Chap 20 - Bởi vì anh yêu em

Đang mở cửa phòng bỗng sau lưng em có giọng nói quen thuộc. E bị rớt luôn chìa khoá:
- Mới gần hai tháng, e đã để anh ta cầm tay...

Tại sao anh lại ở đây? Tại sao lại biết phòng mới của em? A lại muốn gì từ em đây Phong. Trái tim em đã bình yên rồi. Anh muốn làm nó dậy sóng một lần nữa sao??????

- Việc đó ko liên quan đến anh. Đó là việc của tôi
- Từ bao giờ việc của em đã ko còn liên quan đến anh vậy Vy? Chúng ta vẫn đang là người yêu của nhau đó em
- Anh nói gì thật buồn cười. Chúng ta kết thúc rồi. Từ hai tháng trước rồi.
- Nhưng anh ko đồng ý. E ko hiểu là a ko đồng ý chia tay sao em.
Mặt Phong gằn lên từng chữ, nén đầy đau khổ.
- Nhưng tôi đồng ý, tôi ko thể đối diện với anh một lần nào nữa.
- Anh ko muốn chúng ta như vậy đâu Vy. A ko muốn!!!
- Vậy anh muốn gì? Muốn tiếp tục làm tổn thương tôi sao??? Anh đi đi được rồi đó.
- Vy, anh yêu em, sao em ko chịu nghe anh nói. Anh thực sự ko muốn giấu em. Anh chỉ là lựa cơ hội để nói chuyện với em thôi.
- Tôi ko muốn nghe anh nói nữa. Anh đi đi.
- Em đuổi anh đi để e đến với thằng đó đúng ko? E ko cần anh nữa, e yêu thằng đó rồi đúng ko?
- Anh bị điên thật rồi Phong à.
- Anh đang điên vì em đây, điên thì mới 5 lần 7 lượt bỏ công bỏ việc ra ngoài này tìm em. E nghĩ anh rảnh rỗi lắm sao?

Kho con ng ta mất bình tĩnh, thường hay nói vô thức ko kìm nén được câu chữ. Ng đối diện lại quá tình tiết, để ý từng chữ của nhau. E nhận ra sau mỗi lần cãi nhau. Là một ng nói ng còn lại hãy im lặng. Bình tĩnh lại rồi cũng nhau nói tiếp.
Các chị đừng có lo, E sao mà quên Phong được. Anh ấy là ng đàn ông đầu tiên của em cũng suýt nữa chúng e đã có con chung với nhau rồi. Nói quên là quên sao được. Ko thể được đâu ạ.

- Thật chịu hết nổi anh rồi. Anh đi đi. Đi ngay đi
- Vy, làm như thế nào thì e mới tha lỗi cho anh?
- Ko bao giờ.

Phomg gục mặt xuống như ứa nước mắt. E thấy mủi lòng lắm rồi. Nhưng trong tiềm thức của em vẫn ko thể tha lỗi cho Phong. Nghĩ đến Phong là em lại nghĩ đến nỗi đau mất con. Làm sao e đối diện với ngừoi đàn ông đó đây.

E tàn nhẫn đóng cửa phòng mặc cho Phong đau khổ ngồi ngoài đó. Người đàn ông cực phẩm như vậy bên cạnh còn nguyên túi hành lý vì e vượt nghìn cây số vậy mà em tàn nhẫn với ngta. Lúc cảm xúc bị vỡ oà trong nỗi đau chứ ko fai niềm hp thì các chị sẽ hiểu cho tâm trạng của em.

Phong gần như nghẹn ngào, lúc đóng cửa e còn nghe loáng thoáng 2 từ xin lỗi.

Người trong nhà, người ngồi ngoài. Chỉ cách nhau có cánh cửa vậy mà ko thể nhìn thấy nhau, đến bên nhau.
Nước mắt rơi, như chảy dài vào tim đau nhói.
Đêm nay sẽ là một đêm bão giông với cả hai...

Hơn Một tiếng trôi qua. E vẫn ngồi áp lưng vào cửa. Bên ngoài ko còn tiếng thút thít, lời nỉ non xin lỗi nữa. Tâm trang e thì vẫn rối bời. E thương ngta quá rồi, thương ngta hơn trách hờn người ta. E chẳng biết mình nên làm gì nữa.
Có lẽ lần này sẽ là lần cuối chúng em gặp nhau, có thể sẽ là lần sau cùng còn nhìn thấy nhau ở khoảng cách gần như thế này. Phong ơi, anh đi rồi sao? Huhu

E thua thật rồi, e ko muốn mất người đàn ông ấy. E thực sự yêu ngta quá nhiều thương ngta quá nhiều rồi. Trái tim đã chiến thắng lý trí rồi các chị. Đấu tranh tâm lý nãy giờ là đủ rồi , e lùi lại vài bước rồi mở cửa. Nhưng Trc cửa ko còn thấy Phong như lần đầu tiên gặp gỡ ở HN, e chợt hụt hẫng lắm. Cảm giác ngta đi rồi ngta ko đợi mình được nữa đau lòng quá đi.
E buồn thiu cúi mặt xuống đất
rồi e nghe thấy tiếng thở kẽ kẽ.
Đúng rồi, ng ấy vẫn ngồi ở đây, đợi em bình tĩnh lại. Góc ban công buồn, lãnh lẽo tiết thu. Trong đó Có lẽ anh ấy chưa bao giờ fai chịu cái giá lạnh như lúc này. E tiến lại gần Phong. Nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo ấy. Phong ngồi bó gối ngửng mặt lên nhìn em đầy u buồn.
- Vy, anh xin lỗi em. Anh ko muốn làm em tổn thương đâu.

E thương anh ấy quá mấy chị. E đang làm gì vậy. E đang hành hạ ng đàn ông mà em yêu. E tàn nhẫn quá.
E choàng tay ôm lấy ng đàn ông của em. Vòng tay nhỏ bé siết chặt như sợ ko giữ nổi.
- Em xin lỗi. E tin anh, e tin anh được chưa Phong.
Phong nắm chặt tay e cứng nhắc.
Đang khung cảnh lãng mạn như phim Hàn Quốc, hai đứa còn chưa kịp nói gì. E đaz thấy ánh đèn le lói từ nhà hàng xóm . Ko fai 1 mà hai cánh cửa đang hé mở nhìn tụi em. Ngại quá thể.
Chăc mấy đứa thấy thất lễ, vô duyên nên đóng cửa lại. Hai đứa tụi em ngại quá. E thì cúi mặt xuống. Phong thì chỉ cười. Nụ cười giết chết em luôm được rồi.
E đứng dậy, ngại quá ko biết làm gì. Nên đi thẳng vào nhà. Phong kéo tay em lại. Nắm ko buông.
Mắt nhìn em như muốn hỏi:
- Anh có thể vào nhà đúng ko em?

Đến ánh mắt cũng trìu mến vl.
E gật đầu e thẹn tay vẫn nắm chat tay Phong ko buông. Mắt e vẫn né tránh ánh nhìn đầy yêu thương ấy. Ngại ngùng của Hương Tràm =))))
"Bởi vì khi yêu trai tim ngàn lần nhớ
Bởi vì khi yêu chúng ta ngàn lần nhớ" =))))

Nhớ nhau vl luôn. Tiếng cửa khép đóng cái cạch. Chỉ chờ có thế Phong kéo lấy bàn tay đang nắm lôi e về trước ngực. Siết chặt lấy em.
- Anh nhớ em lắm có biết ko hả Vy?
-....
- Tha lỗi cho anh nhé, anh thực sự ko muốn dấu em.
-...
- Anh yêu em.

Đêm nay anh cứ nói lời yêu như thế này thì làm sao đủ. E trống rỗng trong đầu chỉ vang vọng hai từ thôi, Phong và yêu. Phong và yêu. Phong và yêu.....

E khẽ gật đầu trong lồng ngực rắn chắc ấy. Trong lòng tay còn đầy hơi lạnh của màn đêm nhưng  nơi trái tim car 2 thì ấm nóng lạ thường.
E biết là tình yêu nói lời yêu ko thì chưa đủ mà đúng ko các chị. Cái gật đầu của e đã phá vỡ mọi khoảng cách rồi.
Phong nâng cằm em lên để e đối diện trực tiếp với khuôn mặt điển zai ấy. E ngại ngùng như hiểu được ý của người ta.
Phong từ từ cúi người hôn em. Nhẹ nhàng thôi, ko hề vồ vập. Nhưng nó chỉ được mấy giây đầu. Luồng điênj chạy dọc cơ thể cả hai như làm nhau thêm điên cuống. E biết đêm nay e ko chống cự nổi con người đó rồi.
Phong tách miệng em ra. Mút mạnh. Hai ng cứ đưa đẩy như chưa đủ.
Phong ngửng lên cười nhẹ ánh mắt nhìn em như muốn hỏi giường ở đâu em. Hieu nhau vl. E đưa mắt về góc phòng trong cùng.
Tầng dưới rộng hơn nên tách phòng ngủ riêng như căn hộ vậy đó mấy chị.
E được nhấc bổng lên, Phong bế e luôn về phía Phòng ngủ. "Tha cho em lần này, Lần sau e sẽ ko thoát được anh nữa đâu" - E vẫn còn nhớ câu nói lần trc ở Nhà Phong trong Sài Gòn.
- Phong ơi, bỏ em xuống, bỏ em xuống.
- Ko đời nào
- A ko đói à. Ăn gì đã.
- Đồ ăn ngon nhất đây rồi. Ko cần gì nữa =))))
- Lưu manh. Thả em xuống mau.

Chúng em bây giờ bao hờn tủi, giận buồn để lại sau lưng hết đi. Chỉ cần em tin anh ấy. E tin anh ấy yêu em thực sự thế là đủ. Quá khứ hãy cứ tạm gác lại sau lưng đi.

Tiếng cười vang cả phòng.
- Lưu manh lưu manh. Bỏ e xuống đi. Phong lưu manh.
- E yêu lưu manh mà. Đúng ko????
Từ cửa đến phòng ngủ mọi hôm có mấy bước chân mà hôm nay sao xa quá vậy. Haha =)))
Phong thả em xuống giường. Đệm êm vl. Chưa kịp để e đứng dậy anh ấy đã nhanh chóng đè e xuống. Phủ cả người lên người em.
Phong đan tay vào tay em. Cúi người ngậm lấy đôi môi. Hai đứa em hôm đó hôn nhau quên trời đất luôn đó mấy chị.
- Lần này ko chạy đâu cho thoát nhé.
-..... ( ngại ngùng lắm chứ bộ)
Phong chỉ nói một câu mà em hiểu hết tất cả rồi.
Mấy chị đừng bảo em dễ dãi nhé. E yêu anh ấy lắm. Nên đứng trước ng mình yêu. Có chị nào từ chối được ko? Cực phẩm trc mặt như thế có từ chối nổi ko? Đồ của em e dùng , ng của e e sài nha mấy chị =)))) haha
Tác giả đăng chuyện vào buổi sáng đi. Cho mấy chị coi cái bực =)))) Haha

Như chưa đủ Phong ghì chặt em hơn. Lớp quần áo đầy bí bách. Anh luồn tay ra sau lưng xoa nhẹ. Môi ko ngừng mút lấy môi em. Lưỡi đẩy đưa qua lại. Đúng kiểu nuốt nước bọt của nhau =)))
Anh rời môi để hôn tai em , cổ em xương quai xanh. 
Chiếc áo thun được vạch lên che nguyên cả nửa mặt. Từ từ nào Phong. E ko chịu nổi mất.
Phong ngậm lấy ngực em. Mút mát, hết bên này tay kia, rồi lại đảo.
Người em như lả cả đi, mắt phủ đầy sương mỏng. Miêng em chỉ rên lên những tiếng thở khe khẽ mang tên Phong.
Biết em lâu rồi ko có làm chuyện này, nên Phong từ từ lắm. Cứ lần lượt, lòng khát khao mà cứ cố fai nhẹ nhàng cho e thích ứng dần. Tay em siết chặt tay Phong theo từng nụ hôn.
Phong dời tay cầm một bên ngực. Ng vẫn đè lên em. Miệng vẫn ngậm một bên nụ.
Tay còn lại di chuyển xuống dưới tháo cúc quần. Luồn tay vào phía quần nhỏ. Tìm đường đến nơi tư mật. Nơi ấy nhiều nước lắm rồi. E chưa có kinh nghiệm nên nhanh chóng lắm. Ướt hết cả bên dưới. Cả hai đê mê ko tả được. Phong sờ đến đâu người em cong lên đến đó.
Đang phê lòi ra thì mịa, điện thoại em vang inh ỏi trên bàn uống nước. Tiếng nhạc thôi thúc như vang to hơn cả căn phòng đầy mờ ám phủ mùi tình dục.
Phong kệ tieng dt. vẫn hăng say miệt mài lắm. Còn em như tỉnh táo thêm nhiều phần
E hối:
- Anh , e có điênj thoại. Dừng lại đi
- Dừng lại sao được. Kệ đi em.
Phong vẫn tiếp tục cắm cúi làm việc nên làm.
Điện thoại đổ hết hồi chuông đầu. Người ở đầu dây bên kia vẫn như cố gắng gọi thêm để có ngừoi bắt máy.
Đang hăng thì đứt dây đàn. E cũng bức lắm.
E đẩy ngừoi Phong sang bên. Vùng dậy. Tay đóng lại cúc quần, méo cần kéo khoá luôn. Đứng dậy ra ngoài phòng khách lấy điện thoại. E nhìn vào trong Phong thấy Phong dùng nắm tay đấm xuống đệm cay cú vãi. Khổ vl.
E cười ngượng bắt máy:
- Alo e nghe
- Mẹ Vy ơi. Con và ba Sơn về đến nhà rồi.
- Vậy à Coca. Con có mệt ko?
- Ko đâu mẹ ơi. Con vui lắm. Sao mẹ mãi mà ko bắt máy vậy mẹ.
- À ... Mẹ .....( nhìn Phong mà ngại quá đi) mới tắm xong. Đang sấy tóc ồn quá ko nghr chuông đt đó con
- Mẹ Vy có nhớ Coca ko? Coca và ba Sơn nhớ mẹ Vy lắm.
- Mẹ nhớ lắm con. Yêu Coca nhất ( xloi Coca , mẹ giờ lại chỉ nghĩ đến chú Phong =((( )
Coca đi ngủ đi để mai đi học nha. Ngủ ngon nhé
- Vâng mẹ. Yêu mẹ Vy.
- Yêu con.
Sơn lên tiếng.
- E cungz đi ngủ đi. Hnay đi chơi cũng mệt rồi.
- Anh cungz vậy nhé. Cho Coca ngủ sớm. Ko con bé mệt.
- Anh biết rồi. E ngủ ngon.
- Anh ngủ ngon.

E cúp máy quay ra nhìn lão Phong đã thấy lão đứng ngay bên cạnh rồi.
- E trốn ra đây để nói chuyện với anh ta hả?
- Anh lại điên rồi nha. Ngta gọi em trc mà.
- Biết chọn đúng thời điểm quá ha???
Nhìn mặt Phong mà ko thể nhìn cười được.
- Haha thì cũng đúng.
- Mai nói rõ với ngta đi.
- Từ từ em nói. Trẻ con quá thể luôn :)))
- Nói anh trẻ con, trẻ con gì biết ghen hả em.
-....
- E là ng phụ nữ của anh. Nghiêm cấm thả thính các đối tượng khác. Biết chưa????
- Vâng thưa bác siz Phong, tôi biết rồi ạ.
Phong véo má em 1 cái đau đau.
- Thôi anh đi tắm đi. E nấu a bát mỳ ăn cho đỡ đói.
- Ko tiếp tục chuyện dở dang hả????
=)))) mất mịa hứng rồi còn rủ rê người ta.
- Thôi thôi e xin. Tạm hoãn. Đi tắm đi anh.
E đẩy Phong vào nhà tắm đóng cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip