Harry Mè Nheo


---

🖤🍬 [CHAP SIÊU NGỌT] – Bé Harry mè nheo, chồng Snape cưng chiều như bảo bối

---

☀️ Buổi sáng – khởi đầu với một tiếng rên “vô tình”

Snape đang rót trà.
Harry lò dò bước ra từ phòng ngủ, tóc rối, áo ngủ xộc xệch, ánh mắt long lanh như sắp khóc.

Harry (nhõng nhẽo): “Chồngggg… bé đau tim quá à…”

Snape (quay đầu, giật mình):

“Bé sao vậy?!”

Harry (ôm ngực, giọng thì thầm):
“Tim bé đập mạnh… vì nhớ anh suốt đêm…”

Snape (đứng hình 1.5s, rồi… thở nhẹ, kéo Harry vào lòng):

“Anh ở đây. Bé không cần nhớ nữa.”


---

🍽️ Trong bếp – vẫn không yên

Snape chuẩn bị đồ ăn sáng.

Harry ngồi sau lưng, tay ôm eo chồng, đầu dụi vào lưng áo ngủ:

“Chồng ơiii… bé mệt mỏi quá… bé yếu lắm luôn đó…”

Snape (khẽ mỉm cười, tay vẫn đảo trứng):

“Ừ, bé yếu lắm… để anh đút bé ăn luôn cho.”

Harry: “Anh thương bé không?”

Snape (nghiêng đầu, hôn nhẹ lên trán): “Thương. Rất thương. Rất rất thương.”


---

🛋️ Trưa – mè nheo nâng cấp thành… “gục ngã”

Snape đang viết sổ độc dược.
Harry nằm dài trên ghế sofa, tay rủ xuống đất, miệng rên:

“Chồng ơi bé hết pin rồi… bé tắt nguồn mất…”

Snape (vẫn viết): “Vậy bé ngủ đi.”

Harry (ngồi bật dậy): “KHÔNG!!! Bé muốn anh sạc bằng ôm cơ!!!”

Snape đặt bút xuống, đi tới, cúi người ôm Harry sát vào lòng, thủ thỉ:

“Anh là trạm sạc duy nhất được phép nạp năng lượng cho bé.”

Harry (rúc vào ngực): “Tốt. Bé chấp nhận làm ổ cắm vĩnh viễn.”


---

🌙 Tối – mè nheo đến đỉnh cao: "không cho anh ngủ!"

Snape đang đọc sách trên giường.
Harry nằm kế bên, tay gác qua bụng chồng, thì thầm:

“Anh nè…”

Snape: “Ừm?”

Harry: “Chồng ơi…”

Snape (đặt sách xuống): “Nói đi, bé?”

Harry (bặm môi): “Tự dưng bé buồn á. Không biết buồn gì, nhưng buồn ghê…”

Snape kéo chăn, ôm gọn cả Harry vào lòng:

“Vậy thì để anh ôm bé cho buồn bay hết.”

Harry (giọng nhỏ xíu): “Anh đúng là thuốc trị mọi thứ của bé…”


---

💤 Cảnh kết – nhật ký Severus Snape

*“Ngày hôm nay, bé Harry mè nheo 4 lần:
– Sáng: nhớ anh đến đau tim
– Trưa: tắt nguồn đòi ôm
– Chiều: buồn vô lý
– Tối: gác chân lên anh rồi rên

Anh nghĩ mình cần thêm trà.
Nhưng…
Thật ra… anh rất thích cái cách bé làm nũng với anh như vậy.”*


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip