Ghen tị

Lớp 10A5 hôm nay sẽ thuyết trình về một chủ đề khá thú vị: “Sự hấp thụ nước của cây cối.” Cả nhóm Minh, Châu, Phong và Vy đã chuẩn bị từ lâu, nhưng Minh Châu vẫn cảm thấy căng thẳng. Cô luôn không thoải mái khi phải đứng trước cả lớp, mặc dù cô biết đây là một phần quan trọng trong việc thể hiện bản thân.

Phong đứng lên trước, cầm mic tự tin bắt đầu: “Chào các bạn, hôm nay nhóm chúng tôi sẽ chia sẻ về sự hấp thụ nước của cây cối, một quá trình sống còn với thực vật.” Phong nói với giọng điềm tĩnh, thu hút sự chú ý của cả lớp.

Minh Châu nhìn vào bài thuyết trình của mình, rồi bước lên, tiếp tục: “Cây cối hấp thụ nước chủ yếu qua rễ. Nước sẽ được vận chuyển lên thân và lá thông qua mạch gỗ. Nhưng không chỉ vậy, việc cung cấp đủ nước sẽ giúp cây phát triển khỏe mạnh và duy trì sự sống.”

Vy đứng bên cạnh Minh Châu, nhưng cô không nhìn vào bài thuyết trình mà lại cố tình nhìn Phong, nở một nụ cười hơi gượng gạo. Vy không thể giấu được sự ghen tị nhỏ trong lòng, mặc dù cô cố tỏ ra bình thường. Cô cũng không muốn để mọi người thấy sự không hài lòng của mình.

Minh bước lên tiếp theo, bắt đầu phần thí nghiệm. Anh giả vờ làm cây thiếu nước, đứng khom người, tay dang rộng như những nhánh cây khô héo. Cả lớp bật cười vì sự hài hước và nhập vai của Minh.

Phong giải thích tiếp: “Như các bạn đã thấy, khi cây không đủ nước, chúng sẽ khô héo và không thể phát triển bình thường. Đây là một thí nghiệm để minh họa cho quá trình hấp thụ nước của cây cối.”

Minh Châu tiếp tục giải thích về cách nước được hấp thụ và vận chuyển trong cây. Cô thấy Vy lặng lẽ đứng bên cạnh, mắt thỉnh thoảng liếc sang Phong. Có lẽ Vy đang cảm thấy một chút không vui vì sự chú ý mà Phong dành cho Minh Châu.

Sau phần thuyết trình, lớp vỗ tay nhiệt liệt. Minh Châu cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút mệt mỏi. Phong quay sang cô, nở nụ cười: “Làm tốt lắm, Châu.”

Minh Châu gật đầu, nhưng vẫn không thể bỏ qua ánh mắt lạnh lùng của Vy. Vy đứng một mình ở một góc, ánh mắt không mấy vui vẻ. Phong nhận thấy điều đó nhưng không nói gì. Anh chỉ quay sang Minh Châu, mỉm cười: “Đi ăn trưa không?”

Minh Châu lặng lẽ gật đầu, rồi cả hai rời khỏi lớp. Vy nhìn theo họ, trong lòng đầy sự khó chịu. Cô không thể phủ nhận rằng cô cảm thấy ghen tị khi thấy Phong luôn bên cạnh Minh Châu. Đặc biệt, ánh mắt của Phong và Minh Châu khiến Vy cảm thấy như mình đang bị bỏ rơi.

Vy bước ra khỏi lớp, giọng nói vang lên với vẻ châm chọc khi đi ngang qua nhóm Minh Châu: “Nhìn hai người như thể không có ai khác trên thế giới này vậy.”

Phong liếc nhìn Vy, cười nhẹ nhưng không trả lời. Minh Châu cảm thấy hơi khó chịu, nhưng cô chỉ im lặng đi theo Phong. Vy luôn là người như vậy, lúc nào cũng tìm cách làm mình nổi bật, nhưng Minh Châu không muốn bận tâm.

Khi đến căn tin, Phong và Minh Châu chọn một bàn gần cửa sổ. Phong nhìn Minh Châu, cười nói: “Mày thấy hôm nay thế nào? Tao thấy mày thuyết trình ổn mà.”

Minh Châu chỉ gật đầu, nhẹ nhàng trả lời: “Ổn thôi, cảm ơn.”

Vy bước vào căn tin một lúc sau, nhìn thấy Phong và Minh Châu đang ngồi ăn. Cô không thể bỏ qua cơ hội này, cố gắng bước đến gần và ngồi vào bàn cạnh họ, ánh mắt không giấu được sự khó chịu. “Ồ, hay quá nhỉ, xem ra hai người hợp cạ nhỉ?” Vy nói, giọng có chút mỉa mai.

Phong quay sang Vy, cười nhẹ: “Không sao, Vy cứ ngồi đi. Cảm giác này cũng giống như việc thuyết trình thôi, không có gì phải lo.”

Minh Châu cảm thấy một chút không thoải mái, nhưng cô không muốn làm lớn chuyện. Cô chỉ tiếp tục ăn, mắt nhìn xuống bàn, tránh ánh mắt của Vy. Sự ghen tị của Vy đã rõ ràng, nhưng Minh Châu không muốn phải giải thích gì thêm.

Phong có vẻ nhận thấy sự khó chịu trong không khí, anh cố gắng phá vỡ bầu không khí căng thẳng bằng một câu nói vui vẻ: “Vy, có gì đừng cứ giữ trong lòng nhé. Thế nào, mày có muốn mời chúng tao ăn tráng miệng không?”

Vy không trả lời, chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi quay mặt đi, ánh mắt vẫn không rời khỏi Minh Châu. Cô không thể hiểu được tại sao Phong luôn thân thiết với Minh Châu, dù cả hai có vẻ chẳng có gì đặc biệt.

Minh Châu cảm thấy hơi bực bội, nhưng rồi cô cũng nhận ra một điều: mình không cần phải quan tâm đến Vy quá nhiều. Dù sao đi nữa, cô cũng biết rằng mối quan hệ giữa cô và Phong không phải là điều ai có thể hiểu hết được.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip