Chiến đấu vì sự sống
_ Trời ơi ! ( Myth hét lớn ) Alita , sao lại thế này?
Nghe tiếng hét ấy, đôi mắt đang nhắm của Alita hé mở. Nhận ra cô vẫn còn đang đứng trên ghế, anh tự hiểu mình vẫn còn cơ hội dù rất mong manh.
_ Alita!( Myth lại la lớn ) Em có nghe anh nói không ? Tỉnh lại đi! Em đang bị điều khiển đó !
Quả thật như vậy, Alita không còn làm chủ bản thân được nữa. Tay cô như cứng đơ, chỉ có đôi chân cựa quậy như muốn đá văng cái ghế đi. Nhận ra điều này, anh vội chạy lại đứng lên ghế giữ chặt nó lại.
_Alita , tỉnh lại đi, có anh đây đừng sợ !
Nhưng không sợ sao được. Anh đã từng vào căn phòng này và cậu biết cái cảm giác kinh khủng lúc ấy thế nào. Hoàn cảnh bây giờ cũng không khác gì, thậm chí còn tồi tệ hơn. Chính anh giờ đây cũng bủn rủn chân tay trước thế lực bóng đêm vô hình, một ma lực bao phủ cả căn phòng. Khác với lần trước, lúc này anh còn thấy cả những cái bóng đứng xung quanh phòng và nghe được nhiều âm thanh có vẻ như vang vọng từ bên kia thế giới. Thế nhưng đó không phải là nỗi lo trước mắt. Anh phải tìm cách giúp Alita thoát khỏi cái thòng lọng. Trong khi đó, chiếc ghế dưới chân bắt đầu động đậy như muốn hất cả hai đứa ra. Nó như bị một ma lực xui khiến, và nếu không có nỗ lực của Myth , cái ghế có lẽ đã rời khỏi chân Alita. Nói cái ghế này là một hiện vật của quỷ cũng không sai, vì nó không giống với bất kỳ loại ghế nào trong trường; và có lẽ sau mỗi vụ treo cổ trước đây, cái ghế đã biến mất không để lại dấu vết, nên không ai biết làm cách nào mà các học sinh lúc trước có thể treo cổ trong một căn phòng kín và hoàn toàn trống rỗng
_ Alita, tỉnh dậy đi !
Nói rồi anh ôm chặt lấy cơ thể lạnh ngắt của cô, hy vọng rằng nếu được truyền nhiệt, cô có thể cử động lại. Thời gian lúc này chỉ còn tính từng giây, anh liên tiếp hôn môi Alita và đồng thời thổi hơi vào trong người cô. Những nỗ lực ấy cũng có kết quả. Alita dần tỉnh lại và đang cố gắng kiểm soát bản thân. Mừng rỡ, anh lấy trong túi quần một con dao nhắm vào đoạn dây thừng trên đầu Alita .. Dường như hiểu được ý định của Myth , cái ghế càng rung mạnh hơn. Từng cơn gió lạnh tê tái thổi qua làm Myth run tay nên cắt sợi dây một cách khó khăn. Khi không thể làm nhụt chí anh, căn phòng bắt đầu xuất hiện những làn khói mờ ảo, nhưng chúng không như những làn sương khác. Chúng vây quanh tay anh như muốn trói anh lại. Vẫy vùng, Myth may mắn rút tay thoát khỏi làn khói ấy nhưng lại làm rơi con dao. Anh vội nhảy xuống ghế lượm lên trước khi nó bị ma quỷ cướp mất, nhưng lại vô tình quên mất là thiếu sức nặng của anh, cái ghế có đủ khả năng hất chân Alita và văng ra xa, và như vậy thì cơ thể cô sẽ treo lủng lẳng giữa phòng. Ý chí thục giục anh lết tới bên cái túi. Cũng may cho cậu, hồn ma kia dường như chú ý tới Alita nhiều hơn. Tuy vậy nhưng làn khói ma quái kia vẫn còn níu kéo cơ thể anh . Sự giằng co mỗi lúc càng quyết liệt. Mỗi bước lết, tay anh run run, cố vươn tới cái túi. Những nỗ lực của cậu được đền đáp xứng đáng khi trong phút tuyệt vọng, anh túm cái túi . Phấn chấn, anh đạp thật mạnh thoát khỏi làn khói ma. Tay anh run run lôi trong cái túi ra một cái bình nhựa. Biết đây là cơ hội cuối cùng, không còn nhiều thời gian nên thay vì mở nắp, anh dùng con dao khi nãy đâm thủng bình một đường lớn rồi lăn nó về phía bức tường bên kia. Sau đó anh ném luôn cái balo yêu thích của mình cùng về hướng đó. Mùi xăng nồng nặc khắp phòng khiến Alita ho sặc sụa, còn bóng ma thì trợn mắt. Chớp thời cơ, anh nhào tới kéo vai áo cô lôi về hướng cửa phòng, cũng là lối thoát duy nhất. Mọi thứ đã sẵn sàng,anh toan tính khi lôi được Alita ra khỏi cửa, anh sẽ châm lửa đốt phòng. Nhưng người tính sao bằng ma. Oan hồn biết mình thất thế, nó vươn dài cánh tay trắng ghê rợn nắm lấy chân Alita cố kéo ngược vào trong. Hai bên giằng co, nhưng vì Myth bây giờ đã ở bên ngoài cửa phòng, nên những ma lực không còn tác dụng với anh nữa mà chỉ ảnh hưởng đến Alita . Cô đang lịm dần, phần vì kiệt sức, phần vì bị bàn tay ma nắm chặt đôi chân và ma lực khiên cô mất dần sự tỉnh táo.
_ Cố lên em ( Myth thúc giục ) ,cố chịu một chút xíu nữa thôi !
Rút ra 1 quả pháo Nytrogen được nhồi trong 1 cái ống C xủi và anh đập mạnh kíp nổ rồi quăng thẳng vào phòng , bị và chạm , ngay lập tức nó nổ tóe ra , tiếng nổ chỉ ngang việc khai hỏa 1 viên đạn Ak , thế nhưng .
Trong cái không gian tối tăm ấy bùng lên một ngọn lửa, lửa của sự sống. Xăng làm ngọn lửa bùng cháy, khi chạm vào cái balo kia thì lại càng mãnh liệt, vì trong đó chứa toàn cỏ khô anh đã đi tìm cả hôm nay . Ánh lửa đốt nóng căn phòng, xua tan làn khói ma quái cùng cái lạnh và sự âm u bên trong. Bóng ma tuy vậy vẫn chưa buông tha, nó tiếp tục nìu bám lấy chân Alita , mãi cho đến khi ngọn lửa lan khắp phòng đốt cháy nó. Ngay lúc ấy, Myth kéo Alita thật nhanh khỏi cửa phòng, vì lửa có thể bắn ra bất cứ lúc nào.
_Cô ấy của tao , ko phải của chúng mày, chết hết đi lũ khốn !
Thoát khỏi sự kiềm chế của ma lực, Alita dần lấy lại sự tỉnh táo, nhưng cô cũng gần như không còn sức.
_ Nhanh lên em ( Myth lại giục ) Mình phải ra khỏi chỗ này !
Đám cháy càng lúc càng lớn. Anh kéo tay Myth cố chạy càng xa càng tốt. Hơi khói ma vẫn cứ đuổi theo họ nhưng càng xa căn phòng thì nó càng yếu. Khi xuống tới chân cầu thang, hai đứa nghe văng vẳng tiếng thét phát ra từ căn phòng đó. Cả hai tự nhủ đó là tiếng thét oán hận của hồn ma nữ sinh sau khi bị ngọn lửa đốt. Căn phòng đáng nguyền rủa ấy đang bị thiêu rụi cùng tất cả những ký ức buồn không đáng có trong suốt chục năm qua. Không biết sau khi tất cả cháy hết, những lời nguyền có còn đất nương thân hay không nhưng ít nhất là bây giờ hai đứa đã thoát khỏi vòng tròn lịch sử thê lương này.
_ Chờ đã ! ( Alita níu tay anh ) Chân em đau quá, không bước được nữa .
_ Để anh cõng em !
Cứ như thế, hai đứa ra khỏi ngôi trường u ám, và lên xe bắt đầu trở về nhà . Ánh trăng đêm nay sáng hơn mọi khi, như thể nó không còn bị những lời nguyền ma quái kia che phủ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip