Chương 47

Edit: thauyn22 tại Wattpad.

Triệu Tùng Thanh cười ha ha, "Cái này nghe ra còn đỡ một chút, nói đi cũng nói lại, tên dân bản xứ kia thật đúng là thú vị, sao có thể dám mở miệng nói thế nhỉ."

Những người còn lại cũng cười theo, "Thôi đừng nói nữa, nhìn biểu tình của tên dân bản xứ kìa, choáng đến ngốc luôn rồi."

"Hắn không phải tự thôi miên mình đấy chứ, cảm thấy là mình là người như chúng ta sao?"

"Không phải chứ, tôi thấy hắn sắp khóc rồi......"

Moses rất muốn khóc, nhưng lúc này khóc không ra nước mắt, hắn không hiểu sao mọi chuyện lại trở thành như vậy?

Nam nhân này rốt cuộc biết những danh từ này từ khi nào!

Đây là cơn ác mộng sao, nếu đúng như vậy, hắn hy vọng lập tức tỉnh lại......

Moses còn muốn mở miệng giải thích, lại bị một quyển trục đập vào mặt.

Triệu Tùng Thanh nhún vai, nói, "Không tiễn."

Moses trừng lớn hai mắt, khóe mắt muốn nứt ra, phát ra một tiếng hét thảm thiết, sau đó liền biến mất trong điểm truyền tống.

Mấy người còn lại thấy đã xử lý xong tên dân bản xứ, không còn việc gì khác, nên chào hỏi với Triệu Tùng Thanh, cười nói ha ha tản đi.

Sự việc phát sinh hôm nay thực sự quá phức tạp, những việc làm vẻ vang của tên dân bản xứ, có thể làm thành đề tài để bọn họ cười suốt cả ngày.

Triệu Tùng Thanh thấy nam nhân còn đứng yên tại chỗ, có vẻ như đang chơi đùa với máy truyền tin, liền chủ động tiến lên, hỏi, "Hiếm khi đến khu giao dịch, có cái gì muốn mua bán không, hoan nghênh quan tâm chiếu cố tôi nha."

Thời Hải ngước lên nhìn hắn, hơi suy tư một lát, mở miệng, "Có chút đồ muốn bán, có thể giúp tôi ước lượng giá không, hợp giá sẽ bán."

Cậu đang cần một số tiền.

Triệu Tùng Thanh liên tục gật đầu, có thể cùng người này kết bạn sẽ có nhiều chỗ tốt, giao thượng bằng hữu nhiều chỗ một hồi, cầu mà không được.

"Vào trong tiệm tôi rồi nói, ở bên kia, không xa lắm."

Thời Hải nhướng đuôi lông mày, "Thì ra là một thương nhân lớn."

Triệu Tùng Thanh vừa nhiệt tình đi phía trước dẫn đường, vừa quay đầu lại cười giải thích, "Tôi cũng không phải ông chủ lớn gì, chỉ là mượn chỗ của người khác bày hàng mà thôi,  chủ nhân Tứ Phương Các mới là nhà giàu thực sự, nếu không phải trước kia may mắn có chút giao tình, tôi cũng không đủ mặt mũi có thể mượn biển hiệu của Tứ Phương Các chiêu bài."

Thời Hải gật gật đầu, ghi nhó cái tên Tứ Phương Các, cậu vừa đi đường vừa quan sát, thuận miệng trò chuyện với Triệu Tùng Thanh, bất tri bất giác đã nắm được tình hình đại khái của khu giao dịch.

Những người này rất có thể đến từ thế giới thực, có những vị khách ở lĩnh vực khác hay không cũng còn chưa biết.

Có rất nhiều phương thức kỳ lạ để đến đại lục dị giới này, có người là trước khi chết bị truyền tống lại đây, có người còn lại êm đềm mở mắt là một thế giới mới, điểm chung duy nhất chính là, không cách nào trở về với thực tại.

Thời Hải thầm nghĩ, điều này hoàn toàn khác với việc chỉ có linh hồn cậu đến đây, hoặc tình huống trứng đã thụ tinh, bao gồm cả cái máy truyền tin kia, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.

Người ở nơi này ngoài việc thông qua máy truyền tin nói chuyện phiếm với bạn bè, lưu trữ vật tư, còn có thể dùng máy truyền tin nhận nhiệm vụ, hoàn thành sẽ được khen thưởng.

Thời Hải bình tĩnh chọc vài cái vào máy truyền tin, hiển nhiên, cậu không đủ tư cách tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng có thể sử dụng dụng cụ này để theo dõi Thanh Nhiệm Vụ, lúc này rất nhiều nhiệm vụ lớn nhỏ được công bố trên màn hình.

"Tìm tổ đội thăm dò vùng núi phía Bắc, tìm kiếm Mõ Ba Điều sống trong núi."

"Có ai biết công hiệu của Bạch Vụ thảo không, câu hỏi có thưởng."

"Chi số tiền lớn, cần mua một gốc cây cỏ ma thú thích ăn cỏ thích, tốt nhất là phải đủ ngon để lừa chúng trở thành thú cưng."

"Bán đấu giá tin tức có liên quan đến nhiệm vụ trở về, ai ra giá cao thì được!"

"Có liên quan đến chiến lược thống nhất giang sơn, nô dịch dân bản xứ, Bá Vương Đại Nghiệp ngay giờ phút này sẽ bắt đầu, bạn còn chờ gì nữa? Tới trước được trước!"

"Đừng tin vào thống nhất giang sơn bên cạnh, chúng ta giả làm dân bản xứ, hòa vào dị thế mới là đúng đắn, tư liệu có liên quan đến chủ đề này được chia sẻ miễn phí, nếu muốn hãy nhắn tin riêng!"

Thời Hải sau khi xem vài tin, phát hiện những người này cũng không có mục đích rõ ràng, có lẽ là vì rơi đại lục dị giới, có thể nhận được vô số nhiệm vụ nhỏ, lại không có có duyên gặp được nhiệm vụ chủ chốt.

Rất nhiều người chỉ vì để sinh tồn, mới nỗ lực làm nhiệm vụ, tích lũy kinh nghiệm và vật tư, hơn nữa còn thảo luận với nhau làm thế nào mới có thể quayt về thế giới hiện thực.

Cũng có một số người cảm thấy ở đại lục dị giới xưng vương xưng bá cũng tốt, tự nhận mình là đứa trẻ được chọn, từ trên trời giáng xuống cứu vớt dân bản xứ, thúc đẩy quá trình văn minh của thế giới tàn bạo.

Thậm chí còn có người say mê với nghiên cứu hoa cỏ, côn trùng chim chóc trên mảnh đất này, cho nên vui đến quên cả trời đất, hoàn toàn trầm mê với khám phá khoa học thăm dò giữa.

Thời Hải đang nhìn chi tiết cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ không không ngừng đổi mới, đột nhiên thương nhân đang đi phía trước ngừng lại.

"Tới rồi, chính là nơi này, Tứ Phương Các là cửa hàng nổi tiếng nhất trong khu giao dịch."

Triệu Tùng Thanh chỉ vào một tòa nhà thương mại ba tầng xa hoa sang trọng nói, "Tên có nghĩa là mua bán vật phẩm từ bốn phương tám hướng, thế nào, có phải nghe rất lợi hại không?"

Thời Hải khẽ gật đầu, "Nói vậy chắc bên trong có không ít thứ tốt."

"Đó là tất nhiên, hơn nữa nếu cậu muốn bán hàng hóa, Tứ Phương Các cũng sẽ không lừa người, ra giá cũng rất hợp lý." Triệu Tùng Thanh dẫn nam nhân đi vào giữa tòa nhà thương mại.

Hắn giải thích với Thời Hải, Tứ Phương Các này được chia làm ba lầu, lầu một cho các thương nhân nhỏ có quan hệ thuê, làm trung tâm phân phối giao dịch lưu động, lầu hai mới là cửa hàng chính của Tứ Phương Các, lầu ba là nơi mua bán giao dịch cao cấp.

Thời Hải nhìn hàng hoá của Triệu Tùng Thanh, đối phương bán tương đối nhiều quyển trục, đủ mọi loại hình, thượng vàng hạ cám, sau một hồi giới thiệu đã tiếp thu được không ít kiến thức.

Triệu Tùng Thanh cũng không xấu hổ, thản nhiên nói, "Vì cuộc sống, tôi cũng phải kiếm chút tiền, cho nên nếu cậu thích thứ gì, xin đừng mặc cả tới lui, giá tôi đưa ra là giá cố định, rất thực tế!"

Thời Hải mỉm cười gật đầu, cậu chọn vài quyển trục khá đặc biệt, hỏi, "Những cái này, tính xem cần bao nhiêu?"

Triệu Tùng Thanh cúi đầu nhìn, một quyển trục dịch chuyển, một quyển trục điều trị, còn có một quyển trục cầu nguyện, hắn nói, "Ba loại này là những vật phẩm tương đối khó đạt được trong nhiệm vụ, giá cả không phải rẻ."

Thời Hải nói, "Thứ tốt đều không rẻ, ra giá đi."

Triệu Tùng Thanh nghĩ nghĩ, "Vậy cho cậu cái giá trọn gói, ba vạn tinh tệ!"

Thời - không rõ giá hàng - Hải: "......"

Cậu cảm thấy tốt hơn nên bán những thứ này trước còn sẽ cân nhắc tiếp.

Thời Hải không mở máy truyền tin, vì bên trong rỗng tuếch, số tinh tệ bằng không, có thể thấy được lúc ấy Moses đã hạ quyết tâm rất lớn, mới sử dụng quyển trục dịch chuyển với giá cả xa xỉ kia.

Nghe nói đối phương vì tin tức tìm kiếm hung thú cấp thế giới, sắp táng gia bại sản mới sờ đến bốn vực...... Trong lòng cậu thầm nghĩ, đây thật đúng là đập nồi dìm thuyền, chiến đấu đến chết, đáng tiếc, đã tới chậm mười mấy năm, xương thú đã bị đem đi nấu canh.

Thời Hải do dự một lát, cởi áo choàng phía sau xuống, lễ phép hỏi, "Vật này có thể bán không."

Triệu Tùng Thanh ngẩn người, trực tiếp hỏi, "Cậu không có tiền?"

Thời Hải bất đắc dĩ nói, "Trước đây chi quá nhiều cho cuộc thử nghiệm, không chú ý rằng đã thu không đủ chi, thứ ban đầu muốn bán chính là cái áo choàng này."

Triệu Tùng Thanh gật đầu đã hiểu, "Cũng đừng quá buồn, có vài người ngày thường cũng không chú ý quản lý tài sản, cuối cùng phát hiện tiền không đủ dùng...... Vậy tôi giảm giá cho cậu một chút!"

Thời Hải cười nói, "Dù giảm giá cũng mua không nổi, trước tiên thử bán áo choàng này, xem có thể tích cóp chút tiền hay không."

Triệu Tùng Thanh ngạc nhiên nói, "Cậu thật sự muốn bán nó?"

Thời Hải hơi nghi hoặc, phản ứng của đối phương có chút khoa trương , "Giữ lại cũng vô dụng, chuyện gấp bây giờ là cần tiền, dù sao cũng chỉ là một cái áo choàng......"

Áo choàng này và cái đưa cho Lạc Bội Tư trước đây không giống nhau, đây là trang phục được quân đoàn thiết kế riêng cho tướng lĩnh cấp cao, cậu có rất nhiều kiểu dáng giống nhau, chỉ khác họa tiết .

Sau khi Triệu Tùng Thanh xác nhận lần nữa, lúc này mới vươn tay, cẩn thận sờ lên áo choàng.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân, đã chú ý đến cách ăn mặc và ngoại hình của đối phương......

Bộ quần áo này, đôi giày này, áo choàng này, còn có trường cung đeo sau lưng, mặc dù nhìn không thấy hình dáng dây cung, nhưng từ kết cấu và màu sắc, liền biết đây không phải vật tầm thường!

Triệu Tùng Thanh quá thích thú không muốn buông, hắn không ngừng khuyên, "Cậu suy nghĩ kỹ lại, hàng cao cấp như vậy, một khi bán đi rất khó mua lại, chỉ sợ sau này cậu trả giá gấp đôi cũng không được, những người mua cái đó cũng không thiếu tiền!"

Thời Hải nhẹ nhàng gật đầu, cậu cũng không định sau này sẽ chuộc chiếc áo choàng về......

Triệu Tùng Thanh thấy nam nhân có thái độ kiên quyết, cũng biết đối phương đã hạ quyết tâm, vì thế nói, "Cửa hàng chính của Tứ Phương Các thường không tiếp khách mới, nhưng không sao, tôi dẫn cậu lên lầu hai, có chiếc áo choàng này, cho dù cậu có là dân bản xứ, bọn họ cũng sẽ thu nó!"

Dân bản xứ Thời Hải: "......"

Cậu theo Triệu Tùng Thanh đi lên cầu thang gỗ xoắn ốc lên lầu hai, đi đến sảnh chính của Tứ Phương Các.

Nơi này so với cảnh giao dịch ồn ào bên dưới, có vẻ thanh nhã an tĩnh hơn một chút. Người lui tới giao dịch đều đang nhỏ giọng trao đổi, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi ô tiếp nhận rất rộng, sẽ không có chuyện có người khác nghe lén rình trộm.

Thời Hải dựa theo lời Triệu Tùng Thanh, trực tiếp lấy áo choàng đặt lên bàn giao dịch.

Ngay lập tức có một đôi tay sờ lên áo choàng, sau đó từ phía sau ô tiếp nhận bước ra vài người, cầm kính lúp và dụng cụ kiểm tra, vây quanh áo choàng, vẻ mặt hưng phấn làm giám định.

Không bao lâu sau, Thời Hải đã được đón lên lầu ba.

Triệu Tùng Thanh cũng may mắn được đi lên theo, hắn chưa từng thấy qua phong cách của lầu 3!

Thời Hải được đưa đến một phòng riêng để chờ, Triệu Tùng Thanh ở một bên nhìn ngó, tấm tắc bảo lạ, "Nhìn chiếc ghế quặng đen này, nhìn sàn nhà tinh thạch kìa, còn có bộ trà cụ thuý ngọc nữa......"

Thời Hải không hiểu lắm, thuận miệng hỏi, "Đều rất đáng giá sao."

Triệu Tùng Thanh chỉ chờ cậu hỏi vậy, vội vàng mạnh mẽ gật đầu, "Thật sự là vô nhân tính!"

Thời Hải cười cười, không nói gì thêm.

Một lát sau, một người đàn ông mặc tây trang trắng, cực kỳ sạch sẽ gọn gàng đi vào.

Hắn ngồi đối diện Thời Hải, một sợi tóc màu nâu sẫm rơi trên cổ, đôi mắt đơn phượng nhẹ nhàng ngướng lên, tựa như đang cẩn thận đánh giá gì đó.

Thời Hải cho rằng đối phương muốn xem hàng, vì thế đem áo choàng đi phía trước đẩy đẩy.

"Tôi họ Hải, tên Lan Trạch, xin hỏi họ của cậu là gì?"

Thời Hải thầm suy nghĩ, nói tên thật trong thế giới thực, dù sao cái tên Phỉ Đế Nhĩ này, có màu quá đặc trưng của đại lục dị thế.

Hải Lan Trạch tư thái ưu nhã vươn tay, chậm rãi vuốt ve áo choàng trước mặt, đầu ngón tay thon dài của hắn giống như đang vuốt ve báu vật quý hiếm, "Tôi muốn nó, bao nhiêu tiền?"

Triệu Tùng Thanh ở bên cạnh đỡ lời, "Không biết Tứ Phương Các đồng ý ra giá bao nhiêu, nếu để chúng tôi báo giá trước...... Con số thực, không dưới hai mươi vạn tinh tệ."

Hải Lan Trạch lắc lắc đầu, nói, "Quá rẻ."

Triệu Tùng Thanh không kịp phản ứng, sững sờ tại chỗ, "Quá, quá rẻ sao?"

Chẳng lẽ hắn đánh giá sai giá thị trường rồi sao, vậy chẳng phải là lừa bạn mình rồi sao!

Thời Hải thấy thế, nhẹ giọng nói, "Chỉ cần hai mươi vạn, một cái áo choàng có thể bán ra với giá này, đã khá ổn."

Triệu Tùng Thanh thấy nam nhân cũng không bận tâm, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất áy náy, ở Tứ Phương Các một khi mở miệng báo giá, nếu báo thấp cũng không thể đổi ý.

"Chờ một lát, ai nói muốn áo choàng?"

Triệu Tùng Thanh tức khắc đần - mặt, chẳng lẽ hắn không chỉ báo giá sai, mà còn lầm vật phẩm?!

Nhưng mà cũng không có đồ gì khác muốn bán mà......

Đầu ngón tay Hải Lan Trạch nhẹ nhàng chỉ vào bàn tay đang đặt trên bàn của nam nhân, thấp giọng nói, "Tôi muốn chính là cậu."

Thời Hải: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip