Điều không ngờ tới

Thầy Hairo giật bắn người, dựng cả tóc gáy, đứng bật dậy hỏi tới tấp
_ Anh bảo sao? Căn phòng... đó ư? Sao lại mở? Có chuyện gì vậy?...
_ Thưa thầy ( Người bảo vệ ngập ngừng lấy bình tĩnh rồi tiếp, ông ta không để ý tới sự có mặt của hai học sinh ) sáng nay tôi đi kiểm tra thì phòng vẫn khóa bốn lớp khóa. Nhưng mới đây tôi đi dọc hành lang thì mới phát hiện ra !
_ Có ai khác thấy không?
_ Đang là giờ học nên chỉ mỗi mình tôi thôi
_ Được rồi( thầy ra lệnh ) . Anh hoãn giờ nghỉ giải lao của học sinh lại, tôi sẽ lên đó ngay"
Nói rồi cả người bảo vệ và thầy hiệu trưởng cùng ra đi. Myth với Alita ngồi nhìn nhau, mắt trợn tròn. Chỉ nghĩ tới căn phòng đó thôi đã thấy ớn lạnh trong người, nhất là sau những gì xảy ra đêm qua. Qua thái độ người bảo vệ, Myth có thể nhận ra những gì khủng khiếp có thể sắp đến. Nếu chỉ là cửa phòng hé mở mà còn sợ như vậy, thì huống chi cả anh với cô đều đã ở trong phòng đó gần 5 phút, quay ra toàn mạng phải là một điều thần kỳ.
_Myth , tao với mày lên đó đi !
_Thì đi , để tao xem con ma mặt ngang mũi dọc thế nào ?
Anh đứng lên tính bước ra cửa thì Alita đã bước theo ngay. Cô thà đi chung với anh lên cái chỗ ma quái ấy, còn hơn ở lại một mình. Từ lúc ấy, đi đâu, làm gì cô cũng không dám ở một mình, trừ khi bất đắc dĩ lắm. Theo chân thầy Hairo lên lầu, nhưng bây giờ, trước căn phòng ấy, một đám đông học sinh đang tụ tập bên ngoài, dù có lệnh giải tán của thầy Hairo .
Thầy hiệu trưởng bước vào trong căn phòng trong khi nhiều học sinh đứng bên ngoài. Hàng trăm lời bàn tán, xôn xao khắp dãy hành lang
_ Lạ thật!Căn phòng trống trơn mà ! – một học sinh bên cạnh Myth bình luận
_ Sao lại như vậy được nhỉ? -một giọng khác từ phía sau
_ Vậy rốt cuộc chuyện này là sao? – lại một học sinh khác thắc mắc
Myth nhìn thấy Kokou , đứa bạn thân của mình cũng đứng trong đám đông, và ngay lập tức hỏi thăm đầu đuôi câu chuyện
_ Mới chừng hai phút trước thôi, ( Kokou trả lời ) đang học tự nhiên có tiếng va đập mạnh ngoài hành lang, rồi kéo theo những âm thanh nghe khó chịu lắm. Thầy giáo chịu không nổi nên kêu một hai đứa ra xem, rồi tụi nó la thất thanh làm cả bọn kéo ra ngoài. Vừa ra thì thấy căn phòng này mở toang từ lúc nào, mà không chỉ có vậy thôi đâu !
Kokou vừa nói vừa chỉ tay vào bên trong. Myth không hiểu lắm nhưng cũng nhìn theo. Anh giật bắn người khi thấy ở ngay giữa phòng, một học sinh nữ treo lơ lửng. Bên dưới, thầy Hairo và một số thầy cô khác đang tìm cách đưa cái xác xuống. Vì phòng trống trơn nên phải đem cái ghế cao vào mới tháo được dây.
_ Lại một vụ tự sát ( Myth lẩm bẩm )
_ Lại...? (Kokou thắc mắc ) , mày nói vậy nghĩa là sao?
Đứng cạnh Myth lúc đó, Alita đang vô cùng hoang mang vì những gì xảy ra.
_ Có sao không Alita ( Myth võ vai cô hỏi thăm )
_ Ờ... à... tao vào nhà... vệ sinh... một lát ( Alita nói không ra câu rồi bỏ đi ngay )
Phải một lúc cái xác mới được tháo xuống, đưa ra ngoài. Lúc này mọi người mới nhận ra đó Hamori , 1 học sinh lớp 12. Lúc đầu giờ, cô chủ nhiệm của Hamori đinh ninh em vắng mặt, nào ngờ lại ra thế này. Văng vẳng giữa đám đông là những tiếng sụt sùi khóc thương cho cô học sinh vắn số. Nhìn vẻ mặt cô ấy, người ta có thể đoán là cô đang phải chịu một sức ép tinh thần nào đó kinh khủng lắm. Hàng trăm khúc mắc, hàng ngàn giả thuyết cho việc Hamori làm sao có thể mở cả 4 ổ khóa và treo cổ, trong khi trong phòng thậm chí không hề có cái ghế hay bất cứ thứ gì có thể leo lên được. Thậm chí có ý kiến cho rằng có kẻ đã sát hại Hamori , treo cô ấy lên, rồi xóa toàn bộ dấu vết. Duy chỉ có Myth và thầy Hairo thì hiểu rằng, đó là do một lời nguyền của căn phòng này, nơi trước đây từng có tới 3 học sinh treo cổ. Hiệu trưởng ra lệnh giải tán học sinh và báo cáo cho phòng điều tra. Thầy Hairo cho phép Myth theo mình xuống văn phòng trong khi các học sinh khác trở lại lớp học. Khóa kín của văn phòng, thầy Hairo hỏi Myth thêm lần nữa
_ Em chắc là đêm qua căn phòng ấy mở toang chứ?
_ Dạ, chắc chắn là vậy. Lúc đó cũng khoảng 10 rưỡi tối . Em nhớ như in là đặt chân vào căn phòng đó !
_ Nếu vậy em có thấy gì trong đó không?"
_ Dạ không... Thực ra là do tối qua nên bọn em nghĩ thế thôi .
_ Có điều này, ngoại trừ em và Alita , không ai được biết hết ( thầy nghiêm mặt )
_ Dạ được, thầy cứ tin em !
_ Theo phán đoán của phòng y tế trường, Hamori đã chết từ tối hôm qua, khoảng 10 giờ đến 11 giờ gì đó .
Lời nói của thầy làm anh đứng lặng người. Chết từ 10 , 11 giờ tối hôm qua. Đó chính là thời điểm anh và cô vào trường, hay chính xác hơn là lúc mà họ khám phá căn phòng bí ẩn kia.
_ Đúng thế! ( thầy Hairo nghiêm giọng) Nếu những gì các em nói là thật, thì lúc căn phòng đó mở chính là lúc Hamori treo cổ
Myth vô cùng hoang mang với giả thiết ấy. Tối hôm qua anh và ,Myth không hề nhìn nhìn lên trần nhà, nên hiển nhiên không thể thấy cái xác nên không thể xác minh được. Nhưng cứ cho là vậy, thì vẫn còn nhiều thứ vô lý lắm, vì lúc anh và Alita đi ngang qua lần đầu, căn phòng vẫn khóa kín, và trong suốt thời gian Alita lấy tài liệu không hề có tiếng động gì. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, Myth lên tiếng hỏi
_ Cuốn sách... Đâu mất rồi?
Myth loay hoay tìm cuốn sách mà anh đem về tối hôm qua. Rõ ràng là anh đã đem theo cuốn sách đó tới văn phòng. Nhưng anh không hề biết là trong lúc cả họ mải nghe kể chuyện và không chú ý, quyển sách đột nhiên biến mất. Thầy Hairo biết cuốn sách đó và cũng tin những gì Myth nói nên ông không tỏ vẻ ngạc nhiên. Cuốn sách ấy nếu có biến mất thì cũng chỉ là điều đương nhiên, bởi lẽ nó vốn không thuộc về thế giới này.
Trong khi đó, Alita ngồi trong nhà vệ sinh mà toát mồ hôi lạnh. Cô ngồi thừ ra như người vô hồn, đầu óc luẩn quẩn những ý nghĩ khác nhau. Bụng cô đau thắt bị hồi hộp, ngực cô co dãn liên hồi vì hơi thở mạnh và dòng lệ không ngừng chảy từ hai bên khóe mắt. Thực sự lúc này cô đang khóc, và khóc rất nhiều. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, và chuyện gì sẽ xảy ra với mình. Cô hối hận vì đã vào trường đêm qua, để giờ đây phải mang nỗi ưu tư trong lòng. Giờ đây, khi đang ở một mình, cô cảm thấy bồn chồn, lo lắng. Trong nhà vệ sinh nữa bây giờ vắng tanh vì sau khi phát hiện thi thể của Hamori thì đã không ai còn dám ra khỏi lớp. Ngồi trong này đã gần nửa giờ, Alita toan đứng lên thì nghe như có tiếng nước chảy. Cô mừng rỡ lên tiếng hỏi nhưng không có tiếng trả lời. Tiếp đó là những tiếng bước chân chậm rãi bước tới gần buồng của mình, cô cất tiếng hỏi lại nhưng cũng không có tiếng trả lời. Thông thường thì không nên hỏi vô cớ như Alita nhưng lúc này, cô đang trong cơn suy nhược thần kinh, nên luôn mang tâm trạng lo lắng. Tiếng bước chân đến rất gần và có vẻ như dừng lại đúng buồng của cô . Nhưng lạ thay, qua khe hở bên dưới, cô không thấy giày hay chân của bất cứ ai. Rồi đột nhiên, cô lại có cảm giác bị theo dõi. Cô đã ngờ ngợ là có cái gì đó nhìn mình nãy giờ, nhưng đây mới là lúc cô có cảm giác rõ rệt nhất. Lấy hết can đảm,cô mở tung cửa buồng, nhưng bên trong nhà vệ sinh nữ lúc này vắng tanh, thậm chí còn không có giọt nước nào đang chảy như cô nghe thấy. Cô thở phào bước đến bồn rửa tay, nhưng khi nhìn vào gương, cô hốt hoảng khi thấy có cái bóng trắng đứng trước cửa buồng mà cô vừa bước ra. Cô lập tức quay lại nhưng nó đã không còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip