43


"Lúc đó chẳng phải em thích mấy cô gái ngực cong, mông nở, chân dài hay sao?"

"..."

Biết cãi sao đây?

Jeong Jihoon đã phát tín hiệu SOS. Gọi cứu hộ à không gọi cứu thương thì đúng hơn. Lee Sanghyeok là muốn cậu không thở được theo cách bình thường đây mà.

Tuy có list follow tín thật cơ mà unfollow hết rồi mà.

Chẳng nhẽ lại biện hộ rằng là "Em che mắt bàn dân thiên hạ".

"Vừa hay Quỷ Vương Faker cũng sở hữu đôi gò bông làm em thương nhớ, chân cũng vừa dài vừa trắng hay sao?"

Từ lúc anh sinh ra đến giờ, Jeong Jihoon là cái đồ dùng lời nói rù quyến đỉnh nhất trần đời. Dù là người khác nói anh còn không nghe, vậy mà giờ này lại nằm trong vòng tay một cậu trai trẻ măng.

Người ấy lại còn cao "to", đẹp trai, còn rất biết chiều anh. Đã thế còn nghe người ta nói lời yêu sến rện.

Bỗng dưng thấy gu bản thân cũng mặn mặn, lần sau phải giảm lại còn 1/2 mới được.

Cơ mà bây giờ 1/2 rồi mà nhỉ?

Lần sau anh sẽ không ăn muối nữa, chắc gu sẽ không mặn nữa.

Anh đang gật gù với suy nghĩ rút kinh nghiệm cho lần sau thì Jeong Jihoon khó hiểu vô cùng.

"Anh gật gù cái gì?"

"Đang rút kinh nghiệm việc chọn người yêu cho lần sau."

"Còn có lần sau?"

Lee Sanghyeok dẩu mỏ lên, môi giật giật muốn cãi lại em yêu. Nhưng nghĩ gì đó lại thôi, đúng là không thể có lần sau được.

"Nụ hôn đầu tiên em còn nhớ chứ?"

Anh đùa Jeong Jihoon đấy à?

Có đánh chết thì cậu cũng chẳng thể quên cái nụ hôn không chính thức ấy được. Chỉ vì câu nói không là gì của nhau mà cố gắng dành lấy danh vọng trên đấu trường năm ấy. Cùng anh đứng trên bục vinh danh.

Hôn thôi cũng phải phân biệt rõ ràng nhé.

Jeong Jihoon vùng vằng ngồi bật dậy, dẩu mỏ lên.

"Sao anh lại từ chối em?"

Từ chối?

Lúc nào cơ? Giờ nào, phút nào, giây nào?

Lee Sanghyeok cố gắng lục lọi lại trong mớ ký ức hỗn độn của 2023. Anh chưa tùng từ chối Jeong Jihoon, nếu có khước từ thì là bao giờ.

Cái phút giây mà Chovy đưa ra lời đề nghị rằng anh có thể hôn cậu ấy không thì anh như bị thôi miên. Xém chút nữa mà môi chạm môi.

Nhưng mà Jeong Jihoon ơi! Faker sợ lắm, sợ hôn nhau rồi nhưng lại chẳng là gì của nhau, cái mà Lee Sanghyeok cần là danh phận chứ chẳng phải hạnh phúc nhất thời rồi thôi.

Thà rằng...

Thà rằng nhìn người thương từ xa cả một đời còn hơn nhất thời để rồi cả quãng đường còn lại sống trong dằn vặt. Sợ rằng người ghê tởm anh, sợ rằng người sẽ bỏ anh đi.

"Sao anh lại từ chối hôn em?"

Nhưng mà tự nhiên Lee Sanghyeok quên rằng, Jeong Jihoon đãng trí hơn anh tưởng.

Ông trời ban cho Chovy không thiếu thứ gì ngoài sự trưởng thành.

Nếu lúc đấy anh hôn thì chắc bây giờ có khi kỷ niệm yêu nhau tính bằng năm luôn cũng nên.

Hay lắm nha!

Mất kiên nhẫn với Cam yêu, Nger xinh ngồi dậy. Tháo kính, hai tay trực tiếp câu lấy cổ người yêu mà hôn lên.

Phúc lợi đến bất ngờ. Jihoon cũng cứ thế mà thích nghi.

+1 cách đòi hôn vào bí kíp chăm mèo của Church Of Chovy.

Lee Sanghyeok ngay bây giờ có thể hiểu là đã yếu còn ra gió. Lần nào cũng bị hôn cho tắc thở vậy mà lần này còn chủ động tấn công trước. Jeong Jihoon sẽ không tha cho anh mất thôi.

Hơi thở đối phương nóng bỏng phả nên da mặt trắng nõn của anh. Cả người anh nóng hầm hập, muốn cởi phăng chiếc áo đang mang cho rồi.

Miệng xinh bị giày vò đến mỏi rời. Eo anh lành lạnh, tay Jihoon lại quen thói rồi. Thịt của Sanghyeok vừa mềm vừa thơm, sờ đến phát nghiện.

Da trắng, thịt mềm. Để lại dấu hôn một chút, người của mình cơ mà. Tuỳ ý làm, không cần hỏi hay kham khảo ý kiến ai.

Tiếng điện thoại cũng không thể cắt ngang hành động của đôi bạn trẻ.

"Ưm...J-jihoon...điện..t-thoại."

Bực bội rời xa môi dâu thơm phức. Từ bao giờ mà Lee Sanghyeok đã ngồi tọt trong lòng Jeong Jihoon rồi. Với lấy chiếc điện thoại trên đầu giường.

"Alo?"

"Anh Sanghyeok...em đây."

Thái tử T1 giọng gấp gáp. Có vẻ như gặp chuyện.

Ai nghe cứ nghe, Jeong Jihoon đang hưởng phúc lợi. Vai áo của anh bị kéo trễ một bên vai, hít một hơi. Ôi hương vani ngọt dịu. Hít một hơi thật sâu, lồng ngực như tràn ngập chất kích thích theo đó chạy thẳng lên đại não.

"Anh xem Jihoon về chưa, hỏi hộ em là anh ấy để chuột ở đâu. Cho em mượn chút."

Cổ cùng xương quai xanh bị hôn lên, cún to xác đòi gặm xương. Mút mát lên làn da trắng như sứ.

"Ưm...chờ anh chút~..J-jeong Jihoon a."

Đầu dây bên kia ping "?" chắc hẳn anh Sanghyeok đang ngái ngủ. Nhỉ? Không chỉ mình Gumayusi mà còn 3 người đồng đội còn lại cũng loading mãi không tiêu.

Jeong Jihoon ghé lên tai anh, kề bên điện thoại. Tay vẫn mân mê người yêu đòi hỏi nhiều hơn.

"Chuột ở ngăn kéo trong cùng, bên dưới."

Lee Minhyeong vội 1 - Jeong Jihoon vội 10.

Chưa kịp để bên kia hồi âm, điện thoại của Lee Sanghyeok rơi cái bịch xuống đất. Mạch máu trên vành tai anh sắp vỡ ra đến nơi mất thôi.

Tay to luồn vào áo phông trắng, chạm vào lưng trần không tì vết của anh. Điện chạy ngang não, không ổn tí nào hết.

Thơm gò má, đá bờ môi.

Tay thì sờ, môi thì đòi hôn. Được voi đòi tiên à Jeong Jihoon.

"Hưm~ Jihoon a."

Lee Sanghyeok như hoá lỏng gục trên vai Jeong Jihoon. Mặc xác người bé hơn nghịch ngợm lên thân thể anh. Chạm đến đâu da thịt anh nóng ran đến đó.

"Gọi là gì?"

"Chồng."

Áo phông bị kéo lên quá ngực, da trần tiếp xúc với không khí lạnh nhanh chóng nhợt đi. Tay ấm nóng chạm lên như túi sưởi an ủi làn da anh. Mọi xúc cảm cùng giác quan như đạt ngưỡng cực đại.

Jeong Jihoon à!

Mau mau tới giày vò xinh đẹp tên Lee Sanghyeok này đi.

Tới đây thưởng thức da thơm, thịt ngọt.

Tới đây với người đẹp mà bản thân phải dùng cả cuộc đời mới có được đi.

Hôn lên tai em mèo, anh vẫn còn nhận thức rằng mai mình còn phải đi làm.

"Anh không chiều chồng hôm nay được đâu."

Jeong Jihoon đã tâm sự rất nhiều với bản thân...

Cơ mà, điện thoại chưa tắt thì phải?

Ryu Minseok đầu dây bên kia.

"..."

"Tự dưng thấy mượn điện thoại người yêu chơi mà cứu được người, kể cũng tài."

Thấy bạn cùng phòng đơ ra, sao không lo cho được. Bạn cầm điện thoại nhìn chằm chằm khó hiểu.

"Sao thế Minseokie?"

"Tớ đang đọc truyện...có chút kích thích."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip