Chương 8
Cậu khóc đến sưng mắt rồi từ từ thiếp đi còn anh thì do uống hơi nhiều nên đã ngủ say mê chẳng biết trời đất gì cả.
Sáng hôm sau, cậu thức dậy rất sớm thực ra cậu chỉ ngủ được hai , ba tiếng vì chuyện hôm qua mà cậu đã khóc đến hai giờ sáng nên hôm nay cậu cũng chẳng có tâm trạng để ngủ nướng. Cậu ngồi thẩn thờ trên giường bên cạnh là anh đang ngủ say tay anh thì ôm lấy cậu. Cậu nhìn thấy cũng chỉ cười khẩy một cái thầm nghĩ tay ôm mình lòng thì bên cô ta. Vậy mà trước giờ cậu cứ nghĩ anh yêu mình đúng là cậu mình đa tình thật rồi. Thật ra cô gái cậu biết vì cô ấy là bạn thân hồi nhỏ của cậu và anh. Hồi còn nhỏ cậu còn thích cô ấy nữa chứ nhưng mà anh bảo cô ấy có người yêu rồi đừng thích nữa thế là cậu đã từ bỏ luôn. Nhớ có lần hồi còn nhỏ cậu đã từng hỏi cô rằng người cô thích là ai thì cô bảo là anh cậu tưởng cô đùa vì cô cũng biết cậu và anh có hôn ước mà nhưng cậu không ngờ tới rằng cô không để tâm điều ấy mà vẫn có tình cảm với anh. Nhưng điều cả đời cậu cũng không ngờ rằng anh cũng thích cô ấy. Cậu cứ nghĩ anh yêu mình vì anh nói yêu cậu nhưng bây giờ đó chỉ là giả dối của anh thôi. Vậy mà anh còn xưng hô vợ chồng với cậu nữa chứ nghĩ tới đây cậu phải cười khẩy nhưng nụ cười ấy có mang theo chút sự thất vọng...
“ Sao em nay dậy sớm vậy?”- anh
“ Không có gì.”- cậu nhìn anh một cái rồi nhìn đồng hồ bây giờ chỉ mới năm giờ rưỡi thôi.
“ Bé ngủ đi nhá còn sớm mà 6:00 thì gọi em dậy nha, ngoan anh thương.”- anh nói chuyện giọng ngọt lắm nếu là ngày trước thì cậu sẽ ngoan ngoãn nằm xuống ngủ nhưng bây giờ khác rồi đâu như hồi xưa nữa đâu.
“ Không cần đâu.”- cậu cố gắng nở nụ cười để anh yên tâm nhưng không thể qua mắt anh được.
“ Em sao thế? Bình thường em đâu có như vậy đâu.”- anh
“ Không có gì.”- cậu
“ Vậy em đi đánh răng nhé.”- anh theo thói quen giang tay ra để cậu ôm rồi bế cậu đi nhưng mà cậu không như thường ngày nữa mà đứng dậy đi vô nhà vệ sinh một mạch mà chẳng thèm nhìn anh.
Cậu sau khi vệ sinh cá nhân xong thì xuống nhà luôn mà chẳng thèm đợi anh hoặc đòi anh bế như thường ngày nữa. Xuống thì đã thấy một bàn thức ăn được dọn lên sẵn chỉ chờ cậu và anh xuống dùng bữa thôi.
“ Sao hôm nay, em không đòi anh bế nữa chán anh rồi.”- anh vừa xuống đã nói nửa đùa nửa thật.
“ Ừm đúng vậy.”- cậu cũng nửa đùa nửa thật đáp lại anh. ( Không má nào chịu thua má nào lun kkk)
“ Au chưa cưới mà em đã chán anh rồi à.”- anh tỏ ra giận dỗi.
Cậu không quan tâm tới anh mà tập trung ăn vì cậu biết anh đang diễn với mình nên cũng chẳng thèm nói. Thực ra cậu cũng muốn tháo gỡ lớp mặt nạ giả tạo ấy của anh đi nhưng cậu muốn nghe chính miệng anh thừa nhận rằng anh đã ngoại tình, đã phụ lòng cậu, tình yêu cậu dành cho anh là quá lớn nên dù bằng chứng ngoại tình của anh ở trước mắt cậu cũng đã thấy nhưng vẫn có chút không muốn điều ấy cũng hơi khó hiểu rằng tại sao anh phải giả vờ làm gì? Anh có thể nói là anh thích chứ không thích cậu mà? Tại sao lại không nói? Cả đêm hôm qua cậu đã cố gắng suy nghĩ nhưng vẫn không thể hiểu tại sao nữa...
Đến giờ gần diễn ra lễ cưới thì cậu cùng đã mặc lên bộ vest cậu còn trang điểm nhẹ nhàng nên khiến khuôn mặt của cậu vốn đã đẹp sẵn thì nay cậu còn đẹp hơn nữa.
Đến giờ diễn ra lễ cưới thì tất cả mọi người đã đến đông đủ cậu còn thấy bóng dáng quen thuộc của một cô gái đó chính là Lim. Đầu cậu đã tự hỏi cô ta đến đây để làm gì phá hôn lễ à? Hay tính cướp rể nhỉ? Hoặc nhìn người mình kết hôn với người khác ta? Có vẻ hôn lễ vui hơn cậu tưởng nhỉ..
Cậu quay qua nhìn anh thì thấy anh hơi khó coi chắc anh cũng thấy cô người tình nhỏ của mình nhỉ.
“ Sao mặt anh nhăn nhó vậy?”- cậu ' vô tình ' hỏi một câu vu vơ.
“ À không có gì đâu, anh đang lo rằng tí nữa sẽ lên lễ đường sẽ bị run thôi.”- anh cười nhẹ nhàng với cậu nhưng trán anh đã đổ mồ hôi rồi chắc anh đang lo sợ bí mật của mình sẽ bị cậu biết.
Cậu thấy anh đổ mồ hôi thì bất giác bật cười không phải là vì lời nói của anh đâu mà bởi do sự sợ hãi và ánh mắt hướng về phía cô gái ấy đã khiến cậu biết anh vốn dĩ chưa bao giờ thuộc về cậu mà từ lâu đã là của cô gái ấy rồi. Nực cười lắm nhỉ?
“ Để em giúp anh lao mồ hôi nhé.”- cậu nhẹ nhàng cầm khăn lao trán anh thật ra đây chẳng phải là vì cậu quan tâm anh đâu mà là vì cậu thể hiện tình yêu trước cô ấy cho tức chơi.
“ Anh cảm ơn bé nhiều.”- nói rồi anh hôn lên má của cậu một cái.
“ Chào Fourth lâu ngày không gặp khỏe ko?”- ả ta thấy anh hôn cậu liền ghen mà lại phá.
Wow tiểu tam đến lên mặt với chính thất hả. Bản mặt ả dày thật đấy đúng là không thể xem thường được.
“ Lâu rồi không gặp cậu vẫn khỏe chứ?”- cậu mỉm cười thân thiện.
Tiểu tam đến phá thì chính thất cũng phải tiếp đón chứ.
“ Vẫn khỏe cậu cũng vậy hả?”- Lim
“ Khỏe chứ, cảm ơn cậu đã đến đám cưới của mình nhé!”- cậu
“ Đám cưới bạn thân của tớ mà sao tớ không tới được.”- Lim cười
* Đéo ai mời mà cũng dám tới đây đúng là mặt dày thật đấy.*
“ Thôi hôn lễ sắp diễn ra rồi cậu ngồi vào bàn đi.”- anh nãy giờ đứng thì giờ mới lên tiếng.
“ Ừm đúng vậy cậu mau vào đi.”- cậu thấy người chồng của mình có thái độ như thế thì đủ hiểu rồi.
“ Ừm vậy mình đi nha chúc hai cậu trăm năm hạnh phúc nhé!”- Lim
* Đến cả lời nói của giả tạo nữa chứ.* Suy nghĩ của cậu.
Hôn lễ bắt đầu
Từng tiếng nhạc nhẹ nhàng được cất lên anh ở trên sân khấu còn cậu thì được ba dắt vô lễ đường. Đến lúc thì anh nhận lấy tay cậu từ ba cậu. Cả hai đứng trên sân khấu nhìn họ rất hợp đôi những đó là những người khác còn cậu thì thấy cuộc hôn nhân đúng là một trò đùa sau này rồi cũng sẽ ly hôn nên cậu cũng để tâm lắm.

( Ảnh t lấy trên fb nha)
“ Gemini con có đồng ý lấy Fourth làm vợ không?”( khúc này t chém á chứ ko biết phải nói gì thông cảm nha)
“ Dạ con đồng ý.”- anh
“ Fourth con có đồng ý lấy Gemini làm chồng không?”
“ Dạ con đồng ý.”- cậu
_______________
Đợi chap sau nha. Tầm 2 tuần nữa t mới đăng chap mấy ní thông cảm nha sắp thi rồi 🥲 ê mn cho hỏi ở đây có ai ngu hóa ko? Chứ điểm hoá của t đc 10 đó nha mà là 1,0 =((( het cuu roi ☺️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip