7
vì sự việc Mujin tự tử không thành, báo chí ngay lập tức cập nhật tin tức. Hình ảnh anh kiệt sức, ướt sũng nằm trên bờ biển cùng những lời bình luận ác ý, độc địa tràn ngập khắp các trang báo mạng và bản tin truyền hình.
"tham nhũng thì chết đi !"
"tự tử để trốn tội à ?"
những lời lẽ cay nghiệt ấy như những mũi tên nhọn hoắt, đâm thẳng vào tâm can Mujin, dù đang trong trạng thái kiệt quệ nhất. Vì sự việc này, phiên tòa cũng tạm dừng lại đến ngày hôm sau.
trong bệnh viện, Mujin và No Eul được truyền nước biển do kiệt sức. Cả hai nằm trong phòng riêng, hai chiếc giường đặt cạnh nhau, khoảng cách giữa họ xa vời vợi. Không khí trong phòng trầm buồn đến nghẹt thở, có mỗi tiếng máy móc y tế tích tắc và hơi thở nặng nhọc của cả hai.
"anh xin lỗi em. . ."
Mujin khẽ nói, yếu ớt, không dám nhìn cô, chỉ nhìn trần nhà trắng toát.
No Eul nhắm mắt lại vài giây, để nước mắt không trào ra, rồi nói, giọng cũng đã khàn đặc vì khóc và mệt mỏi.
"đừng làm như vậy nữa. . .có như thế nào cũng không được làm như vậy nữa. . ."
biết anh đã trải qua quá nhiều, nhưng ý định đó đã khiến cô sợ hãi đến tận cùng.
Mujin gật đầu, giọt nước mắt lăn trên thái dương. Cả hai vẫn không nhìn nhau, chìm trong nỗi đau riêng, No Eul tiếp tục, cuốn họng nghẹn lại.
"tòa dời sang ngày mai rồi. . .nếu anh có vào đó. . ."
ngập ngừng, không thể nói thẳng ra, lòng chợt đau thắt.
"em ở ngoài đây sẽ tìm cách điều tra tiếp tục"
quay sang nhìn Mujin, ánh mắt kiên định dù vẫn còn vương vấn nỗi đau.
"anh đã rất mệt mỏi rồi. . ."
No Eul rưng rưng nước mắt, cắn chặt môi để không bật khóc thành tiếng, giữ lấy chút sức mạnh cuối cùng. Mujin nhìn cô, ánh mắt xót xa, viền mắt đỏ hoe, nhẹ gật đầu, hiểu cô đang muốn nói gì, hiểu rằng cô sẽ không bỏ rơi anh.
ngày hôm sau, phiên tòa cuối cùng diễn ra. Không khí tại tòa án căng thẳng hơn bao giờ hết. Sự việc Mujin tự tử đã khiến dư luận càng thêm sục sôi, và áp lực lên tòa án để đưa ra một phán quyết "thích đáng" là rất lớn. Mujin bước vào phòng xử án, gương mặt anh hốc hác, đôi mắt trũng sâu, nhưng ánh lên một vẻ kiên định đến lạ. Anh đã chấp nhận số phận, ít nhất là cho đến thời điểm này, Baekyung đi theo sát bên anh, mắt lo lắng không rời, No Eul cũng đã đến, ngồi ở hàng ghế khán giả, trong góc khuất, đôi mắt vẫn luôn dõi theo anh.
chủ tọa phiên tòa, vẻ mặt nghiêm nghị, bắt đầu đọc lại bản án và các điều khoản thi hành. Công tố viên tiếp tục đưa ra những luận điệu sắc bén, nhấn mạnh vào hành vi tự tử của Mujin, ý chỉ rằng nó là bằng chứng cho thấy anh "có tội" và đang cố gắng trốn tránh pháp luật.
công tố viên, với chất giọng cao vút, đầy chỉ trích.
"thưa tòa, hành động tự tử của bị cáo Choi Mujin đã chứng minh rõ ràng sự hèn nhát và việc thừa nhận tội lỗi của bị cáo ! một người vô tội sẽ chiến đấu đến cùng, không phải tìm cách kết liễu cuộc đời để trốn tránh công lý !"
luật sư biện hộ cố gắng phản bác.
"phản đối ! hành động của thân chủ tôi xuất phát từ sự kiệt quệ tinh thần và áp lực dư luận quá lớn, không phải là sự thừa nhận tội lỗi ! anh ấy đã mất đi đứa con chưa chào đời. . ."
tên chủ tọa gõ phát búa mạnh.
"giữ trật tự ! luật sư, tập trung vào vụ án ! dư luận và các vấn đề cá nhân không phải là yếu tố quyết định tại phiên tòa này !"
Mujin nhìn thẳng vào công tố viên, ánh mắt tuy mệt mỏi nhưng lại không hề nao núng. Anh đã không còn gì để mất, và giờ đây, chỉ muốn mọi việc kết thúc. Anh biết mình bị oan, và cũng biết, trong tình cảnh này, mọi lời nói đều vô ích.
sau một hồi tranh luận ngắn ngủi và không mấy kịch tính, bởi lẽ mọi thứ dường như đã được định đoạt từ trước, Chủ tọa gõ búa lần cuối cùng.
"dựa trên các bằng chứng đã được trình bày và xét xử trong hai phiên tòa trước, Tòa án tuyên bố bị cáo Choi Mujin có tội. Bị cáo sẽ phải chịu bản án ba năm tù giam, cùng với khoản tiền phạt hơn mười tỷ won. Bản án có hiệu lực ngay lập tức, cảnh sát sẽ thi hành án"
tiếng gõ búa chói tai, lan khắp cả căn phòng, cô đã chuẩn bị tinh thần, cắn chặt môi, nắm chặt bàn tay đến trắng bệch.
ngay lập tức, hai cảnh sát bước đến. Một người đọc lệnh bắt giữ, người còn lại đưa chiếc còng bạc ra, lạnh lẽo đặt khớp vào cổ tay Mujin, tạo ra một tiếng "cạch" khô khan, vang vọng trong không gian tĩnh mịch của phòng xử án. Anh chấp nhận. Không một lời phản kháng, không một tiếng than vãn.
hai cảnh sát dẫn Mujin đi, từng bước đi đều chậm rãi, nặng nề. Khi đi qua hàng ghế người coi, quay đầu lại, mắt cố tìm kiếm No Eul. Đôi mắt anh đỏ hoe, nhưng không còn tuyệt vọng nữa, thay vào đó là sự tin tưởng, nhìn cô, luyến tiếc không thôi. No Eul cũng nhìn anh, đôi mắt ngấn nước, không khóc thành tiếng.
sau cái ngày định mệnh ở tòa án, thế giới của No Eul bỗng chốc chỉ còn mục tiêu duy nhất - minh oan cho Mujin và đưa anh ra khỏi chốn lao tù. Nỗi đau mất con vẫn còn đó, âm ỉ trong từng tế bào, giờ đây, nó được chuyển hóa thành nguồn sức mạnh mãnh liệt, ý chí sắt đá.
những ngày sau đó là chuỗi ngày No Eul lao vào cuộc điều tra một cách điên cuồng, không ngừng nghỉ, không cho phép mình yếu đuối. Mỗi sáng, cơ thể còn mệt mỏi và tinh thần chịu nhiều tổn thương, vẫn thức dậy sớm, chuẩn bị tinh thần cho ngày dài chiến đấu. Bắt đầu từ những chi tiết nhỏ nhất, những manh mối dù mơ hồ nhất mà Mujin từng nhắc đến.
Baekyung trở thành người đồng hành không thể thiếu của No Eul, cậu cũng mang trong mình nỗi ân hận vì đã không ngăn cản được Mujin ngày hôm đó, và giờ đây, dốc hết sức lực để giúp đỡ No Eul. Hai người họ, một người phụ nữ mảnh mai nhưng ý chí phi thường và một chàng trai trẻ trung, nhiệt huyết, đã tạo thành một đội ăn ý, cùng nhau lật lại từng trang hồ sơ, tìm kiếm từng bằng chứng.
điểm khởi đầu của cả hai là toàn bộ hồ sơ của dự án cầu Namjeon. Hàng núi tài liệu, từ bản vẽ kỹ thuật, báo cáo vật liệu, hợp đồng thầu phụ, cho đến các bản ghi chép cuộc họp, đều được No Eul và Baekyung xem xét kỹ lưỡng.
"Baekyung, em đã nói thép bị thay đổi vào phút chót, đúng không ?"
No Eul hỏi, mắt dán vào bản báo cáo vật liệu.
"và anh ấy cũng nói có một cá nhân cấp dưới bị ép buộc ?"
"vâng, sếp có nhắc đến, anh ấy nói có nghi ngờ về một quản lý dự án cấp trung nào đó, nhưng không có bằng chứng cụ thể"
Baekyung đáp, tay lướt nhanh trên máy tính, tìm kiếm thông tin về nhân sự.Họ dành hàng giờ đồng hồ để đối chiếu các loại hóa đơn vật liệu, kiểm tra các bản kiểm định chất lượng, tìm kiếm sự bất thường trong các con số. No Eul, với sự tỉ mỉ của mình, phát hiện ra những điểm không khớp giữa báo cáo kiểm định ban đầu và hóa đơn thanh toán cuối cùng. Có những khoản chênh lệch nhỏ, khó nhận ra, nhưng khi cộng dồn lại, chúng trở thành con số đáng kể.
"chỗ này, Baekyung nhìn này !"
No Eul chỉ vào một dòng trong bảng chi phí.
"lượng thép cường độ cao ban đầu được đặt hàng là 20 tấn, nhưng hóa đơn thanh toán cho thấy chỉ có 15 tấn, và 5 tấn thép kém chất lượng lại được nhập vào với giá rẻ hơn. Sự chênh lệch này rất đáng ngờ"
Baekyung lập tức tra cứu các nhà cung cấp vật liệu.
"có thể có một nhà cung cấp thứ ba, không được ghi rõ trong hợp đồng chính, đã tuồn thép kém chất lượng vào"
họ bắt đầu lần theo dấu vết của các giao dịch tài chính đáng ngờ, cố gắng tìm ra sợi dây liên kết giữa công ty xây dựng Seohyun và những công ty con, quỹ đầu tư không rõ ràng. No Eul thậm chí còn lặn lội đến tận trụ sở công ty Seohyun, tìm cách tiếp cận một số cựu nhân viên, những người có thể biết được điều gì đó. Cô phải dùng đến mọi mối quan hệ, mọi kỹ năng thuyết phục mà cô có để tiếp cận thông tin.
một trong những nhiệm vụ khó khăn nhất là tìm kiếm các nhân chứng có thể đứng ra làm chứng cho sự trong sạch của Mujin, hoặc vạch trần âm mưu đứng sau. Nhiều người đã sợ hãi, không dám lên tiếng vì lo sợ bị liên lụy.
No Eul và Baekyung tập trung vào những người đã từng làm việc trong dự án Namjeon, đặc biệt là kỹ sư, giám sát viên thi công có lương tâm. Họ đến từng nhà, gõ cửa từng căn hộ, kể lại câu chuyện của Mujin, cầu xin sự giúp đỡ.
"chúng tôi biết anh rất sợ. . ."
No Eul nói với một kỹ sư cũ đã nghỉ việc.
"nhưng nếu anh không nói ra sự thật, một người vô tội sẽ phải chịu án oan. Và những kẻ gây ra cái chết của bao nhiêu người vẫn sẽ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật"
ban đầu, nhiều người từ chối, thậm chí xua đuổi họ. Nhưng với sự kiên trì và chân thành của No Eul, cùng với nỗi ám ảnh về những người đã chết trong vụ sập cầu, dần lay động một số người. Một cựu quản lý dự án cấp trung, người mà Mujin từng nghi ngờ, cuối cùng đã đồng ý gặp No Eul trong bí mật. Ông tiết lộ rằng mình đã bị ép buộc phải ký duyệt các giấy tờ thay đổi vật liệu, và kẻ đứng sau không ai khác chính là những kẻ có liên quan đến nghị sĩ Yoo.
"họ đe dọa gia đình tôi, thưa cô. . ."
người đàn ông run rẩy nói.
"họ nói nếu tôi không làm theo, gia đình tôi sẽ phải trả giá. Tôi không còn lựa chọn nào khác. . ."
đây là bằng chứng cực kỳ quan trọng, là chìa khóa để lật ngược thế cờ. No Eul ghi chép cẩn thận từng lời, thu thập mọi tài liệu mà người kỹ sư đó có thể cung cấp, dù chỉ là những bản sao chụp vội vã, những tin nhắn đe dọa mờ nhạt.
không chỉ có vậy, No Eul còn phải đối mặt với áp lực vô hình từ phía đối thủ, cảm nhận được vài ba ánh mắt theo dõi, sự cản trở ngầm. Baekyung thường xuyên kiểm tra điện thoại của cô, cảnh báo về những cuộc gọi lạ hoặc tin nhắn đáng ngờ.
ngày tháng cật lực điều tra, ăn uống qua loa, ngủ ít ỏi đã vắt kiệt sức lực của No Eul. Đôi mắt quầng thâm, gương mặt gầy rộc đi. Mỗi khi cảm thấy nản lòng, hình ảnh Mujin trong trại giam, ánh mắt buồn bã của anh trước khi bị còng tay, lại hiện lên, tiếp thêm cho bản thân thêm sức mạnh để tiếp tục chiến đấu. . .cuộc chiến này không chỉ vì Mujin, mà còn vì sự thật, vì công lý, và vì đứa con đã mất của họ. Cô phải chứng minh cho cả thế giới thấy rằng, anh vô tội, và họ sẽ cùng nhau vượt qua giông bão này.
ngày thăm nuôi, No Eul đặt chân đến trại giam trong một buổi chiều ảm đạm. Mỗi bước chân đều nặng trĩu, không chỉ bởi nỗi đau còn in hằn trong tâm hồn mà còn bởi sự căng thẳng, lo lắng, đã chuẩn bị tinh thần cho việc nhìn thấy một Mujin tiều tụy, nhưng hình ảnh anh hiện ra qua lớp kính vẫn khiến trái tim từng đợt co thắt.
anh ngồi đó, trong bộ đồng phục màu nâu nhạt, mái tóc cắt ngắn, không còn vẻ ngoài lịch lãm, rạng rỡ như một nghị sĩ đầy quyền uy ngày nào. Dù không đến mức tàn tạ, tuy vậy ánh mắt lại sâu hun hút, chất chứa nỗi buồn vô hạn, là nỗi buồn của sự bất lực, của nỗi oan khuất, và của cả sự mất mát lớn lao mà họ vừa phải trải qua. Khuôn mặt anh hốc hác hơn, gò má nhô cao.
cuộc trò chuyện của họ diễn ra qua lớp kính dày và chiếc điện thoại nội bộ, giọng Mujin qua thiết bị vẫn ấm áp, nhưng lại mang sự lo lắng rõ rệt khi nhìn thấy cô.
"No Eul à, em đừng quá sức. . .càng ngày càng gầy đi rồi. . .anh ở trong này lo lắm"
ánh mắt anh xoáy sâu vào cô, đầy xót xa,h No Eul đang cố gắng vì anh, và điều đó khiến trong lòng vừa cảm kích, vừa day dứt.
No Eul mỉm cười nhẹ, nụ cười hằn lên sự mệt mỏi, vẫn cố gắng trấn an anh.
"em biết rồi. . .anh đừng lo quá"
muốn nói thật nhiều, muốn kể cho anh nghe về những gì cô đã điều tra được, nhưng rồi lại thôi. Cô muốn anh yên tâm.
một cách vô thức, áp bàn tay nhỏ bé của mình lên tấm kính lạnh lẽo, ngay vị trí đối diện với anh. Mujin nhìn thấy hành động của cô, đôi mắt anh ánh lên một tia cảm xúc, cũng từ từ đưa bàn tay mình lên, áp chặt vào tấm kính, ngay vị trí bàn tay cô.
hai bàn tay cách nhau bởi một lớp kính vô hình, dường như chúng đang truyền cho nhau hơi ấm, truyền cho nhau năng lượng, một sợi dây kết nối mạnh mẽ hơn bất kỳ rào cản nào. Trong khoảnh khắc đó, mọi khoảng cách, mọi đau khổ dường như tan biến. Chỉ còn lại tình yêu, sự thấu hiểu và niềm hy vọng mãnh liệt.
No Eul nhìn vào mắt anh.
"em sẽ cố gắng đưa anh ra khỏi đây. . .nhất định sẽ làm được"
Mujin không nói gì, khẽ gật đầu, hiểu lời hứa ấy không phải là lời nói suông, nhìn thấy ngọn lửa kiên cường đang bùng cháy trong đôi mắt người trước mặt, biết cô sẽ không từ bỏ. Và chính điều đó, chính niềm tin và tình yêu của cô, đã trở thành động lực duy nhất để anh tiếp tục tồn tại, để anh chờ đợi ngày được trở về. Dù mọi thứ có tăm tối đến đâu, chỉ cần có cô, anh vẫn còn hy vọng.
vài ngày sau chuyến thăm tù, No Eul tiếp tục lao vào cuộc điều tra điên cuồng, không ngừng nghỉ. Nỗi đau mất con, sự tủi nhục của Mujin, và cả những lời thì thầm trách móc của anh qua tấm kính lạnh lẽo, tất cả đều trở thành động lực thôi thúc cô tiến lên. . .không được phép gục ngã, không được phép từ bỏ. Baekyung vẫn luôn ở kế bên, tận tâm hỗ trợ, cùng cô lật tung từng ngóc ngách của vụ án.
ròng rã suốt mấy tuần trời, cuộc sống của No Eul xoay quanh ba việc chính - điều tra, thăm nuôi Mujin, và cố gắng giữ cho mình không kiệt sức hoàn toàn.
trong quá trình điều tra sâu hơn vào các giao dịch tài chính, No Eul và Baekyung phát hiện ra loạt các công ty ma, được thành lập vội vàng và giải thể nhanh chóng. Dòng tiền từ dự án Namjeon đã chảy qua những công ty này một cách tinh vi, che mắt các cơ quan chức năng. Mục đích cuối cùng của các giao dịch này là để "rửa tiền" và chuyển về cho một quỹ bí mật.
"nhìn này, Baekyung"
No Eul chỉ vào sơ đồ phức tạp trên bảng trắng.
"tất cả các con đường đều dẫn về đây. . . một quỹ đầu tư không tên tuổi. Đây chắc chắn là nơi tập hợp những khoản tiền bẩn"
Baekyung gật gù, ánh mắt nghiêm túc.
"em đã thử tra cứu thông tin về quỹ này, nhưng nó được đăng ký ở nước ngoài, rất khó truy vết chủ sở hữu"
cùng lúc đó, trong một lần thăm nuôi, Mujin đã kể cho No Eul nghe về việc anh đã hẹn Yura ở quán cà phê, và những lời nói đầy ác ý, thách thức của cô ta. Anh cũng nói rằng Yura là con gái của Nghị sĩ Yoo, kẻ thù không đội trời chung của anh trên chính trường, điều này giúp No Eul có thêm thông tin để điều tra rõ vụ việc.
sau đó suốt mấy tuần liền, tưởng chừng mọi con đường đều đi vào ngõ cụt. No Eul và Baekyung đã gần như tuyệt vọng khi các bằng chứng họ tìm được vẫn chưa đủ mạnh để lật ngược thế cờ. Một chiều mưa tầm tã, khi cả hai đang lục lọi lại những món đồ cũ của Mujin trong căn hộ của anh, hy vọng tìm thấy điều gì đó bị bỏ sót, Baekyung chợt reo lên.
"chị No Eul, nhìn này !"
cậu lôi ra một chiếc điện thoại cũ, mẫu điện thoại đời cũ đã bị bỏ quên trong ngăn kéo bàn làm việc.
"đây là điện thoại của sếp thường dùng trước khi chuyển sang dùng chiếc điện thoại hiện tại. Có thể có thứ gì đó. . ."
No Eul lập tức cầm lấy chiếc điện thoại. Tuy cũ kỹ, nhưng nó vẫn còn một chút pin. Cô cố gắng bật nguồn. Màn hình sáng lên, và điều bất ngờ nhất đã hiện ra. Trong danh sách cuộc gọi gần đây, có một số điện thoại lạ, được gọi đi vào một đêm muộn, vài ngày trước khi vụ cầu sập xảy ra. Cuộc gọi đó kéo dài bất thường, hơn mười lăm phút.
"số này là số nào vậy ?"
No Eul lẩm bẩm, trái tim đập thình thịch, lập tức bấm số đó trên điện thoại của mình. Đầu dây bên kia vang lên tiếng chuông quen thuộc.
"alo ? ai đấy ?"
giọng đàn ông vang lên, có vẻ ngái ngủ, No Eul hít một hơi thật sâu.
"xin lỗi, tôi gọi từ số điện thoại của Choi Mujin. . .tôi là vợ anh ấy, tôi muốn hỏi, anh có phải là. . .Park Sung Joon không ?"
đầu dây bên kia im lặng một vài giây, rồi giọng nói trở nên hoảng hốt.
"à. . .vâng. . .tôi là Park Sung Joon. Có chuyện gì vậy ? phó Chủ tịch Choi. . ."
Park Sung Joon ! No Eul và Baekyung nhìn nhau, mắt họ mở to. Park Sung Joon là một kỹ sư xây dựng, từng làm việc cho công ty Seohyun, nhưng đã biến mất khỏi radar sau vụ sập cầu. Các luật sư của Mujin đã cố gắng tìm kiếm người này nhưng không thành công.
"tôi biết anh đang gặp nguy hiểm"
"và tôi cũng biết anh đang nắm giữ sự thật. Mujin đang bị oan, anh có thể giúp chúng tôi không ?"
sau hồi im lặng đầy căng thẳng, Park Sung Joon khẽ đáp.
"cô tìm được số điện thoại này. . .có vẻ là ý trời, tôi. . .tôi sẽ gặp cô. Nhưng không phải bây giờ, tối nay, một mình cô thôi. Tôi sẽ kể cho cô tất cả"
điện thoại cúp máy. No Eul và Baekyung nhìn nhau, trên mặt họ là sự pha trộn giữa kinh ngạc, lo lắng, và tia hy vọng rực sáng. Họ đã tìm thấy một manh mối sáng giá, một nhân chứng có thể lật ngược tất cả. Cuộc gặp gỡ với Park Sung Joon có thể là chìa khóa để đưa Mujin trở về.
chiều tối hôm đó, cơn gió lạnh thổi qua thành phố, mang theo hơi ẩm của biển cả. No Eul đứng trước địa điểm được hẹn, quán cà phê nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, đèn đường leo lét. Cô đến một mình, đúng theo yêu cầu của Park Sung Joon.
một bóng người lướt qua cánh cửa kính mờ, đó là Park Sung Joon. Anh ta có vẻ ngoài tiều tụy, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi và mệt mỏi, nhưng cũng ẩn chứa một nỗi dằn vặt sâu sắc. Anh ta nhìn No Eul, ánh mắt đầy thăm dò, rồi ra hiệu cho cô ngồi vào chiếc bàn cuối cùng, khuất trong góc.
"cô là. . .vợ của Phó Chủ tịch Choi Mujin ?"
Park Sung Joon hỏi, giọng anh ta khàn đặc.
No Eul gật đầu, ánh mắt cô kiên định.
"vâng, tôi là Kang No Eul, anh Mujin đang bị oan, như anh cũng thấy trên báo những ngày qua. . .tôi cần sự giúp đỡ của anh để tìm ra sự thật"
Sung Joon cúi mặt, im lặng một lúc lâu, có vẻ như anh đang đấu tranh nội tâm dữ dội. No Eul kiên nhẫn chờ đợi, không thúc ép. Cuối cùng, anh ta thở dài một hơi, như trút bỏ gánh nặng đã đè nén bấy lâu.
"cô biết không. . ."
Sung Joon bắt đầu, giọng anh ta nhỏ dần, như thể sợ có ai đó nghe thấy.
"trước khi vụ cầu sập xảy ra, Mujin. . .phó Chủ tịch đã phát hiện ra nhiều điểm bất thường trong báo cáo vật liệu. Anh ấy đã yêu cầu kiểm tra lại rất kỹ, thậm chí còn đích thân xuống công trường"
"và sau đó thì sao ?"
"một đêm nọ. . ."
Park Sung Joon tiếp tục, ánh mắt anh ta lộ rõ sự sợ hãi khi nhớ lại.
"tôi nhận được một cuộc gọi từ Nghị sĩ Yoo. Ông ta ra lệnh cho tôi phải thay đổi toàn bộ bản kiểm định chất lượng thép. Từ loại thép cường độ cao ban đầu, phải chuyển thành loại thép rẻ tiền hơn, chất lượng kém hơn rất nhiều"
"ông ta muốn làm suy yếu vị trí của phó Chủ tịch Choi. Dự án cầu Namjeon là con cưng của anh ấy, là bộ mặt cho Kế hoạch Di sản Rồng. Nếu cây cầu sụp đổ, Mujin sẽ là người phải chịu trách nhiệm hoàn toàn, và sự nghiệp chính trị của anh ấy sẽ bị hủy hoại hoàn toàn. Đó là một đòn chí mạng"
"ban đầu tôi từ chối. Nhưng sau đó. . .sau đó họ đe dọa gia đình tôi. Vợ tôi, con gái tôi. . .họ nói sẽ khiến chúng tôi biến mất nếu tôi không làm theo"
giọng anh ta run rẩy.
"tôi không có lựa chọn nào khác, tôi đã làm theo lệnh của ông ta. Tôi. . .tôi là kẻ tội đồ"
"vậy còn những khoản tiền bị rút ruột ?"
No Eul hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.
"đó là chiêu trò của họ. . .số tiền chênh lệch từ việc thay đổi vật liệu, cùng với các khoản 'hoa hồng' từ các công ty con được họ cài cắm, đã được chuyển về một quỹ bí mật. Quỹ đó được kiểm soát bởi nghị sĩ Yoo, và một phần lớn trong số đó được dùng để tài trợ cho chiến dịch tranh cử của ông ta, cũng như các hoạt động đen tối khác"
No Eul gật đầu, mọi thứ dần trở nên rõ ràng. Nhưng cô vẫn còn một thắc mắc lớn.
"anh nói có một quản lý dự án cấp dưới bị ép buộc. Đó có phải là anh không ? và tại sao anh lại biến mất sau vụ sập cầu ?"
Sung Joon khẽ lắc đầu.
"không phải tôi. . .tôi chỉ là người làm theo lệnh. Người bị ép buộc ký duyệt các giấy tờ cuối cùng. . .là kỹ sư tên Lee Jin Ho. Anh ấy là người trực tiếp chịu trách nhiệm giám sát. Sau khi mọi việc vỡ lở, Jin Ho đã cố gắng liên lạc với tôi, nói rằng anh ấy có bằng chứng về việc bị ép buộc. Nhưng trước khi chúng tôi kịp gặp nhau, anh ấy đã biến mất, tôi tin rằng anh ấy cũng đã bị bịt miệng, hoặc bị giam giữ ở đâu đó để không thể làm chứng"
"còn việc sảy thai của tôi. . .anh có biết gì không ?"
No Eul hỏi, chợt trở nên run rẩy, đôi mắt ngấn nước, không thể không nghĩ đến khả năng đó. Sung Joon nhìn cô, ánh mắt anh ta thoáng chút ngạc nhiên, rồi lại trở nên nặng trĩu.
"tôi. . .tôi không có thông tin cụ thể về chuyện đó. Nhưng. . .nếu cô đã hỏi, tôi có thể nói rằng, Tập đoàn Daekyung, đứng sau nghị sĩ Yoo, là tổ chức rất tàn nhẫn. Họ sẽ làm mọi cách để đạt được mục đích, loại bỏ bất kỳ ai cản đường. Ngay cả những người thân cận nhất cũng có thể bị lợi dụng hoặc hãm hại nếu họ cản trở kế hoạch"
trước khi ra về, Park Sung Joon đưa cho No Eul một chiếc USB nhỏ.
"đây là tất cả những gì tôi có, các bản sao chụp các văn bản gốc, các tin nhắn đe dọa, và một số ghi âm cuộc gọi của Nghị sĩ Yoo với tôi và Lee Jin Ho. Tôi đã cố gắng giữ lại chúng phòng khi có ngày hôm nay. Tôi biết chúng không đủ mạnh để lật ngược hoàn toàn bản án, nhưng hy vọng nó sẽ giúp cô tìm ra Jin Ho. Anh ấy mới là chìa khóa thật sự"
"cảm ơn anh. . .đã cứu Mujin"
No Eul nói, giọng cô đầy cảm kích, Sung Joon lắc đầu, mắt đầy hối lỗi.
"tôi chỉ mong có thể chuộc lại một phần lỗi lầm của mình. Tôi tin cô sẽ làm được"
cuộc gặp gỡ kết thúc, No Eul rời khỏi quán cà phê, trong tay nắm chặt chiếc USB. Thông tin từ Park Sung Joon như ánh sáng xé toạc màn đêm u tối, mở ra hướng điều tra mới đầy hy vọng. Giờ đây, đã có bằng chứng trực tiếp về sự thao túng của Nghị sĩ Yoo và Tập đoàn Daekyung, và quan trọng hơn, cô đã có tên của một nhân chứng quan trọng khác - Lee Jin Ho. Cuộc chiến vẫn còn dài, nhưng No Eul biết rằng, cô đang tiến gần hơn đến sự thật, đến ngày mà cô có thể đưa Mujin trở về.
trở về từ cuộc gặp gỡ bí mật với Sung Joon, No Eul và Baekyung không giấu nổi sự phấn khích xen lẫn lo lắng. Chiếc USB trong tay No Eul nặng nề, chứa đựng không chỉ bằng chứng quan trọng mà còn là hy vọng mong manh về sự tự do cho Mujin. Ngay đêm đó, họ bắt đầu công cuộc tìm kiếm Lee Jin Ho.
"Sung Joon nói Jin Ho là kỹ sư giám sát trực tiếp, người bị ép buộc ký duyệt các giấy tờ thay đổi vật liệu"
No Eul nói, suy tư khi nhìn vào màn hình máy tính.
"và anh ta đã. . .biến mất sau vụ sập cầu. Điều đó có nghĩa là anh ta. . .đang bị giam giữ, hoặc đang lẩn trốn vì sợ hãi"
Baekyung gật đầu.
"nếu bị giam giữ, chắc chắn là bởi những kẻ đứng sau nghị sĩ Yoo, họ không muốn anh ta ra làm chứng, chúng ta phải tìm ra anh ta trước khi chúng kịp làm gì đó"
cả hai bắt đầu bằng việc rà soát lại toàn bộ thông tin về Lee Jin Ho trong hồ sơ dự án cầu Namjeon. Từ địa chỉ nhà riêng, số điện thoại cũ, thông tin gia đình, đến các mối quan hệ xã hội, bạn bè đồng nghiệp.
"chúng ta cần tìm những người thân cận với Lee Jin Ho"
"gia đình, bạn bè thân thiết, thậm chí là hàng xóm cũ, người có thể biết anh ta đã đi đâu, hoặc có bất kỳ manh mối nào về sự biến mất của anh ta"
Baekyung bắt đầu công việc của mình, truy cập vào các cơ sở dữ liệu công cộng, mạng xã hội, và thậm chí là các diễn đàn kỹ sư xây dựng để tìm kiếm dấu vết của Jin Ho. Cậu cũng liên hệ với số người quen trong giới công nghệ thông tin, nhờ họ giúp đỡ trong việc truy tìm thông tin từ các nguồn không chính thống.
No Eul thì tập trung vào việc tiếp cận gia đình Jin Ho, đến căn hộ cũ của anh ta, gõ cửa hỏi thăm hàng xóm. Ban đầu, mọi người đều tỏ ra cảnh giác, không muốn dính líu đến chuyện rắc rối. Nhưng với sự kiên trì và lời giải thích chân thành của No Eul về việc Mujin đang bị oan, một vài người hàng xóm cũ đã hé lộ thông tin.
"à, cậu Lee Jin Ho đó hả ? tội nghiệp lắm, vợ con cậu ấy cũng bỏ đi rồi"
một bà lão hàng xóm thở dài kể.
"sau vụ cầu sập, cậu ấy bị công ty sa thải, rồi bị cảnh sát điều tra suốt. Vợ cậu ấy không chịu nổi áp lực nên đã đưa con về quê ngoại rồi"
manh mối về "quê ngoại" của vợ Lee Jin Ho là tia sáng, No Eul lập tức nhờ Baekyung tra cứu thông tin về quê quán của vợ Jin Ho, hy vọng tìm được địa chỉ.
việc tìm kiếm không hề dễ dàng, nhiều cánh cửa khép lại trước mặt họ. Vợ của Jin Ho, khi No Eul tìm được địa chỉ và đến tận nơi, đã từ chối gặp mặt. Cô ấy quá sợ hãi, không muốn dính líu gì đến vụ án nữa.
"cô đi đi ! chúng tôi không muốn liên quan gì nữa !"
vợ Jin Ho hét lên qua cánh cửa, giọng đầy hoảng loạn.
"chồng tôi đã chịu đủ rồi, cô đừng làm phiền cuộc sống của chúng tôi nữa !"
No Eul đứng đó, cảm thấy bất lực, hiểu nỗi sợ hãi của người phụ nữ ấy, nhưng cô không thể bỏ cuộc, để lại tấm danh thiếp, và lá thư tay, viết rõ sự thật về Mujin và lời cầu xin giúp đỡ.
trong những ngày sau đó, No Eul và Baekyung cũng phải đối mặt với những sự cản trở ngầm. Các thông tin họ tìm kiếm thường xuyên bị chặn, hoặc bị làm sai lệch. Có lần, khi đang theo dõi địa chỉ khả nghi, chiếc xe lạ đã bám theo, khiến họ phải thay đổi lộ trình liên tục. No Eul biết rằng những kẻ đứng sau vụ án đang giám sát, và họ phải hành động cẩn trọng hơn bao giờ hết.
có những lúc, sự tuyệt vọng chợt ập đến. No Eul cảm thấy mình đang đi vào ngõ cụt. . .
nhớ Mujin, nhớ những ngày tháng hạnh phúc trước đây, nỗi đau mất con lại trỗi dậy, gặm nhấm tâm hồn. No Eul tự hỏi liệu mình có đang làm đúng không, liệu có đủ sức để chống lại một thế lực quá lớn mạnh như vậy không. . .
vào buổi tối muộn, khi No Eul và Baekyung đang ngồi trong tổng hành dinh điều tra, gần như muốn bỏ cuộc, thì điện thoại của No Eul reo. . .là một số lạ.
"alo ?"
No Eul bắt máy.
"cô là No Eul, vợ của Choi Mujin phải không ?"
giọng đàn ông vang lên, có vẻ thận trọng.
"tôi là bạn cũ của Lee Jin Ho, tôi đã đọc được lá thư cô để lại cho vợ anh ấy"
"vâng, tôi đây. Anh có biết Jin Ho đang ở đâu không ?"
"anh ấy. . .anh ấy đang bị giam giữ. Không phải trong tù, mà là ở một nơi bí mật. Tôi biết địa điểm anh ấy đã cố gắng liên lạc với tôi trước khi bị bắt đi, đã để lại cho tôi một số thứ"
người đàn ông đó là người bạn thân thiết của Lee Jin Ho từ thời đại học. Anh ta kể rằng Jin Ho đã liên lạc với anh ta trong tuyệt vọng, nói rằng mình bị đe dọa và đang giữ bằng chứng quan trọng. Sau đó, Jin Ho đột ngột biến mất. Anh ta đã rất lo lắng, và khi vợ Jin Ho đưa cho anh ta lá thư của No Eul, và anh đã quyết định phải giúp đỡ.
"Jin Ho đã đưa cho tôi một chiếc USB khác"
"trong đó có một đoạn video. Đoạn video đó ghi lại cảnh anh ấy bị ép buộc ký duyệt các giấy tờ, và cả giọng nói của người đã đe dọa anh ấy. Người đó. . .là một trợ lý thân cận của nghị sĩ Yoo"
No Eul và Baekyung nhìn nhau, mắt họ mở to. Đây chính là bằng chứng mà họ cần! Một đoạn video trực tiếp, có hình ảnh và âm thanh, chứng minh sự thao túng và đe dọa.
"anh có thể cho chúng tôi xem đoạn video đó không ?"
No Eul hỏi, giọng run run vì xúc động.
"tôi sẽ gửi cho cô. . .nhưng tôi không thể lộ diện. Cô phải bảo vệ tôi"
"và cô phải cứu Jin Ho, anh ấy đang gặp nguy hiểm thực sự"
sau khi nhận được đoạn video, No Eul và Baekyung lập tức mở ra xem, video mờ ảo, đủ rõ để nhìn thấy Jin Ho với vẻ mặt sợ hãi, run rẩy ký vào một chồng giấy tờ. Và giọng nói lạnh lùng, đầy đe dọa của người đàn ông vang lên, ép buộc anh ta phải làm theo. Đó chính là bằng chứng không thể chối cãi. Giờ đây, họ đã có đủ bằng chứng để lật ngược vụ án, không chỉ có lời khai của Park Sung Joon, mà còn có đoạn video ghi lại cảnh Lee Jin Ho bị ép buộc. Mục tiêu tiếp theo của họ là cứu Lee Jin Ho và đưa anh ta ra làm chứng. Nỗi sợ hãi về việc Lee Jin Ho có thể bị bịt miệng vĩnh viễn bủa vây lấy họ.
"chúng ta phải hành động nhanh"
"Baekyung, em có thể lần theo dấu vết của chiếc xe đã chở Jin Ho đi không, hoặc bất kỳ dữ liệu nào liên quan đến sự mất tích của anh ấy ?"
Baekyung gật đầu.
"em sẽ thử truy cập vào các camera an ninh ở khu vực nhà Jin Ho, cũng như kiểm tra các báo cáo mất tích không chính thức. Có thể có một vài manh mối nhỏ mà chúng ta đã bỏ qua"
làm việc không ngừng nghỉ suốt đêm đó, Baekyung, với khả năng công nghệ của mình, đã đột nhập vào số hệ thống camera an ninh tư nhân và công cộng quanh khu vực nhà Jin Ho. Cậu phát hiện ra một chiếc xe đen không có biển số rõ ràng đã xuất hiện vào đêm Jin Ho biến mất. Chiếc xe này có một vết xước đặc biệt ở đuôi xe, điều này giúp họ dễ dàng nhận diện hơn.
No Eul thì gọi điện cho những người quen trong ngành cảnh sát và thám tử tư, nhờ họ giúp đỡ trong việc truy tìm chiếc xe và địa điểm khả nghi, không thể tự mình hành động một cách mù quáng, rủi ro là quá lớn.
sau nhiều giờ tìm kiếm căng thẳng, vào gần sáng, Baekyung reo lên.
"em tìm thấy rồi ! chiếc xe đó đã được phát hiện tại khu nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, cách đây khoảng hai mươi cây số. Khu vực đó rất hẻo lánh, ít người qua lại"
tim No Eul đập mạnh, lập tức liên hệ với luật sư biện hộ của Mujin, thông báo về bằng chứng mới và địa điểm khả nghi của Lee Jin Ho. Luật sư, sau khi xác minh tính xác thực của đoạn video và thông tin từ cô, đã lập tức làm việc với cơ quan chức năng, yêu cầu lệnh khám xét và giải cứu khẩn cấp.
tuy nhiên, No Eul không thể chờ đợi, biết rằng từng giây phút đều quý giá.
"Baekyung, chúng ta không thể đợi cảnh sát, chúng ta phải đến đó trước"
"chị nói gì vậy, nếu đến đó sẽ rất nguy hiểm"
Baekyung hoảng hốt.
"chị không thể tự mình đến đó được"
"anh ấy là nhân chứng duy nhất của chúng ta, nếu chúng ta không đến, có thể anh ấy sẽ không còn cơ hội nói ra sự thật nữa"
No Eul kiên quyết, nhìn Baekyung, mắt đầy vẻ van nài.
"em biết Mujin quan trọng với tôi như thế nào mà. . .chúng ta phải đi"
cuối cùng, Baekyung không thể từ chối, biết No Eul sẽ không bỏ cuộc.
"được rồi. . . ta phải cẩn thận hết mức có thể"
cả hai lái xe đến khu nhà kho bỏ hoang. Khi đến nơi, không khí lạnh lẽo, bao trùm bởi sự im lặng đáng sợ, tiếng gió rít qua khe cửa sổ vỡ, tạo nên âm thanh ghê rợn. Chiếc xe đen với vết xước quen thuộc đậu khuất trong một góc.
No Eul và Baekyung thận trọng tiến vào bên trong. Mùi ẩm mốc, bụi bặm xộc thẳng vào mũi, nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt phát ra từ một căn phòng sâu bên trong.
khi họ đến gần cánh cửa sắt rỉ sét, hai gã đàn ông vạm vỡ, rõ ràng là những tên lính canh của Tập đoàn Daekyung, bất ngờ xuất hiện, chúng không ngờ có người dám đột nhập vào đây.
"ai đấy ?!"
một tên gầm gừ, vung gậy. Baekyung, dù không phải người thạo đánh đấm, nhưng với sự nhanh nhẹn của người trẻ, cậu lập tức lao vào, né cú đánh đầu tiên, rồi tung cú đá vào chân tên lính canh. Tên lính canh lảo đảo, tạo cơ hội cho No Eul. Cô không ngần ngại, chộp lấy một thanh sắt gỉ sét gần đó, vung lên và đập mạnh vào cánh tay tên còn lại. Tiếng "choang" vang lên, tên lính canh hét lên đau đớn, làm rơi cây gậy.
cuộc chiến diễn ra chớp nhoáng nhưng đầy căng thẳng. Tên lính canh thứ nhất, sau khi bị Baekyung đá, nhanh chóng lấy lại thăng bằng và lao vào cậu, Baekyung, dù cố gắng chống trả, vẫn bị đẩy lùi. No Eul, với nỗi sợ hãi tột cùng nhưng cũng đầy quyết tâm, không chút chần chừ, lao vào hỗ trợ Baekyung, dùng hết sức bình sinh, tấn công vào điểm yếu của tên lính canh, khiến hắn mất phương hướng.
"chạy đi ! cứu Jin Ho !"
No Eul hét lên, dồn toàn bộ sức lực để ngăn cản bọn chúng. Baekyung lợi dụng khoảnh khắc đó, tung cú đấm mạnh vào mặt tên lính canh, khiến hắn ngã ra sau, lập tức chạy đến cánh cửa sắt, phá khóa và mở toang, No Eul lập tức lao về phía căn phòng, thấy Jin Ho bị trói chặt vào chiếc ghế, miệng bị bịt kín. Gương mặt bầm tím, mắt hoảng loạn khi thấy No Eul và Baekyung. Anh đã bị tra tấn, nhưng may mắn là vẫn còn sống. No Eul nhanh chóng gỡ miếng giẻ bịt miệng anh ta, Baekyung thì cởi trói.
"cứu. . .cứu tôi với. . ."
Jin Ho thều thào, khàn đặc.
"họ. . .đã tra tấn tôi. . . muốn tôi khai ra. . . nhưng tôi không nói. . ."
"anh không sao rồi, chúng tôi sẽ đưa anh ra khỏi đây. Anh sẽ làm chứng cho Mujin, đúng không ?"
Jin Ho gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm.
"tôi sẽ làm chứng. . .tôi không thể để họ tiếp tục làm điều ác nữa"
đúng lúc đó, tiếng còi xe cảnh sát từ xa vọng lại. Cảnh sát đã đến kịp thời. Những kẻ canh giữ Jin Ho bị bắt giữ, anh được đưa đến bệnh viện để điều trị và lấy lời khai.
ngày diễn ra phiên tòa phúc thẩm của Mujin, không khí căng thẳng hơn bao giờ hết. Thông tin về việc Jin Ho được giải cứu và sẵn sàng ra làm chứng đã lan truyền khắp nơi, tạo nên làn sóng chấn động trong dư luận.
Mujin ngồi trên ghế bị cáo, mắt anh ngạc nhiên khi thấy Jin Ho bước vào phòng xử án, gương mặt còn xanh xao và nhợt nhạt, No Eul ngồi ở hàng ghế khán giả, trái tim đập thình thịch, luật sư biện hộ đanh thép.
"thưa Tòa, chúng tôi xin triệu tập nhân chứng Park Sung Joon và nhân chứng Lee Jin Ho. Họ sẽ cung cấp bằng chứng trực tiếp và không thể chối cãi về sự thao túng của nghị sĩ Yoo và Tập đoàn Daekyung trong vụ sập cầu Namjeon !"
công tố viên và chủ tọa phiên tòa tỏ ra bất ngờ và hoảng loạn. Họ không ngờ No Eul và Baekyung lại có thể tìm ra Lee Jin Ho, người mà họ tưởng chừng đã bịt miệng vĩnh viễn.
Sung Joon bước ra, giọng anh run rẩy nhưng rõ ràng, kể lại chi tiết việc nghị sĩ Yoo đã ép buộc anh ta thay đổi vật liệu, và cách thức dòng tiền bẩn được chuyển qua các công ty ma.
sau đó, Jin Ho bước lên bục khai báo, trình bày một cách rành mạch, chi tiết về việc mình bị trợ lý của nghị sĩ Yoo đe dọa, bị ép buộc phải ký duyệt các giấy tờ giả mạo. Rồi, luật sư biện hộ cho phát đoạn video mà No Eul đã tìm thấy. Hình ảnh Lee Jin Ho bị tra tấn, bị đe dọa, cùng giọng nói của tên trợ lý của Nghị sĩ Yoo vang vọng khắp phòng xử án. Tiếng xì xào, tiếng bàn tán nổi lên.
Jin Ho giọng dứt khoát, ánh mắt nhìn thẳng.
"tôi bị ép buộc, tôi biết phó Chủ tịch Choi Mujin là người trong sạch. Anh ấy đã cố gắng ngăn chặn việc sử dụng vật liệu kém chất lượng. Chính Nghị sĩ Yoo và những kẻ đứng sau ông ta mới là người phải chịu trách nhiệm cho cái chết của những người dân vô tội !"
công tố viên cố gắng phản bác, nhưng lời khai của Jin Ho, cùng với đoạn video và lời khai của Sung Joon, đã tạo nên sức nặng không thể lay chuyển. Dư luận bùng nổ, yêu cầu điều tra lại toàn bộ vụ án.
chủ tọa phiên tòa không còn cách nào khác, ông ta phải chấp nhận những bằng chứng mới. Vụ án được đưa ra xét xử lại toàn diện, và một cuộc điều tra lớn hơn về Tập đoàn Daekyung và Nghị sĩ Yoo được tiến hành.
Mujin nhìn No Eul, ánh mắt tràn ngập sự biết ơn và tình yêu, No Eul mỉm cười, nước mắt chảy dài trên má. Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, nhưng họ đã giành được một chiến thắng vang dội. Ánh sáng của công lý cuối cùng cũng đã lóe lên, xua tan màn đêm u tối bao trùm cuộc đời họ.
sau phiên tòa phúc thẩm chấn động, những bằng chứng không thể chối cãi từ lời khai của Sung Joon, Jin Ho, và đoạn video đã lật ngược hoàn toàn vụ án cầu Namjeon. Toàn bộ dư luận bùng nổ, hướng sự chỉ trích gay gắt về phía Nghị sĩ Yoo và Tập đoàn Daekyung. Áp lực từ công chúng và giới truyền thông buộc các cơ quan chức năng phải mở rộng điều tra, không chỉ dừng lại ở vụ sập cầu mà còn cả những hành vi tham nhũng, thao túng quyền lực khác của tập đoàn này.
lần này, cuộc điều tra được tiến hành một cách toàn diện và minh bạch, không còn bị che đậy bởi bất kỳ thế lực nào. Các điều tra viên đã quay lại từng điểm nóng của vụ án, từ công trường cầu Namjeon cho đến văn phòng của Tập đoàn Daekyung và những chi nhánh có liên quan.
đầu tiên, họ tập trung vào việc phân tích lại toàn bộ vật liệu xây dựng đã được sử dụng trong dự án cầu Namjeon. Với sự hỗ trợ của các chuyên gia độc lập, họ đã tiến hành kiểm tra lại chất lượng thép và bê tông, khẳng định rằng vật liệu được sử dụng thực sự là loại kém chất lượng, không đúng với tiêu chuẩn đã được duyệt ban đầu. Điều này hoàn toàn phù hợp với lời khai của Park Sung Joon.
tiếp theo, đội điều tra theo dấu vết dựa trên thông tin từ Park Sung Joon và những dữ liệu mà Baekyung đã thu thập được từ các giao dịch đáng ngờ, họ đã thành công trong việc truy vết một mạng lưới phức tạp các công ty "ma" được thành lập chỉ để phục vụ mục đích rửa tiền. Các khoản tiền chênh lệch từ việc thay đổi vật liệu, cùng với các khoản "hoa hồng" khổng lồ, đã được chuyển qua hàng loạt tài khoản ở nước ngoài, cuối cùng đổ về một quỹ đầu tư bí mật được kiểm soát bởi Nghị sĩ Yoo. Những tài liệu và ghi âm trong chiếc USB của Park Sung Joon, cùng với những cuộc gọi điện thoại và tin nhắn mà Lee Jin Ho ghi lại, đã cung cấp bằng chứng cụ thể về việc Nghị sĩ Yoo và những tay chân của ông ta trực tiếp chỉ đạo các hành vi sai trái này.
với những bằng chứng rõ ràng, cảnh sát và công tố viên đã tiến hành bắt giữ hàng loạt nhân vật cấp cao trong Tập đoàn Daekyung, những kẻ đã trực tiếp tham gia vào việc thao túng dự án và biển thủ công quỹ. Các giám đốc điều hành, kế toán trưởng, và những quản lý dự án cấp cao có liên quan đều bị triệu tập và bắt giữ.
quan trọng nhất, nghị sĩ Yoo, kẻ chủ mưu đứng sau tất cả, cũng không thể thoát tội. Dựa trên lời khai trực tiếp của Park Sung Joon và Lee Jin Ho, cùng với các bằng chứng tài chính không thể chối cãi, ông ta bị buộc tội tham nhũng, lạm dụng quyền lực, và cố ý gây hậu quả nghiêm trọng, dẫn đến cái chết của nhiều người trong vụ sập cầu. Lệnh bắt giữ ông ta được ban hành công khai, gây chấn động toàn bộ giới chính trị.
trong quá trình điều tra mở rộng về Tập đoàn Daekyung, một số thông tin khác cũng dần được hé lộ. Các điều tra viên đã phát hiện ra rằng Tập đoàn Daekyung có một bộ phận chuyên xử lý "khủng hoảng truyền thông" và "giải quyết vấn đề" một cách phi pháp. No Eul, với linh cảm mạnh mẽ của mình, đã đề nghị các điều tra viên tập trung khai thác thông tin từ những nhân viên thuộc bộ phận này, đặc biệt là những người từng làm việc trực tiếp dưới quyền của nghị sĩ Yoo.
ban đầu, những nhân viên này rất cứng rắn, không chịu khai báo. Tuy nhiên, dưới áp lực của cuộc điều tra và những bằng chứng về các tội danh khác của tập đoàn, một số người đã bắt đầu dao động. Baekyung, với sự nhạy bén và khéo léo, đã tìm cách tiếp cận một cựu nhân viên có vẻ ngoài lo lắng và đầy hối hận. Cậu ta đã thuyết phục được người này hợp tác với công tố viên để đổi lấy sự khoan hồng.
người nhân viên đó đã khai ra sự thật kinh hoàng - chính nghị sĩ Yoo đã ra lệnh cho một nhóm người của ông ta, với sự trợ giúp gián tiếp từ con gái mình, Yura, phải tìm cách khiến No Eul bị sảy thai. Mục đích là để loại bỏ đứa bé, một yếu tố mà Nghị sĩ Yoo coi là "gánh nặng" có thể cản trở con đường chính trị mà ông ta đã vạch ra cho Mujin. Yura không trực tiếp ra tay, nhưng cô ta là người biết rõ ý định của cha mình và đã cung cấp thông tin về lịch trình của No Eul, tạo điều kiện cho kế hoạch độc ác đó được thực hiện. Cô ta đã được hứa hẹn một vị trí cao trong tương lai nếu Mujin được kiểm soát hoàn toàn bởi cha cô ta.
thông tin này lập tức được đưa ra tại phiên tòa xét xử Nghị sĩ Yoo và Yura. Đối mặt với lời khai chi tiết và những bằng chứng liên quan đến lịch trình của No Eul do chính Yura cung cấp cho cha mình, Yura không thể chối cãi được nữa. Cô ta cố gắng giữ im lặng, khuôn mặt trắng bệch vì sợ hãi, nhưng công tố viên đã đưa ra một bản ghi âm cuộc gọi giữa cô ta và một trợ lý của Nghị sĩ Yoo, trong đó Yura có nhắc đến "cách giải quyết vấn đề" liên quan đến No Eul. Áp lực từ bằng chứng không thể chối cãi, cùng với ánh mắt phán xét của mọi người trong phòng xử án, cuối cùng đã khiến Yura sụp đổ, bật khóc nức nở, cúi gục đầu và thú nhận, run rẩy và đứt quãng.
"tôi. . .tôi không muốn, nhưng cha tôi. . . ông ấy nói. . .nếu tôi không hợp tác. . .ông ấy sẽ hủy hoại tôi và cả Mujin. . .tôi xin lỗi xin lỗi vì tất cả. . ."
lời thú tội này, dù đầy nước mắt và sự hối hận, cũng không thể xóa nhòa tội lỗi mà cô ta đã gián tiếp gây ra, Yura bị buộc tội đồng lõa và phải chịu bản án thích đáng cho hành vi của mình.
No Eul biết rõ kẻ đã cướp đi đứa con của mình, nước mắt chảy dài, không phải vì buồn nữa, mà là vì cơn đau được giải tỏa, sự thật được phơi bày.
sau khi các kẻ chủ mưu bị kết án, phiên tòa xét xử lại của Mujin tiếp tục. Lần này, mọi sự chú ý được dồn vào anh.
khi Mujin được dẫn vào phòng xử án, tiếng ồn ào nhỏ nổi lên từ phía khán giả, bước đi vững chãi, không còn vẻ suy sụp như những ngày đầu. Anh mặc một bộ vest sẫm màu, mái tóc được cắt gọn gàng, khuôn mặt tuy gầy đi nhiều nhưng ánh mắt đã lấy lại được sự sắc bén và bình tĩnh, nhìn lướt qua hàng ghế khán giả, dừng lại ở No Eul và mỉm cười nhẹ, nụ cười đầy sự biết ơn và tình yêu. No Eul cũng mỉm cười đáp lại, nước mắt chực trào ra, đã cố nén lại.
phiên tuyên án diễn ra ngắn gọn nhưng đầy trang trọng, chủ tọa phiên tòa, với vẻ mặt nghiêm nghị, ánh lên sự công tâm, bắt đầu đọc phán quyết cuối cùng. Từng lời của ông ta như những nhát búa gõ vào tâm trí mọi người trong phòng. Chủ tọa giọng dõng dạc, vang vọng khắp phòng xử án.
"dựa trên những bằng chứng mới được trình bày trong phiên phúc thẩm, bao gồm lời khai của nhân chứng Park Sung Joon và Lee Jin Ho, đoạn video ghi lại hành vi đe dọa và ép buộc, cùng với kết quả điều tra bổ sung về các giao dịch tài chính bất hợp pháp của Tập đoàn Daekyung và Nghị sĩ Yoo. . ."
không khí trong phòng nín thở, mọi ánh mắt đổ dồn vào Mujin.
"tòa án tuyên bố, bị cáo Choi Mujin được tuyên bố trắng án đối với tất cả các tội danh đã bị cáo buộc trước đây liên quan đến vụ sập cầu Namjeon !"
tiếng gõ búa chát chúa vang lên, lần này không phải là tiếng gõ của bản án mà là tiếng gõ của công lý được thực thi. Ngay lập tức, cả phòng xử án bùng nổ. Tiếng vỗ tay vang dội, tiếng reo hò, tiếng nấc nghẹn ngào của những người thân và cả những người dân ủng hộ Mujin. Phóng viên vội vã ghi lại khoảnh khắc lịch sử này.
Mujin đứng sững sờ trong giây lát, như không tin vào tai mình. Rồi, một cảm giác nhẹ nhõm đến tột cùng ập đến. Nước mắt anh trào ra, nhưng không phải nước mắt của sự đau khổ mà là nước mắt của sự giải thoát, của niềm hạnh phúc vỡ òa. Anh khẽ gật đầu, cố gắng kìm nén cảm xúc.
khi phiên tòa kết thúc, cảnh sát tháo còng tay cho Mujin. Chiếc còng lạnh lẽo đã đeo bám anh suốt bao ngày tháng giờ đây đã được gỡ bỏ, như gỡ bỏ xiềng xích của nỗi oan khuất. Anh quay lại, ánh mắt tìm kiếm No Eul.
No Eul đã đứng dậy, nước mắt cô đã lăn dài trên má, chạy đến, không một chút ngần ngại, lao vào vòng tay Mujin. Anh ôm chặt cô vào lòng, thật chặt. Họ đứng đó, ôm nhau giữa vòng vây của đám đông, giữa tiếng reo hò của công chúng và ánh đèn flash của máy ảnh.
"em đã làm được, No Eul"
Mujin thì thầm vào tai, nghẹn ngào trong tiếng nức nở.
"cảm ơn em. . ."
cảm nhận được hơi ấm của cô, mùi hương quen thuộc, và biết rằng mình đã trở về. No Eul gục đầu vào ngực anh, khóc nức nở.
"em nhớ anh lắm. . ."
những giọt nước mắt của sự nhẹ nhõm, của niềm vui, và của cả những nỗi đau đã qua, giờ đây được giải tỏa hoàn toàn.
Baekyung đứng cạnh đó, khóe mắt cũng đỏ hoe. Cậu tiến đến, đặt tay lên vai Mujin, nở nụ cười tươi rói. Mujin quay qua, vỗ vai Baekyung.
"cảm ơn cậu, Baekyung"
những người ủng hộ vây quanh họ, vỗ tay và hô vang tên Mujin, đưa tay vẫy chào mọi người, ánh mắt tràn đầy sự biết ơn. Anh đã trải qua những ngày tháng tăm tối nhất của cuộc đời, bị hãm hại, bị giam cầm oan uổng, nhưng giờ đây, đã được công lý trả lại sự trong sạch.
báo chí ngay lập tức đăng tải những bản tin nóng hổi.
Choi Mujin trắng án ! nghị sĩ Yoo sa lưới pháp luật !
hình ảnh Mujin và No Eul ôm nhau trước cổng trại giam, hình ảnh anh nở nụ cười tự do, tràn ngập khắp các mặt báo và bản tin truyền hình. Uy tín của được khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn rực rỡ hơn xưa, bởi giờ đây anh còn mang danh là người đã dũng cảm đối mặt với sự bất công và sống sót. Tin tức về sự trong sạch của anh lan truyền nhanh như vũ bão, xóa tan mọi nghi ngờ và định kiến trước đây. Người dân, vốn từng bị dẫn dắt bởi thông tin sai lệch, giờ đây đồng loạt ca ngợi anh là người hùng, là nạn nhân của một âm mưu thâm độc.
tuy nhiên, đối với No Eul, niềm vui đó không chỉ đơn thuần là sự chấm dứt của vụ án oan. Cô muốn cả thế giới phải biết sự thật trần trụi về những gì Mujin và cô đã phải chịu đựng, muốn lấy lại không chỉ danh dự mà còn cả công lý cho những tổn thương mà họ đã gánh chịu. Ngay sau khi Mujin được thả tự do, No Eul đã quyết định tổ chức buổi họp báo riêng.
buổi họp báo được ấn định vào buổi chiều hôm sau, tại một khách sạn lớn ở trung tâm thành phố. Baekyung đã giúp No Eul chuẩn bị mọi thứ, từ việc gửi lời mời đến các hãng thông tấn lớn, sắp xếp địa điểm, cho đến việc chuẩn bị bài phát biểu. Mujin, dù đã được minh oan, vẫn giữ thái độ khiêm tốn, chỉ ngồi bên cạnh No Eul, nắm chặt tay, để cô là người đại diện lên tiếng.
sáng hôm đó, No Eul ngồi trước gương, tập dượt lại bài phát biểu của mình. Mỗi câu chữ đều được đúc kết từ những nỗi đau và sự kiên cường của hai vợ chồng, muốn giọng nói của mình vang lên mạnh mẽ, rõ ràng, để không ai có thể nghi ngờ sự thật.
đúng hai giờ chiều, hội trường chật kín các phóng viên từ khắp các đài truyền hình, báo chí, và các trang tin điện tử. Ánh đèn flash liên tục chớp nháy, ống kính máy quay chĩa thẳng về phía bục phát biểu. No Eul bước ra, bên cạnh là Mujin, và ở phía sau là Baekyung, người luôn hỗ trợ họ.
No Eul đứng thẳng, hít hơi thật sâu. Khuôn mặt còn vết hằn của mệt mỏi nhưng đôi mắt cô kiên định, rực cháy ngọn lửa của quyết tâm. Cô nhìn thẳng vào các phóng viên, giọng nói vang dội, đầy cảm xúc nhưng cũng rất đanh thép.
"kính thưa quý vị phóng viên, kính thưa toàn thể công chúng !"
"ngày hôm nay, tôi đứng đây không chỉ với tư cách là vợ của Choi Mujin, người vừa được minh oan, mà còn là một công dân, một người phụ nữ đã trực tiếp trải qua những bi kịch đau đớn nhất do sự bất công gây ra"
dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua Mujin, người đang nhìn cô với vẻ tự hào và trìu mến.
"hơn hai tháng qua, chồng tôi, nghị sĩ Choi Mujin, đã bị giam cầm oan uổng. Anh ấy bị cáo buộc là kẻ tham nhũng, là người gây ra vụ sập cầu Namjeon thảm khốc. Cuộc đời, sự nghiệp chính trị anh ấy gây dựng bằng cả tâm huyết, đã bị hủy hoại chỉ trong chớp mắt. Nhưng sự thật không phải như vậy !"
giọng No Eul càng lúc càng mạnh mẽ, bắt đầu nói về những gì Mujin đã làm để ngăn chặn thảm kịch.
"chồng tôi là người liêm khiết, một lòng với đất nước. Anh ấy đã dốc hết sức mình để đảm bảo chất lượng dự án cầu Namjeon. Chính anh ấy là người đầu tiên phát hiện ra những điểm bất thường về vật liệu, và đã cố gắng hết sức để ngăn chặn chúng. Nhưng, vì sự trung thực đó, anh ấy đã trở thành mục tiêu của âm mưu tàn độc, được dàn dựng bởi những kẻ muốn thao túng quyền lực vì lợi ích cá nhân !"
No Eul nhìn thẳng vào ống kính máy quay, như thể đang nói chuyện trực tiếp với từng người dân trên khắp đất nước.
"chồng tôi đã bị hại, bị đẩy đến bờ vực của sự tuyệt vọng. Có những lúc, anh ấy đã muốn buông xuôi tất cả. . .đã suýt chút nữa mất đi mạng sống của mình !"
khi nói đến đây, đôi mắt đỏ hoe, Mujin khẽ nắm chặt tay cô để trấn an.
"và không chỉ anh ấy. . ."
"với tư cách là vợ, người đầu ấp tay gối, tôi cũng đã phải chịu đựng những nỗi đau không thể diễn tả bằng lời. Tôi đã mất đi đứa con của mình. . .đứa bé mà chúng tôi hằng mong đợi, đã bị cướp đi bởi sự độc ác của những kẻ không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích !"
cả hội trường như nín thở, lời thú tội về việc sảy thai của No Eul đã được công chúng biết đến qua các bản tin điều tra, nhưng việc nghe chính cô nói ra, với tất cả sự đau đớn, vẫn khiến mọi người xúc động sâu sắc.
"tôi và chồng tôi đã sống trong địa ngục suốt thời gian qua. . .đã mất mát quá nhiều, phải trải qua những nỗi đau mà không ai đáng phải chịu đựng. Nhưng chúng tôi không từ bỏ ! chúng tôi đã kiên cường chiến đấu, từng bước, từng bước một, để tìm ra sự thật, để đưa những kẻ ác ra ánh sáng !"
No Eul quay sang nhìn Mujin, đôi mắt tràn đầy tình yêu và sự ngưỡng mộ.
"chồng tôi, Choi Mujin, là người công bộc liêm chính, anh ấy đã và sẽ luôn là niềm tự hào của tôi, và của đất nước này !"
cô quay lại phía các phóng viên, giọng nói vang vọng khắp hội trường, khẳng định lời hứa của mình.
"là người đồng hành của anh ấy, tôi xin tuyên bố rằng - sẽ không ngừng đấu tranh để đảm bảo rằng những kẻ đã gây ra tội ác này phải chịu sự trừng phạt thích đáng của pháp luật ! và tôi cũng sẽ tiếp tục kêu gọi công lý cho tất cả những nạn nhân đã bị chà đạp bởi quyền lực và sự tham lam !"
cuối cùng, No Eul cúi đầu sâu, sau đó nhường lời cho Mujin. Mujin tiến lên một bước, nắm lấy tay No Eul, quay sang nhìn các phóng viên.
"trong suốt thời gian qua, dù phải đối mặt với những lời buộc tội sai trái và sự giam cầm oan uổng, tôi chưa bao giờ quên trách nhiệm của mình đối với đất nước và người dân. Tôi đã luôn tin vào công lý và tin rằng sự thật cuối cùng sẽ được phơi bày. Những gì tôi đã trải qua chỉ khiến tôi thêm quyết tâm. Tôi sẽ không bao giờ lùi bước trước bất công. Và tôi, Choi Mujin tin rằng, cùng nhau, chúng ta có thể xây dựng một xã hội minh bạch, công bằng hơn, nơi những người làm việc vì đất nước thực sự được tôn trọng và bảo vệ"
"tôi xin cảm ơn tất cả quý vị đã lắng nghe. Và đặc biệt, tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến vợ tôi, No Eul. Nếu không có em, không có sự kiên cường và tình yêu của em, tôi sẽ không thể đứng đây ngày hôm nay"
tiếng vỗ tay bùng nổ, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hàng loạt câu hỏi được đặt ra, nhưng No Eul và Mujin mỉm cười, để lại cho công chúng thông điệp mạnh mẽ về tình yêu, sự kiên cường và niềm tin vào công lý. Buổi họp báo của No Eul đã trở thành một dấu mốc quan trọng, không chỉ khôi phục hoàn toàn danh dự cho Mujin mà còn truyền cảm hứng cho rất nhiều người về sức mạnh của sự thật và tình yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip