soát tốc độ tăng của phiếu. Sau cuộc họp báo, đại đa số người đã tin cô vô tội, dù là người qua đường cũng rất nhiều người vì chính nghĩa mà tình nguyện trả tiền để bỏ phiếu cho cô. Thế nên khi chiếu tập bốn, phiếu tăng lên như núi lửa bùng nổ, nếu không khống chế, e là sẽ không còn tập thứ năm nữa.

Nhưng dưới tình hình này, số phiếu thật sự tăng lên rất nhanh, rõ ràng là vì những người thích Tống Sư Yểu ngày càng nhiều, người qua đường có thể không bình chọn lần nào, nhưng người thích Tống Sư Yểu lại nguyện ý bỏ phiếu cả trăm lần, bởi vậy có thể thấy số lượng đó khổng lồ tới mức nào.

Hiện giờ fan của Tống Sư Yểu đã nhận ra vấn đề số phiếu không hợp lệ là do họ động tay động chân, đang phòng ngừa nghiêm ngặt, nhìn chằm chằm họ tìm chứng cứ, họ nào dám động tay động chân nữa. Đã thế Tống Sư Yểu lại là người phụ nữ có thể làm cho đoàn thẩm tra Quốc vương ra mặt, nếu họ quá càn rỡ, nói không chừng sẽ bị theo dõi.

Tập đoàn tư bản lớn như Tinh Mộng, từ trước tới nay đều chèn ép những tư bản nhỏ khác hoặc là những người dân chân đá đầu húi cua, hoặc mấy quan chức Chính phủ. Cũng chỉ có động tĩnh bên phía vương cung mới có thể khiến họ sợ hãi.

...

Đôi mắt mèo này thật sự rất giống với Hạt Bụi Nhỏ của cô. Luôn nhìn cô chăm chú như vậy, long lanh, dịu dàng, giống như nghe hiểu được cô đang nói gì.

Tống Sư Yểu có chút ngơ ngác, đặt nó lên mặt mình, sau đó lập tức bị nó liếm láp an ủi. Tống Sư Yểu bật cười, khói mù biến mất vô tung.

"Em nghe hiểu lời chị nói sao? Đang an ủi chị à?" Tống Sư Yểu thơm nó một cái: "Không sao, chị đã tìm được cứu tinh của chị rồi. Có người nói, trên thế giới này có một loại chủ nghĩa anh hùng chân chính, đó chính là sau khi nhìn rõ hiện thực cuộc sống, vẫn có thể yêu nó như cũ. Đây không phải là một chuyện dễ dàng, nhưng chị sẽ làm được. Chị hy vọng chị có thể trở thành người trong mắt anh ấy, một người tỏa sáng lấp lánh.

/Oa hu hu hu hu hu fans CP khóc lớn!!!/

/Ngược quá ngược quá, tập này ngược quá vậy/

/Tôi muốn biết sau khi Tống Sư Yểu kết thúc chương trình phán xét, cô ấy có ký ức trong chương trình phán xét không? Cô ấy vẫn nhớ Giang Bạch Kỳ chứ?/

/Muốn cô ấy nhớ, vì Giang Bạch Kỳ là ánh mặt trời của cô ấy, nhưng cũng không muốn cô ấy nhớ, vì Giang Bạch Kỳ không có thật! Anh ấy chỉ là một NPC thôi! Con người không thể sống mãi trong ký ức/

/Có thể xuất dữ liệu của Giang Bạch Kỳ và đưa vào chip lõi của robot để khiến anh ấy sống được không? Trước kia Tống Sư Yểu muốn trộm số liệu trong vương cung, có phải cũng là có ý tưởng này?/

/Số liệu nói cho cùng cũng chỉ là số liệu, rời khỏi hệ thống thế giới thực tế ảo, Giang Bạch Kỳ còn có thể có trí tuệ và năng lực như vậy nữa không? Hơn nữa sống cùng người máy cả đời, nghĩ thôi cũng thấy rất ngược rồi, tôi vẫn hy vọng cô ấy có thể ở bên một người thật, có quyền, có địa vị xã hội, có thể chăm sóc cô ấy, người máy đâu có nhân quyền/

Số phiếu liên tục tăng cao, khoảng cách một trăm triệu phiếu ngày càng gần, dường như chỉ một bước là tới. Thành viên diễn đàn Thiên Hội Lượng như được tiêm máu gà, tuyên bố nếu tập này còn không thể đạt được một trăm triệu phiếu thì chính là họ vô dụng.

Tống Sư Yểu nhìn con mèo nhỏ rúc trong lòng mình không nhúc nhích, ôm nó vào phòng ngủ: "Ngủ đi."

Cô tìm trong ngăn tủ một cái gối, đặt vào một góc làm giường cho mèo.

Dưới ánh đèn lờ mờ, Tống Sư Yểu nhắm mắt lại, vừa rồi, cô đang diễn kịch để có một cái kết hoàn mỹ cho phiên tòa của chính mình, hay đó là tâm trạng thật sự của cô, bản thân cô cũng không rõ ràng. Có lẽ, cũng có phần thật lòng. Sự tồn tại của Giang Bạch Kỳ đã bất tri bất giác thay đổi cô, đợi sau khi tất cả kết thúc, cô có thể bắt đầu lại, có thể thử sống cuộc sống bình thường, cô không thích thế giới này, nhưng cô thích Giang Bạch Kỳ của thế giới này.

"Haiz... Anh ở đâu thế, mau ra đây đi..." Cô vùi mình vào trong chăn, ủ rũ lẩm bẩm, muốn nhanh chóng được gặp Hạt Bụi Nhỏ của cô.

Dưới chân quét qua xúc cảm mềm mại, xúc cảm đó hướng thẳng lên trên, cho tới khi trong chăn cô ló ra một cái đầu mèo, dịu dàng liếm láp cô.

Tống Sư Yểu yêu chiều vuốt ve nó, không đuổi nó xuống giường, ôm lấy con mèo nhiệt tình nhắm hai mắt lại. Một lát sau cô lại đột nhiên mở mắt, giữ chặt lấy chân con mèo rồi mở ra nhìn nhìn, ừm, đúng là mèo cái mà, cô đang nghĩ gì thế? Dù Hạt Bụi Nhỏ của cô biến thành mèo thì chắc cũng là mèo đực chứ, sao có thể thay đổi giới tính được. Ngủ thôi.

Con mèo bị xác định giới tính một lần nữa, duy trì tư thế nằm dạng hai chân đáng xấu hổ, một lúc lâu sau mới khép hai chân lại, giấu đi.

Hô hấp của cô dần bình ổn, không biết con mèo trong lòng vẫn luôn nhìn chằm chằm cô cả đêm, vẫn luôn thơm trộm cô.

...

Thế giới thực.

Phượng Lâm Hà dặn dò quản gia: "Điều tra Giang Bạch Kỳ một chút, trong thế giới thực là người như thế nào."

"Vâng..."

"Đợi đã, để tôi tự làm đi." Phượng Lâm Hà nói.

Nguyên nhân không thông báo cho khán giả rằng thật ra NPC là bản sao từ nhân cách con người ở thế giới thực cũng vì không muốn khán giả sinh ra những liên tưởng thừa thãi, có những suy nghĩ sai lệch trong lúc phán xét. Nhưng những người ở tầng lớp như Phượng Lâm Hà thì vẫn biết chuyện là như thế nào. Nếu em gái đã thích Giang Bạch Kỳ như thế, vậy thì anh ấy sẽ giúp cô tìm được Giang Bạch Kỳ ở thế giới hiện thực.

Hơn nữa Giang Bạch Kỳ quả thật rất xứng đáng.

"Tên Giang Bạch Kỳ này, ở thế giới thực chắc hẳn phải là một nhân vật lớn." Tại nhà họ Lam, Lam Diệu nói.

"Chắc hẳn anh ta là người trong vương cung." Lam Ngọc nói, trong lòng cảm thấy không thoải mái cho lắm. Nhưng nghĩ tới thế giới thực tế ảo, nghĩ tới chuyện sau khi Tống Sư Yểu rời đi thế giới đó, cảm giác khó chịu đó nhanh chóng tiêu tan.

Không thể không nói, quả thật không so được, chỉ có thể tâm phục khẩu phục.

Rất dễ dàng đoán ra được Giang Bạch Kỳ là người trong vương cung, nhưng là ai? Những người biết chuyện của thế giới thực tế ảo cũng bắt đầu thăm dò.

...

Thế giới thực tế ảo.

Dưới màn đêm tĩnh mịch, hầu hết mọi người đều đang say giấc trong bóng đêm ngọt ngào, nhưng nội bộ Chính phủ lại đột nhiên chấn động, Tổng thống, Thủ tướng, Đại tướng... tất cả các quan chức cấp cao đang ngủ đều phải bừng tỉnh, vội vàng mở cuộc họp.

Quốc vương đột nhiên hạ lệnh, điều tra một lượt từ trên xuống dưới nhà họ Mộc, không nói điều tra cái gì, nhưng cho dù thế nào, Quốc vương bệ hạ ban hành mệnh lệnh đột ngột như vậy, thật sự khiến người ta run sợ trong lòng.

"Có phải nhà họ Mộc đã làm chuyện gì không nên làm, kinh động đến bệ hạ rồi không?"

"Chắc chắn là vậy!"

Quốc vương là thanh kiếm Damocles trên đầu tất cả các cường quyền, nhắc nhở họ rằng thế giới này không đến lượt họ che trời. Mệnh lệnh này vừa được ban bố, ai nấy đều sợ sẽ bị liên lụy.

Quốc vương không để đoàn thẩm tra ra mặt mà bảo con người đi xử lý chuyện của con người, cũng coi như nể mặt họ rồi. Họ đương nhiên không dám chậm trễ, không biết phải điều tra cái gì ở nhà họ Mộc, vậy cứ tra hết một lượt đi.

Một gia tộc lớn như nhà họ Mộc, đương nhiên có những chuyện khuất tất, gia tộc lớn nào không có nhiều thì cũng có ít, không thể hoàn toàn sạch sẽ được. Bởi vậy mọi người đều che chở lẫn nhau,mắt nhắm mắt mở, chỉ cần chưa quá giới hạn, gây ra chuyện lớn trước mắt toàn dân là được.

Nhưng hiện giờ không giống như vậy, không ai dám che chở nữa, thậm chí còn sợ bị liên lụy. Chỉ trong thời gian mấy ngày, gia tộc phú hào đứng đầu giới bị lật đổ, không chút lực phản kháng, nhân vật Mộc Hải cũng chưa kịp lộ diện đã bị tống vào ngục giam vì sử dụng ma túy.

Hai phán quan Hướng Yến Ninh và Văn Tiêu Văn, đều đang chờ Mộc Hải xử Tống Sư Yểu, không ngờ đột nhiên lại nhìn thấy tin tức nhà họ Mộc suy tàn, sững sờ cả ra.

Chẳng lẽ sự trọng sinh của họ gây ra hiệu ứng cánh bướm?

Tống Sư Yểu biết được tin nhà họ Mộc suy tàn qua bản tin thời sự. Khán giả cũng thông qua góc nhìn của Tống Sư Yểu, nhìn thấy nhà họ Mộc sụp đổ.

Hoắc Sâm ở thế giới hiện thực hít sâu một hơi, muốn đè nén sự nôn nóng và bất an trong lòng. Dưới vương quyền, con quái vật khổng lồ như nhà họ Hoắc cũng chỉ là một con kiến bé tẹo mà thôi. Những người bị nhà họ Hoắc mua chuộc, can thiệp vào vụ án của Tống Sư Yểu đều xám xịt mặt mày, có người thậm chí còn vừa mở mắt vừa ngất xỉu.

Khán giả mừng rỡ hoan hô, Quốc vương muôn năm! Mong chờ sau khi đoàn thẩm tra ra mặt, những người cấu kết với nhau làm chuyện xấu, rắn chuột một ổ, dơ bẩn đáng ghét, tùy ý giẫm đạp lên người khác đều bị xoá sạch.

Tống Sư Yểu không có hứng thú xử lý kẻ thù nào trong thế giới thực tế ảo, đương nhiên không có cảm giác gì với chuyện này, cô chỉ nghĩ tới thiết lập nhân vật người định mệnh của Quốc vương trong tập này của mình. Chuyện Quốc vương có thể giải quyết trong một nốt nhạc, vậy mà người định mệnh của hắn lại phải trải qua trăm đắng ngàn cay, bị quốc dân soi mói đủ đường, không, thậm chí ở kiếp trước, cô còn chết trong chương trình phán xét, quả thật là nực cười đến tột cùng. Tới bây giờ cô vẫn không hiểu thiết lập này có ý nghĩa gì.

Vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, tiếp tục ngồi viết phương trình. Ở tập hai cô đã học được từ chỗ Giang Bạch Kỳ rồi, phải làm thế nào để có thể chế tạo hệ thống thế giới thực tế ảo...

Đột nhiên, con mèo đang rúc dưới cổ tay cô đứng lên, Tống Sư Yểu cúi đầu, phát hiện cả người nó xù lông, dáng vẻ nhìn về phía cửa như thấy kẻ thù.

Tống Sư Yểu lập tức đứng lên, nhanh chóng cầm lấy dao gọt hoa quả trên bàn, cảnh giác nhìn về phía cửa.

Khán giả cũng trở nên căng thẳng.

"Cốc cốc cốc." Cửa bị gõ vang.

Tống Sư Yểu đi tới mở cửa, con mèo lại phát ra những tiếng kêu thê lương, nhảy tới trước chân ngăn cản cô.

"Sao thế?" Tống Sư Yểu cũng có chút căng thẳng, động vật có thể cảm nhận được rất nhiều thứ, lẽ nào người bên ngoài sẽ gây nguy hiểm tới tính mạng cô? Là hai phán quan đó sao?

Vì phản ứng của mèo, Tống Sư Yểu không tới gần cánh cửa kia, người bên ngoài lại gõ cửa một lần nữa, thấy không có động tĩnh gì liền rời đi.

Nhưng phản xạ xù lông của mèo vẫn không dừng lại, cả người nó căng thẳng cong lưng, đi tới đi lui, Tống Sư Yểu muốn ra ngoài nó lập tức chặn lại.

Cứ tiếp tục như vậy thì không được, dù thế nào cũng phải làm rõ xem bên ngoài có chuyện gì mới có thể tìm cách ứng phó. Tống Sư Yểu dứt khoát ôm nó lên, không cho nó giãy dụa nữa, đi tới cửa, mở cửa ra.

Một bóng dáng phản chiếu vào mắt cô, tất cả tạp âm trên thế giới đều biến mất, Tống Sư Yểu ngây ra tại chỗ. Sau đó tim cô đập dồn dập, sự vui sướng dâng lên trong lòng. Đôi mắt thiếu nữ của cô như toả sáng, tình cảm chân thành, tha thiết sâu đậm này truyền tới trái tim người đối diện, sự rung động đặc biệt khiến người đó cũng ngẩn ra tại chỗ, linh hồn giống như đang run lên.

Vòng tay Tống Sư Yểu đột nhiên trống rỗng, móng vuốt sắc nhọn của con mèo đáng yêu vung ra, bổ nhào về phía vị khách không mời mà tới này.

...

Tác giả có lời muốn nói:

Kỳ Kỳ: Cắn chết ngươi loại ăn cắp trắng trợn này!

Kỳ Kỳ biến thành mèo cũng có nguyên nhân đó!

_________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #trùngsinh