Jung Jaehyun
"Một ly Americano đá cho anh Jung Jaehyun." chàng trai sai vặt lắp bắp bước ra, đặt cốc nước lạnh lên bàn.
"Cảm ơn, Minhyun." Jung Jaehyun lịch sự nói, khiến cậu bé sai vặt ngượng ngùng nở một nụ cười. "Bình tĩnh, anh không giống ba của anh đâu."
"Vâng." Minhyun đáp lại và rời đi với nụ cười trên môi. Jaehyun nhấp một ngụm cà phê và quay lại với email của mình. Mắt anh liếc sang khung ảnh, mỉm cười khi nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của người bạn trai. Cảm thấy như được tiếp thêm động lực, Jaehyun mở một bản báo cáo và phân tích nó. Trong khói mù công việc, điện thoại bàn của anh ấy đổ chuông và vị giám đốc nhấc máy.
Người ở đầu dây bên kia là lễ tân.
"Anh Jung, có một người giao đồ ăn đến văn phòng của anh." nhân viên lễ tân nói với một giọng đều đều chuyên nghiệp.
"Tôi không gọi món gì cả." Giọng Jaehyun có chút bối rối xen vào đó, alpha nhìn đồng hồ và thấy rằng đã 3 giờ chiều.
"Người nọ nói thông tin như vậy. Và anh ấy khá kiên quyết."
"Được rồi Joohyun, cảm ơn vì đã nói cho tôi biết." Jaehyun kết thúc cuộc gọi với lễ tân, vẫn còn đang bối rối. "Anh đang nghĩ về một người vẫn thường làm như vậy." Cánh cửa mở ra và Jaehyun mỉm cười khi nhìn thấy người ở cửa.
"Giao hàng đặc biệt cho Jung Jaehyun!" người đó hoan hô, đóng cửa lại.
"Anh chỉ nghĩ đến em, em yêu." Jaehyun nhận xét và người đó lắc đầu.
"Anh nên làm việc, không nên nghĩ tới em nha." người đó đáp lại và đặt một túi thức ăn lên bàn. "Em chỉ muốn gặp bạn trai của mình sau giờ dạy học."
"Bọn trẻ hôm nay thế nào, Jungwoo? Chúng không làm phiền em chứ?" Jaehyun nhìn thấy mắt Jungwoo sáng lên và omega bắt đầu nói về một cuộc chiến giữa hai học sinh của mình.
"Nhưng sau đó em thấy cả hai chơi đùa với nhau sau giờ ngủ trưa." Jungwoo nói, dựa lưng vào ghế. Jaehyun gần như không nghe thấy gì, người lớn tuổi hơn nhìn chằm chằm vào bạn trai của mình. "Yah, anh thậm chí còn không thèm nghe em nói."
"Em thật dễ thương, Woo." Jaehyun nhận xét.
"Em biết." Jungwoo nở một nụ cười nhếch mép dễ thương dành cho Jaehyun và cậu nhóc phải ngăn bản thân mình không thủ thỉ một cách khó chịu. "Có kế hoạch nào cho thời giann còn lại trong ngày hôm nay không?"
"Anh sẽ hoàn thành công việc và chúng ta có thể đi ăn tối." Jaehyun trả lời, nhìn lại bản báo cáo mà anh ấy đang thực hiện. Jungwoo ậm ừ hiểu ra.
"OK em sẽ đợi." Jungwoo lăn chiếc ghế phụ bên cạnh Jaehyun và dựa vào để xem màn hình máy tính.
"Yah, điều này sẽ làm anh mất tập trung hơn đấy." Jaehyun nói, tầm nhìn của anh bị chặn lại bởi mái đầu màu đỏ của Jungwoo. Kết quả là Jungwoo bật cười và nghiêng người khỏi màn hình.
"Được rồi, em sẽ chơi Animal Crossing ở âm lượng tối đa để làm phiền anh." Jungwoo vớ lấy chiếc túi của mình để lấy Nintendo Switch ra.
"Bất cứ điều gì em muốn, Snoopy." Jaehyun bẹo má Jungwoo và hướng mắt lên màn hình một lần nữa. Sau một vài giờ, sắp đến giờ làm thêm giờ, điện thoại của Jaehyun lại đổ chuông và đó là mẹ của anh ấy. Jungwoo nhìn thấy ID người gọi và chia sẻ ánh mắt sợ hãi với Jaehyun.
"... Em nghĩ anh nên nghe máy, cô ấy sẽ không bỏ cuộc đâu." Jungwoo ngập ngừng nói và Jaehyun cầm điện thoại cố định áp vào tai.
"Jung Jaehyun, văn phòng của ta, ngay bây giờ. Và hãy mang theo bạn trai của con, ta biết nó đang ở đó với con." Mẹ của Jaehyun, COO hiện tại, rít lên và Jaehyun nghe thấy cuộc gọi bị ngắt. Tay của alpha bắt đầu run.
"Jae?" Jungwoo hỏi, khi thấy bạn trai đang lo lắng nhìn mình.
"Mẹ muốn gặp chúng ta." Jaehyun nhỏ giọng trả lời. Jungwoo cũng cảm thấy lo lắng, sợ hãi khi không biết mẹ Jaehyun muốn gì. Đã phải rất vất vả omega mới nhận được sự đồng ý của bà ấy, từ nhiều món quà cho đến đồ ăn tự làm. Người phụ nữ alpha (được cho là người mạnh nhất ngoài kia, là một trong số ít phụ nữ alpha sinh con) cuối cùng đã ấm áp với anh hơn nhưng không theo cách mà một người mẹ bình thường hay làm.
"Sẽ ổn thôi, Jae, đừng lo lắng." Jungwoo và Jaehyun đứng dậy rời khỏi văn phòng của Jaehyun, băng qua hành lang vắng vẻ để đến văn phòng COO. Một chiếc bảng vàng có khắc tên Jung Junghwa sáng lấp lánh trước mặt cặp đôi, khiến Jaehyun càng sợ hãi. "Anh thả lỏng đi, sẽ không tệ lắm đâu." Jungwoo đưa tay ra để gõ cửa và cánh cửa mở ra để thấy trợ lý của Junghwa đang nhìn chằm chằm vào họ, cặp đôi nhận thấy một vết bầm tím lớn trên khuôn mặt của cô ấy.
"Chị Kyungri ..." Jaehyun bắt đầu và trợ lý chạy ra khỏi cửa, ôm lấy gò má bầm tím của cô ấy.
"Ồ, hai người đây rồi, Romeo và Juliet ở đây để làm tệ đi một ngày của ta." một giọng nói lạnh lùng cất lên và cặp đôi hướng ánh mắt về phía một người phụ nữ trung niên đang gõ móng tay vào bàn làm việc. "Vào trong, các con, ta sẽ không ăn thịt hai đứa đâu." Cả hai làm theo, không muốn chọc giận Junghwa thêm nữa.
"Mẹ, có chuyện gì không?" Jaehyun hỏi, dừng lại ở bàn của cô ấy. Junghwa đứng dậy và chọn một tập tài liệu.
"Tất cả những gì ta muốn là Jaehyun của ta có thể điều hành công ty này, chăm sóc cái mông đáng thương của cha nó, và sinh ra một người thừa kế với một omega xinh đẹp." Junghwa bắt đầu, nở một nụ cười đẹp đẽ. Nụ cười đó biến thành một nụ cười cau có và COO đẩy hồ sơ về phía Jaehyun. "Thật không may, một trong những phẩm chất đó không có ở người bạn trai của con." Nhịp tim của Jungwoo tăng nhanh khi nhìn thấy tập hồ sơ, không biết bằng cách nào Junghwa phát hiện ra nó và thông tin y tế của anh ấy.
Với những ngón tay run rẩy, Jaehyun mở tài liệu và xem thông tin y tế của Jungwoo. Trong bản cập nhật gần đây nhất, có nội dung: "Đã thực hiện xét nghiệm phết tế bào và nước tiểu; được chẩn đoán là vô sinh". Jaehyun cảm thấy như hàng ngàn mũi tên đâm vào mình, nhìn về phía Jungwoo, người sắp rơi nước mắt.
"Một omega không thể mang thai." Junghwa nhổ nói một các phỉ nhổ, đôi mắt vàng rực. Mùi thuốc phiện của cô tràn ngập, tối sầm lại vì tức giận. "Thật là thảm hại!" Junghwa nắm lấy áo của Jungwoo và kéo anh lại gần bà hơn. "Không thể làm điều mà một omega phải làm. Một lý do thảm hại của một omega." Junghwa buông áo Jungwoo ra và omega loạng choạng lùi lại. Jaehyun như bị đóng băng, choáng ngợp trước mọi thứ. Jungwoo thả mình xuống đất, co gối, vòng tay ôm lấy chân mình.
"Em rất xin lỗi, Jae, em đã định nói với anh nhưng điều đó thật khó khăn." Jungwoo khóc nức nở và Junghwa bật cười.
"Cậu sẽ không nói với nó, vì cậu biết rằng nó sẽ rời bỏ cậu. Bởi vì, nó tin rằng tôi sẽ làm bất cứ điều gì để có được người thừa kế hoàn hảo." Junghwa rít lên. "Còn con." Junghwa hướng ánh mắt về phía Jaehyun. "Ta sẽ tìm cho con một người phù hợp..." Junghwa nhấn mạnh vào từ đó, trừng mắt nhìn Jungwoo. "... omega và con sẽ kết hôn với anh ta hoặc cô ta vào cuối năm nay." Mặc dù Jaehyun bị tổn thương vì điều này, dù thế nào thì anh vẫn yêu Jungwoo. Nhưng mẹ anh là người duy nhất anh không bao giờ cãi lời được.
"Jae..." Jungwoo lầm bầm đứt quãng và Jaehyun bật ra khỏi sự bàng hoàng. Junghwa đang nhìn chằm chằm vào anh và Jaehyun cảm thấy mình đang phục tùng người lớn tuổi hơn.
"Vâng, mẹ." Jaehyun lầm bầm và cúi đầu về phía cô. Junghwa trông hài lòng và cô ấy ngồi xuống ghế.
"Đi ra đi, ta không muốn nhìn thấy cậu." Junghwa mở điện thoại và mùi hương của cô ấy tắt ngấm, chấm dứt sự rạn nứt. Jungwoo lao ra khỏi phòng, Jaehyun đi theo anh.
"Jungwoo, em yêu, anh xin lỗi-" Jaehyun bắt đầu nhưng tay anh đã bị gạt phăng đi.
"Anh là một alpha đáng thương, tại sao không thể tự mình phản đối?" Jungwoo rít lên, cặp đôi đứng cạnh lối vào. "Anh là một người đàn ông trưởng thành nhưng lại biến thành một đứa trẻ to xác trước mặt mẹ của mình."
"Jungwoo, anh không thể cãi lại bà ấy, bà có thể làm bất cứ điều gì với chúng ta." Jaehyun trả lời và người bạn trai như cảm thấy mình càng tức giận hơn. Mùi hoa oải hương ngọt ngào thường ngày của anh ấy trở nên cháy và đắng chát, làm rối loạn các giác quan của Jaehyun. "Bà ấy có thể làm tổn thương em."
"Bà ấy đã làm đủ rồi, Jung Jaehyun. Đầu tiên, bà ấy đã kiểm tra toàn bộ lý lịch khi chúng ta bắt đầu hẹn hò lần đầu tiên, bắt buộc em phải làm một bài kiểm tra xếp hạng để xác nhận rằng em chắc chắn là một omega, và bây giờ, bà ấy đã truy cập thông tin y tế của em và tiết lộ rằng em bị vô sinh! " Jungwoo hét lên, đẩy Jaehyun lại. Jaehyun choáng váng, Jungwoo ngọt ngào, dịu dàng và tràn ngập đáng yêu đã không còn, Jungwoo không khỏi tức giận. "Tôi thề có chúa, tôi cảm thấy như tôi đang trông trẻ một đứa trẻ chưa thể rửa sạch đít của mình."
"Jungwoo, làm ơn hãy nghe anh-" Jungwoo lùi thêm một bước nữa, khiến trái tim Jaehyun càng thêm vụn vỡ.
"Tôi xin lỗi Jaehyun nhưng tôi không thể nhìn vào anh lúc này." Jungwoo mở cửa tòa nhà và rời đi, để lại Jaehyun một mình ở phía sau. Cuối cùng, alpha cũng rời đi, quay trở lại căn hộ chung của họ để tìm Jungwoo. Bên trong văn phòng của Junghwa, COO gọi nhân viên mát-xa riêng để xoa bóp chân cho cô ấy.
"Con trai duy nhất của ta thật đáng thương, còn không đứng trước mặt ta như một alpha thực thụ." Junghwa lầm bầm một mình, nhìn xuống người thợ đấm bóp. "Yah." Người đấm bóp dừng lại và nhìn lên Junghwa. "Trông cô cũng khá lớn tuổi, đã có con chưa?"
"V-vâng, tôi có, tôi có hai người con trai." người đấm bóp đáp lại, quay lại tiếp tục xoa bóp chân.
"Thuộc tính của họ là gì?" Junghwa tiếp tục bảng câu hỏi của mình.
"Đứa con lớn của tôi là một alpha và con út của tôi..." Cô nhân viên mát-xa cắn môi dưới vì xấu hổ.
"Em út của cô..." Junghwa đáp. Người đấm bóp hít thở sâu trước khi tiếp tục.
"Con út của tôi là một omega." người đấm bóp đã kết thúc câu trả lời của cô ấy. Junghwa ậm ừ hiểu ra.
"Cô xấu hổ vì có một người con trai omega, phải không?" Junghwa đợi phản ứng của người đấm bóp. "Trả lời câu hỏi của tôi đi."
"Thật đáng xấu hổ, một cậu con trai omega, mọi người đã chế giễu chúng tôi khi chúng tôi có một bữa tiệc tiết lộ phân hóa. Nhưng nó đang học để trở thành một bác sĩ, tôi nghĩ đó là điều tốt duy nhất ở cậu út của tôi." Bà chủ đấm bóp vẫn còn đỏ bừng vì xấu hổ.
"Một bác sĩ omega ... thằng bé chắc phải khá thông minh và táo bạo." Junghwa đang cân nhắc việc biến bác sĩ omega này trở thành người đính hôn cho Jaehyun. "Một câu hỏi cuối cùng, anh ta có thể mang thai không?" Ahjumma nhân viên mát-xa có vẻ kinh ngạc, bỏ tay ra khỏi chân Junghwa.
"Ngài muốn gì ở con trai tôi?" Nhân viên mát-xa ngước nhìn Junghwa, người đang có ánh mắt lấp lánh.
"Một trao đổi đẹp đẽ, gả người con omega của bà cho con trai duy nhất của ta." Junghwa nói.
"Bà Jung, đây không phải những năm 1960, tôi sẽ không bán con trai mình." Junghwa trông có vẻ bị xúc phạm nhưng cô ấy vẫn giữ bình tĩnh.
"Tôi có thể bắt đầu với một tấm séc một tỷ won. Tôi có thể hứa cho con trai của bà một cuộc sống hôn nhân tươi đẹp và bà sẽ trả được những khoản nợ quá hạn khó chịu đó." Junghwa tiếp tục gây áp lực với người đấm bóp. "Làm ơn đi, Dahyun?" Dahyun đột ngột đứng dậy và Junghwa chờ đợi phản ứng của bà.
"Một tỷ won?" Dahyun kinh ngạc hỏi. Người phụ nữ alpha gật đầu đáp lại. "Tôi ... có thể trả tất cả các khoản nợ. Gia đình tôi sẽ không mắc nợ nữa." Dahyun dừng lại khi cô ấy nhận ra mình đã cống hiến cho điều đó. Con trai của bà ấy.
"Vậy chúng ta có thể làm một thỏa thuận không, Dahyun? Hoặc bà chỉ có thể xoa bóp đôi chân xấu xí cho phần còn lại của cuộc đời và trả tiền nợ." Junghwa hơi chế nhạo Dahyun.
"Tôi sẽ nói chuyện với chồng tôi về điều đó." Dahyun cuối cùng cũng đáp lại. Junghwa nhếch mép và đưa ra một bàn tay. Dahyun nhận lấy nó và hai bà mẹ đã thỏa thuận.
* Jaehyun *
Alpha lo lắng chạy đến căn hộ trong đêm và thấy rằng nó đã được mở khóa. Jaehyun mở đèn và nhìn thấy căn hộ vắng tanh. Ngồi trên quầy, một chiếc chìa khóa vàng lấp lánh ở đó với một tờ tiền dán trên đó. Jaehyun gảy mảnh giấy và trượt xuống tường để đọc nó. Giọng của Jungwoo vang lên trong đầu Jaehyun khi anh đọc mẩu giấy.
"My Little Peach,
Em xin lỗi nhưng em không thể ở bên anh nữa. Ở bên anh như một câu chuyện cổ tích, anh là hoàng tử của em, đẹp trai và chu đáo. Nhưng chàng hoàng tử đó lại trở thành con rối trong tay của nữ hoàng độc ác ... "
Ở nơi nào đó trong thành phố, Jungwoo đến một căn hộ sang trọng và gõ cửa. Anh đợi cho đến khi cánh cửa mở ra, lộ ra một người đàn ông cao lớn với đôi mắt mở to đầy bối rối. Không do dự, Jungwoo nhào người vào người đàn ông và người đàn ông cao hơn đáp lại cái ôm.
"Làm sao em có thể ở bên một người không thể tự mình đứng trên bàn chân cửa mình đuuợc? Nếu chúng ta nhận con nuôi, làm sao người đó có thể bảo vệ chúng từ bên ngoài khi không thể đối mặt với nỗi sợ hãi của chính mình? Có lẽ, omega mà mẹ anh chọn, có thể dạy cho anh biết như thế nào?" để mạnh mẽ hơn. Thật không may, em đã thất bại. "
Jaehyun cảm thấy mình đang khóc, cuối cùng cũng nhận ra bản thân mình thật thảm hại. Mẹ anh là một người phụ nữ kinh khủng, luôn kiểm soát mọi việc Jaehyun làm và quyết định xem Jaehyun nên yêu và làm bạn với ai. Nhưng anh quá bất lực để đứng lên bảo vệ bản thân, quá sợ hãi về những gì mà mẹ anh có thể gây ra cho cả tương lai của anh. Cô ấy có thể bẻ gãy nó chỉ bằng một cái nắm chặt bàn tay tàn nhẫn của mình.
"Em yêu anh, Jung Jaehyun, nhưng em không thể làm điều này được nữa. Chúc anh có một cuộc sống tốt đẹp.
Snoopy của anh, Kim Jungwoo "
Jaehyun đang nắm chặt mảnh giấy trong tay thì chuông điện thoại bên cạnh vang lên. Alpha nhặt nó lên để xem, người gọi của mẹ anh. Jaehyun muốn ném điện thoại của mình nhưng anh biết tốt hơn là không nên chọc giận mẹ mình. Jaehyun vuốt nút trả lời.
"Yah, ta đã tìm thấy một omega phù hợp. Thông minh, có học thức và có thể mang thai. Chúng ta sẽ gặp nhau vào thứ Bảy." Junghwa nói một cách gay gắt. "Con có hiểu không, con trai?" Jaehyun im lặng, không biết phải nói gì. Nhưng cuối cùng, nỗi sợ hãi của alpha lớn hơn đã chiếm lấy anh ta. "Alpha ngốc, con hiểu không?"
"Vâng, mẹi." Jaehyun trả lời sau một thời gian dài im lặng.
"Tốt, hiện tại hãy đi ngủ đi, ngày mai còn có việc." Junghwa cắt cuộc gọi và Jaehyun ném điện thoại ngay lập tức.
'Tại sao tôi lại yếu đuối như vậy?' Jaehyun tự nghĩ khi mở tủ ra, tìm một chiếc áo hoodie mà Jungwoo đã quên mang đi. Alpha nhận thấy rằng phía bên của tủ quần áo của Jungwoo trống rỗng, củng cố một sự thật rằng mối quan hệ của họ đã kết thúc hoàn toàn. Jaehyun nắm lấy áo của Jungwoo và mặc nó với quần đùi của anh. Alpha cuộn mình trên giường và tự ôm mình trong chiếc áo hoodie của Jungwoo, ngửi thấy mùi hoa oải hương ngọt ngào đã bị đốt cháy trước đó. 'Dù omega này là ai, hãy biết rằng sẽ không bao giờ được tôi yêu.'
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip