PanWink [4]

Sáng hôm sau, với sự rủ rê và đảm bảo sẽ bao từ A - Z của Yoon lịt đờ, cuối cùng cả nhóm cũng chịu đi công viên chơi.

Trên suốt chặng đường đi, Guan Lin cảm thấy rất rất khó chịu khi mà tên Kang Choding cứ dính chặt lấy Hoonie của mình.

Mà quan trọng ở đây là Hoon rất vui vẻ cười đùa với Daniel. Nhìn thấy nụ cười của cậu, Guan Lin chợt ngẩn người. Nụ cười đó đã bao lâu rồi anh mới có thể nhìn thấy nó một cách tự nhiên đến vậy?? Phải rồi, nụ cười đó suốt hai năm bên nhau anh chưa từng thấy cậu cười vui vẻ, tự nhiên đến vậy. Anh cảm thấy bản thân mình thật tồi tệ. Khi đã nói yêu thì cái mình đem đến cho người ta là nụ cười, là hạnh phúc, là ấm áp chứ không phải yêu rồi để nhận lấy cái lạnh nhạt, cái vô tâm, lạnh lẽo từ mày Lai Guan Lin.

- Hoonie......... anh...... à em ... - Guan Lin ngập ngừng gọi cậu.

- Hửm - Jihoon đang giỡn vui vẻ với Daniel thì chợt ngừng lại, quay qua nhíu mày nhìn anh.

- À...... không có gì......... chỉ là thuận miệng gọi thôi - Anh cúi đầu nói nhỏ.

Cậu chẳng thèm để ý, cũng chẳng còn hứng để đùa với Daniel nữa. Nên im lặng quay mặt ra cửa sổ.

" Tại sao để lúc tôi buông tay rồi cậu lại dùng lời nói lúc trước hằng đêm tôi đều ước để gọi tôi. Tại sao cậu không thể thôi dày tôi nữa hả Lai Guan Lin " Cậu pov's

Guan Lin ngước mặt nhìn thân ảnh nhỏ bé bên cạnh cửa sổ. Đôi mắt cậu đượm buồn, cậu cắn lấy môi dưới, tay để ở đùi cũng siết chặt lại. Có phải cậu nghĩ về lúc trước không???

Mọi người nhìn Guan Lin và Jihoon khẽ thở dài. Lúc trước một kẻ điên cuồng yêu để rồi bị lạnh nhạt bị thờ ơ. Rồi giờ đây một kẻ lại nhận ra lỗi lầm mà bắt đầu yêu người kia thì lại bị người ta một mực cự tuyệt. Tại sao lúc trước rõ ràng là có thể vui vui vẻ vẻ mà bên nhau. Lại vì một cô gái mà tất cả tan biến. Đến cuối cùng những kẻ yêu nhau đều ngốc. Nếu khi yêu là 100% thì người ngốc đã chiếm hết 99,9999999% , người thông minh cũng chỉ còn 0,1111111%. Quan trọng là hai người này lại rơi vào trường hợp 1, không phải ngốc bình thường mà là cực kì cực kì ngốc.

Đi một đoạn nữa thì họ đến công viên, hôm nay có vẻ khá đông. Và họ lại là ca sĩ nên ít nhiều cũng bị chú ý. Nhưng vẫn là bỏ ngoài tai, ngoài mắt hết, chỉ tập trung vào chơi thôi.

- Hoonie, em muốn chơi trò nào?? - Daniel mỉm cười nhìn cậu.

- Ưm .........chơi cái kia đi - Jihoon tay chỉ vào tàu lượn siêu tốc.

- Được, chiều em hết - Daniel xoa đầu cậu, mắt lại nhìn Guan Lin chằm chằm.

" Cmn, Lai Guan Lin cậu làm đi chứ. Sao để tui ăn đậu vk cậu hoài vậy. Tui ngại lắm đó. 😥 " Niel pov 1

- Hyung, cho em đi với - Sau một hoài đấu tranh giữa não trái thiên thần và não phải ác quỷ, cuối cùng Lai Guan Lin chọn nghe theo con tim mình.

- Guan Lin sợ độ cao mà - Cứ như một phản xạ, cậu quay qua nói với anh.

- Không......  không sao, chỉ cần Hooni......... à Jihoon hyung vui là được rồi - Trái tim Guan Lin đập mạnh một nhịp, là cậu còn quan tâm anh.

- Không cần đâu, để Daniel đi chung là được rồi - Jihoon lắc đầu, thật ra khi nghe Guan Lin nói như vậy, trong lòng cậu bỗng ấm áp lạ thường, một dòng nước ngọt ngào chảy vào trái tim. Nhưng cậu lại sợ phải đối mặt với anh, cậu sợ lần nữa yếu mềm trước anh, cậu sợ lần nữa không ngăn được bản thân mình lại yêu anh mất. Nhưng một phần cũng vì lo cho Guan Lin, sợ anh sẽ không chịu được. 

- Đi thôi - Guan Lin không nói gì nữa, mà trực tiếp nắm lấy tay cậu mà kéo đi.

Một màn trước mắt làm mấy anh nhà một phen há mồm, mở mắt hết cỡ. Đây có phải là Lai Guan Lin không vậy??? Một con người từ trước đến nay luôn lạnh nhạt, không quan tâm đến Jihoon mà giờ lại cùng cậu chơi cái cậu thích......... nhưng là cái mình sợ nhất. Woa......... hai ngày nay bất ngờ nối tiếp bất ngờ nha. Không biết có bảo táp, sóng thần, động đất gì không đây. Phải về chuẩn bị mới được.

- Daniel, chú mày đi làm diễn viên được rồi đó - Seongwoo đi lại vỗ vai Daniel, tươi cười nói.

- Chứ sao, Daniel này mà ra tay là phải thành công - Daniel hất cằm đắc ý cười. 

- Phải nhờ công anh mày tối hôm qua kích nó nữa - Jisung cười cười kể công. 

- Ủa??? Là sao??? Mấy người nói gì vậy??? - Vâng người lên tiếng là anh Thước kẻ xanh ngu ngơ nảy giờ. 

- Ngu nè...... í lộn...... ngơ nè, tụi nó nói vậy còn không hiểu - Sungwoo từ phía xa đi lại kí vào đầu Lay nói. 

- Không hiểu thiệt mà - Woojin mếu máo xoa chỗ bị ký.

Wanna One cảm thấy bất lực, lúc trước đã từng có một Lai Guan Lin ngu ngơ về chuyện tình cảm, nhưng nhờ những bộ óc thiên tài của mấy anh cuối cùng cũng tỉnh ra, giờ thêm ông ngu ngơ về vấn đề xã hội mới đau chứ. Các anh muốn bùng choáy. 

- Nói thật thì tụi này không hiểu gì luôn ấy. Bốn đứa bây biết gì kể đi - Jaehwan nhíu mày hỏi. 

- Thui mệt quá, lại đây em kể cho nghe nè - Daniel bất lực nói. Rồi đem tất cả mọi chuyện kể lại cho cả bọn.

.

.

.

.

.

- À, vậy là giờ giúp Guan Lin làm lành với Jihoon hyung hả - Sau 30' thuyết trình đầy mồ hôi, nước bọt của Daniel, Daehwi đã đưa ra một kết luận hết sức chính xác. Vỗ tay. 👏👏👏👏.

- Nó đó - Daniel, Jisung, Sungwoon, Minhyun mừng hết sức. 

- Em không giúp - Samuel nhăn mặt lên tiếng. 

- Wae??? - Cả nhóm nhìn chằm chằm Samuel. 

- Hì ......giỡn thui - Sam đổ mồ hôi nhìn mấy ông anh đang nhìn chằm chằm mình. 

- Vậy thì tốt - Cả đám cười vui vẻ. 

- Này, các anh có đi không?? - Jihoon lớn tiếng gọi. 

- À .........tới liền - Mọi người giật mình quay lại sau. Daniel mỉm cười vẫy tay, rồi cả bọn chạy lại chỗ cậu và anh. 

- Để tụi anh đi mua vé - Jisung nói rồi kéo cả bầy chạy đi.

Cậu khó hiểu nhìn những người còn lại. Hôm nay mấy cái người này bị gì ấy nhỉ?? Còn Guan Lin thì hài lòng nhìn Jisung, cái này là đang tạo không gian riêng cho hai người đây mà. Yêu chết mấy hyung. 😘

- Buông tay ra đi - Jihoon lên tiếng khi thấy anh vẫn nắm lấy tay mình. Còn là gì của nhau nữa đâu mà ở đây thân thiết cho ai xem chứ. 

- Sao vậy?? Hyung không thích nắm tay hả??  - Guan Lin cúi đầu nhìn cậu. 

- Không phải thích hay không. Mà là tôi với cậu không cần thân thiết đến mức nắm tay - Cậu mặt lạnh nói. Rút tay mình khỏi tay anh.

Bàn tay Guan Lin cứng lại, cảm giác đôi tay nhỏ bé rời khỏi bàn tay mình anh cảm thấy mất mát, trống trải, lúc trước anh thật sự đã phạm trọng tội rồi.

- Em với anh là người yêu của nhau mà. Em nắm tay người em yêu thì có gì sai - Guan Lin nén đau lòng, nhỏ giọng nói với anh. 

Cậu mở to mắt ngước nhìn anh. Lời này hôm nay lại thốt ra từ miệng một con người suốt hai năm lạnh nhạt với cậu sao?? Thật không thể tin được. Trong lòng cậu cảm thấy rất cảm động, cậu rõ ràng còn yêu anh rất rất nhiều. Nhưng vẫn là tự mình phủ nhận, chối bỏ nó.

- Chúng ta chia tay rồi - Cậu cúi đầu, gằng giọng nói. 

- Em chưa đồng ý mà - Anh nhìn cậu. Sao lại chuyện này nữa vậy. Cậu là đang muốn cắt đứt thật sự với anh sao???

- Tùy cậu. Tôi mệt rồi - Jihoon ngước đầu lên, môi khẽ nhếch, nhún vai nói. 

- Này, đi thôi - Lúc anh đang định tỏ tình lần lại thì mấy ông kia chạy về. Cái này là phá đám chứ giúp gì. 😒

Cả đám đang vừa quay đi thì nghe tiếng ngã ở phía sau. Vội vàng quay lại đã nghe tiếng chửi rủa. 

- Thằng oắt con, mày không có mắt hả?? Dơ đồ của tao rồi - Một cao gái người mặc váy đỏ ôm sát, tóc vàng uốn xoăn xả ngang lưng, chân đi đôi guốc màu đỏ cao vút, túi xách cùng màu cũng bị văng ra gần đó.

Phía đối diện là một cậu bé khoảng 4-5 tuổi, tay bị xướt rướm máu, đôi mắt ngấn nước nhìn cây kem dưới đất. 

- Bé con, em có sao không - Jihoon chạy lại đỡ lấy cậu bé. Tay phủi cát dính trên quần áo, lo lắng hỏi. 

- Hứ...... hức...... kem của em - Cậu bé bật khóc lớn. 

- Mày khóc cái gì?? Chỉ có cây kem thôi mà khóc gì, mày làm dơ bộ đồ đắt tiền của tao rồi này. Kêu Appa, Umma mày đền cho tao - Cô ta không để ý xung quanh mà quát lớn. 

- Ngoan, nín đi. Anh mua cây khác cho em nhé - Cậu lấy khăn tay của mình lau vết thương cho cậu bé, nhỏ giọng dỗ dành. 

- HANA - Guan Lin nhíu mày, lạnh giọng nhìn cô gái đầm đỏ. 

Nghe người gọi tên mình, cô ta ngước lên. Và không ngờ lại gặp anh ở đây. 

- Lin.......... Linie - Cô ta lắp bắp nói, sợ hãi nhìn anh. 

- Woa, thì ra đây là bạn gái của chú em hả - Daniel cười lạnh nói. 

Guan Lin chột dạ nhìn Jihoon, cậu vẫn là không quan tâm đến cô ta, trong mắt cậu giờ đây chỉ có cậu bé mà thôi. 

- Cô ta không phải là bạn gái của em. Cũng chẳng phải bạn bình thường - Anh lạnh lùng nói. 

Và lời này làm cậu rất ngạc nhiên mà ngước nhìn anh. 

- Nếu cô muốn tiền đến vậy thì tôi cho cô. Bớt ăn vạ với con nít đi - Guan Lin nói rồi móc một sấp tiền vứt thẳng vào mặt cô ta. 

- Guan....... Guan Lin - Cậu và các anh hiện tại đang rất shock nha. 

- Biến cho khuất mắt tôi. Còn có, cô mà dám đụng đến Jihoon thì tôi sẽ giết cô đó - Guan Lin lạnh càng lạnh nói. 

Cô ta run sợ, đứng dậy bỏ đi, cũng không quên nhặt lấy số tiền lúc nãy. 

- Em dẫn anh cùng em bé đi mua kem nhé - Guan Lin ôn nhu nói. 

- Ừm - Cậu cũng chẳng từ chối. 

Hành động lúc nãy của Guan Lin đã làm Jihoon động lòng rồi. Cậu đang dần cảm nhận được sự chân thành từ anh rồi.

...

__________ HẾT _________

16/05/19

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip