Chương 2.

   Trong sở cảnh sát ở quận 8 phố Star, không gian bên trong khá nhộn nhịp bởi tiếng bàn luận, nói chuyện hay thậm chí đồn thổi.

Ink bước vào sở bỏ qua mấy ánh mắt đang chăm chú nhìn mình. Cậu bước đến quầy tiếp tân, cười hiền hỏi người nhân viên đang đứng ngay đó

–Xin lỗi anh bạn! Có thể cho tôi biết văn phòng của Giám Đốc ở đâu được không? - Ink thân thiện ra câu hỏi và tất nhiên cậu nhận ngay được câu trả lời.

–Đi thẳng rẽ trái nhé chàng họa sĩ trẻ! Rất vui khi có cậu gia nhập nhóm 1. - Người ngồi ở quầy tiếp tân vui vẻ trả lời, anh ta khá thân thiện. Hình như Ink có gặp người này rồi nhưng vì cái trí nhớ tồi tàn của cậu nên cũng chẳng nhớ nổi đã gặp ở đâu hay khi nào.

–Cảm ơn nhé!!- Ink cười đáp, cậu quay người chạy đi. Người ở quầy tiếp tân chỉ cười nhẹ 1 cái coi như đáp lại.

Để không quên, Ink đã nhờ người ở quầy tiếp tân ghi bản chỉ dẫn đường đi và lí do cậu cần phải đến đó. Chứ nếu không cậu lại quên đường, đi lạc nữa lại càng khổ.

Đã đến nơi cần đến, trước cửa văn phòng có biển tên Giám Đốc. Theo phép lịch sự, Ink gõ cửa 3 cái. Bên trong có người trả lời, giọng nghe có vẻ khàn nhưng rất ấm.

–Mời vào.

Ink nghe tiếng đáp, mở tay nắm cửa bước vào trong.

   Không gian bên trong văn phòng này rất ngăn nắp và sạch đẹp, cũng khá rộng, rộng hơn căn phòng làm việc bình thường dành cho 1 người.

–Mời cậu ngồi. - Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế xoay lên tiếng, ông xoay ghế đối diện Ink, hướng mắt ra hiệu cậu ngồi vào chiếc ghế trống.

–Tên Ink, đúng chứ?

–Chuẩn rồi! - Ink ngồi vào ghế, vẫn giữ nguyên tâm trạng vô tư kia.-Thế.. Công việc của tôi là gì? Xin lỗi vì tính tôi hay quên.. Ehe

   Ink gãi đầu cười hối lỗi, Giám Đốc thở dài buồn tẻ. Nếu Ink dễ quên như thế thì khi đi làm nhiệm vụ chẳng biết có nhớ nổi mình cần làm gì hay không. Mà giờ có muốn hối hận cũng chẳng kịp, lỡ nhận người ta rồi đuổi đi ngay thì còn gì là trách nhiệm nữa.

Ông xoa xoa thái dương, chống tay rồi nhắc Ink nhớ lại.

–Công việc của cậu thuộc tổ 5 nhóm 1, là công việc bắt tội phạm nguy hiểm có liên quan đến việc quyết định mạng sống. Nhưng tôi tin cậu làm được công việc này. Vả lại cậu cũng đâu phải con người bình thường, đúng chứ? - Ông với tay lấy cốc cà phê đang uống dở ban nãy, húp 1 ngụm.

–Đương nhiên rồi! - Ink vỗ ngực tự tin, cậu đương nhiên không phải người, nhưng cũng không quá phi thường, cậu cũng chỉ là 1 bộ xương biết đi và chuyên dùng mực/màu để tấn công thôi. Ngoài ra chẳng có gì đặc biệt.

–Nhưng mà tội phạm nguy hiểm. Bộ có liên quan đến cái nhóm Bad Guys mới nổi gần đây? - Ink lên tiếng đổi chủ đề, mấy vụ báo chí này thì Ink lúc nào cũng nhớ rõ. Mà thực ra không phải nhớ rõ, chỉ là chương trình tin 24h mỗi sáng cứ liên tục nhắc nhở phải cẩn thận khi ra đường vào ban đêm rồi mấy vụ giết người hàng loạt hoài thôi.

–Phải, là nhóm đó. Tôi có hồ sơ của vài tên. Dù không rõ ràng hay nhiều thông tin nhưng có ích đôi chút trong lúc làm việc. - Giám Đốc gật đầu, ông đưa tay chỉ đến 1 ngăn tủ chứa đầy những tệp hồ sơ.

–Mà cậu sẽ làm việc cùng ba người (?) khác nữa, mà không phải 3 người. Nói đúng ra là 1 người và 2 xương. - Ông đưa tay xuống ngăn bàn, lấy ra đúng ba tệp hồ sơ được chuẩn bị sẵn đặt lên bàn. Ông đưa ra trước mặt Ink. - Giống cậu đấy. Cậu nên xem qua để có thêm chút ít thông tin để sau này còn hợp tác làm việc ăn ý.

–Có người (?) giống tôi? - Ink chớp chớp mắt ngạc nhiên, đồng tử thay đổi. Cậu cầm từng tệp hồ sơ 1 lên rồi đọc lướt qua vài cái, quả nhiên có 2 bộ xương như cậu.

   Ink lại chớp mắt, đồng tử lại thay đổi. Nhìn chúng, có vẻ Ink đang rất háo hức để gặp những đồng nghiệp mới, sau này còn có khả năng sẽ thành bằng hữu.

–Vậy tổ 5 nằm ở đâu?? Tôi muốn gặp họ!

–Tôi có nhắc cậu cũng sẽ quên, để tôi gọi người dẫn cậu đi cho nhanh tiện. - Giám Đốc cầm cả ba tệp hồ hơ cất lại chỗ cũ. Ông ngước lên nhìn vẻ mặt háo hức lộ rõ cả ra của đối phương.

–Trung sĩ James, cậu còn ở ngoài đấy không? - Ông lên tiếng, mắt hướng phía cửa ra vào. Không nằm ngoài dự đoán, 1 chàng trai trẻ tầm tuổi Ink bước vào, dáng vẻ rất đáng tin và rắn chắc.

–Có tôi thưa sếp! Có việc được giao cho tôi sao? - James hơi cuối đầu chào Ink, Ink cũng chào đáp lại.

–Ừ, cậu giúp tôi đưa anh bạn này đến tổ 5. Là người mới nên còn rất nhiều thứ bỡ ngỡ, có gì nhờ cậu giúp đỡ cậu ta. - Giám Đốc gật đầu, đáp.

–Rõ! - James hô to. Anh hướng mắt nhìn Ink, ngẫm nghĩ đánh giá cậu. Ink cũng nhận thấy điều đó và biết rằng vì trông cậu có vẻ trẻ hơn tuổi 20 vì cái chiều cao và cái tính chẳng có chút gì là chín chắn của mình, chắc hẳn cậu Trung sĩ kia đang nghĩ làm thế nào mà 1 bộ xương trông có vẻ như mới cấp 2 lại được cho gia nhập tổ 5 làm việc dù công việc ở đó rất nguy hiểm.

–À xin lỗi_ Mời cậu theo tôi- Nhận ra bản thân mình cứ nhìn chằm chằm người khác 1 cách kì lạ, James lên tiếng hối lỗi. Cậu ra hiệu Ink theo cậu ta.

   Ink rời ghế, cúi nhẹ chào Giám Đốc rồi theo bước Anh bạn Trung Sĩ rời khỏi phòng. Gì chứ Ink cũng còn biết phép tắc đấy nhé, không khi nào cậu quên đâu nhưng chỉ là cậu thích vô tư hơn là nghiêm túc thôi.

   Ink theo sau anh bạn trung sĩ, trên đường đi còn lên tiếng chào hỏi, hỏi thăm rồi còn ngỏ ý kết bạn. Vô tư lạ thường, dù là mới vào chẳng quen ai nhưng Ink lại làm quen rất nhanh. Chán mỗi chỉ qua hôm sau là cậu lại quên mất mình đã làm quen với ai rồi.

Đoạn, đến trước văn phòng làm chung của Tổ 5. James dừng bước rồi mở cửa, lịch thiệp mời Ink vào. Ink gãi đầu ngại ngùng, lên tiếng cảm ơn rồi bước vào trong. Vừa vào mọi sự chú ý đã đổ dồn vào cậu.

–Ôi Chào cậu thành viên mới!! Tên Là Ink nhỉ.. Đúng chứ?! - Blue nhảy cẫng lên, chạy lại chỗ Ink ánh mắt lấp lánh ngó nghiêng ngó dọc ngó đủ hướng nhìn cậu.

–À-Xin chào! Tôi tên Ink, mới vào nghề nên mong được giúp đỡ! - Ink có chút bất ngờ nhưng cậu cũng cười đáp lại, tự giới thiệu bản thân mình.

–Chào cậu, Ink! Xin lỗi vì bạn tôi hơi tăng động và khá háo hức khi nghe tin tổ 5 sẽ có người mới! Nhân tiện, tôi là Dream, đấy là Swap nhưng cậu có thể gọi là Blue cho thân thiện và cuối cùng là Ry. - Dream với dáng vẻ chính chắn và thanh lịch hơn lên tiếng giới thiệu mọi người trong văn phòng.

–Xin chào! Rất vui được giúp đỡ cậu! - Ry cúi người chào cậu bạn đồng nghiệp mới của cả tổ và mình.

Chiều hôm đó là 1 buổi chiều nhộp nhịp, bận rộn nhưng cũng không kém phần vui vẻ bởi sự nồng nhiệt đón tiếp và chỉ dẫn của cả tổ 5. Nhưng đó chỉ mới là khởi đầu cho cả một hành trình gian nan bắt tội phạm nguy hiểm và chỉ khởi đầu cho câu chuyện sắp tới. Không có gì có thể đoán trước được mọi việc sẽ xảy ra trong tương lai, trừ khi ai đó là thánh thần..

_________________________________________________

T/g: Hí, Hi m.n! Chương 1 có vẻ khá xàm và nhảm nhưng bắt đầu từ chương 2 trở đi mình sẽ viết truyện nghiêm túc hơn 1 chút để bám sát cốt truyện! Lâu lâu sẽ có vài chương ngoài lề mang mục đích tấu hài, vui vẻ, dở khóc dở cười hay thậm chí là Spoiler nên mọi người nhớ hóng nha! À mà nhớ Vote và bình luận để cho mình có thêm động lực viết truyện đó nhe!!

P/s: Khởi đầu cho những câu chuyện dở khóc dở cười, vui vẻ lẫn buồn bã! Nhưng mục tiêu chính cũng chỉ là câu chuyện tình dang dở của Ẻ Ỉn mà thoyy.

5/9/2021

Ry: Đáng ra tui không nên xuất hiện trong truyện này để có thêm
chút phần nào đó hợp lí chứ nhỉ?😑
Blue: Ehe- Càng đông càng vui mà!
Ink: Thật ra lúc đầu t/g có ý định cho nhân vật đại diện của mình
vào truyện góp vui nhưng giờ lại đổi ý thôi- có điều muốn đổi
ý cũng muộn rồi~
Author: Bớt thọc mạch!?

_________________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip