Truyện này mình đọc thấy khá hay nhưng bạn editor có vẻ ngưng edit bộ này nên thành ra đành tự thân vận động edit tiếp vậy.Mình chỉ là tay mơ mới edit bộ đầu tay này nên có sai sót các bạn hãy nhắc nhở nhé.Mình sẽ edit tiếp từ chương 291 nên bạn nào muốn đọc từ đầu thì qua bên nhà bạn editor Ư Ư nha. https://my.w.tt/XjTRrBFlr4…
Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…
Tags: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Trọng sinh, Niên hạ, Song // tính, Cung đấu, Cường cường, Cung đình hầu tước, Con của ông trời, Vả mặt, 1v1Độ dài: 65 chương chính truyện - 35 chương ngoại truỵện______________________Tóm tắt nội dung:Quân vương lập quốc khi sống lại bỗng trở thành sủng phi của hôn quân mất nước.Trần Chấp, vị kiêu hùng thời loạn, bình định bốn phương, dẹp yên ngoại bang, sáng lập nghiệp lớn muôn đời, công lao sánh ngang Tần Hoàng, Hán Vũ.Thiên hạ thái bình, tám phương ổn định, tựa như một giấc chiêm bao.Thế mà khi mở mắt ra, lại thấy con cháu đang ấn đầu hắn bắt liếm chỗ đó của y.Trần Liễm Vụ, từ khi Thái Tổ khai sáng cơ nghiệp, trải qua năm đời cũng truyền đến y, cuối cùng trở thành hôn quân mất nước. Đế nghiệp trăm năm tiêu tan, còn nhụ.c nhã hơn cả Hạ Kiệt, Thương Trụ.Thật sự bất tài vô dụng đến cùng cực!"Trời ban cho ta hai kiếp sống, ắt hẳn chưa quên Trần Bang ta." Trần Chấp nằm trên giường, như Bàn Long vừa mới thức tỉnh.Gánh vác cơ đồ, xoay chuyển càn khôn, cứu vớt giang sơn của hắn...Muốn vậy thì trước tiên hãy học làm Bao Tự của U Vương, Đát Kỷ của Trụ Vương đi đã.Vì đứa cháu trai của hắn mặc dù ngang ngược hồ đồ bất tuân đạo lý, nhưng lại rất nghe lời hắn nha.…
Tác giả: Trúc Dĩ.Số chương: 85c chính văn + 4c phiên ngoại. Edit: NhaDauTay. Bìa: Meilynh.Nguồn convert: Tangthuvien (tuongminh), wikidich. Truyện được đăng tại Wattpad và Facebook Lục Bình (Nhà Dâu Tây)https://www.facebook.com/profile.php?id=100014322405163Truyện được edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Đề nghị không reup ở bất kỳ trang web nào khác.Trạng thái: hoàn sáng tác.----------------------------…