Chương 20

Jeong Jihoon mất tích mấy ngày, đám Ryu Minseok cho rằng con mèo cam này vẫn còn dính cú sốc. Còn Lee Sanghyeok vẫn như thường, ban ngày ngủ rất mê mệt rồi ban đêm chơi game tới khuya mới đi ngủ. Đúng ra mùa này mọi người sẽ về nhà nghỉ ngơi. Nhưng Lee Minhyeong đã gọi Kim Jeonggyun ra nói chuyện riêng, nói cho thầy biết về các vấn đề tương lai của Lee Sanghyeok.

Sau vào ngày trở về 2022 trong niềm lo sợ, thì cả đám đã phát hiện ra 1 điều dị thường. Nếu mọi chuyện xoay quanh Lee Sanghyeok thì vẫn diễn ra như tương lai dự kiến. Còn về mọi sự thay đổi xung quanh vẫn biến đổi theo một quy luật riêng không ai hiểu được.

Hiệu ứng cánh bướm vẫn diễn ra như đúng suy đoán.

Nhưng chỉ cần Lee Sanghyeok vẫn sống sót qua cái ngày định mệnh đó, dù có trả giá như thế nào. Bọn họ vẫn sẽ chấp nhận mà không phản kháng bất cứ cái gì.

"Anh Sanghyeok, ngày mai thầy bảo chúng ta đi kiểm tra sức khỏe."

Lee Minhyeong vỗ nhẹ lên vai anh mèo, dù vẫn đang là ngày nghỉ nhưng Lee Sanghyeok vẫn miệt mài luyện tập ngày đêm. Đâm ra Ryu Minseok lo lắng thái quá, ép buộc anh phải nghỉ ngơi có quy luật. Nếu không sẽ làm mặt nặng mày nhẹ càm ràm anh mỗi ngày.

Lee Sanghyeok có nhiều tật xấu nho nhỏ, nhưng sợ phiền là cái lớn nhất. Vì không chịu nổi sóng âm lảnh lót và ánh mắt nhìn chằm từ cặp đôi đường dưới. Anh mèo đầu hàng vô điều kiện, nhưng vẫn canh cánh trong lòng về trận chung kết. Nhưng có lẽ anh đã bình tĩnh hơn, nhìn mấy đứa trẻ đã lấy lại tinh thần thì Sanghyeok đã vui vẻ trong bụng.

"Không phải chỉ có Minseok bị cảm thôi sao?" Lee Sanghyeok hơi nhăn mặt, nói anh không thích bệnh viện thì cũng đúng. Chỉ cần nghe mùi sát trùng và màu tường trắng trong bệnh viện là đủ làm anh thấy không khỏe rồi.

"Sẵn tiện kiểm tra tay của anh luôn đó." Ryu Minseok biết rõ tính bài xích của anh mèo, đành lợi dụng cánh tay phải của anh.

"... Được rồi, vậy thì đi"

Lee Sanghyeok không nhìn nổi nếu mình từ chối, Ryu Minseok sẽ liên tục nhìn ngược lại đến khi nào anh đồng ý mới thôi.

Anh mèo không thích mình bị theo dõi và chăm sóc tận tình như bây giờ. Lúc nào cũng là anh lo lắng cho tụi nhỏ, giờ được báo hiếu cảm giác khá là lạ. Linh tính trong lòng anh bảo có chuyện chẳng lành nên mới nịnh anh thế này. Càng suy nghĩ, Lee Sanghyeok càng cảm thấy buồn ngủ. Do trời lành lạnh, thêm phòng đang có máy sưởi làm anh ngáp lên ngáp xuống. Nhìn có vẻ bình thường, nhưng đám báo con nhà anh thì tim đang nhảy lên hồi hộp lo lắng nhìn Lee Sanghyeok.

"Anh buồn ngủ ạ ?" Choi Wooje đi lại hơi khuỵu gối xuống, sờ sờ cái tay lạnh lẽo của anh Sanghyeok.

"Ừm... Chắc trời lạnh rồi." Lee Sanghyeok có vẻ không tập trung. Mèo đen có xu hướng bắt đầu hơi cáu kỉnh lên, giờ đến ngủ vẫn không cho anh ngủ nữa. Anh dỗi tụi bây nhé ?

Nói chung Lee Minhyeong vẫn hiểu tính ông chú nhà mình, đành để Choi Wooje đưa anh vào phòng nghỉ ngơi. Đưa 2 thành phần ngây ngô vô tri vào phòng, bạn Gấu bự nhìn về 2 bạn đồng niên của mình.

Jeong Jihoon đã ký hợp đồng với T1 trong 2 năm tới.

Bọn họ vẫn chưa để Lee Sanghyeok biết, còn Choi Wooje thì cũng giấu nốt. Không phải vì hành động nối giáo cho giặc của Út sữa. Mà là Choi Wooje khá thật thà, chỉ cần có người hỏi thì thằng bé sẽ trả lời tất. Nếu không phải bị Kim Jeonggyun kéo đi học một lớp truyền thông với anh Gấu, thì chuyện này vẫn còn kéo dài.

Còn về việc Jeong Jihoon đầu quân sang đây cũng dễ hiểu. Chẳng ai muốn làm đối thủ cả đời với người mình yêu, vừa thêm việc xảy ra với Lee Sanghyeok. Thêm tâm bệnh của anh mèo, thì Jeong Jihoon quyết định chắc đã suy nghĩ kĩ rồi.

Từ lời Ryu Minseok bảo thì bên GenG đã bắt đầu tìm kiếm vị trí đường mid khác. Nghe Son Siwoo nói rằng Bdd sẽ đầu quân cho nhà vàng đen, còn anh Deft đã nhận được lời mời từ EDG bên LPL. Với chiếc cúp quán quân vừa gặt hái thành công, thì việc mời chào đến từ các đội nước ngoài sẽ không xa lạ. Chắc đây cũng là sự thay đổi vì Ruler đã chọn ở lại với Son Siwoo. Suy ra sẽ có người thay thế Ruler sang Trung Quốc.

Nhưng không ai ngờ người đó lại là Kim Hyukkyu.

Buổi chiều Jeong Jihoon đã dọn đồ từ ký túc xá bên GenG qua T1. Han Wangho và 2 người kia biết chắc Jeong Jihoon sẽ sang T1 nên không có nhiều ý kiến. Chỉ bảo cậu em hãy cố gắng thi đấu thật tốt để còn gặp nhau trên sân khấu và lời dặn hãy chung sống hoà thuận với 4 con báo của anh Sanghyeok.

Son Siwoo với Park Jaehyeok không khác nào tiễn con trai sang nhà người ta ở rễ. Dặn đi dặn lại nhiều lần, làm Jeong Jihoon thấy bất ngờ vì nếu muốn thì cách vài bước chân vẫn sang thăm mọi người bình thường. Mà mèo cam cũng thấy 2 người này là lạ, cứ như yêu lại từ đầu vậy.

Han Wangho bĩu môi, nhìn 2 con người đang nhảy nhót phát cơm chó phát phiền kia. Rồi kéo Choi Hyeonjoon đang hát vu vơ kia đi ra ngoài thư giãn đầu óc.

Lee Sanghyeok tỉnh lại, đã nghe tiếng ồn từ bên ngoài rồi. Choi Wooje với Jeong Jihoon đang nói chuyện với nhau, hai cái thân hình to xác chiếm một cái ghế dài nói chuyện gì đó rôm rả lắm. Moon Hyeonjoon ngồi bên cạnh Út nhưng không tham gia vào câu chuyện. Vì thế cũng là người thấy Sanghyeok dậy đầu tiên.

"Anh dậy rồi." Moon Hyeonjoon nhìn đồng hồ, anh mèo ngủ hơn 4 tiếng mới dậy.

"Ừm.... Jihoon?" Bữa trước Lee Sanghyeok vẫn còn quen miệng gọi tên theo bình thường. Liền bị con mèo cam nào đó mè nheo bắt gọi bằng được mới thôi.

"A anh, anh Jihoon ký hợp đồng 2 năm với T1 đó. Hai người sẽ thay phiên thi đấu đó." Choi Wooje rất nhanh thân thiết với người anh mới của đội. Để Moon Hyeonjoon bên cạnh lườm bạn mèo xém cháy xém lông.

Hai tiếng anh Jihoon có vẻ thân thiết ghê.

"Anh ngủ ngon không ?" Mèo cam thấy lửa sắp lan đến chân mèo, liền nhảy ra khỏi vùng nguy hiểm đến bên anh mèo đen.

"Vẫn ổn, sau này hãy giúp đỡ nhau nhé."

Lee Sanghyeok hơi đau đầu, hôm qua phòng studio có mở máy lạnh. Chắc anh dính cảm rồi nên giờ thấy hơi đừ người. Còn về việc Jeong Jihoon thi đấu với màu áo T1 thì anh không ý kiến, đó là quyết định của cao tầng.

Vốn dĩ ban đầu huấn luyện viên là Kim Jeonggyun vẫn còn phản đối. Nhưng Lee Minhyeong kể tương lai tay của anh Sanghyeok vẫn sẽ trở phát lại. Bọn họ vẫn cần một mid dự bị cho tình huống bất ngờ. Huống chi Lee Sanghyeok đang có một căn bệnh treo trên người chưa được kiểm tra ra.

Jeong Jihoon đã được cảnh báo về những lời công kích từ dân mạng sau khi phát thông báo chính thức từ T1. Nhưng mèo cam tỏ vẻ mình sẽ ổn, so với những gì mà Lee Sanghyeok phải chịu thì cậu đã là gì.

"Anh đói không, mình gọi đồ ăn ngoài nha." Jeong Jihoon nhìn cơ thể từ trước đến nay vẫn không tăng lên được bao nhiêu của anh mèo. Vừa âm thầm hạ quyết tâm phải để Sanghyeok ăn nhiều để có sức đề kháng tốt, không thể chiều theo anh ấy ăn lẩu hoài như vậy.

"Được đó, em muốn ăn gà rán." Choi Wooje rất nhiệt tình đồng ý, vì chắc chắn Joeng Jihoon sẽ mời nên nhỏ cứ order la liệt rồi đánh chén với anh Hổ. Vì Ryu Minseok với Lee Minhyeong đã ra ngoài mua ít đồ, nên giờ là lúc không có ai la Út về việc ăn không điều độ.

Còn Moon Hyeonjoon thì sao ? Bạn Hổ thấy em mình vui là được, dù sao cũng là rể ra mắt gia đình ngoại mà. Giờ chèn ép anh ta rất lợi thế trước đi, sao này có gì vẫn có anh Sanghyeok bảo vệ mà.

Nhưng mà sau này, người được Lee Sanghyeok bảo kê dưới sự ăn hiếp tập thể là Jeong Jihoon. Nhưng đó là trước mặt anh mèo, còn sau lưng thì không thấy kể ra.

Ryu Minseok đi mua ít đồ để về làm bánh nướng, thấy anh Sanghyeok có vẻ thích ăn những bánh linh tinh. Thà để Cún nhỏ trổ tài làm bánh còn đỡ yên tâm hơn để anh và Út sữa ăn đồ lặt vặt no mà không có chất dinh dưỡng. Đó cũng là lí do Choi Wooje càng ngày to con mà anh mèo thì càng nhỏ đi.

Mặc khác, vẫn là muốn gặp anh Hyukkyu hỏi chuyện. Lee Minhyeong đi theo để ôm đồ phụ bạn nhỏ, còn gặp được Deft là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng với sự lí trí từ khi Lee Sanghyeok bắt đầu bệnh, thì bạn Gấu có thể đoán được Deft trở về thời gian chắc sẽ xa cỡ cặp đường dưới nhà bên.

"Anh quyết định sang Trung rồi ạ ?" Ryu Minseok vẫn khá lo lắng, nếu anh vẫn ở Hàn thì vẫn còn theo dõi anh được. Nhưng Trung Quốc xa như vậy, lỡ anh bệnh tật ốm đau lại giấu giếm mọi người.

"Ừm. Xin lỗi làm em lo lắng rồi."

Kim Hyukkyu nhìn về Lee Minhyeong, ra hiệu để Gấu bự mau dỗ bạn nhỏ nhà hắn đi. Để anh dỗ thì mắc công tên bên cạnh ghen lên không cho anh về thì mệt.

"Anh ấy đã quyết định rồi, bạn nên tôn trọng ý kiến của anh." Lee Minhyeong đoán được, Kim Hyukkyu trở lại EDG chắc cũng là vì người kia thôi. Support của EDG 2022 là Meiko - Điền Dã.

"Trời không còn sớm nữa, mau về đi Minseok. Minhyeong cho anh gửi hỏi thăm sức khỏe Sanghyeok nhé." Kim Hyukkyu thấy Ryu Minseok vẫn còn đang buồn rầu liền dỗ dành vài câu xong rồi tiễn hai người ra xe về. Nếu để Ryu Minseok ở lại lâu thêm nữa, không chừng sẽ khóc trôi nhà anh mất.

Lúc Ryu Minseok về, 4 con người kia vẫn miệng vẫn còn đang dính vụn gà rán. Khỏi phải nói ra là đầu têu của chuyện này. Nếu không phải vừa gặp chuyện buồn thì Cún nhỏ chắc chắn sẽ lên tone giọng rồi kéo 3 người kia ra giảng cho 1 trận. Còn vì sao Sanghyeok bị thiên vị, thì Cún nhỏ chỉ nhắc nhở anh bụng vẫn yếu thì đừng ăn nhiều quá. Xong lại liếc cặp đường trên cùng 1 con mèo cam vừa nhập đàn.

"Tối nay mình đi ăn mừng Jihoon gia nhập đi, anh vẫn còn thèm lẩu."

Lee Sanghyeok nhẹ nhàng gỡ rối không khí đang căng thẳng. Anh mèo cảm thấy vậy cũng không tốt, cứ để tình hình này kéo dài hoài như thế. Báo chí lại viết linh tinh ảnh hưởng tinh thần mọi người.

"Lại lẩu nữa hả anh." Lee Minhyeong tự nhiên ngán tận họng, thà ăn đồ bạn mình nấu còn hơn đi ăn lẩu.

"Hôm qua vừa ăn mà." Moon Hyeonjoon không khác gì mấy, hội cuối chuỗi cảm thấy mình cầm phản kháng trước khi 3 người kia chốt deal.

"Để em coi đã.." Ryu Minseok nhìn sắc mặt hơi hồng của Lee Sanghyeok rồi mới sờ lên trán anh.

Anh mèo dính cảm rồi, không thể ra ngoài ăn được. Nhưng cũng kì lạ, trước kia rất ít thấy anh bệnh vặt. Nhưng sau đó lại rất dễ bệnh, hiện tại lại có biểu hiện như vậy. Hiệu ứng cánh bướm này tuy rằng không quá xấu, nhưng người cứ hết sốt rồi cảm này kia ai mà chịu được.

Lee Sanghyeok nghe ý kiến của mình bị bác bỏ không do dự, làm mèo hơi không vui.Jeong Jihoon được lúc phát huy kỹ năng dỗ dành mà mình luyện được lúc trước chăm anh.

"Bữa sau mình ăn bù ạ, chúng ta còn ở với nhau rất rất lâu mà. Quan trọng là giờ anh khoẻ lên là mọi người vui rồi, em cũng vậy mà."

Ryu Minseok nhìn Jeong Jihoon hơi chướng mắt, đành kéo bạn Gấu vào nhà bếp. Nhưng cũng phải nói, Jeong Jihoon chỉ dỗ vài câu rồi hùa theo Choi Wooje rủ anh đi chơi game. Thêm Lee Sanghyeok cũng không hẳn thù dai, rất nhanh quên đi chuyện đấy mà hoà nhập trận chiến. Moon Hyeonjoon thấy bản thân bị bỏ rơi liền tham gia cùng.

Mà bên kia Han Wangho không ký tiếp với Gen G mà đến HLE với Viper, người bị Ryu Minseok bỏ quên không kéo vào nhóm Làm lại cuộc đời. So với dự kiến thì Canyon đến GenG sớm hơn một năm. Mà Kim Hyukkyu đã khởi hành sang Trung Quốc với sự chia tay từ bạn bè và người thân.

Jeong Jihoon ban đầu khá vất vả vì bị Ryu Minseok cầm đầu chèn ép, nhưng mèo cam làm gì chịu yếu thế như vậy. Cứ làm mặt bị thiệt trước Lee Sanghyeok để khiến đám báo bị anh mắng. Hậu cung 5 phi - 2 phe tranh sủng làm hoàng đế Lee Sanghyeok cảm thấy đau đầu. Cứ tưởng Jeong Jihoon sẽ chín chắn hơn, nhưng cảnh anh thấy lại ngược lại hoàn toàn. Thấy con mèo cam béo béo mặc quần caro sọc trắng đen cùng Út sữa Choi Wooje liên mồm nói nhăng nói cuội bên tai Ryu Minseok mà không dám nhảy ra can. Vì nếu anh mèo đi ra, người bị 3 cái máy nói làm phiền thì chính là Sanghyeok.



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip