CHƯƠNG 15: NGƯỜI TÌNH THỨ HAI

Ngọc không định nhìn.

Nhưng buổi chiều hôm ấy, khi đi ngang cửa phòng chị gái để mang nước cam, cô nhìn thấy.

Căn phòng chỉ mở hé. Ánh nắng xiên qua khe cửa, chiếu rõ:

Đầu thằng cháu trai 8 tuổi – chôn sâu giữa hai chân chị mìnhÂm hộ chị – ẩm ướt, mở rộng, lông mu rối tung – đang bị liếm, mút, ngậm như một món ăn thánhTiếng rên khàn khàn của chị: "Anh ơi... mút sâu vào... con gái mẹ đang ngủ... đừng dừng..."

Ngọc đứng chết lặng.
Tay buông ly nước.
Nó vỡ.
Nhưng cô không nghe thấy.

"Không thể... Thần... chị hai... sao lại... sao lại làm vậy với con trai mình?" – cô run rẩy.
Cô muốn hét. Muốn xông vào. Muốn tát chị, đánh cháu.
Nhưng chân cô không nhúc nhích.
Cơ thể cô thì không.

Vì cô nhìn thấy điều khác.

Nhìn thấy đôi môi nhỏ nhắn của Thần – đỏ au, ướt đẫm dịch nhờn, đang mấp máy mút hột le.
Nhìn thấy cánh tay gầy nhưng chắc nịch – ôm lấy mông chị, ấn đầu vào sâu hơn.
Nhìn thấy đôi mắt cậu – không còn ngây thơ, mà là ánh sáng của một kẻ thống trị, một người chồng đầy quyền lực.

Và trong khoảnh khắc đó, cô ghê tởm... nhưng cũng khao khát.

Từ hôm ấy, Ngọc bắt đầu theo dõi.

Cô không nói gì. Vẫn cười, vẫn ôm Thần, vẫn gọi: "Cháu trai dì ngoan quá!"
Nhưng trong lòng, cô nhìn cậu bằng ánh mắt khác.

Cô để ý:

Thần thích ăn cháo đậu đỏ – cô nấu mỗi ngàyCậu hay ngồi đọc sách dưới gốc me – cô mang nước dừa ra, ngồi sátCậu cởi áo lau mồ hôi – cô nhìn ngực trần, bụng thon, rồi ánh mắt trượt xuống cạp quần

"Không thể... nó là con trai chị... là cháu mình... mới 8 tuổi..." – cô tự nhắc.
Nhưng mỗi đêm, cô tự sướng, tưởng tượng đầu lưỡи của Thần đang liếm lồn mình, tưởng tượng cái cặc nhỏ đâm vào âm đạo còn trinh.

Một đêm mưa.

Lệ Hoa đang cho con gái bú, ngủ thiếp đi.
Ngọc thấy Thần ngồi trong phòng khách, tay cầm sách, mặt nghiêm nghị như người lớn.

"Thần... dì đưa con lên giường ngủ nhé?" – cô thì thầm, tay nắm tay cậu.
Cậu nhìn cô – ánh mắt hiểu rõ tất cả.
"Dạ... cảm ơn dì."

Trên gác, cô không vào phòng cậu.
Cô kéo cậu vào phòng mình.
"Phòng con dột... ngủ với dì một đêm được không?"

Cậu không cưỡng.
Cô đóng cửa.
Rồi ôm cậu từ phía sau, ngực áp vào lưng.
"Cháu trai dì lớn quá... dì thương quá..." – cô thì thầm, tay trượt xuống bụng cậu, mân mê dương vật qua lớp quần.

Cậu thở gấp.
Không đẩy ra.
Chỉ thì thầm: "Dì... dì biết chị em là vợ anh... đúng không?"
"Ừ... nhưng dì không cần là vợ... dì chỉ cần... được anh đụ... một lần... như dì là người tình thứ hai của anh..." – cô rên, cởi áo, để ngực trần áp vào người cậu.

Cậu quay lại.
Hôn cô.
Không nhẹ nhàng.
như một thằng cha đang chiếm đoạt.

"Được... nhưng dì phải im lặng... phải yêu anh như yêu chồng... và phải để anh bắn tinh vào người dì... để anh có thêm một người vợ bí mật..." – cậu thì thầm, rồi cởi quần, cưỡng ép cô nằm xuống.

Sáng hôm sau.

Lệ Hoa dậy, thấy Thần và Ngọc cùng ăn sáng, mắt nhìn nhau quá thân mật.
Cô cười gằn: "Dì cháu thân thiết thật."
Ngọc đỏ mặt: "Ừ... dì thương cháu quá."

Lệ Hoa chờ đến tối.
Khi Ngọc lên phòng, cô theo sau, đẩy cửa vào.

"Em nghĩ chị không biết sao?" – cô rít lên.
"Chị biết gì?" – Ngọc run.
"Biết em đã để thằng con trai 8 tuổi của chị bú lồn em trong đêm mưa... biết em đã rên như điếm khi nó đụ em bằng cái cặc nhỏ... biết em muốn trở thành người tình thứ hai của chồng chị!"

Ngọc mặt tái: "Chồng chị? Nó là con trai chị! Là cháu em!"
"Và là ba của con gái chị!" – Lệ Hoa gầm. "Nó là chồng chị! Là người duy nhất chị cho phép đụ chị! Em không được đụ nó! Không được chạm vào nó! Nó là của chị!"

"Nhưng chị cũng bệnh hoạn! Chị loạn luân với con trai! Chị để con gái chị gọi nó là 'ba'!" – Ngọc hét.
"Ừ! Vì nó là ba thật!" – Lệ Hoa cười điên loạn. "Mỗi lần nó đụ chị, nó bắn tinh vào chị... nó là ba! Còn em? Em chỉ là con đĩ dâm dục muốn cướp chồng người khác!"

Bà ngoại nghe hết.

Bà ngồi trong phòng, tay run rẩy.
"Chúa ơi... con gái ta.. giờ đây cả em gái nó cũng muốn lên giường với thằng cháu trai...?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip