8
* Sáng hôm sau, lúc 5 giờ 10 phút, tại một câu lạc bộ thể thao gần học viện X*
*Cạch*
- Nhóc Lisa, hôm nay em đến muộn 10 phút. - Thầy Kwang Soo đứng ngay cửa ra vào nói.
- Thầy ơi là thầy. - Lisa thở dài, lắc đầu ngao ngán. Lisa đi thẳng một mạch vào phòng thay đồ.
- Lisa à, sao sáng nay mặt em khó chịu vậy? Bị táo bón hả? - Thầy Lee đi theo, vẻ mặt châm chọc Lisa.
- *cáu* Thầy đừng có làm vẻ mặt đó nữa - Lisa đưa chân ra đá thầy Lee, nhưng thầy đã nhanh chân tránh kịp.
- Cha chả, nhóc con hôm nay gan quá. Dám đánh lén thầy.
- Em đánh trước mặt mà, đâu có đánh lén. - Lisa lườm, đi thẳng vào phòng tập bỏ mặc thầy Lee đang trêu chọc.
- Hôm nay em trông có vẻ không được khỏe, bộ có chuyện gì sao nhóc? - Thầy Lee nghiêm túc hỏi.
- Brian...- Lisa ngồi trên ghế cúi gục đầu xuống.
- Hả?
- Chaeyoung muốn em chung nhóm với cô ấy và Brian. - Lisa thều thào, mặt vẫn cúi gầm.
- !!! - Thầy Lee thoáng ngạc nhiên. - Em định thế nào? Nếu không muốn thì...
- Em đồng ý rồi. - Lisa cắt ngang. - Em không có gì phải sợ anh ta hết, mọi thứ chỉ là đồn đại, sự thật không bao giờ bị vấy bẩn hết, chỉ có những kẻ cố tình che đậy nó thôi.
- Nếu em đã muốn vậy thì thầy không có ý kiến gì.
- Hơn nữa, em cảm thấy anh ta tiếp xúc với Chaeyoung chắc chắn có ý đồ tương tự, đôi mắt của tên khốn đó...em không bao giờ quên được.
- ..... - Thầy Lee im lặng, đặt tay lên vai Lisa.
- Thầy Lee à, nếu không phải vì thầy, em sẽ không bao giờ chấp nhận học chung lớp với con người khốn nạn đó đâu.
- Được rồi, nhóc con à. Thầy hiểu nỗi đau em phải chịu đựng mà. - Thầy Lee ngồi xuống bên Lisa, xoa đầu.
Lisa ngồi im lặng, không nói không rằng, để cảm xúc nhẹ nhàng trôi trong khoảng không vô định của trí não. Những cảm xúc ấy nhìn thấy được nhưng không thể điều khiển được, càng cố lờ đi chỉ làm nó hiện hữu càng rõ hơn. Lisa cảm nhận rõ sự ấm áp thân thuộc nơi bàn tay của thầy Lee. Bàn tay ấy cũng đã từng bất lực trước số phận của đời mình...
*Vào hai năm về trước, trước cả ngày xảy ra biến cố với Vũ Đình, cũng tại câu lạc bộ thể thao này, thầy Lee lúc đó đang làm huấn luyện viên môn Boxing...
- Chào em, em mới tới đây lần đầu đúng không? Em muốn đăng kí học môn gì? - Nữ tiếp tân nói.
- Để coi...em muốn tập bộ môn nào vận động mạnh một chút. - Lisa nhìn vào tờ quảng cáo, phân vân lựa chọn.
- Vậy thì có một số môn hợp với em đây, dance, boxing, muay và leo núi.
- Học phí môn nào rẻ nhất vậy chị?
- Nếu em tự tập thì học phí các môn boxing và muay là rẻ nhất vì nếu có thuê huấn luyện viên dạy thì cũng chỉ cần 1 hoặc 2 buổi là có thể tự tập được. Chị thấy em còn khá trẻ ( Lisa lúc này mới 14 tuổi) sao em không thử học nhảy? Học phí 30 đô(gần 500 nghìn) /tháng, còn boxing, muay học phí tự học 20 đô (khoảng 330 nghìn) /tháng, thuê huấn luyện viên 4 đô (khoảng 65 nghìn) /giờ.
- Vậy cho em đăng kí boxing đi. Lisa đặt tờ 20 đô lên bàn.
- Được rồi, em cho chị xin thông tin nhé, bao gồm tên, tuổi, địa chỉ hiện tại nhé.
- Em là Manoban LaLisa, 14 tuổi, địa chỉ ở...
Lisa rụt rè mở cửa đi vào phòng tập boxing, bây giờ là buổi chiều nên có rất nhiều người đang tập luyện. Cô đang hoang mang không biết bắt đầu từ đâu và như thế nào thì một người đàn ông đi tới chỗ cô.
- Ô, chào bé con. Em là người mới à?
Lisa e dè nhìn người đàn ông, khẽ gật đầu nhẹ.
- Được rồi, vào đây, anh hướng dẫn cho tập. - Người đàn ông nắm tay Lisa dắt vào.
- Nhưng em không có tiền thuê huấn luyện viên đâu. - Lisa giật tay ra khỏi tay người đàn ông kia.
- ....... - Người đàn ông mỉm cười. - Ra là vậy, thôi cứ vào đây đi, anh sẽ không lấy tiền của em đâu, bé con.
Người đàn ông ấy chính là thầy Lee. Thầy Lee lúc đó là người rất vui vẻ, hoạt bát, thầy 28 tuổi, đã kết hôn và vợ thầy đang mang thai 4 tháng. Một người đàn ông tràn ngập niềm hạnh phúc trong cuộc sống. Sau 1 tháng tập luyện cùng nhau, thầy Lee và Lisa đã ngày càng thân thiết hơn, lúc này thầy Lee mới nói ra "âm mưu" của mình.
- Nè nhóc con,tuy anh không lấy tiền của em nhưng em phải là đệ tử để anh sai vặt, lấy nước, mua đồ ăn giúp anh, như vậy là quá hời cho em rồi đó. - Thầy Lee cười khà khà.
- Thì ra là anh có tính toán cả rồi, đáng lẽ phải gọi anh là "ông chú" mới đúng với tuổi của anh đấy, ông chú thích sai vặt trẻ con.
- Haha, nếu là đệ tử của anh thì sau này sẽ là cô của thằng nhóc nhà anh đó, còn gọi là chú thì chỉ được làm chị thôi.
- Lêu lêu, em không thèm đâu. Con nít quậy lắm. - Thầy Lee cười đắc ý, xoa đầu Lisa mấy cái làm cô bé bực bội mà phản kháng lại.
- A a a, anh đừng xoa đầu em hoài như thế, nhỡ em không lớn nổi thì sao.
- Thì chịu lùn suốt đời chứ sao nữa, hahaha.
Suốt quãng thời gian đó, cứ hễ rảnh là thầy Lee lại mời Lisa về nhà chơi, cả thầy và vợ thầy đều xem Lisa như em gái trong nhà, Lisa cũng hay trêu "chị dâu" đủ thứ chuyện. Những lúc "chị dâu" mệt mỏi phải đi ngủ sớm, thầy Lee và Lisa lại tản bộ công viên cùng tâm sự mọi chuyện.
Gia đình thầy Lee cũng khá giả, sau khi tốt nghiệp đại học, thầy làm trợ giảng ở học viện X, sau 2 năm thì chính thức trở thành giảng viên, ngoài thời gian dạy, thầy còn đi làm huấn luyện viên ở câu lạc bộ. Cũng tại đây, thầy gặp được cô Kim, huấn luyện viên dạy lớp nhảy, hai người dần trở nên thân thiết rồi tiến đến hôn nhân sau 2 năm yêu nhau, cưới nhau được 1 năm thì vợ thầy mang thai, như hiện tại đây.
Thầy hay tự trêu bản thân mình:
- Em thấy anh trẻ con không? Mới 28 tuổi đã có vợ và chuẩn bị có con, nhà thì anh cũng chưa tự mua được mà phải nhờ tới bố mẹ. Chỉ có dư chút ít ỏi này sau này làm sao có tiền mua sữa cho con đây.
Thầy nói thì nói như thế, nhưng bản thân thầy lúc trước đi làm bao nhiêu đều đưa hết một nửa cho bố mẹ tiêu, thầy bảo thầy không có tiêu vào đâu hết, giữ nhiều để làm gì. Bố mẹ thầy lấy số tiền thầy đưa suốt 3, 4 năm trời, bù thêm một ít mua một căn nhà cho con trai đứng tên. Thầy biết được liền rầu rĩ, than vãn với bố mẹ mãi một tuần. Thầy Lee là thế, lúc nào cũng lo nghĩ cho người khác, hết lòng vì những người thầy thương yêu, một mẫu người đàn ông lí tưởng của bao cô gái.
Còn Lisa thì đáng thương hơn. Mẹ cô mất từ lúc cô 3 tuổi, bố thì làm việc trong quân ngũ 1 năm về được có một vài lần, chỉ có thể gửi tiền về chu cấp cho Lisa. Lisa lúc nhỏ ở với dì và em họ của cô, Stephen Bonita. Đến khi 12 tuổi, Lisa xin được ra ở riêng trong một căn nhà nhỏ của ông bà để lại. Thấy Lisa kiên quyết như thế, dì phải đành để đứa cháu nhỏ chuyển ra ở một mình. Cô tham gia câu lạc bộ để có sức khỏe tốt, đặc biệt là để không bị bạn bè chọc là kẻ yếu đuối. Có một lần, Lisa xông vào đánh một bạn cùng lớp vì bạn đó nói Lisa là "con nhỏ không có cha mẹ", nhưng vì quá yếu nên bị bạn đó to con gấp đôi vật ngược lại, đánh cho ra tương. Mỗi lần nghe Lisa kể về cuộc đời mình, thầy Lee lại cười khoái chí.
- Sao anh cũng cười em?
- Anh cười em vì em là một cô bé rất đặc biệt, có cá tính rất mạnh đó.
- Cá tính mạnh cũng đâu có ra tiền. - Lisa bĩu môi.
- Nó sẽ không ra tiền nhưng nó sẽ khiến em trở thành một người thu hút tiền.
- Anh lại nói những điều khó hiểu nữa rồi.
Thầy Lee lại xoa đầu Lisa, ánh mắt tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Lisa ngước lên nhìn vào đôi mắt thầy, trong lòng cô cũng tràn ngập niềm yêu thương. Tình yêu thương giống như giữa những người thân trong gia đình với nhau. Hai người họ đi dạo rất lâu, dọc theo những con phố, đôi khi đùa giỡn rượt đuổi nhau, khi mệt thì ghé vào tiệm mì bên đường ăn một bát cho ấm bụng. Tiết trời hôm đó thật đẹp, bầu trời không chút gợn mây lấm chấm một vài ngôi sao. Không biết là do cảnh đẹp thật hay chính tâm trạng của bọn họ đã làm cho mọi thứ xung quanh đều trở nên tốt đẹp. Lisa rất thích nhìn thầy Lee cười, cảm giác thật thân thuộc mà đã từ lâu cô không có được. Nhưng cô không biết rằng, đây là lần cuối cùng được nhìn thấy thầy cười hạnh phúc...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip