Thể loại : Hành động, Hài, Lãng mạng , Ngược ( theo con tác giả nghĩ ),...Nội dung : Nếu Harry không được gia đình nhà dì dượng nuôi dưỡng, nếu Harry sống hạnh phúc, nếu Harry ' câm ', nếu Harry là một đứa trẻ im lặng nhưng hiếu kỳ...Nếu như thế có đủ để thay đổi những sự tình đáng tiếc hay số phận của chính cậu HOÀN :))))))P/s: Đang trong giai đoạn sửa chính tả.…
Thứ nhất, vì quá yêu couple Cẩm - Sách nên mình muốn lọc riêng những khoảnh khắc của họ trong từng chương. Mình không quan tâm đến vấn đề logic, chỉ cần xuất hiện cả hai thì mình sẽ tách ra.Thứ hai, vì mình trích từ nhiều nguồn nên nếu editor có đọc được thì cũng mong các bạn hãy thông cảm cho trái tim của một hủ nữ vì trót yêu Cẩm - Sách quá nhiều nha!!!…
Ghen là một trạng thái cảm xúc tâm lý của con người phản ánh những suy nghĩ mang tính tiêu cực được biểu hiện bằng cảm giác bất an, sợ hãi, và lo lắng về một sự mất mát, vuột vỡ. Người ta vẫn thường nói yêu và ghen luôn đi cùng với nhau, khi yêu là sẽ có ghen tuông, tình yêu thì phải có chút ghen thì mới tạo nên món ăn tình yêu nhiều màu sắc mùi vị, có ngọt có chua có cay đắng...Đó là đôi dòng tâm sự về ghen trong cuộc sống thường ngày. Nhưng với tác giả Thượng Quan Miễu Miễu thì chữ ghen này được thể hiện ra sao trong tác phẩm truyện ngôn tình Trung Quốc "hợp đồng hôn nhân 100 ngày".Vậy trong tác phẩm của mình với tâm lý các nhân vật + bối cảnh sống thì tình yêu và Ghen được tác giả truyện hợp đồng hôn nhân 100 ngày diễn tả ra sao? Mọi người cùng đến với nội dung chính của truyện : Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt.Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy. Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến.Diễn biến câu truyện hay này khi anh chặn đường cướp người: "Nhóc con, ba là ba của con!" Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: "Anh ta thực sự không phải!" Dưới dáng vẻ lạ…
Tác giả: Ngô Tiếu Tiếu.Thể loại: Xuyên không, nữ cường, HE.Tình trạng bản gốc: Hoàn thành.VĂN ÁN:Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lâm phong, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày đêm.Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người đau đầu,.Giang hồ đồn đại danh xưng quỷ y, Diêm vương muốn người chết canh ba, Lãm Nguyệt giữ người đến canh năm.Đêm hội hoa đăng, lần đầu tiên găp mặt, hắn ép nàng vào góc tường lạnh lùng uy hiếp: "Đừng cử động, ta mượn một nụ hôn."Vân Nhiễm vốn định dùng một châm đẩy hắn vào chỗ chết, lại phát hiện ra hắn đang bị trọng thương bèn ra tay cứu giúp.Vân Nhiễm, đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, sự thật tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Một hồi cao trào, bị vị hôn phu từ hôn nhận lấy vô số châm chọc khiêu khích, Vân Nhiễm nàng dễ bị người khác bắt nạt lắm sao?…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…