Vệt xanh yếu ớt trên nền đất ẩm
Sau những thành công ban đầu, dù nhỏ bé, với lưỡi đá sắc bén và ngọn lửa ấm áp, một sự thay đổi tinh tế như làn gió xuân khẽ lay động tâm trí những người thuộc bộ lạc Đá. Sự hoài nghi, vốn là bức tường vững chắc bao quanh những tập tục cổ xưa, bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ, nhường chỗ cho một sự tò mò осторожный. Ánh mắt họ nhìn Sỏi không còn chỉ là sự khó hiểu của những người lạc lõng, mà đã ánh lên một chút dè dặt kính trọng, một tia hy vọng mong manh như ánh bình minh sau đêm dài.
Mùa xuân nhẹ nhàng đặt chân lên vùng đất của bộ lạc, mang theo hơi ấm dịu dàng và những cơn mưa rào bất chợt tưới mát những cánh rừng già cỗi. Sỏi thường một mình đi dọc bờ sông, đôi chân trần lặng lẽ cảm nhận sự mềm mại của lớp bùn ẩm ướt. Cậu để ý đến những mảng đất ven sông, nơi sau những đợt lũ dữ dội, một lớp phù sa màu mỡ được bồi đắp, khác hẳn với sự khô cằn, cằn cỗi của những vùng đất cao hơn. Ký ức về những cánh đồng lúa vàng óng, về những vụ mùa trĩu hạt trong thế giới mà cậu từng biết, chợt hiện về rõ ràng hơn bao giờ hết, thôi thúc một ý tưởng táo bạo nảy mầm trong tâm trí cậu.
Trong một buổi tụ họp của bộ lạc bên đống lửa bập bùng, khi những câu chuyện về cuộc săn bắt và hái lượm được kể lại một cách chậm rãi, Sỏi hít một hơi thật sâu, thu hết can đảm để bày tỏ ý tưởng của mình với trưởng làng K’Thuk.
"Thưa trưởng làng," giọng cậu bé nhỏ nhẹ nhưng mang theo một sự kiên quyết lạ thường, "con đã quan sát những vùng đất ven sông sau những trận lũ. Đất ở đó rất mềm và màu mỡ. Tại sao... tại sao chúng ta không thử gieo một vài hạt giống xuống đó?"
Trưởng làng K’Thuk khẽ cau mày, những nếp nhăn sâu trên khuôn mặt rám nắng càng thêm phần khắc khổ. Ông chậm rãi đưa tay vuốt chòm râu bạc phơ, ánh mắt nhìn xa xăm về phía dòng sông đang lững lờ trôi. "Trồng trọt gần sông ư, Sỏi?" giọng ông trầm khàn, mang theo sự thận trọng của bao nhiêu thế hệ đã sống dựa vào dòng sông này. "Nước lũ hung dữ lắm, nó có thể cuốn trôi tất cả những gì chúng ta vất vả gieo trồng. Tổ tiên chúng ta chưa bao giờ làm như vậy."
Những người khác trong bộ lạc cũng tỏ ra nghi ngờ. Cuộc sống của họ từ bao đời nay đã được định hình bởi nhịp điệu của việc săn bắt và hái lượm, một sự phụ thuộc hoàn toàn vào sự ban tặng của tự nhiên. Ý tưởng về việc chủ động gieo hạt, chăm sóc cây trồng và chờ đợi một vụ mùa dường như quá xa lạ, đầy rủi ro và không chắc chắn. Họ quen với việc đi săn và hái lượm hàng ngày, một sự đảm bảo thức ăn dù vất vả nhưng hiện hữu.
Tuy nhiên, trong ánh mắt của trưởng làng K’Thuk vẫn còn đọng lại hình ảnh lưỡi đá obsidian sắc bén, giúp những người thợ săn tiết kiệm bao nhiêu sức lực, và ngọn lửa ấm áp bùng lên nhanh chóng trong đêm đông giá rét. Ông nhớ đến sự kiên trì và thông minh khác thường của cậu bé này. Một sự tò mò осторожный, pha lẫn một chút niềm tin mơ hồ, đã khiến ông đưa ra một quyết định mà có lẽ sẽ thay đổi cả tương lai của bộ lạc.
"Được thôi, Sỏi," trưởng làng nói chậm rãi, giọng ông mang theo một chút thử thách,
"con có thể thử nghiệm trên một khoảnh đất nhỏ ven sông. Nhưng con phải tự chịu trách nhiệm về những gì mình gieo xuống."
Sỏi cúi đầu, một niềm vui âm thầm lan tỏa trong lòng. Cậu cùng một vài thanh niên trẻ tuổi trong bộ lạc, những người mang trong mình sự tò mò và khát khao khám phá những điều mới lạ, bắt đầu расчищать một khoảnh đất nhỏ ven sông. Họ nhặt nhạnh những cành cây khô, nhổ bỏ những bụi cỏ dại, đôi tay còn vụng về nhưng đầy nhiệt huyết. Sỏi cố gắng nhớ lại những gì cậu từng đọc được về cách làm đất tơi xốp, về việc trộn tro bếp để tăng độ phì nhiêu. Cậu hướng dẫn mọi người một cách chậm rãi, kiên nhẫn, cố gắng diễn đạt những kiến thức mơ hồ trong đầu mình bằng những hành động cụ thể.
Họ tìm kiếm những hạt giống từ những loại cây dại khỏe mạnh, những loại quả mọng nước mà họ thường hái lượm trong rừng. Với sự cẩn thận và một niềm hy vọng mong manh, họ gieo những hạt giống đầu tiên xuống nền đất ẩm ướt ven sông. Mỗi hạt giống nhỏ bé như chứa đựng cả một tương lai mới cho bộ lạc Đá.
Thời gian trôi đi chậm rãi, theo nhịp điệu của mặt trời mọc và lặn, của những cơn mưa xuân nhẹ nhàng. Mỗi ngày, Sỏi đều ra thăm khu đất nhỏ của mình, cẩn thận quan sát những thay đổi dù là nhỏ nhất. Cậu lo lắng khi những cơn mưa lớn bất ngờ trút xuống, những dòng nước chảy xiết đe dọa cuốn trôi tất cả những nỗ lực của họ. Nhưng kỳ lạ thay, mảnh đất ven sông vẫn kiên cường trụ vững, và rồi, những vệt xanh yếu ớt đầu tiên bắt đầu nhú lên khỏi mặt đất ẩm ướt, như những ngón tay bé nhỏ vươn về phía ánh sáng.
Sự xuất hiện của những mầm xanh non yếu ớt đã thu hút sự chú ý của cả bộ lạc. Họ tò mò đến xem, ngạc nhiên trước sự sống mới mẻ đang lặng lẽ vươn lên từ lòng đất. Bà K’lia, người từng bày tỏ sự lo ngại lớn nhất về ý tưởng trồng trọt gần sông, giờ đây cũng thường xuyên chống gậy ra thăm khu vườn nhỏ, ánh mắt bà ánh lên một niềm hy vọng осторожный, như một ngọn lửa nhỏ được ủ ấm trong đêm đông.
Tuy nhiên, bên cạnh sự tò mò và niềm hy vọng осторожный, vẫn còn đó những ánh mắt hoài nghi, những cái lắc đầu lặng lẽ của những người lớn tuổi. Họ vẫn giữ vững niềm tin vào những cách thức mà tổ tiên đã truyền lại, những cách thức đã giúp họ tồn tại qua bao nhiêu mùa khắc nghiệt. Họ cho rằng việc trồng trọt là một công việc ненадежный, quá phụ thuộc vào ý muốn thất thường của tự nhiên.
Một buổi chiều, khi Sỏi đang cẩn thận dùng những hòn đá nhỏ vun xới cho những mầm cây non yếu ớt, một cơn mưa đá bất ngờ trút xuống. Những hạt băng lạnh lẽo, cứng rắn rơi xuống như trút, tàn phá không thương tiếc những mầm xanh bé nhỏ. Sỏi đứng lặng người dưới cơn mưa dữ dội, nhìn những nỗ lực ban đầu của mình bị thiên nhiên tàn phá một cách tàn nhẫn. Sự thất vọng nặng nề như một tảng đá lạnh lẽo đè nặng lên trái tim non nớt của cậu. Ký ức về những hệ thống tưới tiêu hiện đại, về những biện pháp bảo vệ mùa màng tiên tiến trong thế giới mà cậu từng biết, lại hiện về rõ ràng hơn bao giờ hết, càng làm cậu cảm thấy bất lực và cô đơn trong thế giới nguyên sơ này.
Nhưng sâu thẳm trong tâm hồn Sỏi vẫn còn một tia lửa nhỏ bé của sự kiên cường. Cậu nhớ đến sự живучесть của những loài cây dại ven sông, cách chúng bám rễ sâu vào lòng đất, nghiêng mình trước gió bão nhưng vẫn kiên cường vươn lên. Cậu quyết tâm không bỏ cuộc, cậu sẽ học hỏi từ thất bại này, quan sát kỹ hơn những quy luật của tự nhiên, tìm hiểu về sức sống tiềm ẩn của mảnh đất này. Những vệt xanh yếu ớt có thể đã bị tàn phá, nhưng chúng đã gieo vào lòng bộ lạc Đá một hạt mầm mới, một hạt mầm của sự tò mò, của khát vọng khám phá những khả năng tiềm ẩn của đất đai, và quan trọng nhất, hạt mầm của niềm tin vào cậu bé Sỏi, người đã dám mơ ước về một cuộc sống khác biệt. Tro tàn của thất bại sẽ trở thành nền tảng cho những mầm xanh mới, mạnh mẽ hơn và kiên cường hơn, vươn lên từ nền đất ẩm ướt của hy vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip