Giải thích một chút:
1. Tiêu đề chính của fic này nguyên bản là "Chọn đồ vật đoán tương lai lại bắt nhầm tay ca ca"
Nguồn gốc của tiêu đề này bắt nguồn từ tục lệ Trảo chu nghĩa là "bốc đồ khi tròn một tuổi" trong lễ Thôi Nôi của trẻ con.
Trong nghi lễ này, em bé sẽ được đặt trước nhiều đồ vật khác nhau và được khuyến khích chọn một món đầu tiên. Món mà em bé chọn được tin là sẽ tượng trưng cho nghề nghiệp, tính cách, hoặc vận mệnh tương lai.
Một số món đồ thường thấy trong tục trảo chu này là bút, sách, vàng bạc, gạo hoặc con dấu. Người xưa coi món bé chọn là thiên hướng tự nhiên, và đôi khi dùng đó để định hướng nuôi dạy.
Như trong fic bên trên, thứ Càn chọn đầu tiên lại là cánh tay của Trạch, chứng tỏ bẩm sinh hắn đã hướng về và dõi theo nhị ca của mình rồi. Cho dù Khánh Đế vẫn cố tình định hướng hắn bằng chiếc khoá vàng ròng thì đến cuối đời, Thừa Càn vẫn nắm tay Thừa Trạch ra đi - đó là minh chứng cho sự cãi lại số mệnh, không chịu khuất phục trước sự ép buộc.
2. Fic này còn có một tiêu đề khác là "Kinh Trập", cá nhân mình thích tên này hơn bởi nó trải dài trong toàn bộ nội dung fic.
Kinh Trập là 1 trong 24 tiết khí - là một phần quan trọng trong lịch truyền thống Á Đông, đặc biệt là ở Trung Quốc và Việt Nam, dùng để chia nhỏ một năm thành 24 giai đoạn dựa trên sự vận hành của mặt trời. Mỗi tiết khí phản ánh sự thay đổi thời tiết, khí hậu, mùa màng và sinh hoạt nông nghiệp.
Các tiết khí bắt đầu từ Lập Xuân, đánh dấu sự khởi đầu của một chu kỳ mới.
Kinh Trập thường rơi vào khoảng ngày 5–7 tháng 3 Dương lịch. "Kinh" nghĩa là "giật mình, chấn động", "Trập" nghĩa là "ẩn náu, ngủ đông".
=> Kinh Trập là lúc tiếng sấm mùa xuân đầu tiên vang lên, đánh thức những sinh vật ngủ đông dậy, vạn vật hồi sinh, khí ấm bắt đầu lan tỏa khắp nơi.
Lý Thừa Càn sinh vào tiết Vũ Thuỷ (雨水) và kết thúc sinh mạng vào tiết Lập Xuân (立春), là trọn một vòng 24 tiết khí.
Đời này hắn cùng Lý Thừa Trạch không thể đợi được tiếng sấm Kinh Trập vang lên nữa, cho nên mới tay trong tay đi tìm tiết Kinh Trập. Đây cũng là lời hẹn kiếp sau, là mong muốn được tái sinh vào khoảnh khắc sự sống khởi đầu – không phải để oán hận, mà để yêu thương đúng lúc, đúng người, đúng mùa.
3. Câu cuối cùng của fic nguyên văn là "Lý Thừa Càn - Tuyệt bút." Tuyệt bút (绝笔) là bút tích cuối cùng trước khi một người chết, thường là lời trăn trối, lời cuối cùng, lời dặn lại với thế gian. "Tuyệt bút" thường mang tính bi tráng, cũng như lời khép lại một đời người.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip