6. Marry your daughter
Sáng thứ 6
Chaeyoung đang lái xe trên đường, hôm nay cô không đến IP trong hình dáng của Lisa mà cô sẽ tìm gặp Joohyun và đứa bé ấy. Sáng nay cô đã gọi cho số điện thoại tối qua và hỏi địa chỉ của họ, Joohyun là người nghe máy, cô ấy rất dịu dàng khi tưởng cô là Lisa, Chaeyoung đã vô cùng khó khăn để điều chỉnh giọng nói của mình không trở nên kì cục, khi đầu dây bên kia vừa ngắt máy Chaeyoung không thể ngăn những giọt nước mắt của mình lại được, cô bật khóc nức nở, trái tim cô như tan ra thành từng mảnh khi nghĩ về mái ấm hạnh phúc của Lisa nhưng lại không có sự tồn tại của cô, ý nghĩ chính cô là nguyên nhân chia cắt gia đình họ khiến cô không thể thở được.
Chaeyoung rất muốn tin Lisa nhưng làm sao cô tin được khi Lisa chưa hề nói với cô về Joohyun và đứa trẻ ấy, đứa trẻ ấy còn gọi Lisa là Li appa nữa. Một lần thôi cho dù trái tim cô có đau đớn, nhưng cô sẽ đối diện với sự thật và kết thúc tất cả chuyện này để Lisa có được hạnh phúc thật sự của riêng mình. Chaeyoung bây giờ không cần biết gì cả, là dối trá, sai lầm hay bất cứ điều gì khác, cô sẽ làm tất cả chỉ để mong Lisa được hạnh phúc vì cô biết trái tim mình từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ vẫn chỉ yêu duy nhất một người.
-----------------------------
Lisa nhận thấy sáng nay Chaeyoung có chút kì lạ, cô ấy ít nói hơn mỗi ngày, gương mặt cũng lộ vẻ u buồn rõ rệt, Lisa có hỏi nhưng cô ấy chỉ nói là do tối qua làm việc khuya quá. Lisa đã lục tung trí nhớ của mình lên để nhớ lại xem cô có làm gì để cô ấy buồn hay không, nhưng cô không nhớ mình đã làm gì có lỗi, tối qua Chaeyoung vẫn rất bình thường chỉ có sáng nay là có thái độ kì lạ thôi. Lisa cứ ngồi chống cằm lẩm bẩm một mình:
- Chaeng à, đừng làm Li lo như vậy chứ, vợ chồng với nhau có gì sao em lại không nói, chúng ta đã hứa sẽ chia sẻ và tin tưởng lẫn nhau mà, em phải tin Li chứ.
Đang chán nản vò đầu bứt tai thì điện thoại của Chaeyoung vang lên, Lisa lờ đờ nhìn vào màn hình thì ngay lập tức mắt sáng hẳn vì bắt gặp tên một người mà cô không muốn gặp nhất, nếu như Min Seunghun và Choi Siwon là 2 con lợn ngu ngốc thì ông già này đích thị là một con rùa già khó chịu. Một người đã từng luôn khiến Lisa cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé và bất lực trước những quy luật của cuộc đời, ông ta là bác ruột của Chaeyoung, Park Hanchun. Lisa lấy hết can đảm để bắt máy nghe, cô sợ sau cuộc nói chuyện này cô sẽ tự trách bản thân mình ngu ngốc mất:
- Vâng, chào bác.
Đầu dây bên kia một giọng nói đầy nội lực và uy quyền vang lên, khiến Lisa lại liên tưởng đến nỗi tự ti mà cô đã từng khoác lên người mình mỗi khi đối diện với người đàn ông này.
- Cháu mất quá nhiều thời gian để bắt máy đó Chaeyoung, bây giờ hãy đi đến biệt thự của ta ngay lập tức đi, ta đã xin phép Viện trưởng cho cháu rồi.
Nói vừa hết câu ông ta đã cúp máy cái rụp, con người này lúc nào cũng hãnh tiến tự cho bản thân cái quyền áp đặt người khác, bộ ông ta nói tới thì người khác phải tới sao. Lisa tức giận trước cuộc trò chuyện vừa rồi với bác của Chaeyoung, nói đúng hơn cô tức giận với mọi điều liên quan tới ông già ấy, người đã từng khiến tình yêu giữa cô và Chaeyoung khó khăn đến dường nào, thậm chí cô đã từng chia tay Chaeyoung một lần vì nghĩ bản thân mình không xứng đáng để có được cô ấy, đến khi nghe tin Chaeyoung chuẩn bị lên kế hoạch đính hôn với Min Seunghun thì cô mới biết mình ngu ngốc đến mức nào, cô cuống cuồng tìm mọi cách để xin lỗi Chaeyoung và mong cô ấy tha thứ, thậm chí chịu ăn vài cú đấm của Jisoo chỉ để chị ấy hẹn giúp Chaeyoung ra ngoài, đến khi cô ốm tưởng chừng như chết đi vì đứng dầm mưa suốt 3 tiếng đồng hồ thì Chaeyoung mới chịu tha thứ cho cô, mặc dù sau đó họ bất chấp tất cả những phản đối của Park Hanchun để kết hôn với nhau nhưng Lisa hiểu những lời nói của ông ta đã tác động đến con người luôn sợ bị tổn thương về xuất thân của mình trong cô, cô buộc lòng kiêu hãnh trong mình phải lớn dần theo năm tháng rồi nó trở thành kiêu ngạo và lạnh lùng từ khi nào đến cô cũng không hay.
Cô vẫn chưa nói với Chaeyoung rằng chính sự tổn thương lòng tự trọng mà Park Hanchun đã từng gây ra cho cô chính là nguyên nhân khiến cô gia nhập IP, cô không muốn mình trở thành một người như ông ta nói, một con người tự ti, thấp kém không xứng với Chaeyoung. Nên Lisa đã nỗ lực và nỗ lực không ngừng, lao vào làm việc đến nỗi quên nhìn lại phía sau để suýt chút nữa cô đã đánh mất Chaeyoung lần thứ 2.
Mặc dù Park Hanchun luôn lạnh lùng với Lisa nhưng với Chaeyoung thì ông ta vẫn luôn yêu quý cô ấy như con gái của mình vậy, từ khi ba mẹ Chaeyoung qua đời vì một tai nạn ô tô Hanchun đã luôn xem mình phải có trách nhiệm với Chaeyoung như một người cha, và ông ta thậm chí đã làm rất tốt, khi biết được Chaeyoung yêu một sinh viên nghèo như Lisa, ông ta đã vô cùng khắc nghiệt với Lisa, ông ta không phải dạng người tiểu nhân như Choi Siwon nhưng là một người từng trải biết dùng lời nói của mình để áp chế nhận thức của người khác, Lisa đã từng một lần buông xuôi trước những lời nói của ông ấy và đánh mất Chaeyoung, thêm một lần vì những lời nói ấy ăn sâu vào tâm trí mình mà suýt mất Chaeyoung thêm lần nữa. Lisa thật lòng không muốn đến gặp ông ta, đối diện với ông ta giống như cô đang nhìn lại chính sự ngu ngốc của mình vậy. Nhưng Chaeyoung dù sao vẫn luôn kính trọng và yêu quý ông ta vì ngoài Lisa ra ông ta là người thân duy nhất của cô ấy. Lisa sẽ không đi gặp ông ta, nhưng Chaeyoung thì phải đi, cô ấy coi ông ấy như cha của mình và Lisa không muốn chỉ vì bản thân mà lại để cô ấy làm buồn phiền người cha thứ hai của mình. Lisa nghĩ mình cần phải đi gặp Park Hanchun dưới hình dáng của Chaeyoung và cho dù có phải nghe những lời xỉ nhục bản thân mình thì cô cũng sẽ chấp nhận.
------------------------------
Chaeyoung đứng tần ngần trước căn nhà của hai mẹ con Joohyun một hồi lâu, cô không biết mình lấy đâu ra ngần ấy can đảm để đến được đây, bây giờ thì tâm trí cô cũng không biết mình nên bắt đầu như thế nào khi bước vào ngôi nhà phía sau cánh cổng này, có thể cô sẽ không bao giờ tìm lại Lisa được nữa nhưng nếu phải sống suốt đời trong sự dối trá với bản thân thì cô thà một lần đau lòng cho xong. Chaeyoung vừa định bấm chuông cửa thì đã nghe giọng một đứa bé từ xa gọi tên Lisa:
- Li appa _ đứa bé ấy hớn hở chạy đến ôm lấy chân Chaeyoung và ngước nhìn cô cười thật đáng yêu, Chaeyoung vội che đi sự lảo đảo của mình bằng việc cúi xuống và ngắm nhìn gương mặt của đứa bé ấy, nó trông giống Bae Joohyun thật.
- Li đến rồi à, vào nhà đi, đi nào Yerim để Li appa vào nhà nào _ Yerim một tay nắm tay mẹ mình, một tay nắm tay của Lisa kéo vào nhà. Chaeyoung thấy lòng mình quặn thắt lại khi nghe Joohyun nhắc đến Lisa một cách dịu dàng như thế, rốt cuộc cô là gì trong mối quan hệ này đây, vừa mới hôm qua cô tưởng mình dường như đã có tất cả nhưng bây giờ thì lại thấy đau đớn và hoang mang thế này.
------------------------------
- Bác Hanchun _ Lisa kính cẩn chào hỏi như chính cô là Chaeyoung vậy, người đàn ông đó vẫn hướng ánh mắt của mình về phía dòng sông, câu cá là một trong những sở thích đặc biệt của ông ấy. Lisa vẫn đứng đợi một hồi rất lâu mà vẫn không thấy Park Hanchun nói gì, cô đang thắc mắc chẳng lẽ ông ta gọi Chaeyoung đến đây chỉ để nhìn ông ta câu cá hay sao.
- Chaeyoung dạo này cháu không đến thăm ta nữa, có chuyện gì à _ Park Hanchun cất giọng nói nhưng mắt vẫn không rời chiếc cần câu của mình.
- Cháu bận việc thưa bác.
- Là việc ly hôn à, mọi chuyện tới đâu rồi.
Lisa nghe thấy câu hỏi bình thản ấy thì ngọn lửa phẫn uất của cô về người đàn ông này lại âm ỉ cháy, ông ta nói như thể đã mong cuộc ly hôn này từ lâu lắm rồi vậy, cô cất giọng khó chịu đáp trả lại: "Bọn cháu sẽ không ly hôn đâu, xin bác đừng nói vậy"
Đến lúc này Park Hanchun mới quay người qua nhìn Lisa, ánh mắt mạnh mẽ dò xét. Lisa ngạc nhiên vì trông ông ta già hơn rất nhiều so với lần cuối cùng Lisa trông thấy, cô còn nhớ lần gặp mặt đó, cả Lisa và ông ta đều khó chịu ra mặt với người kia, và kết quả là Lisa tức tối bỏ về trước. Lần đó cũng khiến cô và Chaeyoung cãi nhau một trận rất to.
- Ngồi xuống đây đi Chaeyoung, ta gọi cháu đến đây không phải là để ăn mừng việc cháu Ly hôn đâu, đừng tỏ ra khó chịu như vậy _ Park Hanchun chỉ vào cái ghế ở bên cạnh và nói, giọng điệu nhẹ nhàng vô cùng, đúng là chỉ với Chaeyoung thì người đàn ông độc tài này mới tỏ ra dễ dãi như thế.
Cả hai người ngồi yên lặng không nói gì, ông ta vẫn cứ trầm ngâm như vậy, đôi mắt nghiêm nghị ngày nào giờ cũng đã vương phải bụi của thời gian rồi, nó u phiền và mệt mỏi đến lạ.
- Hôm nay là ngày giỗ của bác gái cháu, hồi đó cháu còn nhỏ nên không nhớ, bác gái rất thương cháu _ Lisa ngạc nhiên với những lời ông ta vừa nói, lần đầu tiên cô thấy một con người khác trong ông ta đang hiện hữu, nỗi buồn da diết đong đầy trong đôi mắt ấy khi nhắc đến người vợ quá cố của mình khiến Lisa cảm thông. Lisa chưa từng biết nhiều về ông ta và cô cũng chưa từng có hứng thú tìm hiểu, mỗi lần hai người gặp nhau thì chỉ toàn là cải vã về những chủ đề xoay quanh Chaeyoung.
- Ta già rồi Chaeyoung à. Có những chuyện bây giờ ta mới nhận ra rằng mình đã sai, ta thật lòng không mong cháu ly hôn chút nào đâu, ta vẫn mong cháu có được một cuộc hôn nhân hạnh phúc....mặc dù ta chẳng ưa chồng cháu tí nào _ Park Hanchun kéo dây câu của mình lên và nở một nụ cười hiền từ như người cha nói chuyện với con gái của mình.
- Tại sao bác vẫn luôn không thích Lisa, vì Lisa nghèo sao ? _ Lisa ngập ngừng hỏi, đó là câu hỏi mà bấy lâu nay cô luôn muốn hỏi Park Hanchun, nhưng nếu cô hỏi với cương vị là Lalisa thì chắc chắn cô chỉ nhận được những lời nhạo báng mà thôi.
- Ta chưa từng ghét Lalisa, chỉ là ta không an tâm giao cháu cho một người như nó thôi, nghèo cũng là một trong những lý do _ Park Hanchun nhún vai trước khi tiếp tục - Ta thấy được đằng sau sự tự tin của Lalisa luôn tồn tại một nỗi lo sợ về xuất thân của mình. Nó có thể giúp Lalisa thành người giỏi nhất nhưng cũng khiến Lalisa trở thành người lạnh lùng và vô cảm nhất.
Lisa lặng nghe những lời Park Hanchun nói về bản thân mình mà không ngờ ông ta lại hiểu rõ cô hơn cả chính bản thân cô nữa.
- Ba mẹ cháu đã giao cháu lại cho ta, Chaeyoung à. Và với cương vị một người cha ta có quyền lo lắng cho tương lai của cháu. Chẳng có cha mẹ nào lại đi muốn con cái mình yêu một sinh viên nghèo không có tương lai như Lalisa đã từng vậy.
- Bây giờ Lisa đã là luật sự của hãng luật lớn, cậu ấy không phải như ngày trước nữa _ Lisa tức tối phản bác lại, đúng như cô nghĩ mà, ông rùa già này toàn nói xấu cô, khinh thường cô thôi.
- Ta biết hãng luật ấy, sự khắc nghiệt của cuộc đời dường như cũng đã biến đổi Lalisa rồi, nếu không thì hai cháu đâu đến mức phải ra tòa Ly hôn như thế, ta nói có đúng không ? _ sự tinh ý của ông ta thật khiến Lisa phải giật mình, ông ta là một người từng trải có khác, từng lời nói đều có mục đích và thâm ý riêng của nó, ngày trước khi còn là một đứa trẻ với những suy nghĩ non nớt, cô đã cảm thấy mình bị đả kích vô cùng mỗi khi tiếp xúc với ông ta, ông ta luôn biết làm cách làm thế nào để người khác cảm thấy mình vô dụng và bất lực nhất.
- Nhưng mỗi lần gặp Lisa, bác luôn nói những lời làm tổn thương tới cậu ấy.
- Hôm nay ta thấy cháu hơi lạ đó Chaeyoung _ Park Chaeyoung bật cười nhìn Lisa một lúc rồi lại tiếp tục nói - Nếu chỉ những lời đó mà nó cũng không chịu được thì nó không xứng đáng để có được cháu, Chaeyoung à. Tất cả những gì ta làm chỉ là muốn tốt cho cháu thôi. Ngày trước gia đình ông nội cháu rất nghèo, ta và cha cháu đã nỗ lực học hành chỉ để mong bản thân mình sau này sẽ giàu có, rồi ta gặp và lấy bác gái cháu, gia đình bà ấy cũng đã phản đối rất nhiều, nhưng ta đã hứa là sẽ cho bà ấy một cuộc sống giàu có và hạnh phúc, ta nỗ lực làm việc, nghiên cứu, sáng chế, và ta đã giàu có nhưng.... ta mất bà ấy. Ta cũng không ngại thừa nhận với cháu rằng ta nhìn thấy bản thân mình ở Lalisa. Đó cũng chính là lý do ta ngăn cản cháu.
Lisa nhìn đôi mắt ngấn lệ của người đàn ông kia khi nhắc về người vợ quá cố của mình, lòng cô bỗng dâng lên một nỗi sợ hãi, phải chăng định mệnh cũng đã từng định rằng Lisa cũng sẽ có một ngày như ông ấy, nhưng Lisa may mắn hơn ông ấy vì cô có cơ hội sửa chữa lỗi lầm của mình, còn ông ấy thì không. Ý nghĩ một ngày nào đó cô sẽ đánh mất Chaeyoung mãi mãi khiến trái tim cô như bị bóp nghẹt trong lồng ngực.
-----------------------------------------
- Yerim được 3 tuổi rồi, Li appa hôm nay appa lạ quá.
Chaeyoung's pov
Li à, Yerim thật sự rất đáng yêu và lanh lợi, nó cứ luôn miệng gọi tên Li mãi thôi, chắc nó cũng nhớ Li lắm đấy. Joohyun đang làm bếp ở bên trong, cô ấy rất xinh đẹp và dịu dàng như lời Li từng kể với em vậy. Nếu như Li có ở đây thì cả 3 người sẽ là một gia đình hạnh phúc đúng không. Cô ấy tưởng em là Li nên đã hỏi em rằng: "Li tới đây Chaeyoung có biết không ?"
Giọng cô ấy rất ái ngại khi nhắc tới tên em. Li à, sao Li lại giấu em về mẹ con họ như vậy, để bây giờ em giống như một người vợ đang tìm cách làm khó con riêng của chồng vậy. Đáng ra Li nên nói với em chứ, Li chỉ cần nói thôi, em sẵn sàng để Li ra đi mà. Nếu em không thể là người cùng nắm tay Li đi đến cuối đời thì em chỉ muốn mình là một phần kí ức để Li một lúc nào đó có thể nhớ đến vậy thôi.
End pov
Chaeyoung biết trái tim mình sẽ lại tiếp tục đau đớn khi bước vào ngôi nhà này, nhưng cô không còn cách nào khác, cô thà một lần để trái tim mình tan vỡ hơn là để nó rạn nứt ra từng ngày. Lisa của cô sau này có thể sẽ không còn là của cô được nữa, nếu như ngày ấy đến, cả hai vô tình gặp nhau trên đường thì sẽ nói với nhau lời gì đây.
Chaeyoung đang ngây người thì bỗng nhiên một bàn tay nhỏ bé áp lấy má cô, Yerim cười rạng rỡ nói với cô:
- Li appa, lát nữa appa có cùng con đi thăm Gie appa không.
- Hả, Gie appa ? _ lời nói vừa rồi của Yerim khiến Chaeyoung ngẩn người ngạc nhiên, tại sao lại còn có một appa khác.
- Phải, không phải hôm nay Li appa sẽ cùng con đến bệnh viện thăm appa con sao _ Yerim gật gật đầu hồn nhiên trả lời, hôm nay nó thấy Li appa thật lạ, bình thường Li appa tới sẽ mua đồ chơi cho nó, sẽ cùng nó vào bệnh viện để thăm appa nó, nhưng bây giờ Li appa cứ ngẩn người, thậm chí nó còn thấy Li appa đã khóc nữa.
Những câu chữ giờ đây cứ liên tục nhảy múa trong đầu Chaeyoung, tất cả những chuyện này là sao, Lisa và Joohyun có mối quan hệ gì, Gie là ai, Yerim là gì của Lisa tại sao lại gọi Lisa là Li appa, tại sao Lisa lại giấu cô về mẹ con họ.
---------------------------------------
- Bác có từng ao ước có thể bắt đầu lại từ đâu không, nếu như bác gặp bác gái một lần nữa bác vẫn sẽ yêu bác ấy chứ ?
Park Hanchun trầm ngâm nhìn xuống dòng sông, có ao ước hay không sao, hầu như mỗi giây trong cuộc đời ông, ông đều mong ước có thể bắt đầu lại từ đầu, ông nhận ra rằng tiền bạc không thể mua được hạnh phúc và danh vọng không thể thay thế cho người vợ ông yêu nhất, nhưng tất cả đối với ông đều đã quá trễ. Bây giờ ông chỉ mong chờ có kiếp sau để được gặp và ích kỉ yêu bà ấy thêm một lần nữa, nhưng ông chắc chắn sẽ không đánh mất bà ấy. Nếu như có kiếp sau....nếu như ông đã từng nhận ra trước khi mọi việc quá trễ.
- Ta luôn muốn bắt đầu lại từ đầu Chaeyoung à, nhưng ta không có được may mắn đó, vì thế Chaeyoung, nếu cháu vẫn còn yêu Lalisa và nó vẫn còn yêu cháu thì hãy kiên nhẫn giúp nó, đừng để nó sa lầy vào những hư không của cuộc đời để rồi một ngày giống như ta, một ông già cô độc _ ông ấy nói xong thì bật ra một tiếng cười nhỏ, ông đang khuyên cháu gái mình giữ lấy người chồng của nó, giống như ông đã từng ước giá như ngày xưa vợ của ông đủ can đảm để cho ông thấy bà ấy quan trọng với ông tới mức nào, chứ không phải âm thầm chịu đựng như vậy.
- Bác không cô độc đâu, vẫn còn có cháu, có...Lisa mà _ Lisa khó khăn thốt ra tên mình, hôm nay cô đã nói rất nhiều chuyện với ông ấy, cô thấy được người đàn ông này không độc tài như cô từng nghĩ, ông ấy yêu thương người vợ của mình giống như Lisa yêu Chaeyoung vậy, tất cả những gì ông ấy làm là chỉ muốn tốt cho Chaeyoung, và ông ấy đã đúng, Lisa suýt chút nữa đã mắc phải sai lầm như ông ấy nếu như cô không may mắn được gặp bà lão người Hoa ấy.
- Ta không chắc Chaeyoung à, chồng cháu ghét ta, suy cho cùng những gì ta đã gây ra cho nó xứng đáng để nó ghét ta như thế _ Park Hanchun cười thoải mái lần đầu tiên trong buổi nói chuyện của họ, Lalisa giống ông, nhưng ông không mong nó có kết cục như ông. Ông muốn cháu gái mình được hạnh phúc như chính hạnh phúc mà người vợ quá cố của ông đáng lẽ phải có được.
Ông đứng dậy thu dọn đồ đạc ra về, để lại cô cháu gái của mình vẫn ngồi bất động ở đó, trước khi ông đi khỏi ông nghe giọng của Chaeyoung nói.
- Bác Hanchun à.... Lalisa yêu Park Chaeyoung, cậu ấy sẽ chăm sóc người cậu ấy yêu thật tốt, không làm cô ấy tổn thương, sẽ ở bên cạnh cô ấy suốt đời. Cậu ấy hứa với bác như thế đấy.
Đây là lời hứa đầu tiên Lisa hứa với người Chaeyoung coi như cha mình, cô tuyên thệ như cách đây 5 năm cô đã từng hứa trước Chúa trời, lời hứa năm nào cô đã không thể thực hiện trọn vẹn thì lời hứa này nếu cô sẽ trân trọng nó hơn chính mạng sống của mình.
Park Hanchun quay người lại, mỉm cười nói trước khi rời khỏi:
- Ta hy vọng là nó sẽ làm như vậy Chaeyoung à.
Nụ cười tin tưởng Lisa nhận được hòa cùng giọt nước mắt ở một nơi nào đó khiến đất trời bỗng nhiên tối xầm lại, mây đen vần vũ kéo đến giăng kín trên bầu trời, hai tiếng sét ầm ầm vang lên như trả lại bầu trời phép màu đó. Màu đỏ của phong ấn trên cánh tay phải của Lisa tan biến mất.
Cô nghe thấy bên tai mình lời thì thầm của ai đó và luồng sáng kì lạ lại lóe ngang trong mắt cô, Lisa ngã quỵ xuống, mất vài giây để định hình dường như có ai đó đang lay vai mình dậy, cô chớp chớp mắt vài cái, ngạc nhiên vô cùng khi trước mặt mình là gia đình của Joohyun, và cô đang ở bệnh viện chứ không phải là ở bờ sông.
- Li appa, appa không sao chứ _ Yerim mắt rưng rưng khóc khi thấy gương mặt thất thần của Lisa, Joohyun cũng rất lo lắng, Lisa đang đứng bỗng nhiên lại ngã quỵ xuống, tỉnh lại thì hoang mang ngơ ngác, cô lo lắng hỏi:
- Lisa không sao chứ, có cần gọi bác sĩ không ?
- Phải đó Lisa, em nên đi khám thử xem, có thể là do áp lực công việc quá nhiều đấy _ Seulgi đang nằm trên giường bệnh cũng đồng ý với vợ mình.
- Em không sao, chỉ là...cần nghỉ một chút thôi _ Lisa loạng choạng bước đến và ngồi xuống trên ghế sa lông, cô hình như vừa rơi vào trạng thái vô thức vài giây.
Bất tỉnh.
Ánh sáng đó....
Phong ấn.
Lisa nghĩ tới cái phong ấn vội vén ống tay áo mình lên, phong ấn đã hoàn toàn biến mất, biến mất như nó chưa từng tồn tại vậy.
Lisa phấn khích cười xăm xoi ngang dọc cánh tay mình, cả người cô nữa, đây là cơ thể của cô, chính là của cô.
Khi hai nửa linh hồn tìm lại được nhau thì hoán đổi thân xác sẽ ngừng lại.
Vậy là bùa chú đã được phá giải, cả cô và Chaeyoung trở lại bình thường rồi. Lisa vui mừng la hét, bế Yerim lên quay vòng vòng và liên tục hun vào má của nó, cả Seulgi và Joohyun cũng ngơ ngác nhìn hành động kì lạ của Lisa, cứ như vừa được giải nhất cuộc thi nào vậy.
Rồi chợt nụ cười trên môi Lisa biến mất vì nhớ đến một chuyện, lúc nãy cô đã ở biệt thự của bác Hanchun, nhưng chớp mắt một cái đã ở bệnh viện, hoán đổi thân xác biến mất có nghĩa là lúc nãy...
...Chaeyoung đã ở bệnh viện.
Lisa's pov
Chaeyoung đã gặp mặt Joohyun và Yerim, cả Seulgi nữa, mình chưa từng nói với cô ấy về Joohyun, có lẽ nào cô ấy hiểu lầm không, cô ấy đã ở đây, vậy thì bây giờ chắc chắn cô ấy đang ở tại biệt thự của bác mình.
- Yerim lúc nãy con có thấy Li appa có biểu hiện gì lạ không
Yerim gật đầu lia lịa nói: "Lúc nãy con thấy Li appa khóc nữa đó"
End pov
Khóc...
Chaeyoung...
Chết tiệt Lalisa
Lisa vội lao ra khỏi bệnh viện, vừa chạy vừa bấm số như điên để gọi cho Chaeyoung, cô ấy không nghe máy, Lisa lẩm bẩm liên tục cầu mong Chaeyoung nghe máy.
Chaeng à, nghe máy đi em, Li xin em đấy, Li muốn được giải thích, nghe máy đi em, đừng như vậy mà.
Lisa cố chạy ra đường và bắt một chiếc taxi, điện thoại vẫn áp chặt vào tai của mình. Rồi đầu dây bên kia có tiếng trả lời, giọng Chaeyoung nghèn nghẹn, dường như cô ấy đã khóc: "Li à"
Lisa vội vàng nói: "Chaeng, bây giờ em đang ở đâu, Li sẽ đến đó ngay "
"Em đang ở nhà"
"Được rồi, ở yên đó và đợi Li"
Lisa cuống cuồng chạy vào một chiếc taxi và liên tục hối thúc ông ấy chạy thật nhanh về nhà cô. Cô vừa mới hứa với bác của Chaeyoung là không để Chaeyoung khóc nhưng ngay lập tức cô đã không thể thực hiện đúng như lời cô hứa, cô đã ngại ngùng việc nói với Chaeyoung về Joohyun, cô sợ cô ấy sẽ hiểu lầm nhưng sự lo sợ ấy lại càng làm sự việc rối tung lên nữa. Cô đã nói với cô ấy rằng hãy cùng nhau tin tưởng và chia sẻ với nhau nhưng cô lại không làm đúng như vậy.
Có vẻ như ông trời cũng muốn trêu ngươi người khác, một đoạn đường dài về nhà cô lại kẹt xe cứng ngắt, kiên nhẫn mấy cũng chỉ nhích lên được vài phân. Lisa vội thanh toán tiền và lao ra ngoài. Ở đây còn cách nhà cô một quãng khá xa nhưng cô mặc kệ, Lisa cố chạy hết tốc lực về nhà mình, nơi đó có một người đang đợi cô ở đó và Lisa cần phải hoàn thành phép màu này thật trọn vẹn.
-------------------------
Chaeyoung đang đợi Lisa ở nhà, cô không biết bằng cách nào nhưng hình như bùa chú đã được hóa giải, cô đang trò chuyện với Joohyun thì bỗng nhiên bị lóa mắt bởi luồng sáng kì lạ ấy và quỵ xuống. Khi mở mắt ra cô đã thấy bác mình đứng trước mặt, ông ấy nói rằng cô bị ngất.
Khi cô về tới nhà thì Lisa gọi đến và bảo cô hãy ở nhà đợi. Cô nghĩ lúc nãy chắc Lisa đã thay cô đến gặp bác Hanchun, cô sợ rằng Lisa sẽ lại bị tổn thương bởi những lời nói của bác ấy mất.
Lisa vội mở cửa nhà và thấy Chaeyoung đang ngồi đợi cô ở phòng khách, Lisa nghĩ cô không phải đang chạy nữa mà là cô đang bay, ôm trọn cô vợ của mình vào vòng tay và siết thật chặt, cô sợ sẽ đánh mất cô ấy, cô gái của cô thật sự quá ngốc tại sao lại một mình đi tìm ra sự thật thế này, chắc chắn cô ấy đã đau lòng vì cô lắm, Lisa nhanh chóng giải thích trong khi vẫn ôm chặt lấy Chaeyoung:
- Li là appa nuôi của Yerim, Seulgi từng là tiền bối ở đại học của Li, nửa năm trước Seulgi bị bệnh nặng, Li vô tình biết được nên đã giúp đỡ gia đình họ. Em đừng hiểu lầm gì hết, giữa Li và Joohyun kết thúc từ lâu rồi. Bây giờ em là tất cả cuộc đời Li, em giữ trái tim của Li thì phải quan tâm tới nó, đừng nghi ngờ nó vì nó chỉ khắc duy nhất tên em thôi.
Không biết có phải vì mình nói sai hay không nhưng cô thấy Chaeyoung đang khóc trên vai của mình và lại liên tục đánh vào lưng cô. Cô gái này thật lạ, mỗi lần khóc là lại đánh người, nhưng Lisa sẵn sàng là người suốt đời chịu những cú đánh ấy, hôn lên đỉnh đầu Chaeyoung và cười mãn nguyện chờ cô vợ đáng yêu của cô nguôi giận.
- Chaeng ngốc, sao em lại không hỏi Li mà lại tự một mình chạy đi hả _ Lisa dịu dàng lau những giọt nước mắt trên gương mặt Chaeyoung, Lisa nhìn gương mặt đang phụng phịu của cô ấy, thiệt khiến người khác không thể kìm lòng mà.
- Li còn nói nữa, em đã đau lòng đến mức nào Li có biết không, tại sao lại giấu người ta những chuyện như vậy chứ _ Chaeyoung hờn dỗi trách móc Lisa, thút thít như một đứa trẻ, lúc nãy cô đau tưởng như chết đi được, cô tưởng rằng Lisa đã cùng Joohyun xây dựng một gia đình hạnh phúc và Yerim là con của Lisa, tới khi cô tới bệnh viện và vô tình biết được toàn bộ sự thật thì cô đã ngã quỵ xuống đất. Tỉnh lại đã thấy mình ở nhà bác Hanchun rồi.
- Li sợ em sẽ hiểu lầm, giờ Li biết Li sai rồi, em đừng buồn cũng đừng khóc nữa, sau này Li sẽ không để em phải đau lòng nữa đâu. Lúc nãy Li cũng đã nhận được lời chúc phúc của bác Hanchun rồi đấy.
- Li đã ? _ Chaeyoung ngạc nhiên vì lời nói vừa rồi của Lisa, cô vẫn luôn mong hai người thân duy nhất trên đời của cô sẽ hòa thuận với nhau, nhưng Lisa quá cứng đầu còn bác Hanchun lại không thích Lisa.
- Li đã hứa với bác ấy rằng sẽ yêu em, ở bên em và không bao giờ làm em buồn nữa _ ánh mắt Lisa tự tin nhìn vào đôi mắt của Chaeyoung khi cô nhắc lại lời hứa đó, Lisa chưa bao giờ cảm thấy chắc chắn như thế này trong đời, Chaeyoung là tất cả niềm hạnh phúc và mơ ước của cô trên cõi đời này và Lisa sẽ đánh đổi bất cứ điều gì để có thể cùng nắm tay cô ấy đi hết cuộc đời.
- Li nói thật chứ, sẽ không giấu em điều gì nữa, sẽ không làm việc quá nhiều nữa, sẽ không bỏ rơi em nữa. Li có hứa được không _ Chaeyoung đưa ngón út trước mặt Lisa, gương mặt vênh lên nhăn mũi thật đáng yêu, đừng trách là Lisa không nghiêm túc hay gì khác, chỉ tại Chaeyoung cố tình khiêu khích cô thôi.
Lisa gạt tay Chaeyoung ra, kéo sát vòng eo cô ấy vào người mình, lướt môi lên tai Chaeyoung thì thầm: "Li nghĩ chúng ta cần đóng dấu cho bảo đảm", Chaeyoung rùng mình trước động chạm khiêu khích vừa rồi của Lisa, cô ngượng đỏ cả mặt, đã lâu lắm rồi họ không có những hành động thân mật như việc sắp sửa diễn ra.
Lisa cười khúc khích trước gương mặt đang ngày một đỏ lựng của Chaeyoung, nhấc bổng cô ấy lên tiến vào phòng ngủ của cả hai, chiếm trọn đôi môi quyến rũ kia và trải dài nụ hôn ngọt ngào trong suốt đường đi, đến khi cả hai vào tới phòng ngủ thì Chaeyoung đã thanh toán xong chiếc áo sơ mi của Lisa. Lisa đặt Chaeyoung nhẹ nhàng xuống giường mà vẫn không cắt đứt nụ hôn của họ.
Ngọt ngào, yêu thương, nhung nhớ tất cả đều được cả hai trao đến cho nhau.
Vuốt ve, chạm vào và vỡ tan trong niềm hạnh phúc.
Sáng mai là thứ 7, có hai người không cần phải đi làm, nên mọi cứ việc từ từ.
-------------------------
- Hãy chuẩn bị tất cả tài liệu cần thiết của vụ kiện sắp tới, sáng thứ 2 hãy giao cho Lalisa tại cuộc họp Hội đồng quản trị – Choi Siwon hách dịch ra lệnh cho người thư kí của mình.
Hắn ta khẽ xoay xoay người lên ghế tưởng tượng việc được tận hưởng cảm giác chiến thắng trước Lalisa là như thế nào. Bao năm nay hắn luôn sống dưới cái bóng của Lalisa nhưng lần này nhất định hắn sẽ dìm được Lalisa xuống bùn.
.....................................
.
.
.
.
.
.
Tu bi ko tình iu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip