15

Nhà cũ Kim gia.

Vào mùa đông khó có được một ngày nắng ấm áp, Lisa ngồi ở trước cửa sổ, vừa bồi Kim lão phu nhân nói chuyện phiếm, vừa giúp bà quấn len, bên cạnh là khăn quàng cổ đã đan được một nửa.

Kim lão phu nhân có một sở thích, vào mùa đông mỗi năm, nhất định phải đan cho mỗi đứa cháu trong nhà một chiếc khăn quàng cổ.

Sở thích này đã bảo trì mười mấy năm nay, thế nên phòng để quần áo của Lisa cũng treo một đống khăn quàng cổ, có điều mỗi một chiếc khăn quàng cổ đều có màu sắc và hoa văn không giống nhau.

"Sao cứ nhìn điện thoại hoài vậy? Có phải đang đợi điện thoại của ai hay không?" Kim lão phu nhân đeo kính lão, liếc mắt nhìn Lisa một cái, tay không nhanh không chậm đan len.

"Không có gì." Lisa cười hì hì cất điện thoại, nhặt cuộn len lăn đến một bên bỏ vào trong rổ, nghĩ thầm: Không biết tên tra công kia có giải trừ hôn ước chưa.

Ngày hôm qua Jisoo đã đảm bảo với nàng, hôm nay sẽ đến gặp Kim lão phu nhân đề nghị chuyện giải trừ hôn ước, làm cho Lisa cả một đêm ngủ cũng không ngon, sáng nay tỉnh lại vẫn luôn suy nghĩ chuyện này.

Nàng quyết định chờ đến buổi tối mới hỏi Jisoo.

Nhưng mà còn chưa tới buổi tối, vừa ngủ trưa dậy, Lisa đã nhận được một tin nhắn: "Tháng sau tôi Mino sẽ kết hôn, về sau chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa."

Người gửi là Jisoo.

"Mẹ nó!" Lisa trừng mắt nhìn tin nhắn kia, đầu óc trong nháy mắt trống rỗng, phản ứng đầu tiên chính là nghi ngờ bản thân còn chưa tỉnh ngủ, dùng sức xoa xoa hai mắt.

Tin nhắn vẫn còn trên màn hình, mỗi một chữ đều rành mạch đập thẳng vào mắt nàng, người gửi tin nhắn vẫn như cũ là Jisoo.

Đại khái qua mười mấy giây, Lisa rốt cuộc cũng phản ứng lại, không khỏi mím môi, trong lòng lập tức dâng lên một cổ hỏa khí.

Ngày hôm qua đồ khốn này còn đảm bảo với nàng, tuyệt đối sẽ không kết hôn với Mino, hiện tại lại nhắn tin nói đừng liên lạc với nhau nữa.

Xem nàng là con khỉ trong rạp xiếc sao?

"Khốn nạn!" Lisa nổi giận đùng đùng gọi điện thoại cho Jisoo.

Điện thoại truyền đến tiếng chuông quen thuộc, sau khi vang lên đến giây thứ 59 giây mà không có người tiếp, tự động cúp máy.

Lisa lại gọi thêm lần nữa.

Vẫn không có ai tiếp.

Một bụng đầy ủy khuất cùng tức giận nghẹn ở trong lòng, lại không tìm thấy đối tượng để phát tiết, Lisa gần như phát điên, một hơi gọi hơn ba mươi cuộc điện thoại.

Nhưng một cái vẫn không có người tiếp, ncô tin trên WeChat cũng không trả lời.

Thời điểm gọi lần thứ ba mươi tám, Lisa nghe được một giọng nữ máy móc lãnh đạm: "Rất xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi không thể thực hiện......"

Nàng bị Jisoo kéo đen.

Rầm!

Lisa nện một quyền lên giường, đôi mắt đỏ bừng, lẩm bẩm nói: "Họ Kim, chị rất lợi hại, dám chơi tôi thêm một lần nữa."

Lần trước, rõ ràng mấy ngày hôm trước còn ở trên giường lăn lộn với nàng, chưa tới hai ngày đột nhiên gửi cho nàng một tấm thiệp mời kết hôn.

Lần này cũng như thế, ngày hôm qua còn ôm nàng thề non hẹn biển, hôm nay lại nói muốn kết hôn với Mino, sau đó quăng nàng sang một bên, ngay cả điện thoại cũng không tiếp.

"Chị sợ tôi sẽ dây dưa chị...... Ngay cả điện thoại của tôi cũng không dám tiếp." Lisa cười nhạo nói, hai mắt ngày càng đỏ.

Nàng nghĩ, không liên lạc thì không liên lạc thôi.

Lần này Lisa không còn náo loạn, cũng không cần một lời khẳng định rõ ràng nào nữa.

Giống như lời tên khốn kia nói, mọi người đều là người trưởng thành, có một số việc không cần thiết phải nói trắng ra.

Nàng đi tìm Jisoo, tương đương với tự rước lấy nhục.

Lisa ở trong phòng phát ngốc thật lâu, thẳng đến gần tối mới đi ra ngoài.

Nàng mới từ phòng ngủ lầu hai đi ra, liền nghe được có người đang nói chuyện ở phòng khách dưới lầu.

"Tiểu Soo nhà chúng tôi tháng sau sẽ kết hôn, nhưng gần đây vẫn luôn có chút tin đồn nhảm nhí, nói Lisa nhà chị quá thân cận với Tiểu Soo."

Giọng nói này có lẽ là của một người già, trong cổ họng như có chứa cát, nghe hơi khàn khàn, ngữ khí cũng có chút không tốt.

Trong lòng Lisa căng thẳng, bước nhanh đi đến lan can, nhìn xuống dưới lầu liền thấy.

Trên sô pha là một bà cụ gầy ốm đang ngồi, đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt khô gầy, nhưng tinh thần vẫn còn rất minh mẫn.

Lisa đã từng xem qua ảnh chụp đại gia đình Kim Jisoo ở trên mạng, liếc mắt một cái đã nhận ra bà cụ kia chính là bà nội của Jisoo, Kim lão phu nhân.

Tuy rằng hai nhà Kim gia đều là gia tộc hào môn lớn ở thành phố G, nhưng giao tình giữa hai nhà không mấy sâu đậm, ngày thường Kim gia cũng chưa từng tới cửa thăm hỏi.

Hôm nay bà nội Kim đột nhiên tới đây, nói mấy câu ám chỉ, hơn nữa còn nói trước mặt bà ngoại nàng.

Tựa như khi còn nhỏ ở bên ngoài gây họa, bị người ta tìm phụ huynh cáo trạng. Giờ phút này bà ngoại là bậc phụ huynh, trong lòng chắc ccô rất không thoải mái.

Lisa không khỏi nắm chặt lan can, trên mặt nóng rát, vừa hổ thẹn vừa khó chịu không thôi.

Trong phòng khách, bà nội Kim đã sớm cho người đi cất hộp kim chỉ.

Bà mặc một bộ sườn xám ưu nhã, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng nhu hòa của người phụ nữ Giang Nam.

Bà nhã nhặn nói: "Tôi nghe Tiểu Lice nói nó có cùng cháu gái nhà chị ăn cơm vài lần, chuyện này hình như cũng không quá thân cận đi? Tiểu Lice tuy rằng có chút hồ nháo, nhưng làm việc luôn có chừng mực, trừ phi nó bị người ta lừa."

Khuôn mặt khô gầy của bà nội Kim lập tức nghiêm khắc lên: "Ý của chị là, Tiểu Soo nhà tôi lừa gạt cháu ngoại của chị?"

"Ai, chị tức giận cái gì, tôi cũng chưa nói cháu gái nhà chị gạt người." Ngữ điệu của Kim lão phu nhân vẫn chậm rãi trang nhã như cũ, "Lời nói vô căn cứ làm sao có thể tin, hà tất gì lại vì chuyện nhỏ này mà nghi ngờ cháu gái của mình."

Bà nội Kim ngoài cười nhưng trong không cười: "Đúng vậy, tôi cũng không tin. Chỉ là miệng người đời vô cùng đáng sợ, mà bà già tôi đây lại rất sĩ diện, không muốn đã từng tuổi này rồi mà còn bị người ta chỉ trỏ nói ra nói vào."

"Bọn nhỏ chỉ đơn thuần là bạn bè mà thôi." Kim lão phu nhân bưng trà hoa lên, nhấp môi uống một ngụm.

Bà nội Kim nói: "Tiểu Soo là đứa cháu mà tôi yêu thương nhất, tôi tất nhiên sẽ không can thiệp chuyện nó giao lưu bạn bè. Chỉ sợ có một số người, mình xem cô là bạn bè, cô lại sinh ra tâm tư khác, đến lúc đó nháo loạn làm người ta chê cười, mặt mũi cũng đều mất sạch."

Lời này rõ ràng là ám chỉ Lisa dụng tâm kín đáo với Jisoo, nói khó nghe hơn, chính là Lisa câu dẫn Jisoo.

Kim lão phu nhân thu lại tươi cười trên mặt.

Vừa muốn phát hỏa, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của Lisa: "Bà ngoại, ngài nói sai rồi, con và Jisoo ngay cả bạn bè cũng không phải."

Lisa đi đến bên người Kim lão phu nhân, ôm bả vai bà ngồi xuống, cười tủm tỉm nhìn về phía bà nội Kim: "Ngài cũng đừng nghe những lời vô căn cứ mà người ta nói, con đây không phải người nào cũng làm bạn bè. Cũng giống như cháu gái Jisoo của bà đây, nói khó nghe hơn, con thật ra cũng rất phiền chị ta."

Bà nội Kim không nhịn được, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lisa.

Lisa không chút để ý, nhịp nhịp chân, một bộ dáng cà lơ phất phơ.

Kim lão phu nhân nhẹ giọng quát lớn: "Tiểu Lice, cho dù là lời nói thật, con cũng không thể nói như vậy ở trước mặt trưởng bối nhà người ta."

Bà nội Kim: "......"

Lisa thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Đừng nhìn bà ngoại nàng dịu dàng nhã nhặn, nếu chọc tới bà, thì một chút cũng không khách khí.

Bà nội Kim liếc mắt nhìn Lisa một cái: "Nếu đã như vậy, tôi cũng không còn gì để nói. Hy vọng cô đừng có khẩu thị tâm phi, miễn cho làm người khác chê cười, truyền ra ngoài còn tưởng rằng cô là người dám làm mà không dám nhận."

Kim lão phu nhân lập tức nói: "Đứa nhỏ nhà tôi đương nhiên sẽ không làm những chuyện như vậy, hy vọng đứa nhỏ kia cũng quang minh lỗi lạc như chị nói."

"Tôi tất nhiên sẽ quản giáo cháu gái tôi thật tốt." Bà nội Kim cười lạnh một tiếng, kêu người đẩy xe lăn rời đi

Bà nôi Kim chân trước vừa đi, sau lưng Kim lão phu nhân liền nhéo lỗ tai Lisa, tức giận hỏi: "Con và Jisoo rốt cuộc là thế nào? Con tốt nhất thành thật nói rõ ràng cho ta!"

"Đau đau đau...... Bà ngoại, con sai rồi......" Lisa đáng thương hề hề xin tha.

Nhưng lần này xin tha cũng vô dụng, Kim lão phu nhân hiển nhiên tức giận không hề nhẹ: "Mau nói. Còn có lệ với ta, ta lập tức nói cho chị con biết!"

Lisa nghĩ đến thủ đoạn độc ác của Jennie, một quyền liền có thể đánh gãy mũi người ta, đành phải đem chuyện giữa mình và Jisoo nói ra toàn bộ.

Đương nhiên, nàng chỉ nói trong khoảng thời gian này phát sinh một ít việc, chuyện trước kia cũng không đề cập quá nhiều.

"Con và tên tra công kia chính là như vậy, đã chia tay rồi." Lisa chột dạ lại áy náy, cúi đầu không dám nhìn bà ngoại.

Vừa mới dứt lời, "Bang!" Một tiếng, trên mặt nàng liền ăn một cái tát.

Lisa khó có thể tin ngẩng đầu, thần sắc vô cùng mờ mịt, thất thố gọi một tiếng: "Bà ngoại......"

"Đừng có gọi ta!" Kim lão phu nhân tức giận đến giọng đều phát run.

Lisa mím môi, không biết nên làm cái gì bây giờ.

Nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Kim gia, người Kim gia trên dưới đều rất yêu thương nàng, đặc biệt là Kim lão phu nhân, xem nàng như cháu ruột, chưa bao giờ bỏ mặc nàng một mình.

Nàng thường xuyên gây chuyện bên ngoài, Kim lão gia tử tức giận muốn đánh nàng, Kim lão phu nhân sẽ là người luôn đứng ra che chở.

Lần này bà ngoại lại đánh nàng, Lisa lẩm bẩm nói: "Con xin lỗi, bà ngoại, con làm ngài và Kim gia mất mặt."

Kim lão phu nhân đau lòng nói: "Ta đánh con, không phải vì con làm mất mặt Kim gia, mà là vì con không biết yêu quý bản thân mình!"

"Con biết rõ Jisoo và Jung gia có hôn ước, con còn muốn ở bên cô ta! Nếu cô ta là một người phụ nữ có trách nhiệm, cô ta sẽ không dây dưa không rõ với con. Nhưng cố tình cô ta không phải, con nhìn lầm người rồi!"

Lisa há miệng thở dốc, muốn nói gì đó, nhưng một chữ nàng cũng không nói nên lời.

Những ủy khuất cùng chua xót thật vất vả mới áp xuống được, đột nhiên tại giây phút này liền trào dâng, nháy mắt nuốt chửng nàng.

"Chị ta nói với con, chị ta không có tình cảm với Mino, bọn họ chỉ là hôn nhân hợp đồng...... Chị ta còn đảm bảo với con, nhất định sẽ giải trừ hôn ước......"

Kim lão phu nhân càng tức giận hơn: "Cô tâ nói như vậy mà con cũng tin? Hay cho con ngày thường thì rất sáng suốt, thời khắc mấu chốt thì ngược lại nhu nhược như vậy!"

Lisa đỏ mắt, giọng nói khàn khàn: "Con cũng không biết vì cái gì mà con lại tin lời chị ta nói."

"Con thật là muốn tức chết ta......" Kim lão phu nhân ôm ngực, giận sôi máu.

Lisa vội vàng đỡ bà ngồi xuống, thần sắc một mảnh ảm đạm.

Kim lão phu nhân thở hổn hển, nhìn thấy bộ dáng Lisa thất hồn lạc phách, đau lòng không thôi.

"Thôi." Bà nhẹ nhàng thở dài, phân phó người hầu đem thuốc mỡ tiêu sưng tới.

Vừa rồi Lisa ăn một cái tát, tuy rằng Kim lão phu nhân không dùng quá nhiều sức lực, nhưng mặt Lisa vẫn có chút sưng đỏ.

Kim lão phu nhân thoa thuốc mỡ cho nàng, nhẹ giọng nói: "Con vẫn là nên đi M quốc học tập đi, trở về giúp đỡ chị con."

Lisa cái gì cũng không nói.

Buổi tối, nàng nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại cũng ngủ không được.

Từ buổi chiều nàng điên cuồng gọi điện thoại cho Jisoo cho đến bây giờ đã trôi qua 9 tiếng, Jisoo trước sau đều không gọi lại cho nàng.

Kỳ thật bà nội Kim tự mình tìm tới cửa đã nói lên tất cả: Jisoo không có khả năng giải trừ hôn ước với Mino.

Nhưng mà Lisa vẫn tiếp tục đi vào vết xe đổ, mặc dù bị Kim lão phu nhân đánh một cái tát, mắng một trận, đáy lòng nàng vẫn như cũ có một tia chờ đợi.

Nàng không thể khống chế hồi tưởng lại lời hứa hẹn của Jisoo ngày hôm qua.

Lúc ấy biểu tình Jisoo nghiêm túc như vậy, ngữ khí chân thành như vậy, làm sao có thể lừa nàng đây?

Đêm khuya tĩnh lặng, Lisa bỗng nhiên giơ tay che đi đôi mắt, một giọt nước mắt lặng yên không tiếng động từ khóe mắt chảy xuống.

Ba ngày sau, một chiếc xe sang trọng chở Lisa cùng vali hành lý từ nhà cũ Kim gia chậm rãi lăn bánh, hướng tới sân bay quốc tế.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip