44


Dạo gần đây Lee Sanghyeok cứ lạnh nhạt với cậu. Chẳng hiểu lý do tại sao, không thấy anh ấy nhõng nhẽo đòi ngủ cùng, cũng không thấy anh ấy đòi ôm ấp hôn hít.

Nhất thời Jeong Jihoon bị chết lặng khi xâu chuỗi sự việc lại với nhau. Hôm ấy qua phòng Lee Minhyeong để lấy lại chuột. Chủ nhân căn phòng đã mất bóng từ sớm với hai tấm vé xem phim tặng kèm theo đó là support của T1.

Chuột nào chả giống chuột nào nhưng mà xin Jihoon đấy. Đừng có cái kiểu làm rơi đồ điện tử xuống đất, đặc biệt là với đôi chân dài hơn người như thế.

Chiếc vòng chỉ đỏ bị đứt nằm dưới nền phòng live của Thái Tử.

"!"

Anh ấy có thật sự ổn không vậy. Nhìn chiếc vòng nằm chỏng chơ giữa giường mà đầy óc trống rỗng.

Jeong Jihoon mệt quá, có chút muốn ngủ.

Lee Sanghyeok không thế, anh bới tung phòng live đến phòng ngủ cũng chẳng tài nào tìm thấy được. Rốt cuộc là nó bị rơi ở đâu cho được. Quỷ Vương Bất Tử mặt méo xẹo ngồi khoanh tay ngồi lặng thinh giữa phòng họp.

Thật sự là ngay khi Lee Minhyeong bước vào có thể thấy anh đang được bao bọc bởi một chiếc vỏ màu đen vô hình. Trông như anh ấy sắp điều khiển nó hết hút hết oxi xung quanh cậu vậy?

Người cau mày ngồi nghiêm túc cố gắng nhớ xem bản thân đã bất cẩn làm rơi vòng em ấy tặng ở nơi nào.

Jihoon có giận anh không nhỉ?

Thật đấy trông anh lúc này như mới mất sổ gạo.

"Chú?"

Thái tử đến lay anh, thoáng chút giật mình hiện lên trên khuôn mặt nhưng rồi cũng nhanh chóng tan biến.

"Không sao chứ ạ?"

"Ừm."

Nhắm mắt lại, cố gắng xao nhãng đi sự xuất hiện của Lee Minhyeong. Lee Sanghyeok cố gắng lục lọi trong mớ ký ức hỗn độn, không rõ ràng của mình. Vòng em ấy tặng cuối cùng là rơi ở đâu.

Chẳng có câu trả lời nào dành cho anh, câu hỏi này anh cũng không giải được. Đắn đo, bới móc trong tận cùng của hộp nhật ký não bộ ghi lại.

Bị Lee Sanghyeok ngó lơ, Lee Minhyeong cũng chẳng lấy làm lạ. Cơ mà cái dáng vẻ này rất lâu đã không thấy ở anh. Nhìn anh còn căng thẳng hơn trước thềm mấy trận đấu mang tính quyết định.

Lee Sanghyeok đang lo nghĩ chuyện gì thì tất nhiên cũng chẳng đến lượt Lee Minhyeong chen vào. Không hiểu sao, mắt của cậu bị sang  vành hay tăng độ mà nhìn chú của cậu bây giờ cứ na ná Jeong Jihoon.

Phận là cháu ngoan, Lee Minhyeong chỉ có thể đứng ngoài lo lắng. Cơ mà có vẻ Lee Sanghyeok không nhận ra thì phải.

Chợt bừng tỉnh sau hồi lâu ngẫm nghĩ, thấy Lee Minhyeong bên cạnh mình, anh không lấy làm lạ. Thấy anh như thế tất nhiên không thể không để ý cho được. Cháu của anh vẫn luôn như thế chẳng hề thay đổi sau ngần ấy năm gắn gắn bó.

Sự ấm áp hiếm thấy từ người họ hàng xa khiến anh từ một người có trái tim lạnh như tảng băng trôi có chút được sưởi ấm.

Lúc anh tuyệt vọng nhất, giây phút dường như anh cảm thấy thế giới sụp đổ nhưng anh gần như chẳng cần đến một ai. Lee Minhyeong xuất hiện kéo anh khỏi đám bùn lầy, kéo anh khỏi cơn bão.

Trời lại sáng, cháu anh vẫn ở đó, người cùng anh sải bước trên con đường tương lai.

"Đừng nhìn chằm chằm như thế, bất lịch sự."

Khi anh dạy bảo, người cũng nghiêm túc lắng nghe và rút kinh nghiệm.

"Cháu xin lỗi mà...hiuhiu."

Cơ mà cái trò làm nũng này xin đừng bày ra trước mặt Lee Sanghyeok, anh không phải Ryu Minseok. Lại càng không muốn xem ai pha trò ngoài Jeong Jihoon.

Nồi nào úp vung nấy.

"Minhyeongie....Minhyeong..."

Giọng lanh lảnh của hỗ trợ T1 vang từ bên ngoài hành lang vào.

Vừa chớp mắt, người bên cạnh đã không cánh mà bay.

"????"

Tuy sau bao năm gắn bó nhưng cái tốc độ hơn cả ánh sáng như này thì Lee Sanghyeok vẫn chưa thể lý giải được. Hay tại anh sống chậm nhỉ? Ping 999+?

Minseok cùng xạ thủ dắt díu nhau đi cafe. Thời gian ít ỏi nên càng phải tranh thủ, không được lãng phí.

Vừa nhận được nước chưa kịp uống, bên tai Minseok có tiếng nói quen thuộc. Quay đầu lại thì là thợ trang điểm cho cả đội, người còn lại là chị quản lý cũ đã nghỉ việc. Cả hai đứa đều nhẵn mặt nên chẳng lấy gì làm lạ.

Cái lạ ở đây là nội dung cuộc trò chuyện giữa hai người có gì đó không đúng lẽ thường tình.

"Kể cho nghe, cấm có sốc nhé."

"Có gì hot?"

Không biết như nào nhưng mở bài nghe có vẻ hấp dẫn rồi đây. Hai chị cứ nói đi, còn mấy cái camera chạy bằng cơm đang tích cực tiếp thu.

"Lúc mà mình trang điểm cho Sanghyeok, thường thì cậu ấy make cuối nên không còn ai trong phòng cả."

"Rồi sao nữa bà nội, chủ đề chính đi."

"Thì cậu ấy cởi áo khoác ra, nóng lắm. Mà bồ biết rồi đó, da trắng còn hơn tụi mình nữa. Trên cổ có mấy vết đại loại như cái gì ấy nhỉ....ờm."

"Hickey?"

"Đúng đúng đúng! Dấu hôn."

"Wokao."

Đến đoạn này thì Minseok nhận ra rằng có ai đó không nên nghe cái này rồi. Sắc mặt Thái tử đơ cứng, điều cậu cần làm là đến gặp ngay bác sĩ tai, mũi, họng.

Kiểm tra lại cho thật kỹ, để chắc chắn thính giác không có vấn đề.

Chú của nó...dấu hôn...áo của Jeong Jihoon...thái độ lửng lơ như trên mây.

Xâu chuỗi lại thì suy ra.

"Con mẹ nó! Tuyển thủ Chovy."

Ai đó đến cứu Minseokie đi...Làm ơn.

Vốn định đánh trống lảng rời đi nhưng thất bại. Con gấu bự bắt cậu ngồi nghe cho đến khi hai bà tám kia rời đi.

Bên này, sau ngày dài làm việc chăm chỉ. Cùng sự nhung nhớ khó nói, Jihoon từ phòng tắm bước ra.

Nger xinh lướt ngang qua cửa phòng cậu. Mặt xị ra như kiểu cả thế giới có tội với anh ấy.

"Anh à?"

Cửa phòng anh đóng cái rầm rõ to, Lee Sanghyeok không phải người đổ lỗi lên đồ vật như thế. Chuyện này chắc chắn có ẩn khuất gì rồi.

Jeong Jihoon đẩy cửa vào.

Lee Sanghyeok mắt hoen đỏ mếu máo ngồi trước máy tính, trên màn hình là toàn bộ camera của trụ sở.

Giọng anh nghẹn ngào.

"Jihoon..."

Anh bật khóc.

Nhất thời cậu không biết phải làm gì đến mức chân tay luống cuống. Chỉ có thể vội tới ôm lấy anh, không ngừng nói lời an ủi.

"Sao lại khóc thế này, xinh đẹp của em. Ấm ức chuyện gì rồi."

Vai gầy run rẩy, nước mắt của Lee Sanghyeok chảy vào tai Jeong Jihoon. Nó làm cậu cảm tưởng bản thân đang ở giữa Thái Bình Dương. Đắm mình trong dòng nước mặn đắng.

"V-vòng tay...mất rồi."












____________________

Dạo này mình lặn mất tăm, thấy bản thân có chút vô trách nhiệm. Phần là không có ý tưởng. Phần khác là mình đang tập trung vào việc nghỉ ngơi và học tập.

Nên nay mình có chút quà nho nhỏ dành cho độc giả.

Các bạn cmt số từ 1-1000 kèm theo tên ig. (Tại dòng này.)

Ví dụ : 000 - sorcery_hin.

Kết quả GA mình sẽ công bố ở chap sau. Các bạn trúng thì để ý ig mình sẽ liên hệ nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip