Chap 23 - Noel bên em (18+)

E chỉ kịp khoá lại cửa xong bị Phong gần như bế lên xe.
- Đi nhà thờ lớn anh ơi.
Gì. Xuống HN luôn. Phong ơi. Anh kiếm tiền để dành cả thanh xuân cho việc đi lại sao ?????

12h đúng chúng em đến nhà thờ. Ở đó vẫn vang lên những bài thánh ca trong trẻo.
Phong kéo em vào hàng ghê gần cuối ngồi cùng.
Em thì ngại ngùng vì đang mặc bộ quần áo ngủ vs lạnh nữa.
Thấy em co gio, anh cởi áo khoác khoác lên người em. E xua tay ý bảo thôi anh mặc đi ko lại cảm lạnh.
Vậy là em đã thoả nỗi niềm mong ước, được đón Giáng Sinh bên cạnh người mình yêu. Được cảm nhận hơi ấm từ anh ấy trong những ngày đông giá rét.
E chẳng cần gì cả, ko cần bất kỳ một món quà xa xỉ nào cả. E chỉ cần anh ấy thôi.
Tay chúng em vẫn nắm chặt tay nhau giữa dòng người qua lại.
- Em yêu anh
- Anh cũng rất yêu em.
Good. Còn biết thêm cả từ Rất hihi.
Chúng em ngồi đó nghe hết các bài thành ca, các nghi lễ của Thiên chúa giáo. Cũng hơn 1h.
Thấy em mệt và buồn ngủ rồi nên bảo mình về đi ngủ. E gật đầu cái rụp rồi tựa vào vai Phong nhắm mắt.
Đường xa vẫn còn đông đúc tấp nập lắm.
Chúng em đi qua từng còn phố, từng dãy nhà. Nhưng đến điểm dừng thì em ngạc nhiên thật sự.
Các chị biết đây là đâu ko??? Trời ơi, lão Phong này thật lưu manh luôn đó.
Ảnh bảo taxi đến nhà nghỉ Abc. Lần đầu tụi em bên nhau đó.
Ý đồ cả luôn.
Phong xiết chặt tay em:
- Hôm nay thì đừng tránh anh nữa nhé.

Đúng rồi, e làm sao tránh được anh nữa. Người đàn ông của em, cuộc đời của em, thanh xuân của em. Làm sao em tránh được.
E xiết chặt lại tay Phong. Mỉm cười.
Cái mà tụi em ko ngờ được là con bé lễ tân ngày đó nó vẫn làm ở đây luôn. Hỏi ra hoá ra đây là nhà nghỉ của gia đình con bé.
Lúc gặp tụi em , e thì nhớ rất rõ, đm con bé tính thêm 50k tiền làm bẩn ga làm sao em quên. Nhưng con nhỏ có vẻ ko nhớ rõ em.  Nó cúi chào kiểu ngờ ngợ. Còn Phong thì thân thiết lắm.
- Phòng cũ nha em.
- E cbi Phòng cho anh chị rồi. Chúc mừng anh. Bnhieu năm đã tìm được ngừoi trong lòng.

What? Bao nhiêu năm???? Con bé trả lời luôn nghi ngờ trong lòng em.
- Chị thật may mắn. Năm nào anh ấy cũng ra ngoài này, ở đúng 1 phòng. Anh đi tìm chị suốt đó. Chij Chơi lầy giữ.

Có lẽ con bé ko biết nội dung cụ thể trong chuyện tình của chúng em. Nó chỉ biết cô gái nào đó giận hờn bỏ đi. Và ng ấy đi tìm giòng dã như những câu chuyện cổ tích hiện đaij mà thôi. Trong cuộc đời, nhìn thoáng qua các chị có thể bảo người ta hạnh phúc or người ta bats hạnh. Nhưng khi nhìn kỹ lại. Những gì mình nhìn thấy chưa chắc đã là đúng.
Hôm nay đến đây, Phong muốn em nhớ lại ngày đầu gặp gỡ. Muốn em hiểu được những yêu thương mà anh dành cho e suốt mấy năm vừa qua. Ko nhờ ng khác nói hộ thì chính mình sao mở miệng kể công đc đúng ko ạ.
Thế e mới nói, Phong rất lưu manh ạ.

Chúng em nắm tay nhau trong hạnh phúc. Lên căn phòng 007 đầy kỷ niệm.
Mở cửa xong là Phong bế hẳn em lên. Hối dữ lắm rồi cha nội.
- E thật lầy, làm a chịu khổ suốt thời gian vừa rồi, giờ e phải chăm sóc anh cho tốt nghe chưa?
- E ko có nghe thấy gì hết, ko nghe thấy gì hết. Haha
Vừa lột đồ e, Phong vừa nói như hét lên luôn:
- Giờ thì nghe thấy chưa? Nghe thays chưa Công chúa của tôi.
Phong ghé sát vào tai em. Khoảng cách gần đến nỗi e nổi hết cả da gà. Ngừoi còn mỗi bộ đồ lót khép nép ngại ngùng.
- Lần này thì đừng bắt anh đợi nữa nhé. Anh chịu ko nổi.
Em mỉm cười gật đầu ngại ko nói nên lời.
Chả nhẽ lại bắt người ta fai nói, ok e sẵn sàng làm tình với anh rồi. Tới đi anh sao??? Haha
Chỉ cần có thế, chàng bác sĩ của em làm tới luôn.
- Ko tắm sao anh.
- Lát nữa
- Ko mệt sao anh
- Anh đang rất khoẻ đây =))))
- Ko ....
- Ko hỏi nữa im lặng đi Vy.
Cha nội còn thở gấp hơn cả em hahaa. Miệng ngậm luôn cánh môi nhiễu sự của em.
Chúng em phê trong men tình. Đê mê quấn quýt lấy nhau.
Thôi thì em kể sơ sơ. Công tác này nọ kia vẫn giống như mọi ng và cũng như mọi khi thôi.
Lúc Phong cho vào e vẫn đau lắm. Bao nhiêu năm qua cũng chỉ có 1 lần duy nhất.
Phong mờ mịt:
- Vy, vẫn như ngày đó. E làm anh ko quên em được.
Vâng ạ, chính xác là một lần chạm thịt đúng là nhớ nhau cả đời. Ko fai là nắm tay hay gì gì đâu. Mà là chạm thịt đó =)))))
Đêm đó tụi em miệt mài đến 5h sáng. 2 hiệp rưỡi =))))
Cảm giác làm tình với ngừoi mình yêu đúng là lúc hạnh phúc đong đầy nhất. E hoàn toàn thuộc về ngừoi đàn ông đó. Đi một vòng lớn mấy năm trời. Cuối cùng hôm nay tụi em bắt đầu tất cả lại từ đầu. Nhưng có khác cả em và Phong đều tỉnh táo và là yêu.

E mệt ngủ thiếp đi lúc nào ko biết. Rúc trong vòng tay người yêu vẫn còn nguyên nụ cười trên môi. Ấm áp ngập tràn trái tim.

7h sáng điện thoại e reo inh ỏi. E giật mình tỉnh giấc. Mới có 2 tiếng nghỉ ngơi mà sao ai nỡ làm phiền tụi em.
Nhìn ngừoi đàn ông ngủ ngon bên cạnh. Đưpj trai quá đi mất. E cứ nghĩ Phong vẫn đang ngủ ai ngờ anh thức rồi.
Phong xiết chặt tay e nở nụ cười tươi rói.
- Làm gì vậy. A kiệt sức rồi nha.
- Đáng ghét. E có điện thoại mà.
- Kệ đi. Tắt chuông đi. Ở đây với anh.
Phong lại nhào vô lên người em.
- Thêm hiệp nữa cho đã
- Nè nè, sao anh kêu kiệt sức rồi.
- Anh kiệt sức nhưng e nó có kiệt sức đâu.
Phong kéo tay em sờ vào chỗ đó. E vội rụt tay lại.
- Của em e dùng. Đừng bài xích nó mà tội nghiệp.
Nó cứng nhắc. Căng bóng.
Rồi chúng em lại làm thêm hiệp nữa. 3 hiệp rưỡi vô địch cmnr.
Lần này thì thi đấu chung kết thật luôn. Bóng vào lưới chả biết trọng tài tính điêmr như thế nào đây. Haha
- Khoẻ dữ. Chịu hết nổi.
Căn phòng vang lên tiếng hoan hỉ đầy ám muội.
E rên lên dữ dội mỗi lần Phong nhấn luôn.
- Phong của em, từ từ thôi, nhẹ thôi, e chịu hết nổi rồi
- Chưa đủ e yêu
- á... Ứ.... Ôi
- Thích ko Vy?
-.....
- Thích ko? Đã ko em
- E .....th......i.....ch e.....m t....h....í...c...h. E....y....ê...u....e..m....
Dịch nổi ko các chị =))))
- Anh cũng yêu em. Rất rất nhiều.

Hiệp đấu 40p nữa sân hàng chiếu. Có lẽ chẳng có trận bóng đá nào diễn ra nhiều hiêp và thời gian kéo dài lâu như vậy. Haha =))))

Lần này thì hai đứa tụi e kiệt sức thật. Tình yêu gắn liền tình dục quả ko sai. Nó đưa tình yêu thăng hoa và có thể kết trái. Chúng em ko fai lần đầu bên nhau, nhưng có thể nói đây mà tình dục lần đầu của tình yêu tụi em.
Hai ngừoi hoà quyện hạnh phúc len lỏi trong từng ngõ ngách của trái tim.
Và một lý do nữa theo e các chị có thể tham khảo. Cái ấy đó các chị. Nó tỷ lệ thuan với chiều cao cân nặng của đàn ông.
Như Phong =)))) Cao to thì các chị hiểu rồi đó.
Nếu muốn hạnh phúc cả đời, cố gắng chọn hàng cho kỹ or thử trước luôn cũng được.
Cuộc sống gia đình vk ck có hạnh phúc ko cũng một phần nhờ những cảm giác bên nhau trên giươngf đó ak. Haha =))))

8h30 điênj thoại em lại vang lên lần nữa. Nhức óc ko tả nổi.

Các chị cứ thắc mắc sao Phong a lần nào hsau e đều được nghỉ hả.
Ko fai đâu ạ. Như e nói 1 tháng e được nghỉ 2 thứ 7. Phong hay lựa thứ 7 để ra. Hôm sau là chủ nhật e được nghỉ thì chả vậy.
Tiếp tục câu chuyện nhé.

E với tay cầm điện thoại bắt máy liền. Vì em vẫn đang mệt đó.
- Alo
- Vy, con đang ở đâu??? Sao ko có nhà. Bme ko gọi được con.
Giọng của Ba. E tái mét mặt luôn. Hqua đi cùng Phong e còn chưa nói gì với bố mẹ.
- Con....
- Con đang ở đâu?
......
- Ai gọi vậy em???
Trời ơi. Lão Phong sao lại lên tiếng vậy???
- Sao có giọng đàn ông trong điện thoại vậy? Trả lời đi Vy.
-Ko co dau ba. À ba oi, hqua con đi chơi với Lan. Ngủ nhà bạn nó. Giờ tụi con về đây ạ.
- Con đừng nói dối ba nữa. Lan sang tìm con từ 7h gọi cho con ko đc. Con còn nói dối ba nữa ko?
- Con ....con xin lỗi ba mẹ. Có chuyện gì con về thưa với ba mẹ sau. Con chào ba
- Vy....
E ngắt máy luôn. Huhu. Ko nói dối nổi. Run lên cầm cập luôn. Bị ba bắt trận rồi. Huhu. Tạo lão Phong chết tiệt !!!! Đáng ghét đáng ghét.
- Vy,Sao lại đánh anh?
- Ai biểu anh nói vô điện thoại của em. Huhu
Chết e rồi.
- Sao chết. Có anh đây sợ gì
- Ba em gọi. Lộ rồi. Tại anh đấy . Huhu
-.....
- Tất cả là tại anh. Đồ đáng ghét.
Phong cười khoái trí. Cười haha luôn.
- Biết thì sao? Về thưa chuyện với bố mẹ. A bảo từ qua mà ko nghe anh. Phong ôm em vào lòng.
- Ghét ko tả được.
- Anh yêu em. Từ từ rồi tính em. Anh mệt quá luôn nè. Dành hết sức lực cho em từ tối qua đến giờ mà vẫn bị ăn tạt .
Ko thể giận vs anh chàng Bác sĩ này được luôn ý. E lo lắng ko biết fai đối diện vs ba mẹ sao đây.
Điện thoại em có tin nhắn.
Ngừoi gửi: Papa yêu dấu
ND: Con và cậu bạn con về ngay nhà gặp ba mẹ.
Huhu quả này thì tiêu thật rồi.
Còn 1 tin nhắn của con Lan:
- Ê con điên, sáng sớm ko có nhà, gọi ko nghe máy. Tối qua gặp chàng bsi hả? Chúc mừng mày đã có 1 đêm sung sướng nha hahhaa =))))

Mịa , bạn với chả bè. Đau đầu quá đi mất.
Nhin sang Bên cạnh vẫn là vòng ôm chặt ấm áp. Tiếng Phong thở khe khẽ cũng quá đỗi ngọt ngào. E đừng sợ gì cả. Đã có anh ở đây rồi ^^
Bác sĩ đẹp trai? Cùng em về nhà tiếp phụ huynh nào. 😛

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip