extra 1

quang anh ngả người ra ghế, ánh sáng từ màn hình điện thoại hắt lên khuôn mặt anh. trận đấu vừa qua không chỉ kết thúc trên sân khấu mà còn kéo dài trên mạng xã hội. hàng loạt bình luận tranh cãi, khen chê lẫn lộn, nhưng quang anh chẳng buồn đọc nữa.

vòng bứt phá, quang anh và đức duy chung bảng. một trận đấu không khoan nhượng. từng nhịp flow, từng câu punchline đều mang sức nặng. cuối cùng, rhyder—quang anh—là người giành chiến thắng. nhưng không phải ai cũng công nhận điều đó.

"đạo nhạc. thắng không xứng đáng."

những từ đó xuất hiện quá nhiều trong phần bình luận, đến mức quang anh có thể đọc ra ngay cả khi nhắm mắt. anh thở dài, khóa điện thoại lại, không muốn bận tâm thêm. nhưng đúng lúc đó, một thông báo khác hiện lên.

duy vừa đăng một story trên instagram:

'nói gì thì nói, tao tin người của tao.'

quang anh cau mày, lập tức mở tin nhắn.

@rhyder.dgh => @captainboi

@rhyder.dgh:

em đăng cái gì đấy? duy sẽ bị cuốn vào rắc rối đấy

@captainboi:

rắc rối nào cũng được, miễn là anh không sao

một câu nói đơn giản nhưng lại khiến lòng quang anh rung lên. cậu không lạ gì tính cách của duy—luôn lặng lẽ nhưng lúc nào cũng ở đó, không cần ồn ào nhưng cũng chẳng bao giờ rời đi. cậu muốn bảo duy đừng làm vậy, nhưng biết chắc mình chẳng thể thay đổi được người kia.

sau cùng, quang anh chỉ nhắn lại một câu:

@rhyder.dgh:

cảm ơn, nhưng anh không muốn em gặp rắc rối vì anh

vài phút sau, trên instagram của duy xuất hiện thêm một story mới:

'bình tĩnh thôi, anh ấy không sai.'

quang anh bật cười khẽ. thật đúng là đức duy.

.

đêm chung kết.

sân khấu rực rỡ ánh đèn, những tiếng hò reo vang lên khắp khán phòng. đây là đêm cuối cùng, nơi những người mạnh nhất đối đầu nhau. đức duy—captain—bước lên sân khấu, cầm chắc micro trong tay.

cả khán phòng im lặng khi beat drop xuống. chất giọng trầm ấm của duy cất lên, từng câu rap sắc bén, mạnh mẽ, không hề nao núng. mọi ánh mắt đều dán chặt vào cậu.

và rồi, khoảnh khắc ấy đến.

"chúc mừng rhyder, em biết là anh không sai mà."

cả khán phòng như nổ tung.

quang anh sững người, tim lỡ mất một nhịp. từng chữ vang lên dõng dạc, không một chút do dự. trong một khoảnh khắc, mọi tranh cãi, mọi lời đàm tiếu đều trở nên vô nghĩa. chỉ còn duy, đứng trên sân khấu, nói ra sự tin tưởng cậu dành cho anh.

khán giả hò reo, đám đông phấn khích, những tiếng gọi tên cả hai dội lên không ngớt. nhưng với quang anh, thế giới lúc này chỉ có duy.

anh mỉm cười, không cần nói gì cả. vì duy đã thay anh nói lên tất cả rồi.

;

rất lụy cái khoảnh khắc hoàng đức duy bảo vệ anh bé của cậu giữa tâm điểm chỉ trích 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip