Chương 37
Jieun nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng Soobin rồi hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Soobin cứ lặng thinh không nói. Một lúc sau, Huening Kai chờ hai người lâu quá liền đi lên lại gọi xuống.
- Anh Soobin có chuyện gì hả anh? Mọi người đang đợi đó ạ...
Soobin buông Jieun ra, quay mặt đi cố không để Huening thấy mình đang khóc.
- Ừm..anh biết rồi anh chuẩn bị ra ngay.
Nói rồi Soobin đi vào phòng chuẩn bị. Huening Kai đưa đôi mắt đầy thắc mắc nhìn Jieun. Jieun cũng lắc đầu chẳng hiểu chuyện gì.
Thế rồi cả nhóm cùng nhau đi đến ngôi biệt thự bên biển mà cả nhóm đã đặt trước. Suốt cả quãng đường đi, Soobin cứ ngồi kế Jieun im lặng chẳng nói gì. Thi thoảng Soobin cứ nhìn Jieun chằm chằm, lúc Jieun hỏi "nhìn gì thế?" thì cậu chỉ đáp "không có gì".
Đến nơi, cả nhóm nhanh chóng về phòng sắp xếp hành lí rồi chuẩn bị đi đến khu vui chơi cách đó không xa. Ai cũng hào hứng khi đến khu vui chơi duy chỉ có Soobin cứ thẫn thờ chẳng nở một nụ cười. Jieun lo lắng liền nói với mọi người:
- Hay mọi người đi chơi trước đi, Soobin có vẻ không ổn lắm. Em ở đây với cậu ấy một lúc.
- Ui Soobin không khỏe hả em? - Yeonjun hỏi.
Soobin lắc đầu rồi nói:
- Em không sao.. chỉ là tâm trạng em có chút... Mọi người cứ đi chơi trước đi.
Jieun thấy ánh mắt mọi người có chút lắng lo thì liền trấn an:
- Mọi người cứ đi trước đi, em và Soobin sẽ đi chơi sau.
- Hm... vậy thì có gì nhớ gọi điện cho tụi này nha! - Haeun nói.
Thế rồi cả nhóm kéo nhau đi chơi, Jieun và Soobin cùng nhau ngồi trên chiếc ghế gỗ gần cổng ra vào của khu vui chơi lặng thinh một lúc chẳng ai nói với ai câu nào. Jieun thấy gần đó có quầy nhỏ bán bánh mì thì liền lấy tiền từ chiếc túi nhỏ đeo chéo trên vai mua 2 chiếc bánh mì nóng đưa cho Soobin một chiếc rồi bản thân cầm chiếc còn lại ăn ngon lành. Jieun nghỉ rằng ăn chút gì đó sẽ làm tâm trạng Soobin tốt hơn.
- Sáng nay m sao thế? Mơ thấy ác mộng à?
- Ừm...
Soobin nghĩ suy gì đó rồi bắt đầu mở lời hỏi Jieun:
- Có phải là... t đã quên mất chuyện hồi cuối năm lớp 9 có đúng không?
Jieun bàng hoàng nhìn Soobin rồi ngờ ngợ ra có lẽ nào Soobin đã nhớ lại gì hay chăng.
- M nhớ lại gì rồi sao?
- M không muốn t nhớ lại sao?
- TẤT NHIÊN LÀ KHÔNG RỒI! - Jieun nhất thời xúc động mà lớn tiêng.
Soobin nhìn vào mắt Jieun, hai mắt cô đỏ hoe rơm rớm sắp khóc.
- Nhớ..lại chuyện...đau lòng đó để làm gì cơ chứ?
Soobin nhẹ nhàng vươn tay lau đi giọt nước mắt vừa lăn nhẹ xuống má Jieun. Cậu đứng dậy rồi giơ tay ra trước mặt Jieun tỏ ý bảo cô nắm lấy. Jieun ngơ ngác nhìn Soobin.
- Đi chơi thôi! Đến đây rồi thì phải đi chơi chứ!
Jieun còn đang ngây ngốc thì Soobin đã nắm lấy tay cô bạn dẫn đi. Jieun cũng bắt đầu bình tĩnh lại rồi nhìn Soobin. Dáng cậu bạn cao cao, bàn tay to ấm áp nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Jieun thật dịu dàng, một cảm xúc ngọt ngào nhẹ nhàng len lỏi vào tim Jieun.
Đi ngang khu nhà ma, Jieun cứ nhìn chằm chằm về phía đó. Soobin thấy thế thì hỏi:
- Muốn đi nhà ma hả?
Jieun quay lại nhìn Soobin.
- Ơ... hả? không...m không thích mấy cái đáng sợ mà.
- Nhưng m muốn chơi đúng không?
Jieun đang lưỡng lự không biết đáp thế nào thì cậu bạn đã kéo Jieun đi vào mua vé. Chị gái nhân viên khu nhà ma nhìn 2 đứa mỉm cười nói:
- Đang có cuộc thi dành cho các cặp đôi khi vào chơi nhà ma đó, cặp đôi dễ thương này có muốn tham gia không?
- Tụi..tụi em không phải... - Jieun đỏ mặt bối rối đáp.
Jieun chưa kịp phủ nhận thì Soobin đã hỏi chị nhân viên.
- Cuộc thi như thế nào vậy ạ?
Chị nhân viên cười tủm tỉm rồi bảo:
- Chỉ cần cùng nhau đi qua khu nhà ma và hoàn thành nhiệm vụ bí mật của một đôi tình nhân thì sẽ nhận được phần thưởng là máy chơi game và phiếu ăn buffet đó nha!
Hai mắt Jieun và Soobin lập tức sáng rực lên khi nghe đến phần thưởng hấp dẫn. Thế là cả hai hùng hổ:
- Cho tụi em tham gia ạ!
Chị gái nhân viên vui vẻ đưa vé cặp đôi cho cả hai đứa. Cả hai từ từ tiếng vào khu nhà ma. Bên trong nhà ma khung cảnh âm u, tiếng gió hòa lẫn với âm thanh kêu gào quái dị thỉnh thoảng lại vang lên, hai bên đường đi sẽ có xác người, bộ xương khô và những thứ đáng sợ khác. Soobin dần dần cứ lùi lùi đi phía sau Jieun. Bây giờ thay vì Soobin nắm tay dắt Jieun thì đã chuyển sang Jieun nắm tay dẫn Soobin đi. Jieun háo hức nhìn mấy thứ đáng sợ được trang trí trong nhà ma.
- Ê nhìn nè~ Người ta làm trông thật ghê á~ Cái này như đầu lâu người thật luôn.
- M..ma..mau đi...ra khỏi chỗ này đi m ơi... - Soobin vừa đi vừa lấy bàn tay che mắt để tránh không nhìn mấy thứ đáng sợ.
Jieun đang khúc khích cười thì đột nhiên lúc đó có một bóng người cụt đầu xuất hiện đột ngột làm Jieun giật mình.
- Aaaa!
Jieun vô thức ôm lấy Soobin vì hoảng sợ. Soobin từ nãy giờ vẫn lấy tay che mắt nên vừa nghe Jieun hét lên chưa kịp nhận ra có chuyện gì thì đã thấy Jieun ôm chặt lấy cậu. Hành động của Jieun khiến tim cậu đập liên hồi. Định hỏi Jieun có chuyện gì thì người cụt đầu kia đã tiến sát lại chỗ của 2 đứa. Soobin cũng hoảng sợ mà la lên:
- AAAAAAAA!
Cậu cũng vì sợ mà vòng tay ôm chặt Jieun vào lòng. Người cụt đầu kia cứ vờn qua vờn lại chỗ 2 đứa một lúc mới chịu rời đi để hù dọa người khác. Nhưng Soobin cứ ôm lấy Jieun không buông. Jieun bị Soobin ôm chặt vào lòng chẳng nhìn được gì nên không biết rằng tên cụt đầu kia đã rời đi.
- Này.. m sợ lắm à? Người đó chưa đi sao? - Jieun nhỏ nhẹ hỏi.
- Ừm.. chưa đi.. - Soobin giả vờ nói.
Jieun nghĩ Soobin còn sợ nên cũng vòng tay ôm lấy cậu để trấn an. Soobin muốn tham lam ôm Jieun thêm một chút nữa nên đã nói dối. Tiếng tim đập rộn ràng lúc này chẳng rõ là của Soobin hay Jieun nữa.
Mãi một lúc sau, Jieun bắt đầu nghi ngờ liền hỏi:
- Nè... đã mấy phút trôi qua rồi đó, có thật là người đó chưa đi không vậy?
Nói rồi Jieun rời khỏi vòng tay Soobin rồi quay ngoắt ra nhìn thử thì chẳng thấy có ai. Liền đánh vào cánh tay Soobin một cái.
- Lừa tui hả, con thỏ kia!
Soobin ôm cánh tay xuýt xoa rồi cười cười:
- Hì hì chú đó mới vừa rời đi thôi à.
- Xì thôi mau ra khỏi đây để còn lấy quà nữa.
Jieun nắm lấy tay Soobin rồi cố kéo đi thật nhanh.
(✏️: Đoạn đi nhà ma này tui lấy chút ý tưởng từ truyện tranh mà tui rất thích tên là "Con tim rung động". Truyện đáng iu lắm nên ai thích chuyện tình yêu nhẹ nhàng thanh xuân vườn trường thì có thể tìm đọc thử nha ^^)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip