Chương 1
Edit: thauyn22 tại Watt.pad.
Thời Hải có một bí mật, cậu đã từng xuyên qua.
Vào một ngày thành niên tuổi 18, cậu cầm giấy báo trúng tuyển lấy từ bưu điện, chuẩn bị chạy về nhà báo tin vui cho bà nội.
Trên đường không xảy ra tai nạn xe cô, cũng không có bị thiên thạch rơi trúng, càng không có đột nhiên rơi xuống nước hoặc là cơ thể tự bốc cháy...... Thời Hải chỉ cúi đầu nhìn thời gian trên đồng hồ, cứ như vậy không hiểu sau mà xuyên qua!
Nháy mắt đã ở một thế giới khác, một nơi có diện tích rộng lớn, tráng lệ, lại phức tạp, một lục địa xa lạ hỗn loạn.
Vẫn là bắt đầu từ một quả trứng được thụ tinh, hơn nữa sinh ra không được bao lâu đã bị vứt bỏ ở ven đường......
Thời Hải mang theo khiếp sợ và bất lực, trong trại trẻ mồ côi nơi cậu được nhặt về cố gắng vật lộn để sống sót, một bên dần dần hòa nhập vào thế giới này, một bên không ngừng tìm kiếm cơ hội trở về.
Cậu ở hiện thực tuy rằng đã không còn cha mẹ, nhưng còn có bà nội cần chăm sóc.
Nhưng cho đến khi lớn lên Thời Hải không may bị cuốn vào sự rung chuyển của dị thế bên này, vẫn không thể tìm được chút manh mối nào. Theo sự bùng nổ của chiến tranh, va chạm giữa các chủng tộc, giết chóc lan tràn khắp nơi...... Cậu không thể không cầm lấy vũ khí, vì sinh tồn mà chiến!
May mắn duy nhất chính là, ở phương diện này Thời Hải có thiên phú không tệ.
Trong thời gian 5 năm, cậu đã đi xong con đường mà người khác mất 50 năm vẫn chưa xong. Từ đội tự vệ tự thành lập trong thị trấn nhỏ, đến tham gia vào chiến đội công thủ của thành phố, lại đến thống nhất vùng biển ở Đông Vực, Thời Hải thận trọng từng bước, cuối cùng vào lúc đoạt được thắng lợi toàn diện, được lên chức thống soái khu Đông Vực.
Đáng tiếc còn chưa kịp thưởng thức hết thành quả thắng lợi, ngay khi cậu khoác lên người lễ phục, chuẩn bị bước lên đài diễn thuyết, đột nhiên lại xuyên trở về!
Khi Thời Hải mở mắt ra, cậu đã trở lại dưới tháp đồng hồ, thân thể vẫn như lúc ban đầu, vẫn là một thiếu niên ngây ngô 18 tuổi.
Cậu theo bản năng ngẩng đầu nhìn thời gian được đánh dấu ngày tháng năm, vậy mà vẫn giống hệt thời điểm cậu xuyên không...... Chẳng lẽ chỉ trong một khoảnh khắc, đã tạo ra một giấc mộng giằng co suốt hơn hai mươi năm?
Chuyện này nếu nói ra, ai cũng sẽ không tin!
Tuy rằng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại có thể trở về, tóm lại không phải chuyện xấu, bởi vì nơi này là quê hương cậu đã nhung nhớ bấy lâu nay.
Mọi thứ bên phía đại lục ở dị giới đã được giải quyết tàm tạm, sau khi thống nhất Đông Vực, một số mối nguy tiềm ẩn đã bị tra xét ra, các chính sách cần thi hành cũng đều đã sắp xếp nhân sự.
Tiếc nuối duy nhất chính là, không nói lời từ biệt với những người quen biết, thậm chí còn không kịp để lại vài lời...... Nhưng chút này cũng không sao, xuyên qua cũng là thân bất do kỷ, ai thật sự xuyên qua mới hiểu.
Thời Hải cầm giấy báo trúng tuyển đại học trong tay, thong thả nện bước đi về nhà, nhìn phong cảnh xa lạ lại quen thuộc ven đường, dường như đã trải qua mấy đời.
Suốt dọc đường đi, cậu điều chỉnh lại tâm trạng, đem bí mật khó giải bày giấu dưới đáy lòng, một lần nữa quay lại cuộc sống bình thường.
Đại học, tốt nghiệp, đi làm...... Cuộc đời tựa như đèn kéo quân, vội vàng mà trôi qua.
Ngày tiễn bà nội tuổi cao ra đi, bên cạnh bầu bạn mong bà ra đi thanh thản, Thời Hải trăm triệu lần không nghĩ tới, cậu vậy mà lại xuyên trở về!
Chuyện xảy ra quá đột ngột, bất ngờ không kịp chuẩn bị trước.
Khi khôi phục lại tinh thần, Thời Hải đang đứng phía dưới một bức tường đá, cả người chồng chất vết thương, đau đớn dữ dội, đôi mắt hình như còn bị mù một con.
Bên tai dần truyền đến tiếng gầm rú, cậu hơi xoay người liền nhìn thấy có một loạt quả cầu đá đang lăn về phía mình.
Nếu không né tránh, liền xong đời...... Trong lòng Thời Hải nhanh chóng xuất hiện phán đoán này, cậu hơi nheo mắt, làm giảm bớt sự khó chịu lên đôi mắt không khoẻ, ngẩng đầu lên lại thấy một cô gái với gương mặt đẫm nước mắt.
Đối phương đang bò lên bức tường đá cao hơn, hình như chuẩn bị trèo qua, nhưng lúc này lại cúi đầu nhìn cậu vừa tức giận vừa hoảng sợ.
Thời Hải không khỏi giật mình, theo tầm mắt của cô gái nhìn lại, phát hiện mắt cá chân của đối phương đang bị cậu nắm chặt trong tay, rõ ràng là muốn kéo người cùng chết chung!
Tác giả có lời muốn nói: các bạn thân mến ~XD
(Truyện chỉ đăng ở một trang duy nhất là Watt.pad! Tất cả các trang khác đều là ăn cắp. by thauyn22 on Watt.pad)
Xin chào mọi người, lại là mình đào hố mới đây! Tiếp tục là một bộ nữa của tác giả Phong Hưởng Vân Tri Đạo hãy ở lại ủng hộ mình nhe!
Dưới đây là truyện giới thiệu kèm theo, tạm thời bận nên mình không edit thêm phần giới thiệu, có thời gian các bạn thử đọc và tìm hiểu thử nhé!
Hố đào ngày 01-11-2024
Đẩy văn ( chủ chịu )
Văn danh: Mang cầu chạy thiên tàn Omega ( giới giải trí ) tác giả: U hoàng tím lam
Tóm tắt:
Cố gia không thiếu Omega, cũng không cái gọi là hắn có phải hay không thiên tàn, cho nên cố lập đông từ nhỏ dã man sinh trưởng, càng dài càng giống Alpha.
Hai mươi tuổi khi, đại học bóng rổ thi đấu hữu nghị thượng, nguyên bản cho rằng chính mình vĩnh viễn sẽ không có kết hợp nhiệt động dục kỳ cố lập đông, lật xe.
Hắn vô luận như thế nào cũng không thể tưởng được, chính mình bá đạo cay độc g·ay mũi sinh khương hương vị tin tức tố sẽ câu đến đối thủ dễ cảm kỳ tiến đến, mà dễ cảm kỳ đối thủ lại dùng trời đông giá rét tuyết đầu mùa tin tức tố hương vị đem hắn cấp câu động dục.
Thiên lôi câu địa hỏa, lâu hạn gặp mưa rào.
Kia một hồi Omega cùng Alpha đánh giá ước chừng giằng co năm ngày mới ngừng lại.
Xong việc, cố lập đông đem dùng xong liền ném phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, mặc vào quần liền không nhận người.
Chỉ để lại sau cổ chỗ máu tươi rơi khắc sâu dấu răng, nhiều một câu vô nghĩa không có, đi rồi.
Làm đứng đầu Alpha tiêu hàn chưa từng có nghĩ đến, chính mình sẽ bị một cái Omega tin tức tố câu ra dễ cảm kỳ, dễ cảm kỳ không ngăn chặn không nói, hắn còn đem người cấp đè ép.
Thân thân nị nị năm ngày, vốn định chờ hai bên đều bình tĩnh về sau gia tăng hiểu biết tăng tiến cảm tình, kết quả vừa mở mắt, người chạy.
Tiêu hàn bị khí cười, không nghĩ tới chính mình cũng có bị dùng xong liền ném một ngày.
Lại lần nữa tương ngộ, cố lập đông là trong giới mười tám tuyến nghệ sĩ.
Tiêu hàn còn lại là tuổi còn trẻ tay cầm tam định ảnh đế.
Hai người cùng tồn tại một cái đoàn phim, cố lập đông là chiến thần nam chủ trung tâm thị vệ, vì cứu chủ thượng chắn đao mà ch·ết.
Tiêu hàn là cái kia chiến thần nam chủ.
Cẩn trọng diễn xong sở hữu suất diễn mới vừa đóng máy cố lập đông không chờ trộm đi, bị đổ.
Tiêu hàn: "Ngươi chạy a, ngươi có năng lực lại chạy a!"
Cố lập đông: "Ngươi ly ta xa một chút! Huân ta!"
Đẩy văn ( chủ công ):
Văn danh: Cố thiếu là như thế nào biến tra? [ trọng sinh ] tác giả: Hướng lên trời lười
Tóm tắt cố phồn luôn là bị người ta nói tra, nói hắn là cái cảm tình kẻ l·ừa đ·ảo.
Trên thực tế hắn tra quá người giống như cá chép qua sông, từ trước nhậm đến tiền nhiệm tiền nhiệm, tiền nhiệm đương nhiệm, đều là hắn quý loạn đối tượng. Hẳn là bị trời tru đất diệt cố phồn lật xe treo, trọng sinh trở lại hắn mới vừa cùng mối tình đầu làm đối tượng thời điểm.
Cố phồn trong trí nhớ vương lâu là cái người thành thật.
Căn cứ không thu tâm liền không tai họa người thành thật nguyên tắc, cố phồn cùng vương lâu đề ra chia tay.
Cố phồn: Chúng ta chia tay đi.
Vương lâu: ヽoo ngươi đang nằm mơ ツ
......
Cố phồn hậu tri hậu giác nhớ tới, giống như, hắn mới vừa cùng vương lâu làm đối tượng kia mấy năm, hai người bọn họ đều là Smart.
Cho nên, hắn cố phồn mấy năm nay đến tột cùng đã trải qua cái gì?
Thị cái ㄙ ma ma 岼 quyết ta hạt sen lăng giác.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip