n
Tại sao lại không bắt máy, tại sao lại phũ phàng, tại sao lại lơ em như thế?
Yu jimin cắn bút nhìn chăm chú vào bài toán, nhưng đầu óc đang hoàn toàn suy nghĩ về việc khác. nửa ngày hôm nay minjeong chẳng thèm ngó ngàng gì đến em, mời đi ăn trưa thì không đáp, mua đồ ăn cho thì lại đẩy sang bàn của ryujin và giselle. Chắc lát nữa phải hỏi thẳng thôi, chúng ta biết là yu jimin không giỏi dỗ dành kim minjeong mà.
"Yu jimin mau xuống dưới sân trường đi!!"
Một cô nữ sinh chạy đến, hấp tấp đến nỗi không để ý sắc mặt của em, tự tiện kéo em đi mất hút. Nói nó không thèm để ý thì chắc chắn là nói xạo, và nó cá rằng đây là trò tỏ tình nhảm nhí của thằng kim jeongsu, nó phân vân chẳng biết là có nên cùng ryujin bám theo hay không, vì dù sao jimin vẫn là người yêu của nó.
"Ê cún, không định đi theo hả? Bồ mày đấy."
Mấy đứa có được tình yêu thường hay tự chủ quá đi, mất bồ là khóc như chơi thế nhưng hai đứa này thay phiên nhau giận dỗi miết. Aeri lắc đầu ngao ngán, cô bạn còn không nhớ lần cuối cùng bọn nó không giận dỗi nhau là khi nào nữa, già thật rồi.
Ước gì mình có bồ, kim aeri thề với chúa sẽ yêu em ấy đến hết cuộc đời, cụ thể là ningning. Thật đấy, bọn này có được nhau chẳng biết trân quý gì hết, ăn với giận là giỏi.
"Dm mindongie, mày ngồi đực ra đó làm đếch gì vậy? Muốn mất jimin chứ gì"
Ashhh dm, vẫn là nên dành lại đồ của mình.
.
.
.
.
.
Hoa hồng trải đầy sân trường tạo thành hình trái tim, rất nhiều học sinh vây quanh, yu jimin nghiêng đầu, nghệt mặt ra suy nghĩ xem tại sao em lại có mặt ở đây, nhưng nghĩ mãi cũng không ra. Cho đến khi thằng ất ơ jeongsu bước ra, trên tay cầm theo đoá hoa hồng thì con bé mới nhận ra là mình đang được tỏ tình.
Jeongsu bước đến trước mặt jimin, đưa đoá hoa trước mặt em, hít một hơi thật sâu và nói lớn.
"Yu jimin, anh rất thích em, từ đầu năm đến nay anh chưa thích ai nhiều đến vậy, hãy cho anh cơ hội nhé!?"
Len lỏi trong đám đông cổ vũ nhiệt tình kia, là một con cún nhỏ đang nổi điên lên, người ngợm đỏ cả rồi. Cơ mà không thể làm gì được, vốn dĩ cái 'tôi' của nó quá lớn cộng thêm việc yu jimin không hề xin một lời giải thích nào cả, có lẽ suy nghĩ thoáng qua đầu nó đã đúng.
Yu jimin chỉ yêu nó cho vui, tận hưởng trải nghiệm mới mẻ thôi ấy mà. Nhưng dù sao nó lẫn em còn quá trẻ để tính đến chuyện sau này, quen và chia tay là điều hiển nhiên. Chỉ là quen cho vui khiến nó hơi chạnh lòng. Kim minjeong rầu rĩ, ôm buồn trong người rời đi. Nó chẳng biết nổi yu jimin đã đồng ý hay từ chối, nó đơn giản muốn ở một mình thôi.
Minjeong lủi thủi ra ngoài khu hút thuốc của giáo viên, chỗ này ít ai lui tới nên khóc nhè cũng không xấu hổ. Đột nhiên có ai đó trông quen mắt đang khoanh tay dựa lưng vào tường nhìn nó.
"Sao, tôi nói quá đúng hả, yu jimin không có yêu em sâu đậm như em nghĩ đâu."
Anh ta bắt đầu lảm nhảm như thể anh ta biết mọi thứ về yu jimin vậy. Có điều, hiện tại nhìn yonghan nghiêm túc hơn thường ngày đấy.
"Nói nhảm thế là đủ rồi, sao anh dai như đỉa thế nhỉ."
Bộ dạng nó bây giờ không khác gì cái lò than đang cháy, nóng bốc lửa, động vào sẽ bỏng mất thôi.
"Có lẽ vì em vừa mới chuyển đến nên không biết gì về yu jimin rồi."
"Nói ngắn gọn thôi nhé, con bé nổi tiếng là đa tình, jeongsu tỏ tình chắc chắn sẽ thất bại, nhưng không có nghĩa là anh ta hết hi vọng."
" yu jimin sẽ tiếp tục để anh ta theo đuổi con bé bằng cách riêng của nó. Trước đây nó đã quen rất nhiều người cùng một lúc, nó không có cảm xúc yêu đương đâu, thật đấy. Em đã bao giờ được nó nói mấy lời ngọt ngào chưa hay chỉ bằng mấy hành động như ôm ấp hay hôn hít?"
Mắt chữ O miệng chữ A, nó bàng hoàng nhìn yonghan không chớp mắt. Cái ngữ này của anh ta thì chắc chắn là nói thật rồi, ryujin và beomgyu trước đã từng nói mé mé, nhưng nó không để tâm lắm. Đúng là yu jimin chưa bao giờ bảo yêu nó hay xưng hô ngọt ngào cả, nhưng bù lại vẫn là được em cưng như trứng mà?
"Hành động vẫn là hơn lời nói."
"Haha, em nói cái mẹ gì thế, trước đây quen mấy đứa khác lúc nào jimin nó chẳng dùng hành động nhiều hơn lời nói. Anh cũng mới biết thôi, nhưng là thật đấy, jimin nó ngượng miệng khi phải xưng hô ngọt ngào với mấy người nó không yêu."
Khi vừa biết quá khứ của jimin trước đây, anh ngỡ ngàng chẳng kém gì minjeong. Có thể lúc đó vì lo học hành nên anh không rảnh để bàn chuyện thiên hạ, để bây giờ mới kinh hoàng nhận ra crush là siêu red flag.
"..."
"Nhưng hai đứa chỉ quen nhau tầm ba bốn ngày, nên chả xác nhận được gì đâu."
Anh ta cười mỉa, khui lon coca uống ực ực. Cái nắng nóng của trưa xuân khiến anh ta không những chảy mồ hôi mà còn muốn hoá điên vì khó chịu.
"Dù sao thì sau này sẽ chia tay thôi, quen đến đâu thì hay đến đó, nếu là trải nghiệm thì jimin xét ra hoàn toàn không đáng trách."
Minjeong áp lưng vào tường xoa xoa mu bàn tay.
"Chịu em đấy."
___________
"Xin lỗi nhé, nhưng em đã có người yêu rồi."
Yu jimin ngồi trong lớp học thẫn thờ nhìn lên trần nhà, cái quạt xoay xoay, con bướm bay qua lại. Nếu là em trước đây thì sẽ đồng ý đấy mặc dù đã có người yêu. Tiếp tục nhìn vào khoảng không một cách vô tri.
Nhưng đó là chuyện của năm phút trước. Cô bạn nhỏ đã chính thức nổi đoá lên, ánh mắt toàn đom đóm đứng dậy đập bàn. Ra là bức ảnh selfie của ryujin trên Instagram, chuyện chẳng có gì đáng nói nếu như jimin chịu nhìn ryujin thay vì yeji đang đắp chăn cho minjeong ở ngoài sau, ngắm kĩ lại ở góc chụp này nhìn hai người đó như hôn nhau ấy.
Có chúa mới không khùng lên.
"Gì vậy jimin?"
.....
"Không có gì."
Sao vậy được, nhìn con bé trông rất là 'có gì' luôn, ryujin cảm giác chuyện này hơi liên quan tới mình nhưng không biết là chuyện gì. Mong là lí do khiến yu jimin giận như thế không phải vì minjeong.
Em nuốt nước bọt còn chẳng trôi nổi, để làm dịu cơn tức giận thì chỉ biết tập trung làm bài tập. Thề với chúa, nếu có tên nào đến làm phiền jimin lúc này, con bé sẽ đập tên đó đến khi không nhìn ra hình dạng mất.
Bực bội chết đi được, ngồi trong đây ồn quá có mà thêm khùng. Jimin bỏ bút xuống, quyết định đi vòng vòng trường cho hạ hoả, ai đùa giỡn tình cảm kiểu này chứ. Yu jimin con bé là yêu thật rồi, có thể trước đây nết sống của con bé rất bẩn nhưng bây giờ khác rồi nhé.
Ôi, yu jimin sẽ xé xác đứa nào dám cướp Minjeong khỏi tay em mất. Đáng lẽ chu yonghan nên cầu nguyện trước khi bị một chai nước suối chọi vào đầu. Anh ta choáng váng ôm đầu, mắt còn hơi mờ tầm nhìn vừa rõ được chút đã bị đứa nào đó túm cổ áo, đấm thẳng vào mặt. Đừng có đùa kiểu này, anh ta mù đấy.
"Yahhh jimin! Cậu bị điên à, sao lại đánh yonghan."
Nó chết khiếp cứng cả người, đang lúi cúi buộc dây giày ngước lên đã thấy yu jimin đánh yonghan bầm dập. May cho em là chỗ này chẳng có người nào ngoài em, nó và anh ta.
"Xéo đi."
Chu yonghan ôm mặt chạy đi mất, ở lại là chết thật chứ chẳng giỡn đâu. Mắt yu jimin trông điên rồ thật chứ, bộ là tội phạm hay sao.
"Hết để người lạ đắp chăn, chăm sóc rồi bây giờ cậu lại qua lại với yonghan. cậu nghiêm túc ư...!?"
Tức, buồn, giận đến đâu em vẫn dịu giọng, nhường nhịn nó. Yu jimin là người dễ mất kiểm soát, nhưng con bé vẫn đan hai tay vào nhau ngóng chờ lời giải thích từ minjeong, một câu chửi tục vì nóng ruột cũng không có.
"Nhờ yonghan tôi mới biết con người của cậu đấy jimin, nói thật không chết được đâu, cứ nói thẳng ra là trong lúc quen tôi cậu vẫn nhắn tin với jeongsu đi."
Nó gạt phắc tay em ra khỏi vai, minjeong nó thấy chán ngấy với mối quan hệ này. Nó tưởng nó là ngoại lệ, quan trọng nhất của jimin. Mà hình như đâu phải.
"Nghe này... Tôi, đúng là mấy ngày đầu tôi đã không nghiêm túc với minjeong, nhưng mà tin tôi đi, tôi thích cậu thật mà."
Giọng điệu con bé gần như là quỳ thụp xuống van xin ấy.
"Cậu.... Đang giỡn mặt đấy hả yu jimin, đến cả cách xưng hô hay quan tâm tôi cậu còn không nghiêm túc nữa mà, sao tôi tin cậu được."
Yu jimin thú nhận ban đầu quen kim minjeong vì cảm giác mới lạ mà nó mang lại, bây giờ con bé xin thề rằng em thích minjeong thật. Cơ mà con bé thật sự không biết cách thể hiện tình cảm, nếu giải thích, thanh minh cho bản thân liệu minjeong có tin em chứ?
"Tôi không yêu cậu nữa, cậu tồi quá jimin."
Yu jimin hoảng hốt kéo tay minjeong lại nói chuyện, tay chân con bé cuống cuồng lên như thể khao khát nhào đến ôm minjeong. Cứ níu giữ vậy đi, mặc dù em chưa biết phải giải thích thế nào cho đúng.
"Minjeong... Tôi... À không... Hãy nghe em nói đi."
"???"
Gì đấy, yu jimin?
"Cách đây hơn một năm, em từng trải qua rất nhiều mối tình. Có lẽ yonghan đã kể với minjeong về việc em không ngọt ngào với họ rồi. Đó là vì khi còn học năm nhất, em chưa biết bản thân mình thích con gái, em thậm chí còn không cảm nhận được sự ngọt ngào của tình yêu nam nữ nữa mà."
Đôi mắt long lanh và đồng tử giãn to càng khiến người ta muốn trêu em đấy jimin. Nó biết lời em nói là thật, cả lời của yonghan đều là thật, và yu jimin trước đây khốn nạn là thật nốt. Đời nào mà cún nhỏ chịu bỏ qua dễ dàng cho mèo con được, nó hứ một tiếng rồi ngoảnh đầu đi mất. Để xem ở hội trại ngày mai, yu jimin sẽ tìm cách làm lành với nó như thế nào đây.
"Minjeong à... Minjeong không tin em thật ư."
"Em sẽ đợi tin nhắn của minjeong sau giờ học nhé!"
Ôi trời đi mất rồi. Mình có cảm giác xưng hô kiểu này trông mình ngốc nghếch thế nào í.
Con bé bất lực nghĩ bụng.
___________
Sắp thi:
Ôn thi❌
Viết fic✅
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip