Chap 13: Tình địch

.....

Trên đường về, Hae Min đã mệt rã rời, vừa lên xe liền nằm ở trên ghế sau ngủ. Để con ngủ ngon giấc, Chaeyoung đành phải ngồi ở ghế phụ phía trước. Cảm giác này rất kỳ quái, giống như thời gian lại trở về trước khi bọn họ ly hôn, khi đó cô cũng là ngồi vị trí giống bây giờ, chỉ là trước kia cô còn có thể ở một bên đưa đồ uống cho Lisa.

"Lisa có nhớ ra cái gì không?"

"Rất đáng tiếc, cái gì cũng không nhớ ra."

"Vậy sao?"

Đối với quá khứ, trí nhớ của cô vẫn còn rất rõ ràng, thế nhưng Lisa lại nói quên. Có lúc chỉ là nghĩ như vậy, cảm thấy năm tháng đã đi qua giống như mình vừa xướng vừa đùa giỡn, trong lòng không khỏi thương cảm.

"Nếu không tin, cần gì phải hỏi Li."

Uy tín của Lisa kém như vậy sao? Mặc kệ Lisa nói thế nào cô đều không tin điểm này làm Lisa cảm thấy thất bại.

"Li là thương nhân, nói là uy tín, không cần thiết giở thủ đoạn lấy chuyện xưa đùa giỡn em."

Bị Lisa nói như vậy, Chaeyoung im lặng, không khí bên trong xe đột nhiên trở nên căng thẳng. Tình huống như thế vẫn kéo dài suốt một đoạn đường dài, đến khi Lisa không kềm chế được, phá vỡ cục diện bế tắc.

"Giúp Li lấy đồ uống đi."

"Cái gì?"

Lòng của cô chấn động, sững sờ nhìn Lisa.

"Li khát, giúp Li lấy đồ uống. Nghe không hiểu tiếng Hàn? Cần Li nói tiếng Anh sao?"

Giúp Lisa lấy đồ uống. . . . . . Vậy không phải tình huống giống trước kia? Trước đây mỗi lần lái xe Lisa cũng sẽ ăn vạ, cố ý muốn cô lấy thức uống và thức ăn cho Lisa.

Lisa nhớ ra cái gì đó sao? Hoặc căn bản là không mất trí nhớ?

Nhìn cô không nói lời nào cũng không cử động, nhìn Lisa vẻ mặt lại tràn đầy hoài nghi, Lisa sắp bị cô chọc giận.

"Sao vậy?"

"Lisa nhớ ra điều gì sao?"

"Không có! Cái gì cũng không nhớ ra."

Chaeyoung nhìn Lisa một cái, sau đó chậm rãi dời ánh mắt đi chỗ khác. Cô không hề muốn cùng Lisa tranh hơn thua, cũng không muốn đoán Lisa chuyện mất trí nhớ là thật hay giả, chỉ yếu ớt nói:

"Trước kia, Lisa luôn muốn tôi lấy thức ăn, đồ uống giúp, tôi cho là Lisa nhớ ra gì đó."

"Vậy sao? Vậy thì tiếp tục, nói không chừng thật sự có thể nhớ ra."

Lần này Chaeyoung không có làm trái lại, trực tiếp đem đồ uống đưa tới bên miệng Lisa, đáy lòng cô rất rõ ràng, tự mình làm thay vì nói giúp Lisa tìm trí nhớ, không bằng nói cô ôn lại ngọt ngào trước đây. Nhưng cô rất nhanh đã thấy hối hận vì làm như vậy. Nhớ lại càng nhiều ngọt ngào trước đây, lòng của cô lại càng đau.

Chaeyoung đổi thành đem đồ uống nhét vào tay Lisa, thu hồi tay mình lại, cũng rút lại tình cảm của cô. Mà Chaeyoung đưa đồ uống cùng Lisa bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, lòng của Lisa giống như hung hăng bị đụng một cái, nhưng không phải nghĩ đến quá khứ, mà bị Chaeyoung hấp dẫn sâu sắc.

Bởi vì bọn họ từng yêu nhau thật sâu, cho nên Lisa mới luôn không có cách nào dời ánh mắt từ trên người cô?
Nhưng lúc cô đem thâm tình trong mắt thu hồi, lại treo lên vẻ mặt lạnh lùng, tim của Lisa cũng rơi xuống theo, cảm giác cô không chỉ đóng lại chính lòng của cô, cũng đem Lisa che lại.

"Nếu như Li đẩy em vào địa ngục, vậy Li sẽ phụ trách kéo em trở lại."

Bất luận như thế nào, Lisa đều muốn nhớ tới, mặc kệ là ngọt ngào hay chuyện khổ sở, Lisa đều muốn tìm lại không sót một chút.

Nhìn Lisa, nghe Lisa son sắt thề mỗi ngày, biểu thị công khai, Chaeyoung rất muốn tin tưởng như vậy, nhưng đáy lòng của cô có một sức mạnh lần nữa kéo cô lại. Cô đã từng vô điều kiện tin tưởng Lisa, tin tưởng tình cảm bọn họ có thể chịu đựng bất kỳ khiêu chiến cùng đau khổ nào, dù cô luôn bị mẹ Lisa ức hiếp, cô cũng vẫn tin tưởng chỉ cần mình nghiêm túc thật lòng, đối phương một ngày nào đó sẽ tiếp nhận cô.

Nhưng sự thật chứng minh, cô mười phần sai, cô nghiêm túc thật lòng, cuối cùng chỉ đổi tới một tờ giấy thỏa thuận li hôn.

"Xin không cần nghĩ quá nhiều, tôi lại không thấy đang ở địa ngục, cũng không cần bất luận kẻ nào cứu giúp."

Lạnh lùng mở miệng, cô lần nữa lựa chọn đẩy Lisa ra. Nếu như cho rằng dội nước lã, bày sắc mặt, có thể khiến Lisa rút lui, Chaeyoung quá khinh thường Lisa rồi, Lisa lúc nói chuyện làm ăn rất kiên nhẫn, không đạt mục đích không dừng lại.

Trên thực tế, cô cũng không cho rằng mấy câu nói của mình có thể làm Lisa bỏ cuộc giữa chừng, nếu như Lisa lùi bước ngay từ đầu, thì không phải là Lisa cô biết. Hơn nữa thành thật mà nói, nhìn thấy Lisa, đáy lòng của cô vẫn có một tia vui sướng. Nhưng vì không để cho Lisa biết rõ mà kiêu ngạo, cô còn giả bộ gương mặt lạnh lùng, Lisa muốn cà phê cô không pha, Lisa quấn cô, cô cũng làm bộ như không thấy.

Mặc dù như vậy, nhưng lúc hai người chung đụng không khí hài hòa, đến khi Minho xuất hiện mới bị đánh vỡ.

Minho tới, còn mang theo một bó hoa hồng to, nói rõ là muốn theo đuổi Chaeyoung, nhưng vừa đưa hoa tới, liền bị Lisa châm chọc.

"Đầu năm nay tặng hoa thật quá cũ rồi."

"Người này xem ra phải là một cao thủ, không ngại truyền thụ mấy chiêu, để tôi có thể sớm ôm mỹ nhân về không?"

Minho cho rằng Lisa chỉ là khách quen của cửa hàng, cho nên nửa đùa đáp lại.
Lisa đá phải cửa sắt, nhất thời không có lời nào để nói, chỉ có thể tự hờn dỗi.
Hơn nữa Lisa tức giận, vì thái độ Chaeyoung đối đãi Minho đối với mình thật sự là khác nhau trời vực. Cô đối với Minho là vẻ mặt tươi cười, đối với Lisa là một khuôn mặt lạnh như khối băng, căn bản là phân biệt đối xử!

"Cà phê của Li đâu?"

Nhìn Chaeyoung đem cà phê đưa cho Minho, Lisa bất mãn hỏi.

"Sunny unnie, giúp Manoban tổng pha ly cà phê."

"Li muốn chính cô chủ đặc biệt pha chế."

"Trước sau có thứ tự, xin lỗi, ly này nên đưa cô trước." Minho đem ly cà phê trước mặt mình đưa cho Lisa, "Xin lỗi, khiến cô phải chờ lâu."

Thái độ của Minho, giống như mình là ông chủ quán cà phê này.

"Không cần, nhóc tới thì là khách, chúng tôi là người nhà có thể từ từ."

Lisa không chịu yếu thế, đem cà phê đưa về trên bàn của Minho.

"Người nhà? Cô là người thân của cô chủ?" Nếu là người thân, thì càng phải chào hỏi thật tốt để lót đường sau này. "Xin chào, tôi là Minho, là bạn của cô chủ."

"Bác sĩ Jung, ngưỡng mộ danh tính đã lâu."

Lần trước Lisa nghe Hae Min nói chú bác sĩ muốn dẫn bọn họ đi khu vui chơi, hôm nay Minho lại mang hoa tặng Chaeyoung, Lisa liền đoán được đối phương là nhân vật kia rồi.

"Cô biết tôi? Chaeyoung rất ít nói về cuộc sống riêng của mình với người khác, xem ra cô phải là người rất thân của cô ấy."

"Là rất thân, không sai."

Trên thế giới này, trừ appa umma con cái, đại khái không có thân phận gì so người bên gối thân thiết hơn rồi.

Hiểu được lời của Lisa có ngụ ý, hại Chaeyoung cả khuôn mặt đều đỏ . Minho không bỏ sót nét mặt biến hóa của Chaeyoung, bộ dạng cô ngượng ngùng, tựa như một người con gái đang nói chuyện yêu thương, mềm mại đáng yêu động lòng người, nhưng Minho biết rõ, cô lộ ra vẻ mặt này không phải bởi vì mình.

Mà giờ khắc này, trong tiệm chỉ có Minho và người trước mặt, cho nên Minho rất nhanh hiểu ra một chuyện.
Người này, không phải người thân của Chaeyoung, mà là chồng trước của cô.

"Thì ra là chồng cũ."

Sau khi biết thân phận của Lisa, Minho không hề ra vẻ phong độ nữa mà toàn lực phản kích.

"Đã là chồng cũ, chứng tỏ hai người đã không còn bất kỳ quan hệ gì, hơn nữa nếu như cô còn có chút lương tâm, cũng không nên trở lại quấy rầy cuộc sống của Chaeyoung."

"Bác sĩ Jung bây giờ hướng tôi hạ chiến thư sao?"

"Tôi nói cho nhóc biết, tôi sẽ không đem Chaeyoung giao cho loại không có trách nhiệm như nhóc."

Lisa cau mày, nhìn về phía Chaeyoung, không thông cảm hỏi:

"Li không có trách nhiệm? Em nói cho nhóc ta biết như vậy?"

"Tôi. . . . . ." Cô chưa bao giờ ở trước mặt nhắc tới Lisa người khác, cũng chưa từng ở trước mặt Hae Min nói Lisa không tốt, chính là muốn cho Hae Min đối với appa còn có một ấn tượng tốt.

"Cô ấy cái gì cũng không nói, là tôi tự quan sát được. Nếu như cô không phải là một người không có trách nhiệm, tại sao phải bỏ lại umma con bọn họ? Nếu như cô là người có trách nhiệm, như thế nào lại mặc cho một người phụ nữ yếu ớt cõng đứa trẻ nửa đêm chạy đến bệnh viện cấp cứu? Sự thật chính là sự thật, không cần người khác nói."

Mặc dù Lisa rất muốn kêu oan, nhưng lời nói lại không ra khỏi miệng. Lisa không biết tại sao mình và Chaeyoung ly hôn, không nhớ ra mình và cô từng yêu nhau, càng không biết, trong những năm mất trí nhớ, Lisa bỏ qua những thứ gì, lại khiến bọn họ chịu bao nhiêu đau khổ. Minho nói không sai, Lisa là người không có trách nhiệm, nên căn bản không có tư cách nói Chaeyoung phải tiếp nhận người đàn ông nào theo đuổi.
Mặc dù Lisa không muốn thừa nhận, nhưng lần trở lại này Lisa thua hoàn toàn.

Sau khi gặp Minho bị một phen đả kích, Lisa lý trí luôn luôn tỉnh táo, lựa chọn tạm thời để mình và mẹ con Chaeyoung giữ một khoảng cách, cố gắng để mình đầu tỉnh táo, khôi phục lại yên bình như cũ. Nhưng sự thật là, cả ngày luôn phập phồng không yên, cứ có cảm giác có một sức mạnh đem Lisa hướng tới nơi nào đó. Sức mạnh không rõ này khiến Lisa đứng ngồi không yên. Thật vất vả cầm cự đến tan làm, muốn về nhà, tay lái lại không nghe sai bảo, không tự chủ lại đi đến quán cà phê Only U.

Không hề dễ dàng lấy hết dũng khí bước vào quán cà phê, lại cách cửa thủy tinh thấy Chaeyoung và Minho vừa nói vừa cười, lập tức bước chân của Lisa lại dừng lại. Lisa biết, không thể trách Chaeyoung đối với mình lạnh nhạt, mấy năm nay, ở bên cạnh họ chính là Minho.

Nhưng ghen tỵ giống như là một loại cây mạt dược, như bệnh nan y, thấy dáng vẻ hai người vừa nói vừa cười, ngực Lisa giống như có cây đuốc đốt, phẫn nộ muốn giết người. Ngay cả một phút cũng không đợi được, Lisa xoay người rời quán cà phê, khởi động động cơ, tay lái chuyển một cái, trở lại con đường mình nên đi.

Thế nhưng Lisa lại mờ mịt bồi hồi lái xe trên ngã tư đường, không nhớ được gì, lo lắng lần nữa xâm nhập Lisa vừa rồi, mình là ai? Đây là nơi nào? Lisa hiện tại có tất cả đều là người khác nói cho Lisa biết, quá không thành thật, nhưng Lisa không tìm được con đường nên đi.
Cho dù về đến nhà, cũng không có người thân có thể chia hỉ nộ ái ố cùng mình.

"Lisa, một mình ngươi cũng có thể rất tốt."


.....

--------
Ố la la:))
Giám đốc ghen rồi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip