Dành cho Mây
Tớ có một em mèo trắng tên Mây. Tớ nhận nuôi em từ khi em còn bé xíu, em vừa tách sữa mẹ và có thể tự ăn đã được tớ đón về.
Em thật ra rất có duyên, tớ chính thức có con mèo đầu tiên cũng là mèo trắng, nhỏ mèo đó đẻ ra mẹ của Mây và rồi duyên phận đến cuối Mây vẫn về nhà tớ.
Nhà rất yêu mèo vậy nên em được nuôi lớn cạnh tớ, em về nhà sau sinh nhật tớ 4 ngày. Em đến vào đúng mùa đông, những tấm ảnh đầu tiên của em được quấn trong cái khăn quàng cổ ca rô và bé tí tròn vo ấm áp trong cái chăn xám của tớ.
Lai với mèo lông dài nên thật sự em rất bồng bềnh. Sờ thích lắm. Trộm vía em hợp tính nên hai chị em thực sự đã làm thân ngay từ khi con bé. Nó được ngủ cùng ăn cơm cùng. Bất kể việc gì em cũng đều được góp mặt và ở cạnh nhau.
Vì là con mèo nuôi khi tớ đã lớn hẳn vậy nên ý thức chăm mèo cao hơn. Mè nheo mẹ mua thuộc trị chấy dận cho em. Tắm cho em đều, hè được có quạt mát, đông được ủ trong chăn ấm. Mẹ cưng mẹ xé từng miếng thịt cho em ăn, chị lớn mua từng gói hạt. Nuôi em thành một chú mèo núc ních gần 5 cân. Lông em mượt, trắng muốt như tuyết, rầu chị chẳng được thấy tuyết bao giờ nhưng chắc chắn Mây sẽ rất đẹp bất kể dưới tia nắng ấm hay trời đông rét căm của Hà Nội.
Mỗi trưa, em sẽ quận tròn ở khoeo chân tớ. Hai chị em sẽ say sưa tới 5 giờ chiều. Khi vuốt em vươn dài cái tay như múi măng cụt ú nần. Mây chẳng ngại khoe cái bụng béo béo mềm mềm của em ra. Em rất ít khi kêu, nhưng cái tiếng lanh lảnh như chuông gió của em thật dễ nghe. Chị ước đã được nghe Mi mi kêu ca với chị nhiều hơn.
Mi rất biết nịnh dù đôi khi em cũng chảnh choẹ lắm. Nhưng em được lòng tất cả mọi người trong nhà, kể cả 2 con cún mẹ nuôi ( dù mi mi khè và đánh chó liên tục ). Mẹ thấy em dù có cáu kỉnh cũng sẽ nhấc bổng cái thân trắng phau dài béo ních vác lên vai. U chu choa em Mây của bà xinh quá. Chị gái lớn cũng sẽ áp mặt vào bụng nếu thấy mi đang cuộn tròn ngủ trên giường. Con Mây sướng quá cơ, chỉ có nằm với ngủ.
Chị cũng vậy, nhìn thấy cục bông trắng phau của chị, chị sẽ lao tới véo lấy hai má nẫy thịt. Chị cầm cầm hai cái đùi béo to và trêu rằng, chiên lên ngon lắm, thịt ra chiên lên cho chị ăn nhá. Rồi chị cũng sẽ dụi vào bụng nhung của cục cưng mà khúc khích được cả tiếng đồng hồ.
Chị quen với cảnh đi về tới nhà sẽ có em miu ngoan ngoãn của chị ở đó. Trong phòng chị, góc giường quen thuộc vẫn là hình ảnh em cuộn như chiếc bánh bao hấp nóng hổi mà ngủ say sưa.
Nhưng rồi tất cả đều chỉ vì một sai lầm sơ sẩy tới đáng trách của người làm chủ. Tớ không tiêm phòng cho em. Nhà tớ thực sự quá chủ quan trong việc bệnh tật. Mây vốn khoẻ và béo nhất nhà, em thậm chí còn to hơn con chó cảnh mẹ tớ nuôi. Nó béo hơn anh mèo vàng 7 năm tuổi trong nhà.
Vậy mà chẳng ai ngờ, Mây nhiễm FPV.
Mây mất vào 21/5/2025.
Trưa ngày hôm qua, tớ và mẹ đưa em đến phòng khám thú y khi em có triệu chứng nôn mửa và bỏ ăn.
Tớ vẫn nhớ rõ khoảnh khắc bế em ra từ chiếc túi đựng mèo. Cánh tay em gầy xộp đi, em nhẹ hều và hơi thở em thoi thóp. Em đau nhưng không thể bật nổi một tiếng kêu ra khỏi vòm họng. Từ lúc em còn bé xíu tới khoảnh khắc đó. Tớ chưa bao giờ thấy chú mèo nhỏ của tớ gầy tới vậy. Tớ chưa bao giờ thấy sợi dây sinh linh của em mỏng manh tới thế.
Tiên lượng em xấu. Đến trưa nay tớ vẫn gặng hỏi mẹ về tình trạng em. Tối đến, khi đang ngồi trên phòng, tớ thấy mẹ gọi và báo em không qua khỏi.
Nhà tớ để lại em dưới gốc cây sau nhà khi đón em về từ phòng thú y.
Tớ yêu em tớ, chị nhớ Mây của chị. Mèo trắng sẽ dễ thành người, chị mong Mây có thể chờ tới ngày để trở thành con của chị. Nếu không chờ được, Mây vẫn hãy cứ đi tiếp. Nhưng hãy quay về thăm chị một ngày nào đó Mây nhé. Chị yêu em.
Cảm ơn Mây đã cùng chị trải qua 1 mùa Tết, cùng chị trải qua năm sinh nhật đáng nhớ trong căn phòng nhỏ. Em mèo trắng muốt nghịch ngợm nhất nhà. Trong giấc mơ đêm nay, chị mong em sẽ lại trèo lên bụng chị, quận tròn và ngủ ngon. Lại là con mèo béo của chị, khoẻ mạnh.
Tớ không nghĩ em đi nhanh tới vậy. Tớ nhớ em, nhưng tớ không thể nói với ai. Tớ muốn nói hết những gì còn có thể về em vào đây. Tớ sợ một ngày nào đó, tớ lỡ quên đi một chiều gió lộng bên ngoài và em say sưa trong lòng tớ. Tớ quên đi cái cách em hay trốn sau khung cửa sổ phòng nếu bị tớ mắng oan điều gì đó.
Cảm giác lạ lắm, khi tớ vuốt em lần cuối.
Đây cùng là một lời tớ gửi gắm tới những bạn có thú cưng. Hãy tiêm phòng cho các em cún mèo nhanh nhất có thể. Sự chủ quan của kẻ làm chủ như tớ giết chết em.
Em vừa ốm dậy sau 5 ngày thuốc, khi vừa khoẻ lại. Em chạy nhảy ăn uống bình thường và rồi chợt em lả đi chỉ sau 1 đêm. Em nôn mửa rồi cứ thế lịm dần.
Mong rằng, em sẽ sống mãi trong những trang đẹp nhất này.
Tớ có 2 vết cào của em từ tháng 4, từng muốn trị sẹo. Nhưng giờ tớ nghĩ đó là thứ duy nhất còn sót lại mà em để lại bên tớ.
Yêu Mây của chị. Chị trả lại Mây về với gió trời. Mong rằng tia nắng ngày hè này sẽ khiến em thấy ấm áp và thoả thích tắm nắng ngủ say. Em nhé
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip