Chương 1: Phần 3
- À, chờ một tí, để chị hỏi bà bán nc đã
Bất chợt, Linh quay sang hỏi một bà lão đang ngồi bên cạnh nở một nụ cười hiền từ.
- Ờm, bà ơi! Cho cháu hỏi đây là đường nào vậy ạ?
Bà lão liền run run đeo kính lên rồi bắt đầu mở cái miệng chầm chậm nói
- À, đây là đường trần phú, thuộc quận Tây Hồ và đối diện với các cháu là chung cư Happytown vừa mới xây.
Linh sững sờ trước lời của bà lão đối diện, lắp bắp mở miệng nói
- Dạ, đây...... là chung....... chung cư Happytown á!?
Linh chỉ tay về phía tòa nhà cao tầng nói
Bà lão mỉm cười hiền từ trả lời:
- Đúng rồi đó cô gái à! Sao vậy!? Cháu có người thân ở đây à?
Lan xúc động nói như muốn khóc
- Hic, tìm thấy rồi! Lạy trời lạy đất, cảm tạ người đã cho con tìm thấy chốn bình yên này
Linh vui mừng mà gọi cho Min, bảo là đã tìm thấy chung cư Happytown bí ẩn ấy rồi.
Min ngạc nhiên hết mức có thể và không thể ngờ đc hóa ra đôi lúc cái tính mù đường của bà này cx đc việc đấy chứ.
Nhưng niềm vui của Min chưa đc bao lâu thì mặt cậu bắt đầu tối sầm lại, đúng ra vừa nãy Min và Linh đã đi qua chỗ đó rồi.
Và chính Min bảo là nhỡ đâu đây là chung cư Happytown thì sao!?
Nhưng Linh lại nhất quyết bảo ko phải làm cho cả hai chị em lạc tới tận quận Ba Đình, Min tức đến nỗi mặt đỏ tía tai, chính cái bà chị yêu quý của mk đã làm cho cậu phải khổ suốt buổi sáng nay, đã vậy lại phải tốn tiền đi taxi mới tức chứ, mà quận Tây Hồ với quận Ba Đình cách nhau xa thế nhưng tại sao Lan và Linh lại tới đc nhỉ.
Hóa ra tính tán chuyện của phụ nữ cx làm tăng sức mạnh của con người đấy chứ!
Haizzz, mải suy nghĩ nên Min quên béng mất chuyện phải trị tội Linh như thế nào, nhưng lại thế nào mà Min lại thôi ko dám trừng phạt chị mk nx bởi vì Min còn chưa trị tội cả Linh thì đã bị Linh đấm cho ko còn một cái răng nào nx rồi.
Mà Min đâu muốn bị móm đâu, cậu còn chưa cả có bạn gái nx mà. Bông ko hiểu những suy nghĩ của Min mà ngây thơ trả lời:
- Hừm, hóa ra tính mù đường của hai bà chị nhà mk cx có ích đấy chứ nhỉ
Min nghe thấy thế chỉ hừ lạnh
- Chắc có mỗi bà Lan là đỡ chứ bà Linh thì.......... Hết nói nổi luôn
Bông hơi ngạc nhiên nhìn Min, trước kia dù làm j hay nghĩ j thì Min luôn cho rằng Linh giỏi hơn Lan về khoản nấu nướng và có tính trách nhiệm cao, ngay cả việc mù đường còn đỡ hơn Lan.
Nhưng lần này Min lại cho rằng Lan lại giỏi hơn Linh, Bông định hỏi Min tại sao lại nói thế nhưng nghĩ lại thì lại thôi, chắc thời gian sẽ làm thay đổi con người.
Vì mải suy nghĩ nên Bông ko để ý Min đã đi đến tận cuối con ngõ và bây h chỉ là một chấm mờ tịt. Bông hoảng hốt mà lẽo đẽo gọi với theo Min:
- Ê, chờ đã....... Chờ một chút
Min bất giác quay đầu lại mà lè lưỡi trêu tức Bông:
- Đã xấu rồi còn chân ngắn
Đây như là một cái kim nhọn đâm phát vào nỗi khổ của Bông
Bất mãn mà nhìn Min, rồi sau đó Bông liền quay đầu lại mà đi ngược hướng với Min.
Min thấy vậy chỉ ú ớ chạy theo mà liên tục xin lỗi
" Xí, tưởng mk chân dài mà tốt chắc! Bà đây ko thèm"
Bông phụng phịu trong lòng mà ko thèm ngoảnh mặt nhìn mặc dù Min đang kêu khản cả cổ
- Ơ này, đường này đâu có bắt taxi đc đâu! Bông, đợi tui với. Min lẽo đẽo theo Bông mà làm bộ mặt hối lỗi trong khi Bông cứ lạnh lùng mà quay bước, bước đi.
Phải mất gần nửa ngày Min và Bông mới tới đc chung cư Happytown.
Khi đến trước cửa chung cư, Min thấy hai bà chị yêu quý của mk đang ngồi ở phía cafe đối diện mà ngồi tán chuyện.
Bỗng, một cô gái có một nụ cười tỏa nắng và mái tóc màu vàng nhạt bước đến chỗ hai người mà nhanh nhảu bắt chuyện
- Hello! Is so nice to meet you, my name is Luna. You don' t mine if I stay here?
Rõ ràng đây là một cô gái ngoại quốc đang bắt chuyện với hai người nhưng khổ một nỗi cả Linh và Lan đều chỉ biết nói chút ít về Tiếng Anh, chỉ biết nói những từ cơ bản thôi nhưng chị gái này cứ liến thoắng mà nói thì làm sao cả hai có thể dịch và nói trôi chảy đc chứ!?
Linh liền bắt chuyện lại nhưng cx hơi ngập ngừng
- À, ờm.........! Hi, it's so nice to meet you too! Can I help you with something?
Cô gái liền nở nụ cười như đóa hoa nở rực rỡ giữa tia nắng ban mai khiến cho Lan ko khỏi mà thốt lên trong lòng
"Má ơi, thiên thần hay thánh nữ đây hả trời"
- Ừm, cho chị hỏi lại các em có hiểu tiếng anh ko đã? Tại vì vừa nãy các em vừa nói sai các câu em định nói đó!?
Linh và Lan cùng nhau há hốc mồm, Lan ợm ờ lên tiếng
- Vậy........... chị biết tiếng việt à? Sao vừa nãy ko nói cho chúng em biết?
- Ừm, chị xin lỗi các em, tại lâu ngày ở Anh nên chị nói Tiếng Anh thành thói quen rồi. Vậy các em có hiểu chị định nói gì không vậy?
Linh đang định lên tiếng thì Lan đã nhanh nhảu mà nói luôn phần của Linh
- Tất nhiên là chúng em hiểu rồi! Chỉ tại chị nói nhanh quá, làm tụi em không dịch được
- Ồ, thế à! Nhưng tại sao các em lại nói sai câu các em định hỏi chị thế?
- À, tại bạn ấy ghen tị với chị nên mới nói thế đấy.
Lan liền chen ngang mà đáp lại lời của cô gái ngoại quốc.
Linh nghe xong thì sa sầm mặt mày lại. Mặt nhìn trông rất khó coi, quay lại nở nụ cười "rất tươi" nhìn cô bạn thân yêu của mình.
Và bắt đầu cất giọng của quỷ dữ làm cho Lan không rét thì run
- Ngươi vừa nói gì ấy nhỉ, hả Lan yêu quý? Linh vừa nghiến răng ken két vừa nói. Hửm!?
- Chị Luna, hôm nay trời đẹp quá ha! Hì...... hì........
- Vừa nãy chả phải em nói là...........
Chưa để nói Luna hết câu, Lan liền bụm miệng cô lại mà dùng đôi mắt hết sức đáng thương nhìn cô chị ngoại quốc của mình
- Em có nói gì đâu mà, chị nhỉ?
Lan vừa nháy mắt với Luna vừa len lén nhìn Linh xem cô có ý định muốn giết người nx không
Nhưng dường như Luna đã không hiểu đc ý Lan mà nói ra một câu nói mà Lan có lẽ cho rằng nó sẽ là định đoạt sinh mạng của cô
- Nhưng rõ ràng em nói là bạn em ghen tị với chị nên mới cố tình hiểu sai ý chị mà
Sau khi Luna nói xong câu đó, bao nhiêu sấm chớp cứ thế mà dội xuống đầu Lan.
Nhưng như thế vẫn là chưa đủ, khi người Lan quay lại đã thấy Linh mỉm cười hết sức" hiền lành" nhìn cô
- Ngươi vừa mới nói j ấy nhỉ!? Cô bạn yêu dấu
Lan nửa khóc nửa cười chỉ cầu trời mong rằng cô sẽ đc sống và gặp lại ba mẹ thôi. "Chắc xuân này con ko về rồi ba mẹ ơi".
Lan than thầm
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip